Đoạn đường đến thiên hà XY-1987 khiến bọn họ mất gần ba ngày trời, trong ba ngày ấy mọi việc đều hết sức bình tĩnh, không có chuyện gì đặc biệt ngoài ý muốn phát sinh, điều này cũng giúp Thụy Sâm có thể tập trung thời gian đem hết tinh lực cho nhiệm vụ huấn luyện chuyển loại và thích ứng của cả ba trung đội. Ở ba trung đội này, trung đội Blue có thành tích tốt nhất, các cô gái của trung đội Lam Thiên Sứ bản thân là những phi công xuất sắc muôn người khó tìm, tốc độ chuyển loại cực nhanh, sau hai ngày liên tục huấn luyện, bọn họ đã có thể điều khiển những chiếc Tia Chớp đạt đến trình độ điêu luyện, nói theo cách của Yaxilia thì chẳng khác nào những chiếc Mèo Địa Ngục mà các cô vẫn quen sử dụng, các cô gái thậm chí còn dư thời gian để nghiên cứu xem nên sơn lại thế nào, vẽ hình ra sao cho hợp với sở thích của từng người.
Ngay cả Phi Luân và Hoa Vân Long, cũng tranh thủ khoảng thời gian trống để tiến hành huấn luyện, đối với họ, chuyển loại sang những chiếc chiến đấu cơ tiên tiến này cũng không có cái gì khó khăn cho lắm. Hoa Vân Long đã có bề dày kinh nghiệm khi làm phi công thử nghiệm ở Cục nghiên cứu phát triển chiến đấu cơ Sao Hỏa, bay trên nhiều loại chiến đấu cơ lạ, còn Phi Luân, như Chương Tiểu Tinh đã nói trước đây, cô cô gái cũng là một siêu Ace, nhưng với Thụy Sâm đây mới là lần đầu tiên nhìn thấy cô gái ngồi vào khoang điều khiển của chiến đấu cơ.
Có điều, khi chiếc Tia Chớp lao với tốc độ cao thẳng tới cầu tàu, khi còn cách trong gang tấc, thực hiện một loạt động tác xoắn vòng, mũi chiến đấu cơ đổi hướng đột ngột, trong chớp mắt đã lướt ngang và biến mất phía dưới mũi tàu, không riêng gì Thụy Sâm đứng ngẩn người, mà ngay cả thuyền truởng Jean-Bertrand Aristide phải trợn mắt há mồm trước khả năng chuyển loại nhanh chóng và kỹ thuật bay điêu luyện của cô gái. Là một phi công xuất thân, ông đương nhiên hiểu rằng để có thể thực hiện hàng loạt động tác trong một thời gian ngắn đến thế khó khăn biết nhường nào, một lần nữa, ông cảm thấy mình nên đánh giá lại cô bé cứ dăm bữa nửa tháng lại thể hiện một màn biểu diễn kinh người này, một cô gái trẻ, có thể điều khiển chiến đấu cơ, lại quen thuộc với mọi hoạt động chỉ huy của chiến hạm... Cô cô gái thật sự là sĩ quan thông tin chuyên nghiệp sao?
Thuyền trưởng Jean-Bertrand Aristide nghĩ lại quá trình của mình, từ một phi công đến khi trở thành thuyền trưởng, ông mơ hồ đoán được vị thượng úy “ Hoa Vân Vân” trước đây làm việc gì. Sĩ quan thông tin? Nói đùa à? Tuyệt đối không có loại sĩ quan thông tin nào nắm được nhiều kỹ xảo chuyên nghiệp như thế?
Ngoài trung đội Blue, hai trung đội còn lại, trung đội Red cùng trung đội Green, dưới sự ảnh hưởng của các cô gái cũng điên cuồng lao vào huấn luyện, các chàng trai thực ra hơi mất mặt, bọn họ đường đường một đấng anh hào lại không địch nổi một trung đội toàn nữ, nhưng mất mặt cũng đành chịu, sự chênh lệch về năng lực không phải là thứ dễ dàng lấp đầy, đây đâu phải là game online để chơi trò cày cuốc luyện công thăng cấp, chỉ cần không ngừng giết quái vật để lấy đồ là có thể huấn luyện kỹ xảo được. Trong việc điều khiển chiến đấu cơ, năng khiếu, năng lực cảm nhận, năng lực phối hợp là những yếu tố cực kỳ quan trọng, nếu không các Ace có thể sản xuất hàng loạt để bán sỉ rồi, chỉ cần mỗi ngày đem bọn họ nhốt vào khoang điều khiển huấn luyện là được.
Cho nên, dù hai trung đội Red và Green cố gắng cố gắng đến đâu, so với trung đội Blue gồm đa số là các cô gái tinh anh vẫn là có chút không bằng, Thụy Sâm là chỉ huy trung đội Red, anh chàng cũng mất không ít tâm sức, nhưng dù sao vài ngày huấn luyện cũng là quá ngắn, đứng trên quan điểm của anh mà nói, các phi công tình nguyện của Liên Bang thuộc dạng thường thường bậc trung, kỹ thuật bay trên Tia Chớp cũng đạt tới mức tương đương với đại đa số phi công của Đồng Minh, như thế cũng đã là khá lắm rồi. Chí ít là nếu đem so với trung đội Green cũng còn tốt hơn nhiều. Bọn họ dù sao từng có một ít kinh nghiệm thực chiến, không đến nỗi như trung đội Green do Robert Parnell chỉ huy, những người này đều mới chân ướt chân ráo ra khỏi chiến trường, mặc dù có vài người rất có tiềm năng, nhưng đánh giá chung mà nói, những biểu hiện của bọn họ bây giờ, thật khó khiến cho anh yên tâm được.
Phía trước đã là cổng siêu không gian dẫn đến thiên hà XY-1987, ở nơi đó, có điều gì đang chờ bọn họ đây?
------------------------------------
" Chú ý! Chú ý! Tất cả các vị trí tiến vào trạng thái báo động vàng, tất cả thủy thủ về vị trí của mình, chúng tá sắp đến cổng siêu không gian......"
Trong tiếng cảnh cáo của máy tính điện tử, trên khoang chỉ huy của tàu Người Giải Phóng, một cô sĩ quan ngoảnh gương mặt xinh xắn của mình hướng về phía Thụy Sâm, nhận được cái gật đầu đồng ý của anh, cô bắt đầu cao giọng gọi.
"Blue 01! Khoang cất cánh số 1! Blue 02! Khoang cất cánh số 2! Hai bạn có thể xuất kích!"
"Nghe rõ! Tháp chỉ huy!"
Hai chiếc chiến đấu cơ Tia Chớp nhanh chóng thoát ly khoang cất cánh, lao vào vũ trụ mịt mờ, phía trước mũi tàu, hai chiếc tập hợp biên đội, hai chấm sáng nối đuôi nhau, một trước một sau, hướng về Cổng siêu không gian ở xa xa.
"Sonia!" Thụy Sâm nhìn khuôn mặt cô gái trên màn hình, thân thiết dặn dò "Đây chỉ là một nhiệm vụ trinh sát đơn giản, xác nhận trạng thái ở bên kia cổng siêu không gian, sau khi xuyên qua, lập tức thông tin trở lại cho tàu, mặc dù quanh khu vực cổng siêu không gian ít có khả năng gặp phải kẻ địch, nhưng cẩn thận vẫn hơn."
"Biết rồi!" Mỹ nhân mỉm cười bình tĩnh gật đầu, câu trả lời của cô gái trả lời cũng rất đơn giản, không một chút thừa thãi, nhưng Thụy Sâm quá hiểu cô, trên tàu Người Giải Phóng, nếu có thể khiến cho anh yên tâm giao mọi nhiệm vụ, không ai có thể hơn cô được, kể cả bản thân Thụy Sâm.
"Cứ yên tâm đi, chị Sonia chẳng lẽ còn không biết phải làm cái gì? Nói thật nhé, để cho bọn này chấp hành loại nhiệm vụ trinh sát đơn giản này, đúng là giết gà dùng dao mổ trâu." Ngồi trên một chiếc Tia Chớp khác, Anne càu nhàu.
"Điều này có thể là thật sao?" Thụy Sâm ra vẻ trầm ngâm nói "Như thế tiếp nhiệm vụ theo, tôi sẽ để cho người khác đi là được, Anne, cô cứ ở lại tàu chờ, đến khi có nhiệm vụ đặc biệt quan trọng, tôi sẽ sắp xếp cho cô bay có được không?"
Cô gái tóc đỏ trên màn hình rõ ràng rơi vào tình huống há miệng mắc quai, cô gái hơi nhíu nhíu mày một chút, nhiệm vụ quanh trọng không phải khi nào cũng có, đại bộ phận thời gian, đại đa số nhiệm vụ, đều là những loại trinh sát, tuần tra, hộ tống đơn giản, từ khi đình chiến tới nay, cô gái đã có bao nhiêu lâu không trải qua cảm giác vừa khẩn trương, kích thích lại vừa mong chờ, bất an trước mỗi nhiệm vụ chiến đấu? Mặc dù ở Liên Bang, các hoạt động huấn luyện và diễn tập cũng không thiếu, nhưng đó đều là giả, mô phỏng, có cái gì nguy hiểm, cũng không có gì đáng chờ mong, không thể so sánh với nhiệm vụ tác chiến chân chính.
Cô gái ra vẻ khinh thường bĩu môi," Không cần, bổn cô nương cũng không phải thiên kim đại tiểu thư, không cần chiếu cố, về sau có nhiệm vụ tác chiến gì cũng cứ giao xuống, bổn cô nương cân tuốt, đảm bảo hoàn thành chất lượng cũng như số lượng đầy đủ."
Thụy Sâm cười thầm một tiếng trong lòng, đúng là một cô gái tràn ngập sức sống, hoạt bát, vĩnh viễn không yên, hắn đã sớm nhìn thấu tính cách của cô.
"Tiếp cận cổng siêu không gian, Blue 02, kiểm tra hệ thống vũ khí cùng nàm chắn của Tia Chớp, chuẩn bị khởi động động cơ xuyên siêu không gian." Giọng nói bình tĩnh của Sonia cắt ngang hai người bọn họ.
"Rõ! Blue 01!" Giọng của Sonia không lớn, nhưng Anne cũng không dám chậm trễ, cô gái tập trung tinh thần tâm thần, bắt đầu làm theo Sonia yêu cầu kiểm tra các hệ thống.
Khi ngồi trong khoang chiến đấu cơ, Sonia thể hiện một sự bình tĩnh thậm chí có thể nói là lạnh lùng, nghĩ đến đây nét mặt Thụy Sâm có một chút cổ quái, anh chàng nghĩ đến biểu hiện cuồng nhiệt của cô khi hai người ở chung một chỗ, tựa hồ như với người đang ngồi ở khoang điều khiển là hai người khác hẳn nhau, không hiểu cô ấy làm thế nào để đem hai loại tính cách hoàn toàn mâu thuẫn, tương phản biểu hiện hoàn mỹ trong cùng một cơ thể nhỉ? Thụy Sâm lúc này cảm thấy may mắn, may mắn là khi bọn họ ở cùng một chỗ, biểu hiện của cô hoàn toàn không giống khi ngồi ở khoang điều khiển, nếu không......
"Sao vậy? Thụy Sâm, nét mặt của anh hơi khác." Diêu Phi Luân ngạc nhiên hỏi.
"Không, không có gì...... Chỉ là suy nghĩ, ở bên kia cổng siêu không gian có cái gì?" Thụy Sâm hơi đỏ mặt, ngồi cạnh Phi Luân mà còn nghĩ đến chuyện ấy, anh cũng công nhận nội tâm của mình thật quá xấu xa, may mắn cô gái không có thuật đọc tâm.
"Đừng lo lắng, tệ nhất chỉ là gặp phải hạm đội Đế Quốc, với kỹ thuật điều khiển chiến đấu cơ của Sonia và Anne, không có ai có thể bắn hạ họ trong nháy mắ, chỉ cần có một chút thời gian, các cô ấy có thể thoát về." Cô gái nhẹ giọng an ủi.
" Ừm." Thụy Sâm vừa muốn nói gì, nhưng bị thông tin truyền đến từ biên đội trinh sát cắt ngang.
"Kiểm tra xong! Các hệ thống hoạt động bình thường." Giọng của Anne.
"Giữ hướng bay, năng lượng màn chắn tối đa, theo lệnh tôi, chuẩn bị, 5… 4… 3… 2… 1... Bắt đầu!"
Trong hai ánh chớp sáng trắng chói lên, hai chiếc Tia Chớp biến mất....
"Ngư lôi xung động năng lượng" Thuyền trưởng Jean-Bertrand Aristide hỏi.
"Thuyền trưởng! Ngư lôi sẵn sàng, khóa mục tiêu cổng siêu không gian, chỉ chờ mệnh lệnh ngài." Sĩ quan vũ khí lớn tiếng trả lời.
"Tốt lắm!" Thuyền trưởng Jean-Bertrand Aristide hài lòng gật gật đầu, vạn nhất ở bên kia cổng siêu không gian phát hiện hạm đội Đế Quốc, sau khi hai chiếc Tia Chớp rút về, lập tức phóng ngư lôi phong tỏa cổng siêu không gian để tránh đế quốc hạm đội đuổi.
"Đã có tin tức gì chưa?" Thụy Sâm cúi đầu hỏi Phi Luân "Biên đội xuyên qua đã được một khoảng thời gian."
"Vẫn chưa!" Cô gái lắc đầu "Chị Sonia cũng cần thời gian kể lại kiểm tra tình huống.... Chờ đã! Có! Thu được tin tức! Xung quanh cổng siêu không gian bình thường, không phát hiện dấu hiệu có hạm đội Đế Quốc hoặc chiến đấu cơ."
"Xem ra cậu lo lắng vô ích rồi, thiếu tá." Không khí trong khoang chỉ huy nhẹ hẳn đi, không riêng gì Thụy Sâm, ngay cả thuyền trưởng Jean-Bertrand Aristide đều thở phào nhẹ nhõm, khởi đầu như thế là ổn.
"Kirk! Xem ra các bạn Đế Quốc cũng không nhanh đến vậy!" Thuyền trưởng liên lạc ngay với tàu Cao Tốc "Hiện giờ chúng ta có thể vui vẻ chia tay được rồi."
“Cẩn thận đấy, Jean-Bertrand Aristide! Hiện tại nói lời này còn hơi sớm, chờ chúng ta rời khỏi thiên hà XY-1987 cũng không muộn, ngoài ra, ông bạn, ông còn phải điều tra tung tích của hạm đội Đế Quốc, đừng có trách tôi không nhắc nhở, ông đang lao vào hang cọp đấy!"
"Tôi đương nhiên là biết, không cần nhắc, tôi vẫn còn muốn sống thêm vài năm nữa! Đi thôi! Chúng ta cùng sang bên kia."
"Nghe rõ!"