Tinh Không Chi Dực

Chương 209: Tung tích địch.









Chỉnh trang lại mái tóc lúc nãy bị vò lên rối bù, sau đó yêu cầu Thụy Sâm xác nhận lại một lần nữa xem lưng áo không còn gì khác thường xong, Phi Luân và Thụy Sâm sánh vai nhau đi vào khoang chỉ huy.



“Thuyền trưởng đến!” Trung úy Aidi Ta lớn tiếng hô.



“Có chuyện gì thế, Aidi Ta?” Phi Luân gật đầu chào mọi người và hỏi.



“Báo cáo thuyền trưởng, trung tá Thụy Sâm, vừa rồi chúng ta bắt được một đoạn thông tin, nhưng chỉ có âm thanh mà không có hình ảnh, hơn nữa âm thanh không rõ ràng do bị gây nhiễu, có điều tôi tin rằng mọi người sẽ rất có hứng thú với đoạn âm thanh đó.” Trung úy Aidi Ta nói.



“Chặn được à?” Cô gái nhíu mày suy nghĩ một chút rồi hạ lệnh. “Phát lên loa để chúng ta cùng nghe xem sao?”



“Rõ! Thưa thuyền trưởng?” Trung úy quay người gật đầu với sĩ quan chỉ huy thông tin, người anh nhanh chóng ấn mấy cái nút trên bàn phím.



Âm thanh không rõ ràng, xen lẫn với những tiếng tạp âm xào xạo, nghe như bị tĩnh điện gây nhiễu, cả đoạn thông tin không hoàn chỉnh, lúc nghe được lúc không.




"....... bộ tổng...... Gọi...... bất cứ tàu nào...... Cứu viện...... đội tàu vận chuyển...... Chó chết...... Còn chưa sửa được sao?"



Lập tức có thể nghe được một thanh âm khác mơ hồ trả lời "....... Đang thử ...... Hư hỏng nghiêm trọng...... Tạm thời...... Thanh âm......"



"Thuyền trưởng...... bên mạn phải...... chiến đấu cơ địch......" Một giọng nói kinh hoảng cắt ngang.



Thụy Sâm cùng Phi Luân liếc mắt nhìn nhau, bọn họ nhận ra vẻ lo lắng trên mặt người kia. Rõ ràng là, lên tiếng gọi bộ tổng chỉ có thể là tàu của Đồng Minh, nó đang bị các chiến đấu cơ Đế Quốc công kích, nếu bọn họ không thể chặn chiến đấu cơ địch lại, để đối phương tiến đến gần tàu, sẽ cực kỳ nguy hiểm.



"Chặn đánh...... Các chiến đấu cơ hộ tống của chúng ta...... Tổn thất......" Lại nghe thấy tiếng hét của người ban đầu.



Tiếng quát tháo, tiếng chấn động, thậm chí còn có thể mơ hồ nghe được tiếng pháo nổ cùng những tiếng nổ mạnh, xen lẫn trong tiếng nhiễu xào xạo. Tất cả tạo nên một sự ồn ào hỗn loạn, không thể nhận ra rốt cuộc người phát tin muốn nói gì.



Nhưng may mắn là thông tin không hoàn toàn gián đoạn, hơn nữa trạng thái hỗn loạn cũng không tiếp tục lâu, bọn họ lại nghe thấy những thanh âm tương đối rõ ràng.



" Bộ tổng..... Nếu nghe được...... Đây này là........ Đội tàu P...... bị...... Đế Quốc tập kích...... Tổn thất hầu như hoàn toàn...... Cứu viện......"



Ông ta còn chưa nói hết, một giọng nói cao vút cắt ngang “Thuyền trưởng...... chiến đấu cơ địch...... cổng siêu không gian......."



"Trời ơi, Thượng Đế của ta......" Vị thuyền trưởng không biết tên thì thào nói, tựa hồ như có chút ngớ ngẩn.



"Có chuyện gì thế?" Thụy sâm sầm mặt. Anh nhỏ giọng nói," Anh dường như có một cảm giác không ổn lắm."



"Không biết!" Phi Luân lắc lắc đầu," Nhưng mà, Thụy Sâm, Em cũng có cảm giác tương tự."



"...... Bộ tổng...... Nghe được tôi gọi...... ngư lôi xung động năng lượng...... Đế Quốc...... Nguy hiểm......" Có thể nghe ra, âm thanh trở nên cực kỳ cấp bách, nhất định là có những tin tức vô cùng quan trọng, đáng tiếc là, sự nhiễu loạn làm cho ý tứ của ông ta trở nên không rõ ràng.



"......Bộ tổng...... Ngư lôi...... Nguy hiểm......."



" Người Bảo Vệ (1)......" Lại giọng nói sắc nhọn, lần này tràn ngập tuyệt vọng, cho dù là ở một nơi xa xôi, trên khoang chỉ huy tàu Đại Thiên Sứ mọi người đều có thể cảm giác được sự nguy hiển đến cực điểm.




Có lẽ đã đến những giây phút cuối cùng của con tàu, ông trời động lòng thương hại. Thông tin đột nhiên trở nên rõ ràng hơn so với lúc trước.



" Bọn chúng...... xuyên qua cổng siêu không gian...... Còn có Người Bảo Vệ...... Chúng tôi...... Nghĩ có thể đối phó...... mấy cái chiến đấu cơ địch theo sát chúng tôi...... Nhưng hiện tại...... chạy không thoát...... Thông tin cũng sắp gián đoạn......" Có lẽ biết cái chết đã gần kề, giọng nói bỗng nhiên trở nên bình tĩnh, lại có chút đau thương, "thông tin của chúng tôi..... Hư hỏng...... Tôi không biết...... Có ai nhận được tin tức hay không....... Cuối cùng nhắc lại...... Không được dùng ngư lôi xung động năng lượng...... quân địch nhân xuyên qua cổng siêu không gian, không mất đến......"



"Không được sử dụng..... ngư lôi xung động năng lượng......"



" Không được...... Ngư lôi......"



Tiếp đó chỉ là những tiếng xào xạc liên tục tràn ngập tần số sóng, vô tuyến đến thời điểm cuối cùng bị cắt đứt hoàn toàn, cả khoang chỉ huy chìm trong yên tính, không ai lên tiếng, mọi người như còn nghe văng vẳng đâu đây âm thanh của vị thuyền trưởng khả kính, ở những giây phút cuối cùng, khi sinh mệnh chỉ như ngọn nến sắp tàn, ông vẫn không quên phát về cho đồng đội những tín hiệu cảnh báo.



“Nói như thế, Đế Quốc đã tìm ra cách đối phó với ngư lôi xung động năng lượng rồi!” Âm thanh nghèn nghẹn của Robert Parnell vang lên sau lưng họ, Thụy Sâm quay đầu lại nhìn, Robert Parnell, Hoa Vân Long, Sonia, Thuler, Anne, Yaxilia… đều đứng ở bên cửa phòng, vừa rồi mải nghe nên không ai biết họ đến từ khi nào.



“Tuy chưa có gì chứng minh, nhưng bạn hiền à, tao dám khẳng định lần này mày đoán đúng.”



“Sao lại có thể thế được?” Robert Parnell kinh ngạc, những người khác cũng cùng chung thái độ, hiển nhiên đại bộ phận còn chưa thể tin nổi sự thật đó.



“Không có gì là không có khả năng.” Sonia trấn tĩnh nói, cô tựa lưng vào tường, tỉnh táo phân tích. “Ngư lôi xung động năng lượng dùng nguyên lý dựa trên sự gây nhiễu cùa lỗ đen với cổng siêu không gian, chỉ cần dùng máy tính tính ra được sự ảnh hưởng đó là có thể an toàn xuyên qua, đó cũng là cách mà chúng ta hay dùng trên tuyến đường tử thần. Khi loại ngư lôi đó mới đưa vào sử dụng, Đế Quốc cũng không phải không thể xuyên qua cổng siêu không gian, chỉ là thời gian bị kéo dài thôi, lúc đầu bọn chúng không hiểu vũ khí của chúng ta, nên tạm thời không có cách nào đối phó, nhưng ngư lôi xung động năng lượng đưa vào sử dụng cũng đã nhiều năm rồi, Đế Quốc thông qua các con đường khác nhau chắc chắn đã có sự hiểu biết nhất định về nó. Năng lực khoa học của Đế Quốc không kèm gì Liên Bang, tuy tạm thời không thấy bọn chúng cho ra đời loại ngư lôi tương tự nhưng không nghi ngờ gì là bọn họ có thể tìm ra cách đối phó cũng chẳng phải là điều gì quá khó khăn, nếu lâu như thế mà Đế Quốc không tìm ra cách đối phó với loại vũ khí ‘cũ’ như thế mới là lạ đấy.”



“Không sai, Sonia nói đúng đấy, Robert mày còn nhớ khi xưa chúng ta làm thế nào để đối phó với trường trọng lực biến đối ở Con mắt của tử thần không?” Thụy Sâm xen vào. “Chỉ đơn giản là tăng năng lực tính toán của máy tính trên tàu là có thể trong khoảng thời gian ngắn thoát khỏi đó, nói như thế, vì sao Đế Quốc không thực hiện việc tương tự, thu hẹp thời gian tính toán sau khi ngư lôi có tác dụng từ rất lâu như trước đây xuống còn mười mấy phút hoặc mấy phút?”



“Có lý đấy, chỉ đáng tiếc là vừa rồi nhiễu âm khiến cho chúng ta không nghe được thời gian cần thiết để Đế Quốc xuyên qua cổng siêu không gian.” Thiếu tá Thuler tiếc nuối nói.



“Nghe được cũng chẳng có ít gì lắm, điều quan trọng là Đế Quốc đã tìm ra cách, chúng có thể nâng cấp lên bất cứ lúc nào, khi chúng ta còn cho rằng có thể chịu được vài phút nữa, chiến đấu cơ hoặc chiến hạm của Đế Quốc đã xuất hiện ngay trước mặt.” Phi Luân lắc đầu kết luận. “Bất kể thế nào, ngư lôi xung động năng lượng cũng không thể tiếp tục dùng nữa, quá nguy hiểm.”



Không ai lên tiếng, mọi người đều đang ngẫm nghĩ, nếu loại vũ khí đó không thể dùng, đối với chiến thuật của Đồng Minh sẽ có ảnh hưởng tai hại như thế nào, chỉ e rằng tất cả mọi chiến thuật quen thuộc đều bị buộc phải thay đổi.



“Thuyền trưởng, còn đội tàu bị tập kích thì sao?” Aidi Ta thấp giọng nhắc nhỏ.



“Đúng rồi, lập tức tra cứu xem đội tàu nào đã bị tập kích? Ở thiên hà nào?” Cô gái kiên quyết nói. “Hành tung của ba hạm đội Đế Quốc đểu đang nằm trong tay chúng ta, bộ tổng cũng lập kế hoạch cho các tàu tránh khỏi tuyến đường có địch, sao lại có đội tàu bị tập kích?”




“Nói không chừng đó là hạm đội thứ tư của Đế Quốc mà chúng ta đang tìm!” Sonia chỉ ngay ra vấn đề.



”Chị Sonia nói không sai, chắc chắn là nó.” Anne như muốn nhảy dựng lên.



“Thụy Sâm, anh có quyền tiến nhập vào hệ thống dữ liệu cấp cao của Đồng Minh, anh thử tra cứu xem, trước mắt chúng ta có đội tàu nào đang trên đường, may ra tìm được đội tàu bị tập kích.” Phi Luân nói.



“Được không vấn đề!” Thụy Sâm gật đầu rồi ngồi trước màn hình.



“Chú ý mấy điểm.” Sonia nói. “Đội tàu có chữ P ở đầu tức là nói có ít nhất một tuần dương hạm hộ tống, cần chú ý điều kiện đó.”



“Ừm, anh biết rồi.” Thụy Sâm gật đầu, nhanh chóng nhập mật mã của cùng và các thông tin cần tra cứu, dưới ánh mắt của mọi người, các kết quả nhanh chóng hiện lên màn hình.



“Có ba điều kiện phù hợp, là cái nào?” Thụy Sâm nhìn màn hình nói.



“Ừm!” Phi Luân nhíu mày. “Thêm một điều kiện nữa, trước mắt đội tàu này ở vị trí tương đối heo hút, xung quanh không có nhiều tàu của Đồng Minh vì chúng ta không nghe được có ai trả lời.”



“Là nó!” Thụy Sâm nhìn màn hình rồi nói. “PQ-17, đội tàu vận tải này vừa xuất phát từ New Siberia, chờ một bộ phận vật tư và nhân viên đến căn cứ An-pha, tổng cộng có 6 tàu vận tải, hộ tống gồm 1tuần dương hạm và 2 khu trục hạm, theo lịch trình hiện nó đang ở thiên hà XY-299. Trời ơi! Nếu hạm đội thứ tư của Đế Quốc đang ở đó, với tốc độ của chiến hạm, nó còn cách chúng ta không đầy hai ngày đường.”



“Theo tôi đoán, sở dĩ chúng ta thu được đoạn tin này là do tàu Đại Thiên Sứ đang ở gần cổng siêu không gian thông đến thiên hà XY-299.” Sắc mặt của thiếu tá Thuler biến hẳn.



“Bất luận thế nào, để cho chắc, lập tức đem toàn bộ thông tin và kết quả phân tích chuyển đến cho tổng bộ và tướng quân Aosikanni, dùng tần số ưu tiên.” Phi Luân hạ lệnh, nói thật là, dù tình thế có nguy hiểm nhưng từ khi phát hiện hành tung hạm đội thứ tư của Đế Quốc, cố bỗng cảm thấy thật yên tâm, gánh nặng trong lòng như vơi đi nhiều.



“Rõ! Thưa thuyền trưởng!”



(1) Người Bảo Vệ: Loại chiến đấu cơ chuyên tác chiến điện tử của Đế Quốc, có nhiệm vụ gây nhiễu và ngăn chặn thông tin như loại Bão Điện Tử của Đồng Minh.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.