Tinh Không Chi Dực

Chương 215: Chặn đầu khóa đuôi.









Kể từ khi chiếc Tia Chớp đầu tiên cất cánh, chỉ trong vòng hai mươi phút, toàn bộ số chiến đấu cơ Tia Chớp của hạm đội độc lập cơ động số 5 gồm 106 chiếc đã ở ngoài không gian, trong số đó, có 42 chiếc mang theo ngư lôi lượng tử, bao gồm cả chiến đấu cơ của Thụy Sâm. Cùng lúc, hạm đội 9 cũng xuất kích 73 chiếc Tia Chớp với 36 chiếc mang ngư lôi.



Ngư lôi lượng tử chủ yếu dành làm quà cho chiến liệt hạm của Đế Quốc, loại pháo plasma mà Tia Chớp mang theo dùng đối phó với tuần dương hạm hoặc khu trục hạm thì có thừa, nhưng nếu dùng để đối phó với các loại tàu có vỏ bọc dày, màn chắn mạnh như chiến liệt hạm hay thái không mẫu hạm thì dùng ngư lôi vẫn tốt hơn.



Hai phi đội tự tổ hợp thành đội hình xong, đĩnh đạc đường hoàn nhắm hướng hạm đội Đế Quốc lao đến. Điều đáng nói là vị trí của hạm đội Đế Quốc thật quá tệ, đó cũng là lý do ban chỉ huy hạm đội độc lập cơ động số 5 nhảy dựng lên vì sung sướng khi nghe tin hạm đội 9 đến từ cổng siêu không gian JP1, không chỉ bởi vì binh lực tăng cường lên nhiều mà còn vì ưu thế chiến thuật, vị trí của JP1 và JP2 cùng với hành tinh số 4 nơi hạm đội 5 đứng chân tạo thành ba đỉnh của một tam giác nhọn, thảnh thử, hạm đội Đế Quốc tiến vào thiên hà Siberia từ cổng siêu không gian JP2 trong quá trình tiếp cận hạm đội độc lập cơ động số 5 đang nằm trong tình thế bị kẹp từ hai đầu.



“Thuyền trưởng, phi đội tấn công đã xuất phát, dự kiến sau 1 giờ 15 phút sẽ tiếp xúc với hạm đội địch.” Trung úy Aidi Ta báo cáo.




“Ừm!” Phi Luân chỉ nhẹ giọng đáp lại, ánh mắt cô vẫn dừng lại bên ngoài khung của, hướng theo những chiếc chiến đấu cơ bay đi, cho dù bây giờ đã không thể nhìn thấy gì ngoài màu đen bất tận của vũ trụ.



Tâm trạng của cô, không hiểu sao lại không yên, còn có phần hốt hoảng và sợ hãi, tự như có linh tính về một cái gì đó. Tình huống này Phi Luân cũng đã từng trải qua, nhưng là khi cô mới vào nghề, khi ấy cả kinh nghiệm cùng trạng thái tâm lý của cô đều còn non, sau này, khi đã cứng cáp, tình trạng ấy hầu như không còn nữa, đặc biệt là từ khi đảm nhiệm thuyền trưởng tàu Đại Thiên Sứ, có thể nó là cô luôn giữ được sự tỉnh táo cần thiết trước mọi tình huống.



Từ từ ngồi xuống ghế dành cho thuyền trưởng, cô gái khẽ nhíu mày đầy lo âu, không phải lo cho trận đánh, từ lúc biết hạm đội 9 gia nhập, cô đã biết rằng, trận tấn công này, Đồng Minh nắm chắc phần thắng trong tay.



Quan tâm quá hóa loạn, Phi Luân hiểu cô lo điều gì, cô lo cho Thụy Sâm. Hôm nay liên đội Tuy-lip mang theo ngư lôi đảm nhiệm mũi nhọn công kích, mà Thụy Sâm là liên đội trưởng, anh có thể nói là mũi nhọn sắc bén nhất. Là mũi nhọn cùng đồng nghĩa với việc hỏa lực phòng thủ của hạm đội Đế Quốc sẽ tập trung công kích. Nếu là không chiến, cô không mấy lo lắng, Phi Luân tin vào năng lực của Thụy Sâm, cho dù đối phương có cố dồn anh vào chỗ chết nhưng Thụy Sâm có đủ kinh nghiệm và kỹ thuật, những đồng đội của anh như Sonia, Jessica và Robert Parnell đều là những phi công xuất sắc, do đó cơ hội gặp nguy hiểm của Thụy Sâm trong không chiến là tương đối thấp. Nhưng khi tấn công chiến hạm, toàn bộ hỏa lực của địch đều nhắm thẳng vào anh, trong hoàn cảnh bốn phương tám hướng đều dày đặc hỏa lực, kỹ thuật kinh nghiệm cũng không còn mấy tác dụng, nhân tố quyết định lại là vận may, nếu không may, trong khoảng thời gian cực ngắn bị bắn trúng liên tiếp, siêu phi công và lính mới cũng có kết cục chẳng khác nhau là mấy.



Đương nhiên, các phi công có thể làm theo cách phóng ngư lôi ngay khi vừa vào đến tầm bắn, như thế do cự ly đủ xa, hỏa lực phòng ngự chưa thể uy hiếp hay nếu có cũng không đáng kể, chiến đấu cơ tương đối an toàn, nhưng điều đó cũng có nghĩa là cho đối phương thêm nhiều thời gian để cơ động tránh né hoặc phản kích, thông thường những quả ngư lôi như thế thường chẳng có mấy kết quả, nếu không bị đối phương né được thì cũng bị hỏa lực phòng ngự phá hủy.



Phi Luân thừa biết tính người yêu, Thụy Sâm xưa nay đều không tán thành cái kiểu ném bừa ngư lôi như thế, lần tấn công tàu Bảo Lũy là ngoại lệ, trừ lần ấy ra, phương thức nhất quán của anh là chủ động tiếp cận đối phương, phóng ngư lôi ở cự ly gần, cách đánh đó đòi hỏi phi công phải vượt qua hệ thống phòng ngự cũng như các chiến đấu cơ đánh chặn của địch trước khi phóng, đối với bên tấn công là khá mạo hiểm, nhưng nó cũng có cái hay riêng, thứ nhất là một khi phóng, ngư lôi hầu như sẽ trúng mục tiêu do cự ly quá gần, tránh né là không được mà chiến hạm cũng không còn nhiều thời gian để phản ứng.



Thụy Sâm trước giờ đã nhiều lần tham gia kiểu tấn công đó, nhưng lần này là lần đầu tiên anh phải xuyên qua lưới lửa của ba chiếc chiến liệt hạm và bảy chiếc tuần dương hạm tạo thành, Phi Luân có lo lắng cũng là điều dễ hiểu.



Đưa ánh mắt nhìn về phía thiết bị liên lạc, cuối cùng cô lại thôi, Thụy Sâm không phải chỉ có một mình, còn cả liên đội đang theo anh cũng đều chịu sự mạo hiểm như thế, hơn nữa trong cuộc họp trước khi xuất kích, những gì cần nói cũng đã nói hết rồi.



“Hy vọng anh ấy có thể bình yên trở lại.” Phi Luân thầm cầu khẩn. “Chị Sonia, nhớ bảo vệ tốt cho hậu phương của anh ấy nhé…”




-----------------------------------



“Phát hiện hạm đội Đế Quốc” Chiếc Tỏa Nhãn có số hiệu 04 vẫn bám sát theo phi đội thông báo cho Thụy Sâm. “Phía trước hướng 12 giờ, cự ly 57000, ba chiếc chiến liệt hạm và bảy chiếc tuần dương hạm đúng như trinh sát báo cáo, hạm đội địch đã tập hợp thành thế trận phòng ngự kín hình cầu, xem ra chúng biết chúng ta đang đến, các chiến đấu cơ địch đang xuất kích, chuẩn bị đánh chặn.”



“Nghe rõ, Tỏa Nhãn 04!” Thụy Sâm chẳng ngác nhiên với điều đó, nếu IQ của viên chỉ huy hạm đội không đến nỗi quá thấp, hắn sẽ biết chắc là Đồng Minh sẽ đến hỏi thăm.



Chuyển tần số sang liên lạc với thê đội hộ tống, anh nói. “Sonia! Giao cho em đấy!”



“Nghe rõ! Thụy Sâm!” Cô gái vẫn giữ giọng bình thản nhưng đôi mắt sáng lấp lánh và hai ngón tay giơ lên thành hình chữ V cho thấy khát vọng thắng lợi của cô.



Những luồng lửa xanh lè kéo dài sau đuôi của 64 chiếc Tia Chớp, thê đội hộ tống nhanh chóng gia tốc lao về phía trước, thoát ly khỏi thê đội chủ công của Thụy Sâm, nhiệm vụ của chúng là kìm chế các chiến đấu cơ của Đế Quốc đang tiến vào tuyến đánh chặn. Thụy Sâm và Sonia đã quyết định không theo sách vở và điều lệnh là phải bám sát để yểm hộ các chiến đấu cơ cường kích, mà tập trung các chiến đấu cơ tạo thành một quả đấm mạnh chủ động tấn công nhóm chiến đấu cơ chặn đánh của Đế Quốc. Làm như thế sẽ giải phỏng khả năng chiến đấu của anh em, giúp họ rảnh tay phát huy hỏa lực và kỹ thuật chiến đấu với đối phương. Làm như vậy bởi vì trên thực tế, thê đội công kích của Thụy Sâm cũng chẳng phải là loại chiến đấu cơ cường kích to nặng và vụng về như Đoản Kiếm hay Vô Úy, gặp phải tiêm kích địch là coi như chết chắc, ngược lại Thụy Sâm đang chỉ huy thế đội cũng gồm toàn Tia Chớp, trong tình huống bất đắc dĩ, thả rơi ngư lôi, các chiến đấu cơ của anh cũng sẽ biến thành một đám sát thủ chả kém gì ai.



“Tỏa Nhãn 04 báo cáo, chiến đấu cơ đánh chặn của Đế Quốc đang tiếp cận, cự ly 44000, số lượng 76 chiếc, ngoài ra một nhóm khác có số lượng không rõ đang chuyển đến hướng 10 giờ, gần như cùng với hướng tiến của chúng ta.



“Có lẽ là thê đội công kích của hạm đội 9 đã đến!” Thụy Sâm thầm nhủ, anh hiểu vì sao một bộ phận chiến đấu cơ địch lại chuyển hướng, chắc chắn là đi đánh chặn đợt tấn công của hạm đội 9, hai hạm đội đã tổ chức hiệp đồng cẩn thận sao cho các đợt tấn công diễn ra cùng một lúc, tăng thêm khả năng phân tán lực lượng Đế Quốc.



Chỉ tính sơ qua cũng có thể thấy, hạm đội Đế Quốc đã dùng đại bộ phận chiến đấu cơ để đối phó với hướng tấn công của anh, số lượng bay về phía hạm đội 9 chưa đến một nửa, điều này khiến Thụy Sâm cảm thấy ‘được yêu mà sợ’. Bảy mươi chín đối đầu với sáu mươi tư, có thể nói là Đồng Minh chẳng có chút ưu thế nào, có điều chiến tranh không phải là trò chơi số học, Tia Chớp có tính năng vượt trội Siêu Nữ Yêu, chưa kể đến các phi công của anh vừa dành được một trận đại thắng, tinh thần đang hăng hái, có niềm tin tất thắng, hơn nữa chỉ huy bọn họ lại còn là một siêu Ace, thiếu tá Dương Sonia, một người mà chiến tích còn nhiều hơn cả Thụy Sâm, chưa kể đến thê đội của Thụy Sâm ở sau sẵn sàng chi viện.




Chiến đấu cơ của hai bên nhanh chóng tiếp cận rồi khai hỏa, đúng như Thụy Sâm tính toán, tuy Đồng Minh kém hơn về mặt số lượng như lại chiếm ưu thế trong không chiến, mặc dù các phi công Đế Quốc không định để bị cuốn vào trận giao chiến tay đôi với các chiến đấu cơ Đồng Minh, mục tiêu của bọn họ là thê đội phía sau của Thụy Sâm, tuy loại hình chiến đấu cơ giống nhau nhưng rõ ràng đó mới là lực lượng chủ công. Chỉ đáng tiếc, giao chiến không phải là chuyện thích gì được nấy, đừng nói đến thoát thân để quấy nhiễu đội của Thụy Sâm, chỉ riêng việc cố giữ cho không bị Đồng Minh bắn hạ cũng đủ khiến các phi công Đế Quốc cật lực rồi.



Khi hai bên đang kịch chiến, Thụy Sâm dẫn thê đội công kích tiếp cận chiến trường.



“Tuy-lip 01!” Trên màn hình của anh xuất hiện một khuôn mặt trung niên.



“Thiếu tá Trent! Tình hình chỗ anh thế nào?” Thụy Sâm trả lời, người trước mặt anh là phi đội trưởng của hạm đội 9, thiếu tá Trent.



“Không vấn đề gì! Hạm đội Đế Quốc chỉ dùng có vẻn vẹn 34 chiếc Siêu Nữ Yêu để chặn đánh, còn không bằng số lượng chiến đấu cơ hộ tống của chúng tôi nữa, hiện thê đội chủ lực đang đột phá tuyến phòng ngự tiến đến gần hạm đội địch, tình huống khá là thuận lợi.” Viên sĩ quan tốt bụng nhắc nhở. “Xem ra Đế Quốc đối với bên anh đặc biệt chú ý đấy, Tuy-lip 01, đại bộ phận chiến đấu cơ được phái đến bên đó, cẩn thận đấy!”



“Xem ra trận đánh trước đã làm các con giời sợ sun vòi lại rồi!” Thụy Sâm cười cười nói. “Đừng lo, bọn này có thể đối phó được, theo tình huống trước mặt, chúng tôi đột phá tuyến phòng ngự của Đế Quốc không mấy khó khăn, chút nữa gặp lại ở vị trí của hạm đội Đế Quốc nhé!”



“Rõ! Tuy-lip 01!”



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.