Cánh cửa tự động liên tiếp mở ra rồi đóng lại, những sĩ quan cao cấp của Đồng Minh lần lượt bước vào căn phòng họp lớn của tàu Đồng Minh 01, có mặt ở đây chủ yếu là các tư lệnh hạm đội, thuyền trưởng các chiến hạm chủ lực và các chi huy phi đội. Họ gặp mặt trong cuộc họp bộ tổng chỉ huy mở rộng cuối cùng nhằm xác định chính xác phương án, bàn giao nhiệm vụ cho các đơn vị chiến đấu, phu nhân Almeida và thượng tướng Martin cùng ngồi trên bàn chủ tọa, thấp giọng trao đổi với các thành viên khác của Hội đồng...
Những ngọn đèn xung quanh tắt đi, chỉ còn ánh sáng của màn hình ba chiều lớn trước mặt, mọi người đều lập tức yên lặng, những tiếng thì thầm khắp căn phòng chấm dứt ngay lập tức, thượng tướng Martin nhanh nhẹn đi lên bục diễn thuyết, nhìn qua một lượt các sĩ quan ngồi ngay ngắn ở dưới, tất cả đều tập trung tinh thần lắng nghe, ông mỉm cười hài lòng đồng thời cũng không tránh khỏi chút thương cảm, có chiến đấu là phải có hy sinh, đây là chiến dịch lớn nhất mang tính sống còn đối với Đồng Minh, đồng thời cũng có hệ số nguy hiểm cực cao, cho dù những người đang ngồi dưới kia đại đa số đều là các sĩ quan cấp, nhưng chắc chắn không thể tránh được sẽ có thương vong, trong buổi gặp mặt lần sau, những ngương mặt kia chẳng biết ai còn và ai đã tan biến vào không gian vũ trụ?
" Tốt lắm, các bạn, tin răng mọi người đều đã nắm bắt được một cách tương đối đầy đủ về phương án tác chiến, cho nên, tôi sẽ nói ngắn gọn. Nhiệm vụ cụ thể của từng người đã được ghi trong văn kiện ở trước mặt các bạn, bây giờ tôi muốn nhấn mạnh một số vấn đề chủ yếu."
" Chắc các bạn đang ngồi đây đều đã biết, hành động lần này của chúng ta có điểm khác với những lần hành động trước đây, lần này chúng ta sẽ thực hiện tác chiến liên hợp. Đúng! Chúng ta, lực lượng quân sự của Đồng Minh, sẽ lần đầu tiên tiến hành hợp tác với các lực lượng của Liên Bang! Liên Bang đã thông báo sẽ tung vào trận đánh các hạm đội số 1, hạm đội số 2, hạm đội số 12, và hạm đội số 17 phối hợp với chúng ta trong chiến dịch này, đây là bốn hạm đội chủ lực mạnh nhất của Liên Bang với tổng cộng hơn 1000 chiến đấu cơ kiểu mới loại Hùng Miêu, cùng với số lượng tương đương chiến đấu cơ cường kích kiểu Vô Úy, như vậy lực lượng liên hợp của chúng ta có số lượng vượt trội hơn 2 lần so với căn cứ Omega cùng hạm đội hộ tống của nó. Đứng về lý mà nói, thắng lợi có thể nói đã nằm gọn trong tay chúng ta, nhiệm vụ của các bạn chỉ là dặn kỹ các phi công của mình, quan sát cẩn thận tín hiệu IFF(Identification Friend or Foe / Tín hiệu phân biệt bạn - thù). Trong trường hợp chiến đấu cơ bay đầy trời, đừng có ai bắn nhầm đồng đội là được...."
Mặc dù thượng tướng nói một cách lạc quan và hóm hỉnh, nhưng trong số các sĩ quan ngồi dưới không có nhiều tiếng cười hưởng ứng, tất cả đều làn những người trưởng thành từ khói lửa, hành động chắc chắn sẽ không đơn giản như vậy. Chiến tranh không phải là trò chơi đếm số, nếu không Đồng Minh lấy gì ra đều chống lại Đế Quốc.
" Nhưng mà......" Quả nhiên, lời còn chưa dứt, thượng tướng Martin đã đổi giọng "Tôi cũng không nói hành động lần này chắc chắn sẽ thuận buồm xuôi gió. Thứ nhất, hai bên đến bây giờ vẫn chưa từng một lần thực hiện phối hợp, nếu trong quá trình hợp tác mà tồn tại sơ hở do thiếu hiểu nhau, chúng ta có thể bị Đế Quốc lợi dụng để tiêu diệt từng bộ phận. Ngoài ra, theo hiệp định giữa phu nhân Almeida và bộ chỉ huy Liên Bang, hạm đội Liên Bang sẽ không xuất hiện trên chiến trường từ đầu, bọn họ sẽ chờ tín hiệu của chúng ta, chính xác hơn là bọn họ chờ chúng ta vô hiệu hóa khả năng dịch chuyển siêu không gian của căn cứ Omega, lúc đó, bọn họ mới bắt đầu hành động, nếu không, nếu chúng ta sẽ phải độc lập tác chiến, tự chịu trách nhiệm về hậu quả của mình."
" Cho nên, mấu chốt thành công của cả chiến dịch là vô hiệu hóa hệ thống “Kẻ tuần tra vũ trụ” của căn cứ Omega, nhiệm vụ này sẽ do lực lượng tấn công của thượng tá Thụy Sâm Nepali Gore đảm nhiệm, tất cả các chiến hạm và phi đội chiến đấu cơ đều phải phục tùng vô điều kiện các yêu cầu của thượng ta, dù có phải trả bất cứ giá nào chúng ta cũng phải đảm bảo cho lực lượng tác chiến của thượng tá hoàn thành nhiệm vụ," Thượng tướng Martin cao giọng nói," Thượng tá Thụy Sâm Nepali Gore, chúng tôi đặt hy vọng vào anh!"
" Rõ! Thưa thượng tướng, cam đoan hoàn thành nhiệm vụ." Thụy Sâm lập tức đứng lên, kiên định trả lời.
" Tốt! Chúng tôi chờ đợi sự thành công của anh...." Tướng quân Martin hài lòng gật đầu," Một khi lực lượng xung kích của thượng tá thành công, sĩ quan liên lạc của Liên Bang đi cùng chúng ta sẽ phát tín hiệu hành động, ở đây mọi người cần phải chú ý một vấn đề khác, đó là thời gian để các lực lượng Liên Bang tới được chiến trường, đừng nghĩ là hễ tín hiệu phát ra là bọn họ có thể xuất hiện ngay, để giữ bí mật, các hạm đội của Liên Bang sẽ không có mặt ở thiên hà giáp gianh với thiên hà Cockran, như thế có thể bị Đế Quốc phát hiện và cảnh giác......"
Thụy Sâm ngồi xuống, khi cả người anh chìm vào bóng tối, nét kiên định trên mặt anh cũng biến mất, mặc dù âm thanh của tướng quân Martin vẫn vang vọng bên tai, nhưng anh đã không còn chú ý nữa, điều này không có nghĩa là Thụy Sâm sao nhãng nhiệm vụ, trên thực tế, với tư cách là một trong số những người chủ chốt lập ra phương án, sự hiểu biết của anh sâu hơn nhiều so với đại đa số những người khác, mỗi một chi tiết nhỏ đều đã được ghi sâu khắc trong đầu, thậm chí nguyên nhân để thực hiện các biện pháp đặc biệt hay tại sao lại phải điều chỉnh một số hành động theo thời gian, mục tiêu, phương thức của từng hành động anh cũng nắm rõ trong lòng bàn tay, dù sao Thụy Sâm cũng là một trong những người nắm quyền quyết định sự thành công hay thất bại của phương án, nếu này phương án không được anh tán thành, thấm chí nó có thể sẽ không được thông qua.
Cũng bởi vì thế, Thụy Sâm càng hiểu hơn ai hết về trách nhiệm nặng nề đang đặt lên vai mình, anh cũng hiểu rõ, đây là một ván bài ăn được cả, ngã về không, cả lực lượng của anh lẫn hạm đội Đồng Minh đều chỉ có duy nhất một cơ hội. Ấy vậy mà thậm chí đến tận bây giờ, từ tận sâu thẳm đáy lòng, sự tự tin vào thành công của mình hoàn toàn không giống sự kiên định mà Thụy Sâm vừa biểu hiện, có điều trong trường hợp này, anh đã cẩn thận không để lộ sự do dự trong lòng, một chút cũng không, nếu không, hoàn toàn có thể ảnh hưởng đến hành động và quyết tâm của những người khác, mà như thế coi như chưa đánh đã nắm chắc phần thua.
Vấn đề đến bây giờ làm Thụy Sâm đau đầu vẫn là độ tin cậy của ngư lôi xung động năng lượng MK7, sau khi được tiến sĩ Cole-El Emerson giúp đỡ, tiến sĩ Li Puman cho dù đã có thể vỗ ngực cam đoan rằng loại ngư lôi này chắc chắn sẽ không phụ sự kỳ vọng của mọi người đối với nó, có điều, có những điều kiện phải phù hợp, mà những điều kiện này lại là nguyên nhân khiến Thụy Sâm đau đầu.
Bất giác trên mặt anh lộ ra một nụ cười khổ, là người trực tiếp công kích, anh hoàn toàn biết tiến sĩ lớn tiếng cam đoan một chuyện, nhưng lão già đó, đến tận bây giờ, cũng mới chỉ công bố có một nửa.
" Ông không thể chắc chắn?" Thụy Sâm còn nhớ rõ khi nghe câu trả lời, anh đã nhảy dựng lên như thế nào.
"Đúng vậy, cậu nhóc, trên đời này không có gì có thể đảm bảo 100% sẽ thành công cả, đó chuyện bất khả thi." Tiến sĩ Li Puman nghiêm túc khẳng định "Tôi phải thừa nhận, tiến sĩ Cole-El Emerson quả thật đã cho chúng ta rất nhiều sự trợ giúp, nhưng cho dù là ông ấy đi chăng nữa, cũng không dám xác định ngư lôi MK7 chắc chắn sẽ có tác dụng, bất luận lý thuyết và thí nghiệm mô phỏng có giống thực tế tới đâu, nhưng chúng tuyệt đối sẽ không thể tương đương với thực tế, chưa từng qua thử nghiệm trong điều kiện thức, không ai có thể cam đoan điều gì sẽ đến, cho dù cậu có mang cho tôi một căn cứ Omega nữa để làm thí nghiệm, nhưng hoàn cảnh chiến trường sẽ vẫn mang đến những sai số không ai lường được, có đúng không?"
"Tôi hiểu." Thụy Sâm cũng biết, đây chính là thái độ của những nhà khoa học, nhưng điều này thực sự khiến anh cảm thấy nhụt chí," Nói như vậy, chúng ta vẫn là thử thời vận."
Cho dù đã qua vô số lần thí nghiệm, tỷ lệ thành công cao hơn rất nhiều so với thất bại, hơn nữa trong chiến tranh nào ai có thể nắm chắc 100% điều gì? Nhưng chiến dịch lần này có quan hệ quá lớn, nếu có thể, Thụy Sâm thà rằng không đánh liều, nếu thất bại, hậu quả sẽ là không tưởng tượng nổi.
" Cũng không nhất định." Tiến sĩ Li Puman cười nói," Còn có một biện pháp nữa, cũng có thể vô hiệu hóa khả năng xuyên siêu không gian của căn cứ Omega, hơn nữa, so với việc dùng ngư lôi MK7, biện pháp này còn chắc chắn thành công hơn nhiều."
" Cái gì? Lại còn có chuyện tốt đến thế sao?" Thụy Sâm kinh ngạc hỏi.
" Đương nhiên! Ngư lôi MK7 có nhiều nhược điểm. Thứ nhất do có thể tích lớn cho nên nó chỉ có thể phóng đi từ chiến hạm, mục tiêu tấn công quá lớn. Thứ hai, tốc độ của ngư lôi cũng chậm, vẫn có thể bị đánh chặn, rồi còn phải xuyên qua màn chắn năng lượng của căn cứ Omega nữa, thậm chí nếu công kích thành công, hiệu quả đến đâu cũng là điều khó có thể xác định được, chỉ có thể khẳng định rằng chắc chắn sẽ có ảnh hưởng, nhưng mức độ, chúng tôi vẫn chưa biết. Thứ ba và cũng là quan trọng nhất, mặc dù có tạm thời làm tê liệt khả năng xuyên siêu không gian của căn cứ Omega cũng chỉ là tạm thời, MK7 vẫn dựa trên nguyên lý của ngư lôi MK6, mà chúng ta đã biết, Đế Quốc đã phổ biến hệ thống tính toán đường bay “Tổ ong” để vô hiệu hóa MK6, tiến sĩ Cole-El Emerson xác nhận, căn cứ Omega cùng các tàu của hạm đội hộ tống đều đã có trang bị hệ thống này, do đó chúng tôi cũng phỏng chừng, Đế Quốc sẽ không bao lâu để phá giải ảnh hưởng của ngư lôi xung động năng lượng MK7, tối đa chúng ta cũng chỉ có thể ngăn cản nhất thời, chưa chắc có thể kéo dài tới khi lực lượng của Liên Bang tới chi viện."
" Có điều, tiến sĩ Cole-El Emerson còn cung cấp một biện pháp giải quyết khác." Tiến sĩ Li Puman ấn mấy cái nút, gọi lên màn hình kết cấu 3D của căn cứ Omega, ông chỉ vào khoảng giữa hai khối cầu khổng lồ. "Ở đây có một bộ phận thò ra ngoài, nó là nơi phát ra trường trọng lực để tạo nên hiệu ứng lõm không gian, là cơ sở để tiến hành du hàng siêu không gian, nếu dùng pháo plasma của Tia Chớp, chỉ cần một phát trúng đích của có thể phá hủy hoàn toàn thiết bị này, như thế cũng có nghĩa là vô hiệu hóa hoàn toàn khả năng dịch chuyển siêu không gian của căn cứ Omega, cho dù có mang về căn cứ để sửa chữa, Đế Quốc cũng sẽ mất không ít hơn một hai tuần để thay thế thiết bị này, tôi nghĩ thế là đủ cho cùng ta rồi."
Nào có đơn giản như vậy đâu, màn chắn của căn cứ? Hạm đội và các chiến đấu cơ của nó chết đâu hết rồi? Thụy Sâm cảm thấy tiến sĩ Li Puman, phu nhân Almeida và tướng quân Martin hoàn toàn điên rồi, bản thân anh cũng coi như bị điên, bởi vì anh vẫn chấp nhận phương án này.
Chỉ hy vọng hệ thống đó không có thiết bị dự trữ, có điều còn may, ít nhất so với việc dùng ngư lôi xung động năng lượng MK7, phương án này đảm bảo có thể thành công trong thực tế... Nói cho cùng, đây vẫn là đánh liều, có điều vận mệnh giờ đây được nắm giữ trong tay của anh chứ không phải trong một sự may mắn hư vô nào đó.
" Thụy Sâm, sao ngẩn người ra thế, tan họp rồi." Phi Luân nhẹ nhàng đẩy Thụy Sâm một cái làm giật mình, lúc này anh mới chú ý rằng cuộc họp đã chấm dứt, mọi người đang đứng dậy đi ra ngoài.
" À! Không có gì, đi thôi, bây giờ hãy còn nhiều chuyện phải làm lắm." Thụy Sâm trấn tĩnh cầm lấy mũ, đứng lên, anh đi cùng Phi Luân lẫn trong dòng người đang hối hả ra ngoài.