Những chiếc Tia Chớp của phi đội 9 vừa xuyên qua vùng siêu không gian vào thiên hà Cockran lập tức phân tán thành từng biên đội 2 chiếc đến các vị trí đã được đánh dấu sẵn trên bản đồ tác chiến... Đến khi nhận được báo cáo các tốp đều đã vào đúng vị trí đợi lệnh, Thụy Sâm mới thở phào nhẹ nhõm, như thế cơ bản đã xong bước đầu tiên của kế hoạch.
Bây giờ anh chỉ còn chờ đợi, chờ đợi thời khắc quyết định, không phải trong nháy mắt mà là hai mươi hai giây, hai mươi hai giây quyết định thắng hoặc bại, sinh hoặc tử, không chỉ của anh mà là cả của Đồng Minh.
Hai mươi hai giây là thứ duy nhất mà Thụy Sâm nhắc đi nhắc lại với các đồng đội trong buổi họp bàn kế hoạch trước khi xuất kích.
Có người tự hỏi, hai mươi hai giây là một khoảng thời gian như thế nào? Nếu căn cứ theo tốc độ đi bộ trung vũ trụ cứ khoảng 2m một giây mà nói, hai mươi hai giây có thể đi được tổng cộng chưa đầy năm mươi thước, trong hai mươi hai giây ấy, kể cả chạy cũng không thể chạy hết chiều ngang của hangar chính trên tàu Đại Thiên Sứ, còn nói đến chiều dài của hangar, thông thường để tiết kiệm thời gian, tiết kiệm thể lực, người ta thường dùng một số xe đặc chủng chuyên dụng để đi từ đầu này đến đầu kia của hangar, có thể thấy hai mươi hai giây ngắn ngủi thế nào.
Nhưng, đối với Thụy Sâm và các phi công của phi đội 9 mà nói, hai mươi hai giây là khoảng thời gian quyết định sự thành công hay thất bại của nhiệm vụ lần này, cũng là quyết định sự thành bại của cả kế hoạch Hậu Nghệ.
Bởi vì, theo các tin tình báo, sau khi căn cứ Omega chấm dứt dịch chuyển trong siêu không gian, bắt đầu tính từ thời điểm nó xuất hiện trong không gian thường, căn cứ Omega mất khoảng hai mươi hai giây để thu hồi thiết bị tạo trọng lực không gian đồng thời dựng xong màn chắn năng lượng.
Đây là thông tin quan trọng nhất mà tiến sĩ Cole-El Emerson cung cấp, nó chỉ ra điểm chết của căn cứ Omega, vào thời điểm căn cứ thực hiện xuyên siêu không gian, do trường trọng lực có xung đột với hệ thống màn chắn năng lượng, cho nên khi khởi động trường trọng lực làm uốn khúc không gian để tiến vào vùng siêu không gian, căn cứ Omega phải hạ màn chắn năng lượng xuống. Do đó, vào thời điểm thoát ra khỏi vùng siêu không gian, căn cứ Omega chỉ có thể dựng lại màn chắn năng lượng bảo hộ sau khi đã tắt trường trọng lực, trong khoảng thời gian ngắn ngủi khoảng hai mươi hai giây ấy, chiến đấu cơ hoàn toàn có thể tiếp cận và tấn công bất cứ vị trí nào của căn cứ, đương nhiên là cả bộ phận tạo trường trọng lực…
Về điểm này căn cứ Omega cũng có chỗ tương tự như chiến đấu cơ kiểu Ảo Ảnh, khi thiết kế trường năng lượng tạo khả năng tàng hình cho Ảo Ảnh, người ta cũng phát hiện sự xung đột với màn chắn năng lượng, do đó khi sử dụng tính năng tàng hình, Ảo Ảnh cũng phải hạ màn chắn năng lượng xuống, cách đối phó của Liên Bang là dùng lớp vỏ bọc hai tầng tách biệt để tăng khả năng sống còn của chiến đấu cơ, căn cứ Omega áp dụng cách nào thì không ai rõ, tiến sĩ Cole-El Emerson cũng không biết, dù sao ông cũng không phải là người thiết kế về phương diện này, nghề nghiệp của không có liên quan, thậm chí nếu tiến sĩ tỏ ý quan tâm, không chừng Cục An toàn Đế Quốc sẽ mời ông đi làm một trà và đàm đạo về cách sống…
Tuy nhiên, do nhiệm vụ của mình, ít nhất tiến sĩ Emerson cũng biết thiết bị tạo trường trọng lực không có gì bảo vệ, mặc dù nó có rút vào bên trong căn cứ, nhưng cũng chỉ có tầng kim loại mỏng làm của che ở bên ngoài, loại động tác thu vào trong này căn bản không phải để chống đỡ các đòn tấn công mà mục đích thiết kế nhằm dễ dàng sửa chữa và bảo dưỡng, và còn một điều nữa là thiết bị này rất dễ dàng bị hỏng nếu bị trúng đạn, dù ở bằng vũ khí chùm tia, cho đã thu vào trong, lớp vỏ ngoài rất mỏng cũng có thể dễ dàng bị pháo plasma xuyên thủng.
Nhưng đừng nghĩ đó là lỗi thiết kế của Đế Quốc, đòn công kích phải được thực hiện trong vòng hai mươi hai giây sau khi căn cứ Omega vừa mới thoát khỏi vùng siêu không gian, nếu không căn cứ sẽ dựng cái màn chắn năng lượng của nó lên, mà một hệ thống màn chắn vận hành thành công, với cường độ của nó, đừng nói pháo plasma, thậm chí nếu có thể đồng thời phóng trúng mục tiêu chục quả ngư lôi lượng tử cũng chưa chắc đã xuyên thủng được lớp màn chắn chết tiệt đó, có lẽ khi thiết kế, chắc các kỹ sư Đế Quốc không bao giờ nghĩ đến chuyện có người tập kích trong khoảng hai mươi hai giây đó.
Nhưng nếu đòn tấn công vào thiết bị tạo trường trọng lực thất bại, Đồng Minh chỉ còn có thể đặt hy vọng vào ngư lôi MK7, nhưng rõ ràng loại vũ khí này, thậm chí theo đánh giá của tiến sĩ Li Puman, có thể nói là thật sự rất không đáng tin cậy, huống hồ, điểm yếu chết người của nó là chỉ có thể phóng đi từ chiến hạm, như thế cũng có nghĩa là chiến hạm của Đồng Minh phải đột phá qua hệ thống phòng thủ, tiến đến gần mới phóng được loại ngư lôi này (Chiến đấu cơ không thể mang theo ngư lôi xung động năng lượng MK7), sau đó còn phải cầu nguyện cho ngư lôi phóng ra không bị bắn chặn, hệ số thành công quả thật rất thấp, theo đánh giá của Thụy Sâm là hầu như không có khả năng
Đưa mắt nhìn xa xa, những ánh chớp sáng vẫn liên tục lóe lên ở phía cổng siêu không gian, các hạm đội đang nối đuôi nhau tiến vào thiên hà Cockran, màn hình rada thể hiện một số chiến đấu cơ của Đế Quốc đang tiến về phía đó, có điều đây không phải là việc của phi đội chín, Thụy Sâm vẫn yêu cầu đồng đội giữ nguyên vị trí đợi lệnh, những chiếc Tia Chớp của phi đội 7 đang lập tuyến đánh chặn các chiến đấu cơ Đế Quốc...."
" Tuy-lip 01 gọi Tiên Tri 0, có phát hiện gì không?" Thụy Sâm lên tiếng hỏi.
" Vẫn chưa! Tuy-lip 01! Không phát hiện tín hiệu đặc thù của trường trọng lực. Chiếc Tỏa Nhãn chỉ huy trả lời." Có điều chúng tôi phát hiện mức độ liên lạc siêu không gian rất lớn từ căn cứ Đế Quốc."
" Tốt rồi, chỉ sợ bọn chúng không biết chúng ta ở đây." Thụy Sâm lẩm bẩm một câu.
Tiến vào thiên hà Cockran ngay sau biên đội của Thụy Sâm là bốn chiếc Tỏa Nhãn đặc biệt, biên đội này có danh hiệu là “Tiên Tri”, loại Tỏa Nhãn này được bố trí thêm một rada nhìn vòng, đây là thứ mà những chiếc Tỏa Nhãn bình thường không có. Nhiệm vụ của “Tiên Tri” không phải là cảnh giới và chỉ huy tác chiến trong không phận, đây là các đài rada cảnh báo sớm tín hiệu siêu không gian, loại rada mới này là thành quả chung của tiến sĩ Cole-El Emerson và tiến sĩ Li Puman, do nắm được tín hiệu siêu không gian đặc trưng của căn cứ Omega, chúng có thể phát hiện sớm sự có mặt của căn cứ trước khi nó xuyên ra khỏi vùng siêu không gian một khoảng thời gian nhất định, nếu căn cứ Omega tiến tới gần thiên hà Cockran, nó lập tức có thể bị này Tỏa Nhãn phát hiện, sau đó thực hiện định vị điểm mà căn cứ sẽ xuất hiện theo nguyên tắc giao thoa ba điểm (Chiếc Tỏa Nhãn còn lại làm dự bị), đồng thời tín hiệu của Tỏa Nhãn cũng được đồng bộ thời gian thực với màn hình rada trên chiến đấu cơ của biên đội Thụy Sâm.
Điểm lợi hại nhất của căn cứ Omega là nó có khả năng xuất hiện ở bất cứ điểm nào trong không gian, không cần thông qua cổng siêu không gian, do đó các chiến đấu cơ của Thụy Sâm phải được phân bố ở các điểm đã được dự đoán trước, (dựa trên hình thái chiến thuật, sĩ quan tham mưu có thể dự đoán trước những điểm mà ở đó Đế Quốc có lợi thế chiến thuật nếu xuất hiện) một khi căn cứ ra khỏi vùng siêu không gian, các tốp ở gần nó nhất sẽ chủ động công kích.
Do đó, việc báo động sớm có tính mấu chốt cho thành công, càng sớm biết thời điểm và vị trí mà căn cứ Omega tiến vào thiên hà Cockran, Thụy Sâm càng có nhiều cơ hội để tập trung lực lượng, cơ hội thành công cũng cao hơn, điều đáng tiếc là, thời gian báo động sớm tối đa chỉ có thể là 3 phút, thậm chí còn có thể ngắn hơn nếu căn cứ Omega xuất hiện ở vùng rìa bên ngoài thiên hà, tuy rằng Thụy Sâm vẫn không vừa lòng lắm, nhưng đây đã là cố gắng lớn nhất của các chuyên gia, anh cũng chỉ có thể chấp nhận.
Điều duy nhất khiến anh hài lòng là hệ thống này không giống với ngư lôi MK7, nó đã được thử nghiệm qua thực tế, thiết bị thí nghiệm được chế tạo ra, và nhanh chóng trang bị lên một tàu của Đồng Minh ngụy trang thành tàu vận chuyển dân dụng, tiến tới gần một căn cứ hậu cần chính của Đế Quốc nơi căn cứ Omega thường bổ sung, vào thời điểm căn cứ Omega tiến vào, rada báo động sớm đã chứng minh nó quả thật có thể phát hiện tín hiệu siêu không gian của căn cứ Omega.
Nhờ có hệ thống này, khả năng công kích căn cứ Omega có tỷ lệ thành công tăng lên rất nhiều, đương nhiên, rada chỉ mang tính phụ trợ, những người cuối cùng thực hiện nhiệm vụ là các phi công, rõ ràng việc tấn công đâu phải là chuyện dễ dàng, thiết bị tạo trường trọng lực nằm ở giữa hai khối cầu, muốn công kích vị trí đó, chiến đấu cơ phải khoảng không gian hẹp giữa hai khối cầu, mà ở hai bên các khối cầu là mạng lưới dày đặc các tháp pháo, chiến đấu cơ sẽ phải xuyên qua một lưới lửa bắn chéo cánh sẻ, chưa nói đến khả năng sinh tồn khi xuyên qua là rất nhỏ, chỉ riêng sóng chấn động từ các loạt đạn tác động vào chiến đấu cơ cũng khiến cho việc đánh chính xác vào mục tiêu trở nên thách thức hơn nhiều.
Vì thế Thụy Sâm đã hạ lệnh, nếu đã xuyên qua được lưới lửa, cho dù là đâm vào cũng phải tiêu diệt được mục tiêu, bởi vì chỉ có hai mươi hai giây, không có cơ hội để tiếp cận lần thứ hai, thậm chí có bao nhiêu phi công có thể vượt qua lưới lửa cũng là vấn đề, nếu ai may mắn vượt qua, Thụy Sâm yêu cầu bằng mọi giá phải thành công, đó cũng là mệnh lệnh thép anh tự đặt ra với mình.
Đây là phi đội cảm tử, nhưng lại gồm những phi công ưu tú nhất, có điều Đồng Minh cũng không lựa chọn nào khác, điều đáng nói là các cô gái ở phi đội chín đều đồng loạt xung phong, đương nhiên, ai rụt rè hoặc cảm thấy bất an đều có thể xin rút lui, ở những thời khắc mấu chốt chỉ có những người kiên định nhất mới có thể hoàn thành nhiệm vụ, cho nên đây là nhiệm vụ tự nguyện, đương nhiên Thụy Sâm không sợ không có người, phi đội chín không thiếu các phi công giỏi và kiên định, thậm chí trước mắt bộ chỉ huy còn điều những phi công giỏi nhất đến đây, do đó Thụy Sâm có thể chọn cả những người tình nguyện vốn không ở phi đội mình, cũng vì vậy mà quy mô của phi đội chín trong chiến dịch này đã phình ra khá nhiều
....... Thời gian lặng lẽ trôi qua trong sự chờ đợi, các hạm đội Đồng Minh đã hoàn tất việc tập kết ở thiên hà Cockran, hiện đang lập đội hình chiến thuật ở khu vực gần cổng siêu không gian. Nhìn màn hình dày đặc những đốm đỏ thể hiện một đội hình khổng lồ, sắc mặt của các sĩ quan chỉ huy Đế Quốc đã trở nên tái nhợt, những hồi còi cảnh báo thê lương vang khắp các căn cứ và chiến hạm, tín hiệu cầu cứu dày đặc trên các tần số sóng...
Ngay vào lúc hạm đội của Đồng Minh bố trí xong đội hình, chuẩn bị tiến về phía căn cứ Đế Quốc, Thụy Sâm rốt cục cũng chờ được thông tin mà anh cần – rada trên Tỏa Nhãn đã thu được tín hiệu siêu không gian đặc thù của căn cứ Omega - mục tiêu đang tiến vào....