Thượng tướng Martin, lúc này đang đứng trong phòng điều khiển của Thái không mẫu hạm “Người khai thác”, không dám tin vào đôi mắt của mình nữa. Ngay ở chỗ đó, bên hông mạn chiếc Thái không mẫu hạm, một phút trước, chiếc chiến liệt hạm tốc độ cao “Tự Do” vẫn còn đang cẩn thận điều chỉnh vị trí của mình. Xa hơn nữa, năm phút trước đây, thượng tướng vẫn đang trao đổi cộng việc với hạm trưởng xinh đẹp của chiến hạm “Tự Do”. Vậy mà, ngay tại thời điểm này, tất cả chỉ còn chỉ là khoảng không gian vô tận của vũ trụ. Ở phía xa xa, các vụ nổ đang xảy ra hàng loạt, phát ra từng đợt ánh sáng chói mắt kèm theo đó là những mảnh vỡ của chiến hạm và chiến đấu cơ. Trong chiến dịch lớn lần này, nàng rất may mắn được lựa chọn để tham gia nhưng cũng là bất hạnh cho nàng, đến ngay cả một phát pháo cũng chưa kịp bắn thì đã tử trận. Đây là chiếc chiến hạm đầu tiên của Đồng Minh hi sinh trong chiến đấu.
Một trường hỗn loạn xảy ra xung quanh thượng tướng, các nhân viên điều khiển đang cố gắng liên lạc trong tuyệt vọng với chiến hạm “Tự Do”. Trong khi đó, trên những chiến hạm xung quanh đó, mọi người khác thì đang chen chúc nhau ở các cửa số mạn hông chiến hạm hướng nhìn về phía chiếc chiến hạm xấu số kia. Họ không thể tin được rằng, một chiếc chiến hạm chủ lực to lớn như vậy mà có thể biến mất một cách nhanh chóng. Hơn nữa, đây là lần đầu tiên, họ được chứng kiến tận mắt uy lực cực kỳ khủng bố của hệ thống Lạc Nhật, một luồng ánh sáng cực mạnh chỉ trong chớp mắt có thể tiêu diệt được một chiến hạm chủ lực, cho nên tâm tình của mọi người đều rất hoang mang.
Tướng quân Martin đương nhiên là biết cái gì đã gây ra chuyện này nhưng chỉ là Ngài không thể tin được rằng, với khoảng cách xa như vậy, hệ thống Lạc Nhật có thể bắn trúng được chiến hạm. Hơn nữa, hệ thống Lạc Nhật còn chứng tỏ rằng nó là một loại vũ khí siêu cường đại mang tính sát thương cực mạnh cho bất kì mục tiêu nào mà không cần phải quan tâm đến khoảng cách của mục tiêu. Xem ra, trong lúc phân tích các thông tin tình báo, Đồng Minh đã đánh giá sai về uy lực và tầm bắn của hệ thống Lạc Nhật. Cũng không thể trách tiến sĩ El Emerson đã không phân tích được hết khả năng của hệ thống. Với một khảng cách xa đến như vậy, hệ thống Lạc Nhật có thể xác định chính xác mục tiêu cần bắn phá. Tướng quân cũng thừa biết rằng, nếu không phải ở thời khắc cuối cùng, chiến hạm Tự Do đã có sự thay đổi phương hướng và vị trí của nó, trở thành tấm lá chắn trước mặt Thái không mẫu hạm Người Khai Thác, thì có lẽ Người Khai Thác đã trở thành miếng mồi ngon của Lạc Nhật. Người Khai Thác, lúc này là kỳ hạm của chiến dịch, đang chở theo người lãnh đạo tối cao, phu nhân Almeida, cùng toàn bộ lãnh đạo cao cấp của Đồng Minh sẽ biến thành tro bụi. Mặc dù, phía Đồng Minh, nhờ có Thụy Sâm ra tay trước mà chiếm được lợi thế nhưng chỉ với một lần khai hỏa của Lạc Nhật, tiêu diệt một chiến hạm chủ lực, đã khiến cho thế trận trở về trạng thái cân bằng.
Thụy Sâm, lúc này đang trên đường quay trở lại hạm đội, nên đã không nhìn thấy được chiến hạm Tự Do đang bốc cháy. Đối với Thụy Sâm, nhìn từ phía xa xa, cũng chỉ là một đốm lửa nhỏ trong khoản gkhông vũ trụ thôi. Bất quá, khi hệ thống Lạc Nhật khai hỏa, cũng chỉ là tạo nên một luồng ánh sáng xanh biếc kéo dài từ căn cứ Omega tiến đến đội hình hạm đội Omega thôi nhưng khi nhìn thấy luống sáng xanh ấy trong lòng Thụy Sâm dột nhiên cảm thấy có chút gì đó rung động thôi chứ kg sợ hãi.
Khi luống sáng ấy biến mất, Thụy Sâm , ngay lập tức, nghe thấy trên kênh liên lạc có rât nhiều tiếng hô kinh hoàng tạo thành một khoảng không gian hỗn loạn trên đó…… Cuối cùng, Thụy Sâm cũng biết được luống ánh sáng xanh biếc chết người đó đã gây ra thảm họa gì cho Đồng Minh…..
“Tai sao lại là chiến hạm Tự Do?” Thụy Sâm cảm thấy kinh ngạc mà thốt lên một câu hỏi.
Thụy Sâm cảm thấy khó có thể kìm nén được đau thương tiếc nuối. Không chỉ vì sự hi sinh của Tự Do cùng toàn bộ nhân viên trên chiến hạm mà còn là mối quan hệ sâu sắc giữa Thụy Sâm và chiến hạm Tự Do. Chính chiến hạm Tự Do là chiến hạm đã đột kích và cứu thoát Thụy Sâm từ trong tay của Đế Quốc quân. Cũng từ duyên ngộ đó mà Thụy Sâm đã gia nhập lực lượng phản kháng Đồng Minh. Sau đó, lai cùng nhau được biên chế vào hạm đội 7 trong suốt gần một năm sau đó. Không những thế, trên chiến hạm, Thụy Sâm còn rât nhiều bạn bè và học sinh đã từng cùng anh trải qua khóa huấn luyện phi công của Đồng Minh. Mặc dù, sau này, có rất nhiều người đã chuyển đi nơi khác nhưng vẫn còn khá nhiều người quen vẫn đang làm việc trên chiến hạm này.
Tuy nhiên, trong cái rủi lại có may mắn giống như “Tái ông mất ngựa”, trước khi bị bắn trúng, thì gần như toàn bộ liên đội chiến đấu cơ của chiến hạm đã được lệnh xuất kích cho nên, mặc dù, chiến hạm đã bị phá hủy nhưng toàn bộ liên đội chiến đấu cơ vẫn được an toàn, tránh khỏi kiếp nạn phải chôn thây cùng với chiến hạm Tự Do.
“Ta căm thù” Thụy Sâm không kiềm lòng được liền đấm mạnh một phát vào vách khoang chiến đấu cơ của mình, “ Ta sẽ tiêu diệt Đế Quốc để trả thù cho các bạn của ta”.
Thật là đáng sợ. Với một khoảng cách xa đến như vậy mà có thể bắn một phát chính xác để phá hủy một chiến hạm, mặc dù hệ thống cần phải có thời gian để tập trung năng lượng, sau khi bắn chứ không thể xạ kích liên tục được. Mạc dù thời gian gian tập trung năng lượng không phải là ngắn nhưng với một hệ thống vũ khí đáng sơ như vậy, liệu còn có bao nhiêu chiến hạm cùng Thái không mẫu hạm của Đồng Minh sẽ bị tiêu diệt nữa? Trong lòng Thụy Sâm đột nhiên lo lắng, Tuần dương hạm Đại Thiên Sứ cũng là một chiến hạm cỡ lớn. Không biết Đại Thiên Sứ có làn nạn nhân của Lạc Nhật hay không?
Không thể tiếp tục tấn công được nữa, nhất định phải rút lui.
Không ngoài dự đoán của Thụy Sâm, một mệnh lệnh được truyền tới rất nhanh: Kế hoạch tác chiến só sự thay đổi, toàn bộ hạm đội được lệnh rút lui!
“Rút lui về hướng nào?” Thụy Sâm im lăng một chút rồi lập tức hỏi ngay sau khi nghe thông báo rút lui.
Việc rút lui này không phải là việc từ bỏ chiến dịch. Bỏi vì, mặc dù chiến hạm Tự Do bị tiêu diệt là một đả kích rất lớn cho Đồng Minh, nhưng không có nghĩa là phải từ bỏ kế hoạch Hậu Nghệ. Trước khi tiến hành kế hoạch này, Đồng Minh đã dự đoán trước là sẽ bị tổn thất nặng, có thể mất bốn, năm chiếc Thái không mẫu hạm, nhưng đổi lại cho việc hi sinh đó là căn cứ Omega cũng bị tiêu diệt. Chiến thắng nào mà không phải trả giá bằng máu và sự hi sinh. Nếu thành công thì đó là một chiến thắng rất quan trọng cho Đồng Minh. Thượng tướng Martin cũng phải là thần thánh để có thể cầm quân đánh trận mà không trả giá.
Cho nên, việc rút lui này chỉ là tình thế tạm thời để trách gậy sốc tâm lý cho những người còn lại.
“Rút lui về hướng vành đai thiên thạch.” Diêu Phi Luân ra một mệnh lệnh ngắn gọn,“Lợi dụng sự dày đặc của vành đai thiên thạch để làm lá chắn che chở cho hạm đội, tránh việc trực tiếp lộ ra ngoài để trở thành miếng mồi ngon cho hệ thống Lạc Nhât. Tướng quân cần phải tổ chức phòng ngự cẩn thận. Chúng ta có lợi thế trong tay là các chiến đấu cơ hiện đại hơn kết hợp với hỏa lực phòng ngự của các chiến hạm để có thể tạo ra những tốn thất đáng kể đối với chiến đấu cơ của Đế Quốc. ngoài ra còn một cổng siêu không gian bí mật nằm phía sau một thiên thạch rất lớn trong vành đai thiên thạch, mà khoảng cách từ cổng không gian đó đến vị trí hiện tại hạm đội rất gần. Năm đó, khi vừa mới đến Corkland, Thụy Sâm đã chạm trán với bốn chiếc chiến đấu cơ Mèo Địa Ngục được phóng ra từ chiếc phi thuyền vân tải của Liên Bang ẩn mình đằng sau thiên thạch đó. Thụy Sâm, lúc đó, cũng không phát hiện ra sư tồn tại của chiếc phi thuyền vận tại trên mành hình radar cho đền khi trực tiệp nhìn thấy bằng mắt thường. và cũng chính nhờ tình huống gặp mặt bất ngờ đó, Thụy Sâm mới gặp được Diêu Phi Luân.......
Vành đai thiên thạch này, có che giấu cổng siêu không gian JP7. Tuy nhiên, đó lại là một cổng không gian không ổn định cho nên không phai phi thuyền nào cũng có thể đi qua được.
“Xem ra trận chiến năm đó đã để lại trong lòng mình một ấn tượng rất sâu sắc. Một tân binh vừa mới ra chiến trận đã bắt sống được một viên chỉ huy của đối phương.” Thụy Sâm trầm tư suy nghĩ chuyện đã qua.“Tuy nhiên, chưa chắn lần này sẽ dễ ăn giống như giống trước. Qua nhiều lần chiến đấu, chắc chắn Đế Quốc đã học tập được nhiều kinh nghiệm, đặc biệt là việc lấy nhiều đánh ít. Cho nên trong chiến dịch lần này, số lượng chiến đấu cơ của Đế Quốc được điều động rất nhiều. Tuy nhiên, chiến đấu cơ của chúng ta hiện đại hơn sơ với Đế Quốc nên có thể bù đắp được sự thiếu hụt về quân số nên chúng ta cũng không qua khó khăn để tổ chức phòng ngự và đánh chắn máy bay của địch. Hơn nữa, khi mà chiến đấu cơ của địch quân tiến vào vành đai thiên thạch, vốn không ổn định, cũng sẽ gặp không ít rắc rối do những luồng khí xoáy của vành đai gây ra những nhiễu động làm ảnh hướng đến chiến đấu cơ. Đồng thời, chúng ta cũng không may mắn. Do những sự nhiễu động như vậy cũng làm chúng ta khó mà giám sát được toàn cảnh trận địa cho nên rât có khả năng trong qua trình chiến đấu sẽ xuất hiện những sơ hở trong hệ thống phòng thủ, đặc biệt là đối với một hạm đội liên hợp lớn như vậy, cũng rất khó cho các chiến đấu cơ cớ thể chi viện nhanh chóng.” Thụy Sâm cảm thấy có chút không yên lòng.“Nếu như viện quân của Liên Bang không đến kịp thời thì hạm đội lĐồng Minh sẽ khó tránh khỏi những tồn thất nghiêm trọng.”
“Nói thế nào đi nữa cũng sẽ rất bất lợi nếu chúng tổ chức phòng ngự bên ngoài vành đai. Khi đó chúng ta se bị kẹp giữa hai gọng kềm: một bên là hàng ngàn chiếc chiến đấu cơ, phía còn lại là hệ thống Lạc Nhật sẽ sẵn sàng khai hỏa bất cứ lúc nào mà không hề báo trước. Trong khi đó, nếu chúng ta cố thủ bên trong vành đai thì khả năng phòng ngự sẽ tăng lên rất nhiều. Khi đó, chúng ta chỉ cần tập trung lực lượng để đối phó với các chiến đấu cơ của Đế Quốc quân mà không cần phải chú ý nhiều đến Lạc Nhật. Hơn nữa, hạm đội sẽ trở nên vô hình tạm thời đối với Lạc Nhật. Nếu không, chỉ cần một lần bắn trúng đích nữa từ căn cứ Omega sẽ tạo thành một đả kích tinh thần rất lớn cho Đồng Minh.” Diêu Phi Luân nhanh chóng trả lời,”Các liên đội chiến đấu cơ chấp hành nhiệm vụ tấn công theo kế hoạch cũng đã được lệnh quay trở lại hạm đội rồi. Kế hoạch ban đầu có sự thay đổi. Các ngư lôi lượng tử trên các chiến đấu cơ sẽ được thay thế bằng các tên lửa có đầu dò ảnh để đối với các chiến đấu cơ của địch trong trường hợp chúng sử dụng đạn mồi. Thụy Sâm, anh hãy nhanh chóng trở về chiến hạm gấp. Chúng ta không có nhiều thời gian để chuẩn bị phòng ngự đợt tấn công thứ hai của Đế Quốc đâu. Thượng tướng Martin hi vọng anh sẽ chỉ huy tốt các chiến đấu cơ trong đợt phòng ngự thứ hai này. Theo thông tin trinh sát báo về, trong đợt tấn công này, có rất nhiều cường kích cơ Đoản Kiếm mang theo các ngư lôi lượng tử. Nếu chúng ta không chặn đứng được đợt tấn công này sẽ là mối nguy hiểm rất lớn đối với cả hạm đội.”
“Anh biết rồi.” Thụy Sâm gật đầu,“Anh đang trên đường quay về đây. Yêu cầu các nhân viên hậu cần chuẩn bị sẵn sàng. Tulip 01, kết thúc liên lạc.”
Sự thay đổi của đội hình hạm đội Đồng Minh được nhanh chóng hiển thị trên màn hình radar lớn của trung tâm điều khiển căn cứ Omega khiến cho toàn bộ nhân viên cảm thấy vui mừng. Vừa mới đây thôi, khi chứng kiến loạt tấn cồng đầu tiên của hạm đội phản quân, họ vẫn còn lo lắng không biết các liên đội chiến đấu cơ của mình có thể chống cự được hay không? Liệu họ có thể trụ được cho đến khi viện quân đến nơi hay không? Nhưng tình thế đã thay đổi rất nhanh, chỉ bằng một phát pháo từ căn cứ đã khiến cho hạm đội đối phương phải lui lại….
“Thưa nguyên soái, Ngài có cần ra lệnh cho chiến đấu cơ của quân ta xuất phát để tiến hành truy kích phản quân không?” Trung tướng Corleone kính cẩn xin chỉ thị.
“Hãm đội chi viện khi nào sẽ đến nơi?” Nguyên soái Clara trầm tư vuốt râu của mình rồi hỏi.
“Hạm đội 6 từ thiên hà Corkland đã lên đường rồi, thưa Ngài. Hành trình dự kiến, nhanh nhất, khoảng hai giờ ba mươi phút nữa sẽ đến nơi. Mặc dù, hạm chì chỉ có một Thái không mẫu hạm nhưng số lượng chiến đấu cơ có thể xuất trận khoảng hơn hai trăm chiếc. Ngoài ra, hạm đội 11 , bao gồm hai Thái không mẫu hạm cùng nhiều chiến hạm và tuần dương hạm mang theo khoảng hơn ba trăm chiến đấu cơ, sẽ có mặt tại cổng siêu không gian JP6 trong khoang thời gian từ sáu đến tám giờ đồng hồ nữa. Đây là hai hạm đội chi viện sẽ có mặt sớm nhất do khoản gcách khá gần với chúng ta. Các hạm đội khác phải mất hơn hai mươi bốn giờ đồng hồ mới có thể đến nơi .......”
“Được rồi,” Nguyên soái khoát tay,“Ra lệnh cho chiến đấu cơ xuất phát để tiến hành phản công.”
“Tuân lệnh, thưa Ngài.”