Sở Lăng rốt cuộc cũng lên phi cơ cùng Alex trở về Paris.
Ray thấy kết quả này cũng không bất ngờ gì, nhưng có một việc khác làm anh
thấy khó hiểu——từ khi lên phi cơ vẻ mặt Alex luôn có vẻ như đang giận
dỗi, còn Sở Lăng thì ngược lại rất vui vẻ, hơn nữa một chút biểu tình bị ép buộc cũng không có, trên gương mặt hoàn mỹ luôn toát ra tiếu ý.
Trái lại sắc mặc Alex vô cùng âm u, vẻ mặt hậm hực, nhìn qua giống như có một đàn quạ đen đang tụ tập trên đỉnh đầu.
Ray trên suốt đường đi cố gắng suy nghĩ về sự khác thường này, nghĩ tới
nghĩ lui, cũng đoán ra đại khái Alex muốn Sở Lăng cùng mình về Paris thì phải đáp ứng một điều kiện gì đó, mà Alex lại không hề muốn đáp ứng
điều đó.
Ray nhìn Alex và Sở Lăng ở đối diện, một bên thì u ám,
một bên thì vô cùng thoải mái làm anh tò mò muốn chết, nghĩ thế nào cũng không nghĩ ra Sở Lăng rốt cuộc đã ra hiệp định khó khăn gì đến mức Alex vừa lên phi cơ đã bày ra bộ dáng như vậy, làm cho đám vệ sĩ theo sau ai cũng thấp thỏm bất an?
Ray nôn nóng muốn tìm một cơ hội hỏi
riêng Alex một chút, nhưng Sở Lăng vẫn luôn ngồi bên cạnh, quả thực
không có cơ hội nào, nhưng mà…..ngay cả tập đoàn Hắc Diễm cũng cam tâm
tình nguyện dâng lên hai tay, thì rốt cuộc có chuyện gì có thể khiến
Alex phiền não như vậy?
Phi cơ cuối cùng cũng chấm dứt hành trình đáp xuống sân bay riêng, Sở Lăng dựa vào ghế say ngủ vẫn chưa tỉnh lại.
Ray và đám vệ sĩ đã xuống phi cơ trước, Alex khẽ lay Sở Lăng:
“Lăng, tỉnh dậy, xuống máy bay thôi.”
Sở Lăng mơ mơ màng màng không tình nguyện khẽ mở mắt, ngồi dậy nhìn ra cửa sổ:
“Nhanh như vậy đã tới rồi sao.”
Alex mỉm cười nói:
“Không nhanh, em ngủ gần bốn tiếng rồi.”
Sở Lăng khẽ “nga” một tiếng, đứng dậy theo sau Alex xuống phi cơ.
Đoàn người lên xe chạy về trang viên ở ngoại ô thành phố.
Sở Lăng đứng trên bậc cấp tiền sảnh, ngẩng đầu nhìn tòa nhà cậu vừa rời
khỏi không bao lâu, trên mặt hiện ra một tia cảm xúc phức tạp.
Alex biết cậu khó tránh được thấy cảnh sinh tình, nhớ lại những sự việc đã
xảy ra trong đoạn thời gian trước, bàn tay kéo nhẹ vai cậu, thấp giọng
nói:
“Lăng, em đã đồng ý để chúng ta bắt đầu lại một lần nữa thì không nên nhớ lại những chuyện trước đây.”
Sở Lăng ngoảnh lại cười nhẹ:
“Tôi biết.”
Hai người cùng sóng vai đi vào bên trong đại sảnh.
Ray rốt cục cũng thừa dịp Sở Lăng vào phòng tắm rửa thay đồ lập tức kéo Alex qua phòng sách, cười nói:
“Alex, nói mau, anh làm sao thuyết phục được Jason cùng anh trở về?”
Alex không khỏi lắc đầu thở dài:
“Đừng nói nữa, bây giờ tôi mới biết Lăng so với tôi còn am hiểu đạo lý thương lượng hơn.”
Ray khẽ nhíu mày, nói:
“Cậu ta rốt cuộc đã đưa ra điều kiện gì khiến anh khổ sở như vậy?”
Alex lười biếng dựa vào trên sô pha:
“Lăng cuối cùng cũng đồng ý cùng tôi trở về, cùng đồng ý cho quan hệ của
chúng ta bắt đầu lại một lần nữa, nhưng em ấy muốn tôi tuân thủ một điều kiện, chỉ cần Lăng không đồng ý, tôi vĩnh viễn không thể chạm vào em
ấy.”
Ray ngẩn ra một lúc, bật cười nói:
“Đây là nguyên nhân làm anh rầu rĩ sao? Tôi còn tưởng Jason thực sự muốn anh đem vị trí thủ lĩnh Hắc Diễm giao ra chứ.”
Alex không đồng ý vung tay lên:
“Kia có gì đâu? Giang sơn có thể không quan tâm, nhưng hạnh phúc cả đời sao có thể không lo lắng được?”
Ray cười nói:
“Vậy anh cứ theo đuổi cậu ta một lần nữa đi.”
Alex nói:
“Kỳ thực Lăng cùng ta trở về thì cũng đã ngầm thừa nhận quan hệ của chúng
ta rồi, nhưng vẫn kiên trì không cho tôi đụng vào em ấy.”
Ray nhún vai nói:
“Kia cũng chỉ trách anh thôi, ai bảo lưu lại ấn tượng ác liệt cho cậu ta như vậy.”
Alex thở dài:
“Tôi cũng biết là tự làm tự chịu, nhưng quả thực không thể tưởng tượng được cuộc sống với Lăng sau này.”
Ray nhịn không được trêu chọc:
“Tình yêu tinh thần cũng đâu có gì không tốt a.”
Alex liếc mắt nhìn Ray:
“Cười đủ chưa? Cười xong còn không mau tìm cách giúp tôi?”
Ray không khỏi bật cười to:
“Alex, từ khi nào bắt tôi phải lo cả những việc này? Này cũng đâu nằm trong
phạm vi công tác của tôi? Tôi không làm những chuyện vượt quyền. Hơn nữa tôi bị anh bán đứng một lần rồi, đâu có ngu ngốc lao vào lần nữa.”
Alex hừ một tiếng:
“Nếu Lăng vẫn không cho tôi chạm vào, tâm tình tôi nhất định sẽ không tốt, mà lúc đó, anh nghĩ người không may mắn sẽ là ai?”