Sở Lăng đang ẩn thân
trên sườn núi để kính viễn vọng xuống, mày kiếm khẽ nhíu lại, suy nghĩ
trong chốc lát, móc năm mảnh chip hướng dẫn trong túi ra nhìn một chút
sau đó thuận tay ném xuống mặt đất, cuối cùng rút lưỡi kiếm Thụy Sĩ luôn mang bên người ra phá hủy từng mảnh.
Tối hôm qua hành
động chỉ lấy được năm mảnh chip, còn một mảnh chíp hướng dẫn tên lửa khí độc chưa kịp lấy ra, nhưng cậu hiểu rõ muốn đột nhập vào trang viên một lần nữa là chuyện vô cùng khó khăn, đối phương nhất định đã tăng cường
phòng thủ, xen ra chỉ có thể giết chết mục tiêu hàng đầu, sau đó nhân
lúc tình hình hỗn loạn lẻn vào trang viên tiếp tục hoàn tất nhiệm vụ phá bỏ tên lửa khí độc.
Sở Lăng lại cầm kính viễn vọng, căn cứ vào tư liệu tình báo, Alex sẽ đến trung tâm thành phố xem biểu diễn ở nhà hát opera Paris vào mỗi sáng thứ sáu hàng tuần, vừa đúng là hôm
nay. Tuy rất khó tưởng tượng được người đứng đầu tổ chức mafia chuyên
cung cấp vũ khí số một trên thế giới lại có thú vui tao nhã như vậy,
nhưng dù thế nào thì đây cũng là thời cơ tuyệt vời để đánh lén Alex.
Từ kính viễn vọng Sở Lăng nhìn thấy đại môn trang viên đang từ từ mở rộng, một đoàn xe đen nối đuôi nhau chạy ra. Không ngờ hôm qua vừa bị tổn
thất gần một triệu đôla cho mấy quả tên lửa khí độc, tên Alex này còn có thể vui vẻ đi xem ca kịch như thường lệ.
Sở Lăng lập
tức ném kính viễn vọng qua một bên, cầm khẩu súng trường đã chuẩn bị từ
trước lên, đem tằm ngắm hướng về người đàn ông tóc đen ngồi ở ghế sau
chiếc limousine, khi tầm nhìn vừa chỉ đúng vào giữa trán, Sở Lăng không
chút do dự bấm cò, nhờ có bộ phận hãm thanh nên chỉ phát ra một tiếng
“póc” nhỏ, loại đạn được đặc chế xuyên thủng qua kính thủy tinh, chính
xác bắn trúng vào đầu người đàn ông tóc đen.
Để tránh
không có chút sai sót nào, Sở Lăng không hề dừng lại tiếp tục bóp cò
nhắm vào ngực đối phương, theo đó là một tiếng phanh xe chói tai, chiếc
xe có rèm che dừng lại, làm đoàn xe phía sau cũng lập tức phanh lại tạo
thành một vụ va chạm lộn xộn, đám vệ sĩ nhảy xuống khỏi xe hét lớn, rút
ra súng lục dựa theo hướng đạn phát ra bắt đầu tìm kiếm.
Cổng chính trang viên mở rộng, ngày càng có nhiều xe với bọn vệ sĩ xông ra.
Sở lăng buông súng trường xuống, đứng dậy lạnh lùng nhìn lướt qua đoàn
người đang lục soát trên sườn núi, xoay người men theo lối đi đã tìm
kiếm từ trước nhanh chóng rời khỏi, chạy như bay về hướng chiếc xe đã
chuẩn bị sẵn.
Sở Lăng nhanh chóng mở cửa xe ngồi vào,
vừa muốn khởi động động cơ, liền cảm giác một nòng súng chỉa vào ót
mình, một giọng nam trầm thấp vang lên: “Không được nhúc nhích.”
Sở Lăng bất ngờ kinh ngạc sau đó bình tỉnh lại, nhìn vào gương chiếu hậu
trông thấy người đang chỉa súng vào mình là một thanh niên cỡ hai mươi
bảy, hai mươi tám tuổi, cậu từng nhìn thấy gương mặt anh tuấn lãnh tĩnh
này trong tư liệu tình báo, người này chắc hẳn là Ray Dunton, là thủ
lĩnh số một dưới tay Alex,vừa là bằng hữu thân thiết, vừa là trợ thủ ở
bên người mà Alex tín nhiệm nhất.
Trong lòng Sở Lăng
không khỏi lo lắng, liền suy nghĩ các sự việc một chút, nếu Ray ở đây,
như vậy người cậu vừa giết có thể chỉ là giả, tuyệt đối không có khả
năng là Alex.
Lúc này đã có bảy tám gã đàn ông cao to
mặc âu phục đen vây quanh xe, trong tay mỗi người là một khẩu súng lục
đen nhánh, đây chắn chắn là những sát thủ do chính tay Ray huấn luyện
ra,từ đầu chắc hẳn Ray đã cùng với thủ hạ tinh anh đã ấn nấp tại đây.
Âm thanh trầm thấp của Ray lại vang lên lần nữa: “Xuống xe.”
Sở Lăng mở cửa bước xuống xe, Ray cũng theo sát phía sau, không ngờ Ray
vừa bước ra còn chưa kịp đóng cửa xe, Sở Lăng đột nhiên đá một cước vào
trên cửa xe, Ray bất ngờ không kịp phòng bị kêu lên một tiếng, súng lục
vì đụng vào cửa xe mà rơi xuống, ngay lập tức Sở Lăng móc súng lục vượt
lên phía trước bóp cò, hai gã vệ sĩ rống lên một tiếng ngã xuống, những
người khác lập tức tránh ra, nhưng lại không nổ súng bắn trả lại, nhưng
cùng lúc đó có nhiều tên vệ sĩ đang nhanh chóng chạy đến đây.
Sở Lăng chau mày lại, ánh mắt khẽ đảo một vòng, hiểu rõ tình thế hôm nay
vô cùng bất lợi cho cậu. Chết tiệt, xem ra cậu đã quá khinh địch.