Tình Mỏng Tựa Sương Đau Thương Tựa Khói

Chương 364





"Mỗi người một câu làm cho Lý Hoài Dịch đau đầu hoa cả mắt, ông ta ngồi bệt xuống đất khóc bù lu bù loa lên như đứa trẻ lên ba miệng không ngừng lẩm bẩm: “Là tôi sai…xin các người đừng hỏi nữa…làm ơn buông tha cho tôi đi…tôi van xin các người”.

Hôm nay toàn thể đại học One đều đủ mất mặt rồi nên bà Kim Huệ Trân đều động bảo vệ trong trường đến để mời các phóng viên ra khỏi trường đồng thời đảm bảo an ninh trong khuôn viên nhà trường vì sau khi tin tức phát tán tràn lan trên các trang mạng xã hội thì rất nhiều sinh viên trong trường lại nổi loạn, có thể nói hôm nay là ngày đen tối nhất của đại học One từ lúc thành lập đến nay.

Dươg Ngọc Trâm vừa chạy ra đến cổng sau của đại học One thì gặp đám viên chạy tới, cô ta quay đầu lại thì đụng ngay vợ của Lý Hoài Dịch là Lâm Tư Thanh đi cùng vài người phụ nữ khác vẻ mặt của họ ai cũng tức giận đến nổi đỏ bừng bừng lên trong rất đáng sợ.

Lâm Tư Thanh thấy Dương Ngọc Trâm thì như sói thấy mồi liền lao tới nắm đầu cô giật mạnh một cái: “Con quỷ cái mày dám gian díu với chồng bà đúng là tới số rồi”.


Hàm Linh chạy tới thấy cảnh như vậy liền rẽ sang hướng khác trốn tránh một trận đại kiếp đang ở trước mắt nhưng phía sau cô ta phóng viên vẫn bám theo không rời.

Dương Ngọc Trâm đến lúc này vẫn không biết hối hận còn dám lên tiếng trêu ghẹo Lâm Tư Thanh: “Ha ha ha, có một người vợ vừa già, vừa xấu, vừa hung dữ như bà chả trách anh ấy lại đi ngoại tình, những nữ sinh ngoan hiền trẻ đẹp vẫn tốt hơn bà gấp ngàn lần, cùng là phụ nữ với nhau tôi nhìn thấy bà còn muốn buồn nôn thì có người đàn ông nào dám cùng bà ân ân ái ái chứ”.

“Chát”.

Lâm Tư Thanh tát mạnh vào má của Dương Ngọc Trâm một cái không hề nương tay bà ta dùng lực mạnh đến độ khóe môi của Dương Ngọc Trâm rách toạt ra rỉ máu, cô ta choáng váng ngã ngồi trên đất.

Lâm Tư Thanh và mấy người phụ nữ kia lao vào đánh hội đồng Dương Ngọc Trâm xé rách quần áo trên người cô ta thành từng mảnh: “Này thì thích giật chồng người khác hôm nay bà sẽ biến mày thành con điếm rẻ mạt nhất Vịnh Xuyên này”.

Dương Ngọc Trâm bị đánh nằm bò càng trên mặt đất, tay chân đều bị trầy xước rướm máu, quần áo trên người rách tả tơi, đầu tóc rối bù, trên thân thể cô ta đầy những vết móng tay cào cáu còn có cả vết bầm thâm tím do bị nhéo mạnh.

“CHẾT ĐI CON KHỐN”.

“Thứ tiểu tam như mày sống chật đất chứ được lợi ích gì cho nước nhà đâu”.


Dương Ngọc Trâm ai oán hét lên: “Lâm Tư Thanh người quan hệ với chồng bà nhiều hơn cả bà là Hàm Linh chứ không phải tôi bà nên đi tìm con khốn đó mà trả thù mới đúng chứ”.

Đôi mắt của Lâm Tư Thanh đỏ ngầu lên giận dữ lại cáu mạnh móng tay vào da thịt của Dương Ngọc Trâm mạnh hơn máu túa ra trên làn da trắng trẽo của cô ta: “Mày không cần nhắc nhở tao đâu tao nhất định không tha cho con khốn Hàm Linh đó dám qua mắt tao gian díu tình cảm với chồng tao…mày cũng không thể thoát tội đâu lúc lên giường với ông ta mày không nghĩ đến viễn cảnh ngày hôm nay có đúng không…con khốn màu đi chết đi”.

Lý Hoài Dịch đi ra thấy cảnh tượng như vậy cũng cảm thấy lạnh sống lưng, ông ta không dám động đậy chỉ biết đứng yên trơ mắt nhìn Dương Ngọc Trâm bị hành hạ, ngay cả bản thân ông ta còn không bảo toàn được thì có thể bảo vệ cho ai chứ.

Dương Ngọc Trâm thấy Lý Hoài Dịch thì nước mắt lưng tròng rớt xuống đưa tay lên cầu cứu: “Cứu em…Lý Hoài Dịch…cứu em…”.

Lâm Tư Thanh ngẩng đầu lên thì thấy Lý Hoài Dịch đứng đó mặt tái méc không còn cắt máu, bàn tay ông ta nắm chặt mép quần thể hiện sự bất lực.

Lâm Tư Thanh nắm tóc Dương Ngọc Trâm bắt cô ngẩng mặt lên nhìn Lý Hoài Dịch rồi chanh chua cất giọng hỏi: “Anh nói xem giữa em và con khốn này anh chọn ai đây hả Lý Hoài Dịch?”.

“Đương nhiên là…chọn vợ của anh rồi”.

Dương Ngọc Trâm thất thần trước câu trả lời của Lý Hoài Dịch: “Anh từng nói sẽ ly hôn với bà ta để cưới em mà”.

Lý Hoài Dịch liền lên tiếng biện bạch phủi sạch quan hệ: “Cô bị điên rồi hay sao? là cô hạ dược ép tôi quan hệ cùng cô rồi còn uy hiếp tôi sẽ gửi clip tới cho vợ tôi nên tôi mới bị cô khống chế thôi”.


Dương Ngọc Trâm tới giờ phút này mới hiểu ra lúc nguy khốn thân ai nấy lo, cô ta cất tiếng cười quỷ dị: “Ha ha ha, là tôi ép thầy hay là thầy ép tôi đây thầy hiệu trưởng Lý”.

Lâm Tư Thanh trợn mắt: “Mày nói vậy là có ý gì?”.

Dương Ngọc Trâm gào lên: “Điều kiện mà thầy đưa ra để tôi trúng tuyển vào đại học One là quan hệ tình dục với thầy đó, thầy quên rồi sao?”.

Lâm Tư Thanh càng tức giận hơn nữa: “Vậy là từ lúc bắt đầu mày và con khốn kia đã thay nhau lên giường của chồng tao”.

Dương Ngọc Trâm mếu máu vẻ mặt đau khổ lên tiếng: “Ai thèm đâu chứ? Tôi chỉ muốn thực hiện ước mơ của mình nhưng xui xẻo gặp phải loại người cặn bã như chồng bà đây thôi. Ông ta lấy đi lần đầu tiên của tôi còn không nhớ nỗi mặt tôi nữa là trong mắt ông ta chỉ có Hàm Linh mà thôi, con khốn đó có gì tốt đẹp đâu chứ nó chẳng khác gì con phò cao cấp, thân thể nó cũng nát bét hết rồi vậy mà ai cũng muốn…thật là tức cười mà ha ha ha”."





Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.