Tinh Ngự

Chương 551: Chặt đứt tài lộ của ngươi



Lăng Phong làm như vậy đương nhiên cũng có lý do của hắn. Hắn biết giao tình là thứ có thể tiêu hao. Họ có thể vì giao tình đứng về phía hắn một lần hai lần. Nhưng nếu như xung đột quá nhiều, kẻ thù đối địch mỗi lúc một lớn, e rằng họ sẽ biết tình toán và bắt đầu nảy sinh tâm lý do dự.

Đây cũng chính là lý do tại sao lúc Yên Vân La nghe thấy hắn muốn bán tinh chương lại trở nên do dự đến vậy. Nhưng nếu như hắn quyết định buộc lợi ích cùa họ với mình lại với nhau, kết hợp lợi ích sẽ khiến cho mối quan hệ giữa hai bên thêm củng cố.

Sau này dù có xảy ra chuyện gì, họ sẽ mãi mãi đứng về phía hắn!

Những người biết nghĩ đã nhận ra luôn vấn đề mấu chốt này, không khỏi thần tán thưởng vị tông chủ Sáng Tông có tâm cơ phi phàm!

Huyền Nguyên tim lạnh như tro nguội, lúc Lăng Phong lấy tăng nguyên chương ra, hắn đã cảm thấy chấn động vô cùng.

Không ngờ, chỉ một cái trở tay, đối phương đã hoàn toàn chiến thắng, một lúc ném ra nhiều tinh chương như vậy, Huyền Nguyên thực sự á khẩu không biết nói gì!

So với Huyền Nguyên, trong lòng Phong Kì còn cảm thấy hụt hẫng hơn. Có thể trở thành linh tôn thuật luyện sư hắn đã cảm thấy hãnh diện lắm rồi, cứ tưởng chỉ cần thêm chút mưu mẹo, có thể tung hoành trong Vô Tẫn Hoang Nguyên, hô phong hoán vũ. Ai ngờ so với cao thủ thực sự, hắn vẫn còn kém xa!

Bất luận tâm cơ hay luyện chương, thực lực mà Sáng Tông triển lộ ra ngoài đều khiến hắn á khẩu. Cảm giác hụt hẫng trào lên trong lòng, thần tình trên mặt Phong Kì nhất thời trở nên có chút bi thảm.

- Huyền tông chủ định đi như vậy sao?

Hàn Nguyệt Dạ thấy Huyền Nguyên tranh thủ lúc Lăng Phong đang nói chuyện, định len lén chuồn ra ngoài tránh chuyện phân tranh, lên tiếng quát!

Ông đã nói vậy, Huyền Nguyên chỉ còn biết dừng bước, hừ lạnh một tiếng, mặt lộ rõ vẻ không vui bực bội liếc nhìn Hàn Nguyệt Dạ.

Hàn Nguyệt Dạ chẳng việc gì phải sợ, lúc nãy được Lăng Phong ban tặng, như vậy trong mắt người ngoài Sát Tình Tông và Sáng Tông đã cùng nhau mặc chung một chiếc quần rồi. Dù có âm thầm hơn nữa thì cũng đã bị Huyền Nguyên ghi hận rồi. Đã như vậy, ông còn ngại gì mà không chèn ép hắn chứ!

Vừa muốn nhận được lợi ích từ Sáng Tông lại vừa muốn không đắc tội với Huyền Nguyên Tông, tác phong hành sự trước sợ lang sau sợ hổ đó không phù hợp với Hàn Nguyệt Dạ. Bạn đang xem tại Truyện FULL - www.Truyện FULL

Yên Vân La quay sang Phượng thánh nữ nói:

- Thánh nữ điện hạ, Ly Hỏa Thành có quy định của Ly Hỏa Thành. Nếu như cứ để Huyền Nguyên Tông tự ý vu vạ cho người khác như vậy, e rằng sẽ ảnh hưởng đến trật tự của giao dịch đại hội?

Vốn dĩ vì sợ người trong tộc bị thương, sau này lại phải cầu cứu Huyền Nguyên, nhưng bây giờ Sáng Tông đã triển hiện ra một thực lực luyện chương không hề thua kém Huyền Nguyên Tông, nên mọi lo lắng trong lòng Yên Vân La cũng không còn nữa.

Ngoài ra người ép bà đưa ra quyết định này còn có Chiêm Như Âm! Mặc dù Ngọc Lan Tông có không ít linh hồn công pháo trữ bị có thể giúp Chiêm Như Âm tấn cấp trở thành linh cấp thuật luyện sư, nhưng luyện phương tương ứng lại vô cùng khan hiếm. Sáng Tông một lúc có thể lấy ra nhiều tinh chương áp đảo Huyền Nguyên Tông, điều này khiến bà liên tưởng đến nhiều thứ. Nếu như nói Sáng Tông không có thuật luyện sư đủ sức phân đình kháng lẽ với Huyền Nguyên, e rằng không ai tin được điều này!

Từ lời hứa mà Lăng Phong truyền âm đến nói, chỉ cần cùng hắn đứng trên một chiến tuyến, e rằng sau này trên phương diện tinh chương Ngọc Lan Tông sẽ nhận được rất nhiều lợi ích.

Chính vì hai nguyên nhân lớn này, bà mới quyết định lựa chọn "ném đá xuống giết"! Thoáng liếc qua Lăng Phong, Yên Vân La không khỏi lộ ra biểu tình kinh ngạc: thật đúng là một thực lực khó đoán cộng thêm chỗ dựa thần bí nữa, đây quả là một thanh niên thần kì!

Phượng thánh nữ nhíu mày, dù Lăng Phong không đích thân lên tiếng nhưng thái độ của cô cũng đã thể hiện rõ tuyệt đối không bỏ qua chuyện này! Cộng thêm thân phận và địa vị của hai người Yên Vân La, không thể coi thường lời nói của họ, nhất định phải bắt Huyền Nguyên đền tội.

Ánh mắt của cô dừng lại ở chỗ Huyền Nguyên, nói thực, với phong thái hành sự của Huyền Nguyên, cô đã sớm thấy không thuận mắt, chỉ có điều hắn chưa đắc tội với cô bao giờ nên Phượng thánh nữ chưa thể làm gì được hắn.

Nghĩ một lúc, cô mới nặng nề nói:

- Giao dịch đại hội lần này, hủy bỏ tư cách giao dịch của Huyền Nguyên Tông.

- Hắc.

Một giọng cười lạnh âm trầm vang lên, Huyền Nguyên hít một hơi thật sâu, hai mắt như muốn phóng lửa, nhìn chằm chằm Phượng thánh nữ nói:

- Được! Thánh nữ điện hạ phán quyết được lắm!

Nói đoạn, hắn phẩy tay áo, quay người bỏ đi.

- Huyền Nguyên, ngươi định bỏ đi như vậy sao?

Lăng Phong bật cười, lạnh lùng nói.

Bây giờ, Huyền Nguyên đã không còn dám coi thường Lăng Phong nữa, nghe thấy vậy lập tức quay lại, nhìn Lăng Phong ánh mắt tràn ngập sát khí! Sau lưng hắn Huyền Thái đột nhiên lên một bước, chỉ vào Lăng Phong giận dữ quát:

- Tiểu tử thối, ngươi đừng có ép người quá đáng! Ta thật hối hận trước đây đã không để cho bọn Bùi Càn phanh thây ngươi!

Nghĩ lại lần đầu gặp mặt, Lăng Phong mới chỉ là ngụy linh cấp tu vi, vậy mà chớp mắt hắn đã có sức mạnh để đối kháng với Huyền Nguyên Tông, cô nghĩ thế nào cũng không thể tin được, cộng thêm từ nhỏ đã quen được chiều, cô hoàn toàn không sợ Lăng Phong.

- Thái nhi.

Quát Huyền Thái nhưng mắt Huyền Nguyên lại nhìn sang phía Lăng Phong, âm hiểm nói:

- Mộc tông chủ, ngài còn muốn gì nữa? Ta khuyên ngài mọi chuyện đừng nên tuyệt quá, sau này khó nhìn mặt nhau!

- Lúc nãy không phải ngài cũng định làm thế sao?

Lăng Phong cười chế giễu, những con người này đã quen với việc đối đãi với người và với mình bằng hai tiêu chuẩn hoàn toàn khác nhau!

Lăng Phong đột nhiên quát lên một tiếng, biểu tình bất ngờ thay đổi:

- Ta cũng không làm khó ngươi nữa, chỉ cần sau này Huyền Nguyên Tông người không được bán bất cứ tinh chương gì nữa, chuyện hôm nay ta sẽ bỏ qua.

Ồ, những tiếng trầm trồ vang lên không ngớt!

Câu nói này của Lăng Phong thực sự quá tàn nhẫn, không để cho Huyền Nguyên Tông tiếp tục bán tinh chương, vậy có khác gì việc nhổ tận gốc?

- Tiểu tử, đừng có ép người quá đáng!

Huyền Nguyên không ngờ Lăng Phong lại dám nói ra những câu tuyệt tình đến vậy, giận đến run người, sức mạnh linh hồn sôi lên như sóng triều. Nhưng thấy bọn Thích Thiên Ách có vẻ như sẵn sàng ra tay bất cứ lúc nào, hắn lại kiềm chế cảm xúc của mình lại, cười lạnh nói:

- Để ta xem sau này Huyền Nguyên Tông vẫn bán tinh chương đấy, Sáng Tông ngươi làm gì được ta! Chúng ta đi!

- Nếu như sau này Huyền Nguyên Tông vẫn bán tinh chương, Sáng Tông ta sẽ bán ra loại có tính năng tốt hơn, hơn nữa giá cả còn thấp hơn ngươi một bậc!

Lăng Phong lạnh lùng nói:

- Để ta xem tinh chương của Huyền Nguyên Tông bán được đi đâu!

Mọi người nghe được câu này không khỏi giật mình, Lăng Phong nói vậy có khác gì công khai tuyên chiến với Huyền Nguyên Tông. Hai bên sau này sẽ đứng ở hai bên chiến tuyến đối lập, một sống một chết!

Nếu như Lăng Phong sớm nói ra điều này e rằng sớm đã nhận được không ít tiếng trầm trồ, cười hắn không biết tự lượng sức mạnh. Nhưng sau khi đưa ra rất nhiều tinh chương, loại bỏ hết mọi hoài nghi, không còn ai dám nói ra câu đó nữa.

Yên Vân La hai mắt sáng rực, mặc dù tiếp xúc chưa lâu nhưng bà vẫn có thể nhận ra Lăng Phong không phải là người nói năng hồ đồ. Hắn đã tuyên chiến như vậy chắc chắn phải rất tự tin vào năng lực bản thân!

Đến lúc này những suy đoán trong lòng Yên Vân La càng thêm được khẳng định.

Yên Vân La đã xác định rõ ràng, sau này nhất định phải tăng cường tiếp xúc thêm với Lăng Phong.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.