Yêu Tôn giao thủ một chiêu với Lăng Phong, Yêu Tôn Diễm La nhịn không được hiển lộ thần tình ngưng trọng, hắn trầm giọng nói:
- Lăng tông chủ, bản tôn khách khí đối với ngươi không phải kiêng kỵ thực lực của ngươi, mà là vì tiểu đồ! Nếu có ý niệm khác biệt trong đầu, ngươi đã tính sai rồi!
- Vì san san?
Trên mặt Lăng Phong hiện vẻ trào phúng lạnh lẽo:
- Chẳng lẽ không phải vì thiên phú Cự linh đặc biệt của nàng?
- Ngươi nói cái gì?
Yêu Tôn đột nhiên biến sắc, lời nói của Lăng Phong giống như búa tạ hung hăng đập mạnh vào trái tim của hắn, khiến hắn bị kìm hãm, cảm giác thiếu chút nữa hít thở không thông!
- Ngươi làm sao biết?
Sát khí cường liệt tràn ngập gương mặt Yêu Tôn, so sánh với vừa rồi còn có chút áp chết, Yêu Tôn hiện tại đã hoàn toàn phóng ra một thân cao ngạo và cuồng ý, lạnh lẽo dừng trên người Lăng Phong, rất có tư thế một lời không hợp liền động thủ.
- Hừ! San San từ sớm đã nói cho Lăng mỗ biết Cự linh Điểu Sào, nếu không phải biết chỗ kỳ diệu của Cự linh này, Lăng mỗ còn suýt nữa thực sự cho rằng ngươi đối đãi tình thầy trò chân thành với nàng!
Trong giọng nói của Lăng Phong tràn ngập phẫn nộ khó có thể ức chế, vừa rồi hắn kiểm tra sơ qua, hắn phát hiện nguyên nhân Đông Phương San hôn mê bất tỉnh chính là bởi vì lực lượng Cự linh của nàng bị hao tổn quá lớn.
Nàng bất quá chỉ là một tiểu cô nương, còn có thể có chuyện gì khiến nàng phải tiêu hao năng lượng Cự Linh? Liên tưởng tới tình hình lần trước nàng ấp trứng ma thú, Lăng Phong lập tức đoán ra được cái gì.
Phải biết rằng bản thân Yêu tộc xuất thân từ ma thú, như vậy năng lực thúc đẩy ma thú trưởng thành nhanh hơn của Đông Phương san có ý nghĩ như thế nào đối với Yêu tộc, hắn không cần nghĩ cũng biết.
Theo như suy nghĩ này, sở dĩ Yêu Tôn thể hiện cấp bách đối với thương thế của nàng như vậy, sợ là không phải chỉ có một tầng quan hệ sư đồ đơn thuần!
Thậm chí, Đông Phương San sở dĩ hôn mê, hoàn toàn là bởi vì có hắn đằng sau xúi giục ấp trứng ma thú quá độ!
Ý nghĩ liên tiếp giống như điện quang hỏa thạch xuất hiện trong đầu Lăng Phong, liền lập tức khiến hắn căm phẫn không thôi, trong con mắt của hắn, bất cứ kẻ nào tồn tại tâm tư lợi dụng đối với một tiểu hài tử ngây thơ chất phác như nàng đều là tội lớn không thể tha thứ.
- Bản tôn không phải tình sư đồ với San nhi như thế nào?
Yêu Tôn cũng triệt để phẫn nộ, ngon tay giận dữ chỉ về phía Lăng Phong run run không ngớt, hắn bỗng nhiên co ngón tay lại, chỉ thấy quang điểm nội thế giới dường như cuồng phong luân chuẩn, phát sinh âm thanh ù ù, đồng thời quang mang bên ngoài quang điểm càng lúc càng lớn, thậm chí xuất hiện một đạo bí văn tinh xảo bao phủ, cuối cùng hình thành bộ nguyên trận cực kỳ phức tạp!
- Thần khí! Thì Chi Sa!
Dư Đào bỗng dưng kinh hô lên tiếng, sau khi hình dáng của nội thế giới hiển lộ đầy đủ, hắn mới biết được thứ này rốt cuộc là cái gì! Đây rõ ràng là chí bảo trấn tộc Yêu tộc trong lời đồn, Thì Chi Sa, chỉ xét về phẩm cấp còn cao hơn không chỉ một bậc so với Thiên Hương Ngưng của Long tộc!
Hắn đột nhiên biến đổi, đứng trước mặt Lăng Phong, biểu tình ngưng trọng không gì sánh được.
Hiệu quả gia tăng thực lực của thần khí không phải người bình thường có thể tưởng tượng được, nếu như người bình thường cầm thần khí trong tay, có lẽ không phải sợ hãi. Nhưng nếu người đó là Yêu Tôn Diễm La! Yêu Tôn Diễm La đã lĩnh ngộ một phần huyền bí nguyên trận cùng với nội thế giới!
Ở trong tay hắn, thần khí ngoại trừ khuyết điểm tiêu hao thần thạch quá mức kinh người, chỉ xét về lực lượng hầu như có thể phát huy được trăm phần trăm.
Vì vậy, hắn phải che chở trước người Lăng Phong, bằng không vạn nhất, chỉ sợ Lăng Phong không chống đỡ nổi.
- Hừ! Lăng tông chủ, huynh đệ hai người chúng ta tuy là mời ngươi, thế nhưng tuyệt đối không cho phép ngươi vô lễ với Yêu Tôn đại nhân!
Lúc này, Vưu Lực cũng giận dữ, khuôn mặt mập mạp run lên, từng đợt khí tức nguyên lực cổ động điên cuồng.
Tình cảnh giương cung bạt kiếm, trước trận chiến kịch liệt xem ra hết sức căng thẳng.
Hai tròng mắt Kiều Kiều loạn chuyển nhanh như chớp, nàng trời sinh thích xem náo nhiệt, phàm là người một nhà đều lựa chọn đứng cùng một chỗ, nếu như Lăng Phong quyết định xuất thủ, đâu còn suy nghĩ đến người trước mắt là Yêu Tôn hay không Yêu Tôn? Nàng vô thức bắt chuyện với Hoa Vi Hà.
Hoa Vi Hà hung hăng trừng mắt liếc nhìn nàng, niệm thức trong đầu chớp động cấp tốc như điện quang, cuối cùng linh quang chợt hiện, nàng cuống quýt nói:
- Yêu Tôn, ta nhìn ra được ngươi đối với tiểu cô nương này thực tình quan tâm, không phải giả tạo, tình huống của nàng đã có chút không ổn, nếu như như ngươi động thủ với Sáng tông, còn có ai trị liệu giúp nàng?
Sở dĩ nàng lựa chọn Yêu Tôn làm chỗ đột phá, hoàn toàn là bởi vì rất rõ ràng tính tình của Lăng Phong, phàm là những chuyện hắn đã quyết định, cho dù là Thiên vương lão tử có tới cũng đừng mơ tưởng xoay chuyển quan niệm của hắn.
So sánh với vẻ lạnh lùng kiên định của Yêu Tôn mà nói, Lăng Phong một khi chăm chú kiên định mới thực sự là tảng đá không nói lý!
Vì vậy, lời nói của nàng trực tiếp nhằm thẳng vào Yêu Tôn, đồng thời là căn cứ vào lời nói của Thang Thần đối với Yêu Tôn trước kia, cũng bắn trúng yếu hại của hắn!
Chỉ thấy Yêu Tôn chấn động, trên mặt xuất hiện biểu tình do dự, ngón tay khẽ run, hắn chậm rãi thu Thì Chi Sa lại.
Nhìn thấy một màn này, Hoa Vi Hà mới thở ra một hơi thật dài, nàng chuyển hướng Lăng Phong, sẵng giọng:
- Tiểu Phong, hãy để cho Yêu Tôn một cơ hội giải thích rõ ràng, đệ không biết chuyện xảy ra trong đó, cư như vậy đơn giản một gậy đánh chết ngươi ta chung quy không đúng! Bạn đang xem tại Truyện FULL - www.Truyện FULL
Lời này của nàng dĩ nhiên đã đưa địa vị Yêu Tôn sang thế yếu. Nhưng mọi người ở đây lại không hề cảm thấy mất tự nhiên, bọn họ tựa hồ hiểu được Lăng Phong với vẻ mặt tràn đầy sát khí càng cần phải có lời giải thích rõ ràng.
Nghe vậy, hỏa mang lòng bàn Lăng Phong dần dần tan đi, hắn lạnh lùng nhìn Yêu Tôn:
- Vừa rồi ta mới xem xét San San, niệm thức vô cùng thiếu thốn, Cự linh héo rũ, rõ ràng là năng lượng tiêu hao quá độ mới dẫn tới. Loại tình huống nào mới khiến nàng phải tiêu hao năng lượng quá độ, ngươi không nói cho ta biết, ngươi hoàn toàn không biết gì cả đấy chứ?
- Ngươi nghĩ như vậy sao?
Yêu Tôn nghe lời Lăng Phong nói, biểu tình trên mặt thoáng cái trở nên vô cùng cổ quái, giống như muốn phát hỏa càng giống như muốn cười, trong lúc như giận mà cũng như cười có vẻ đặc biệt không tự nhiên. Hắn hít một hơi thật sâu, từng tiếng từng tiếng nói:
- Từ khi bản tôn thu San nhi làm đồ đệ tới nay vẫn luôn để nàng thoải mái chơi đùa trong tộc, không hề đặt ra bất cứ áp lực gì đối với nàng, thậm chí còn có vài Thuật luyện sư Linh cấp chuyên môn hầu hạ, đặc biệt luyện chế tinh chương giúp nàng, càng không nói đến chuyện để nàng sử dụng lực lượng Cự linh lung tung!
Trong miệng Yêu Tôn, Thuật luyện sư Linh cấp từ trước tới nay vốn được người người tôn kính lại trở thành "bảo mẫu".
Biết rất rõ ràng không nên, thế nhưng khi nói tất cả những lời này, trong lòng Yêu Tôn vẫn không ức chế được cảm giác ủy khuất và phẫn nộ không nói nên lời, hắn gần như rít gào quát:
- Ngươi nghĩ bản tôn muốn để nàng sử dụng lực lượng Cự linh tới mức thương tổn bản thân sao? Ngươi...
Tức giận tới lồng ngực phập phồng, cuối cùng trong ánh mắt trợn tròn của huynh đệ Vưu Lực và thiếu niên, từ trong cổ họng của hắn phun ra vài tiếng:
- Ngươi! Ngu xuẩn! Đần độn!
Lời này vừa ra, Lăng Phong sửng sốt, mọi người ngây ngẩn.
Này, đây là vị Yêu Tôn Diễm La nổi tiếng vững chãi như bàn thạch, đá ngầm biển sâu sao? Quả thực giống như miệng lưỡi đàn bà chanh chua xóm chợ a!
Biểu tình Hoa Vi Hà nửa muốn cười nửa muốn kìm lại, nàng nhìn Lăng Phong, thậm chí, có thể bức Yêu Tôn tới mức độ này, phỏng chừng khắp thiên hạ cũng chỉ có một mình một người Lăng Phong!