Sáng sớm ngày nọ Hoàng Điểm Điểm ra khỏi cửa. Nó biến thành hình dáng của gấu trúc đỏ nhỏ, nhanh nhẹn nhảy vào sân trường. Nó quyết định không đợi Lạc Ấn dẫn đường nữa, tự mình đi tìm mèo trước, quá trình chiến đấu nhất định sẽ rất đẫm máu ác liệt, bị nhân loại nhìn thấy nói chung là không ổn.
Lúc nó tìm được mèo con, ba con kia đang ở chung một chỗ đùa giỡn đuổi bắt nhau. Gấu trúc đỏ nhỏ Điểm Điểm không cất tiếng lặng lẽ nhìn một lúc, manh vẫn là manh nha, chẳng trách nhân loại đều thích chúng nó như vậy, nhưng không cùng tổ tiên, nhất định phải diệt trừ! Nó giơ chân trước lên, đứng lên, phát ra âm thanh đe dọa, “ Mèo con ở phía trước nghe đây, các ngươi đã xâm phạm đến lãnh địa của chúng ta, bây giờ rời khỏi đây thì còn một con đường sống, không nên chống đối, chống đối sẽ không có kết quả tốt đâu.”
Ba con mèo nhỏ tôi nhìn cậu, cậu nhìn tôi, bi bô trao đổi với nhau một chút, đây là người nào? Theo tôi thấy có điểm giống với mẹ chúng ta đấy, cũng rất mập.
“Này, ta đang rất nghiêm túc đe dọa các ngươi, nếu các ngươi không đi thì ta sẽ ra tay độc ác với các ngươi!” Gấu trúc đỏ nhỏ Điểm Điểm tức giận nói.
Lại lần nữa bị lờ đi, nó cảm thấy buồn quá, sau khi uy hiếp mà không có kết quả, nó cuối cùng cũng ý thức được đấy vốn không phải là vấn đề từ nó, rất có thể, ba con mèo nhỏ này còn chưa học ngoại ngữ…Không thể nào nói chuyện được.
“ Meow~ bộ lông xù trên người nó, hình như rất ấm áp.” Gấu trúc đỏ nhỏ Điểm Điểm cũng không hiểu ngoại ngữ, không biết mấy cái cục lông tròn lăn lại với nhau đang nói cái gì. Con nhỏ nhất đang cắn cái đuôi của anh nũng nịu, “Oa, em nhớ mẹ, rất lâu không có uống sữa rồi”, “ Đừng vội, đứa phía trước có dáng dấp giống như mẹ chúng ta, nó nhất định có sữa.”
Điểm Điểm nghi hoặc thả móng vuốt đang giương đến mỏi xuống, thật là kỳ quái, mấy con mèo con này không chỉ không bị nó hù dọa, ngược lại còn cùng nhau quay quanh nó, Hoàng Điểm Điểm luống cuống, “Này này này, các ngươi làm gì thế? Nói cho các ngươi biết ta rất hung dữ đó!”
Đám mèo con dùng đôi mắt tròn ướt át nhìn cậu, QAQ, mẹ, mẹ, ôm một cái! Muốn uống nei nei(sữa)!
… Gấu trúc đỏ nhỏ Điểm Điểm cứ như vậy mà bị đánh gục, nó run rẩy duỗi móng vuốt đầy lông ngắn ngủn của mình ra, trong nháy mắt liền bị một con mèo con ôm lấy lè lưỡi liếm. Điểm Điểm ngửa đầu lên trời thề, không phải là mình không đủ dũng cảm, mà là quân địch quá hung ác rồi. Hai con ép nó về phía sau, một con khác đẩy lông trên bụng nó ra bắt đầu mút vào, các loại…vân vân, dừng tay! Gấu trúc đỏ nhỏ Điểm Điểm vùng vẫy, lại không dám xoay mình với cường độ quá lớn, mấy cục lông tròn vẫn còn quá nhỏ, lại mềm như vậy, nếu như dùng một chút lực liền bị đè chết nha. Nó vừa mới mềm lòng, liền có hai con khác nhanh nhẹn mà chui vào trong lòng nó, hăng hái tìm kiếm chỗ có thể mút vào ở trên người nó.
Hoàng Điểm Điểm muốn đứng dậy quăng chúng nó đi, nhưng không biết sao lại bị ba con mèo ép hết sức gắt gao, hoàn toàn không thể nào động đậy được.
Nó hối hận rồi, nó biết mình sai rồi, nó nên thành thành thật thật mà tuân thủ giao ước với Ấn Ấn, cùng đi tìm mèo nhỏ, làm sao có thể một mình mạo hiểm cho nên bây giờ mới thê thảm như thế này, ở trên bụng bị mút rất đau.
Lúc Hoàng Điểm Điểm đang khóc không ra nước mắt, lại nghe được một âm thanh quen thuộc: “Ồ, em chạy đến đây như thế nào vậy?” Là Ấn Ấn! Gấu trúc đỏ nhỏ Điểm Điểm tràn đầy kỳ vọng mà nhìn về phía hắn, mau cứu ta, đem những con mèo con này xuống, đuổi đi!
“Thật đáng yêu nha!” Lac Ấn nhìn thấy một cục lông to mang theo một đám cục lông nhỏ, mập núc ních, mềm mại lăn thành một ổ, Lạc Ấn nhìn thấy cảnh tượng này trong lòng liền vui vẻ, không lĩnh hội được ý tứ cầu cứu trong mắt của Hoàng Điểm Điểm, trái lại còn lấy điện thoại ra chụp thật nhiều góc độ, trong lòng vui vẻ mà nghĩ “Có thứ để đăng lên cho Điểm Điểm xem rồi.”
Gấu trúc đỏ nhỏ Điểm Điểm cầu cứu không được, sống không thể quên việc cái bụng mình đang bị đè trên mặt đất mà mút, khóe mắt, có nước mắt lướt qua…