Tình Nhân Chất Lượng Cao Của Gấu Trúc Đỏ

Chương 60



Edit + Beta: Nhiên Nhi, Ngôn Ngôn, Hua

Sau khi mẹ Lạc và Lạc Ấn một phen đàm phán dài dường như rốt cuộc cũng cởi bỏ đc mấy cái khúc mắc, nhưng Lạc Ấn lại có chút mất mặt. Lạc Ấn cũng không dám vạch trần lão nhân gia là bà, tâm trạng tốt mang Hoàng Điểm Điểm về nhà. Mẹ Lạc nhìn bóng lưng hai người rời đi, chọc chọc bố Lạc Ấn, “Cũng … rất tốt, đúng không?” Bố Lạc Ấn hừ một tiếng, ông đã trải qua cảm giác “Con trai học cái xấu đi bao dưỡng đàn ông” → “Trên thế giới thật sự có yêu tinh” → ” Con trai là một đứa biến thái háo sắc đặc thù” sau đó … Đối với chuyện “Con trai chơi gay” đơn giản này, mình và vợ cũng đã được mở mang. Rộng rãi một chút, cuộc sống mới tốt lên được.

Lại nói đến hai người kia. Lúc ở một chỗ, Hoàng Điểm Điểm còn nhớ rõ Lạc Ấn từng nói không thích cậu biến trở về hình người, về đến nhà ngược lại cũng không biết mình nên làm thế nào. Cậu cảm giác không đúng lắm, bởi vì cậu hẳn là chủ nhân của nhân loại, nhưng bây giờ dường như trong lòng chỉ toàn là tâm tư về nhân loại, còn có chút ỷ lại và lấy lòng chính cậu cũng không phát hiện ra.

Sau khi Lạc Ấn hôn cậu, cũng không có hành động nào khác nữa. Hoàng Điểm Điểm cũng có hiểu được một chút tình cảm hài lòng vui vẻ của anh, những thứ khác … Còn nhiều thời gian, ngược lại không nên nóng lòng quá, tránh cho phản tác dụng. Nhưng mà rất nhanh anh phát hiện ra Hoàng Điểm Điểm đang xoắn xuýt, hỏi nguyên nhân, Hoàng Điểm Điểm úp úp mở mở cả buổi, cuối cùng cũng giơ giơ tay mình lên, không phải là tay của gấu trúc, mà là tay nhân loại, “Ở nhà em có thể ở dạng này sao?”

Lạc Ấn nghe xong liền hiểu, có chút xấu hổ không nói nên lời, “Là anh không đúng, nơi này là nhà của em, muốn trở thành hình dạng nào đương nhiên đều do em quyết định.”

Hoàng Điểm Điểm được anh cho phép vui vẻ hẳn lên, vén vén quần áo, lộ ra một cái bụng vừa mềm vừa trắng, “Như thế này vẫn là tốt nhất, mùa hè  nóng chết được, trên người nhiều lông như vậy thật sự là chịu không được rồi.” Lạc Ấn án lấy dùng tay kéo quần áo cậu xuống, cái này thực là bài kiểm tra tư tưởng phẩm hạnh rất khó, kém một chút là sẽ trượt. “Đừng nghịch đừng nghịch, quần áo thì phải ăn mặc tử tế, sẽ lạnh đấy.”

“Vâng.” Hoàng Điểm Điểm còn rất nghe lời anh đấy, ngoan ngoãn để anh chỉnh lại quần áo, cậu yên lặng nhìn trong chốc lát, đột nhiên thò tay chạm vào tai Lạc Ấn, sau đó vuốt vuốt. Lạc Ấn bị cậu sờ thì giật mình một cái, tai của anh đúng là rất mẫn cảm, vừa bị sờ cái liền đỏ lên. “Điểm Điểm, em đang làm gì thế?”

Hoàng Điểm Điểm hết sức vô tội nhìn, cứ muốn sờ sờ, “Tai Ấn Ấn, rất mềm.” Lạc Ấn ngẩn người, cảm giác mình lại bị gấu trúc tinh nhỏ không hiểu gì này trêu ghẹo rồi. Đáng giận là mặt mình lại đỏ tới tận mang tai tim đập như nổi trống, đối phương ngược lại rất khá, một bộ dùng giọng điệu thản nhiên đàm luận về thời tiết, khiến Lạc Ấn sầu não trong chốc lát.

Hoàng Điểm Điểm hồ đồ ở chỗ cậu biết mình muốn cái gì, nhưng lại không hiểu sao mình lại muốn. Lạc Ấn bất đắc dĩ, rồi lại cũng không phải không vui, anh suy nghĩ một chút, bế Hoàng Điểm Điểm ra ghế salon ấn ngồi xuống, giơ tay ra chậm rãi sờ tai của cậu. Hoàng Điểm Điểm ha ha cười ra tiếng, “Nhột nhột.” Cũng may là Lạc Ấn đã chuẩn bị tâm lý trước, không bị cái trận cười phong tình này mà bất chấp tiến thủ, đến gần, nhéo nhéo vành tai cậu, Hoàng Điểm Điểm muốn tránh, bị anh chế trụ lại, cái tai nhỏ bé kia dùng mắt thường cũng thấy đang nhanh chóng đỏ lên, Lạc Ấn dùng môi chạm một cái, “Tai Điểm Điểm, cũng rất mềm.”

Lại trở về thời điểm lúc nãy, anh buông gấu trúc tinh nhỏ ra phát hiện mình cũng bị định thân rồi, nhìn cậu mặt đỏ tới mang tai, trong mắt ngập nước, muốn cử động cũng không cử động được nữa.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.