Buổi chiều trở lại thành phố Nam Tuyền đã gần ba giờ, Mạnh Hủ Nhiên trong thang máy ở tầng dưới của công ty nhận được một cuộc điện thoại, sau khi nhận cuộc gọi rồi cô ấy vẫn không nói gì, chỉ có người bên kia vẫn luôn nói chuyện.
Bạc Minh Yên phát hiện Mạnh Hủ Nhiên lông mày hơi nhướng lên, vẻ mặt hiện lên một chút mới lạ.
Người ở đầu bên kia điện thoại hẳn là rất quen thuộc với Mạnh Hủ Nhiên.
Khi thang máy đến, Mạnh Hủ Nhiên nhìn thoáng qua, Bạc Minh Yên hiểu ý nên đi vào thang máy lên lầu trước.
Sau khi trở lại phòng thiết kế, Bạc Minh Yên đưa chữ ký của Cố Duyệt Vi cho Chu Văn Lâm.
Ava cùng Lưu Dương di chuyển ghế lại gần, ngẩng cao đầu chiêm ngưỡng chữ ký, rồi chuyển ánh mắt sang người Bạc Minh Yên.
Rõ ràng hai người này, một người phụ trách trang phục của nam chính, người còn lại phụ trách váy cưới của nữ chính, bọn họ đều có tiếp xúc với những nhân vật nổi tiếng có địa vị cao hơn Cố Nguyệt Vi, nhưng bọn họ làm như 800 đời chưa từng trực tiếp gặp minh tinh vậy, luôn dùng vẻ mặt phấn khích mà vay quanh Bạc Minh Yên buôn chuyện.
"Cố Duyệt Vi ngoài đời có đẹp không? Cô ấy có đẹp hơn trên TV không?" Lưu Dương hỏi.
Trợ lý của Lưu Dương, Đồng Thế còn hỏi: "Chị Minh Yên, chị có chụp ảnh không dạ~"
"Người ta nói Cố Duyệt Vi có kim chủ lớn, rất kiêu ngạo, đặc biệt thích khoe khoang." Ava hỏi: "Tính tình của cô ấy thế nào? Có làm khó dễ em không?"
"Cô ấy không có khó dễ gì ai hết, tính tình cô ấy rất tốt cũng rất xinh đẹp, chưa từng xem cô ấy diễn trên TV, nhưng chắc là đẹp hơn trong TV rồi. Bên kia cũng không cho chụp ảnh nên không có chụp." Bạc Minh Yên trả lời từng cái một rồi ngồi xuống. Đến chỗ ngồi của mình, cô dọn bàn tìm thấy trên bàn có thêm hai hộp sô cô la, "Có người sắp kết hôn à?"
"Đây là quà của hai người mẫu mới được công ty tuyển." Hồ Tinh Tinh nhắc đến hai người mẫu, mắt cô sáng lên: "Một người đẹp trai, một người xinh gái!"
"Có ảnh không?" Ava tiếc nuối nói, ""Chết tiệt, ngày đó tôi nghỉ phép còn chưa được nhìn."
Người mẫu của công ty chỉ chụp ảnh chính thức cùng những bộ quần áo do đội ngũ bán hàng trực tuyến thiết kế, cũng không liên quan gì đến tổ cao cấp họ.
Bạc Minh Yên cũng không có nhiều hứng thú gì với hai người mẫu này. Nhưng vẫn không từ chối được sự nhiệt tình mời cô cùng thưởng thức ảnh chụp từ điện thoại của Hồ Tinh Tinh.
"Đây, người này là mẫu nam." Hồ Tinh Tinh vuốt màn hình xuống.
Ava có chút thất vọng: "Tsk~ Cô bé chưa trải sự đời, như này đã xem như đẹp rồi? Không phải chỉ là đứa nhóc chưa lớn để tóc dài dài, người thì không có chút nam tính nào cả."
Bạc Minh Yên nhìn màn hình, đồng tử co rúm lại.
Thật trùng hợp, "Nhóc chưa lớn" trong miệng Ava không ai khác chính là Hạ Thần Trừng, người mà cô đã gặp ở Thân thị hôm trước.
"Còn có mẫu nữ, đợi một chút em tìm ảnh mặt chính diện. Người mẫu nữ rất đẹp nha? Em nhớ rõ đã chụp lại." Hồ Tinh Tinh thu điện thoại lại, rồi vuốt tắt màn hình. Khóe mắt cô thoáng thấy thang máy đi ra hai người, lập tức chỉ tay qua nói: "Đó, đó là người mẫu nữ."
Nhìn từ xa không thể nhìn rõ khuôn mặt.
Ava vỗ vỗ vai Bạc Minh Yên nói: "Đi thôi! Vào phòng nghỉ uống chút nước."
Bạc Minh Yên vẫn chưa kịp bình tĩnh lại trước tin Hạ Thần Trừng chính là là người mẫu nam, tuy không biết chuyện gì đang xảy ra nhưng cô vẫn đi theo Ava.
Sau khi vào phòng nghỉ, Ava kéo Bạc Minh Yên trốn ra sau cửa lén nhìn ra ngoài, sau đó thấp giọng chửi: "Mẹ kiếp..."
Bạc Minh Yên nhìn theo hướng nhìn của Ava.
Bên kia hành lang, Mạnh Hủ Nhiên đang đi phía trước, trên mặt không có biểu cảm gì, lại đeo mặt nạ lên "lạnh lùng", hơi nghiêng đầu, đôi môi đỏ mọng cứ mở rồi đóng.
"Sao lại muốn đến chỗ tôi làm người mẫu?"
Tâm trạng không tồi, âm cuối còn nâng lên.
"Rảnh rỗi thôi, gần đây em không có nhiều cảm hứng để viết tác phẩm mới, nên đến đây để khơi nó dậy, có lẽ sẽ thuê một nhà thiết kế để vẽ minh họa cho em."
Cô gái trẻ theo sau đang mặc mẫu bán chạy nhất trên shop online Moment. Cô ấy có vẻ bằng tuổi với Mạnh Hủ Nhiên, ngoại hình không quá mức rất kinh diễm, nhưng vẫn xinh đẹp, đường nét trên khuôn mặt trông rất thoải mái.
Cô gái đó trông khá quen mắt. Bạc Minh Yên cau mày nhớ lại, nhưng nhất thời không nhớ ra được, cô không thu hồi tầm mắt cứ thế yên lặng nhìn.
Mạnh Hủ Nhiên nhìn Cố Miểu một cái: "Vậy lần trước ra nước ngoài tìm cảm hứng viết thế nào rồi? Kiếm được nhiều ít?"
"Xong rồi, phí mất một nghìn tiền xuất ngoại với sinh hoạt." Cố Miểu ôm cánh tay Mạnh Hủ Nhiên, sau đó tựa đầu vào vai Mạnh Hủ Nhiên, giả vờ nói: "Cho nên tôi mới tới tìm cậu, mong cậu nuôi tôi nha."
Mạnh Hủ Nhiên khẽ cười nhạt, tựa như không muốn tiếp xúc nữa. Cô ấy chán ghét chỉ ngón trỏ vào đầu đối phương rồi đẩy người kia ra, rút tay từ trong lòng ngực mình ra.
Cũng vào lúc này, Mạnh Hủ Nhiên cũng nhận ra ánh mắt của Bạc Minh Yên, nghiêng đầu nhìn về phía phòng nghỉ.
Bạc Minh Yên bất giác mím môi.
Ngay khi đôi mắt sâu thẳm của cô rời khỏi vòng tay đang đan vào nhau của hai người, cô đã bị Ava kéo đến trước máy lọc nước.
"Nhanh, nhanh, rót nước xong chúng ta quay lại thôi."
Bạc Minh Yên lơ đãng "ừm" một tiếng.
Trước cửa phòng nghỉ có cây xanh ở đó, màu xanh tươi tốt đung đưa nhẹ, che khuất tầm nhìn.
Cố Miểu hỏi: "Đang nhìn cái gì?"
"Không gì." Mạnh Hủ Nhiên trầm tư quay đầu lại, mở cửa văn phòng ra, cùng Cố Miểu lần lượt đi vào văn phòng.
Trở về chỗ ngồi, Bạc Minh Yên hít một hơi thật chậm, tập trung vào công việc, cầm chuột bấm vào tập tin gửi đến tài khoản của Hồ Tinh Tinh, phân phó: "Tinh Tinh, vải trước đó phải đổi, tìm cho tôi loại vải tương ứng với màu sắc tôi gửi qua."
Hồ Tinh Tinh vội vàng tích tấm thẻ màu vải vào rồi đưa qua: "Chị Minh Yên, sau khi chị ăn xong sô cô la đó, chị có thể đưa hộp cho em được không?"
Bạc Minh Yên liếc nhìn hai chiếc hộp tình yêu ở góc bàn, cầm lên đưa toàn bộ cho Hồ Tinh Tinh.
Hồ Tinh Tinh sửng sốt: "Cả sô cô la chị cũng cho em luôn à?"
"Ừm." Bạc Minh Yên bình tĩnh nói: "Tôi không thích sô cô la."
Hồ Tinh Tinh kinh ngạc nói: "Em thường thấy chị ăn kẹo, còn tưởng chị thích đồ ngọt chứ."
Bạc Minh Yên mấp máy môi nhưng không nói gì.
Cô thích đồ ngọt, cũng thích sô cô la, nhưng cô quan tâm đến người tặng sô cô la, bởi vì chính Hạ Thần Trừng là người tặng.
Còn hộp còn lại thì sao? Trong lòng có một nhân vật phản diện đang hỏi cô.
Bạc Minh Yên nhắm mắt lại, rũ bỏ những suy nghĩ hỗn loạn, không muốn nghĩ sâu hơn.
---
Chủ nhân của chiếc hộp kia hiện đang hết sức cẩn trọng ngồi trên ghế sô pha, lười biếng nhìn nước sôi trong ấm trà trên bàn cà phê, vừa lải nhải về chuyện của mình ở nước ngoài.
"Xuất ngoại tìm linh cảm chỉ là phụ, chủ yếu là tìm mối sương sớm tình duyên kia. Mẹ kiếp, ngủ tôi xong bỏ chạy. Tôi nhất định phải tìm được cô ấy."
Đúng lúc Lục San cầm văn kiện đi vào, bị Cố Miểu nói thẳng thắn như vậy, bị sốc tới mức há hốc mồm.
"Tìm ra, có phải là lại bị ngủ một lần nữa không?" Mạnh Hủ Nhiên lạnh lùng nhất nói ra những lời kích thích nhất.
Lục San lẳng lặng đẩy cái miệng đang há hốc của mình lại.
Đi tới bàn làm việc, Mạnh Hủ Nhiên nhìn thoáng qua hai hộp sô cô la trên bàn, quay đầu nhìn Lục San hỏi: "Có ai kết hôn?"
Lục San nhìn qua Cố Miểu một cái, rồi nói: "Là Cố Miểu và nam người mẫu mới tuyển đưa qua."
"Là mẫu nam đó bắt đầu trước." Cố Miểu nhún nhún vai giải thích, "Tôi không thể thua a."