Tiếng ve kêu ồn ào, ánh mặt trời nóng rực xuyên qua cửa kính nghiêng chiếu vào nhà, chói mắt người đang phơi ngủ.
Hàng mi dài dưới ánh nắng khẽ run lên, còn lông mày nhíu lại Bạc Minh Yên sốt ruột giơ hai tay lên, dùng cẳng tay che mí mắt khỏi ánh nắng.
Cô không nhớ mình ngủ lúc mấy giờ, mệt đến mức không tắm rửa mà đi lên lầu, nằm xuống giường là ngủ ngay.
Có chút mảnh ký ức rời rạc, mờ ảo tràn vào tâm trí cô.
Từ việc nhặt một cô gái xa lạ về nhà, đến bài hát trên taxi, và cuối cùng là nụ hôn không thể giải thích được trên ghế sô pha.
Nhặt một cô gái xa lạ về nhà, còn hôn môi, mức giống như một giấc mơ hư ảo, nhưng ký ức về xúc cảm kia khiến Bạc Minh Yên nhận ra rõ ràng rằng đó không phải là một giấc mơ.
Không nên nhất thời xúc động mà mang người khác mang về nhà.
Ah, người nọ còn ngủ trên sô pha ở dưới lầu.
Bạc Minh Yên đưa tay vuốt tóc, khó khăn mở mắt, cố gắng thích nghi với ánh sáng, sau đó nhanh chóng ngồi dậy, đeo kính vào rồi xuống giường.
Bước xuống hai tầng cầu thang, bước chân Bạc Minh Yên đột nhiên dừng lại.
Trên sô pha không có người, chăn mỏng được gấp vuông vắn, căn phòng nhỏ đến mức nhìn thoáng qua có thể nhìn thấy đầu ngõ, người say rượu lúc nào đó tỉnh lại rồi đi rồi.
Cũng được, đỡ phải tỉnh rồi thì gặp mặt lại xấu hổ.
Bạc Minh Yên ại lên lầu, thay ga trải giường và chăn bông mới, giặt giũ đơn giản rồi lấy quần áo khô đi xuống lầu tắm.
Sau khi đi qua sô pha, cô chậm rãi liếc nhìn bàn cà phê, lùi lại vài bước rồi dừng lại trước bàn cà phê.
Trên bàn cà phê còn có một số thứ không phải của cô, ba mươi tệ và một tờ giấy ghi chú có ID WeChat và một câu.
【 Cảm ơn đã cho ngủ lại, tôi chỉ có bao nhiêu đó tiền mặt, có thể thêm bạn để tôi chuyển cho chị:)】
Xem chỗ của cô thành khách sạn sao?
Một lần xúc động là đủ rồi, xã giao dư thừa cô cũng lười làm. Bạc Minh Yên rũ mắt, vò tờ giấy kia thành một cục rồi ném vào thùng rác.
-
Nước bên chỗ vệ sinh công cộng cũng đang có người dùng, dòng nước trong phòng tắm nhà Bạc Minh Yên rất yếu, nhiệt độ thì lúc nóng lúc lạnh.
Thuê nhà tập thể chính là như vậy, hoặc là đổi chỗ ở, hoặc là tiếp tục chịu đựng.
Sau khi sấy tóc, Bạc Minh Yên pha một tách cà phê, lấy túi bánh quy ra, bật máy tính và bật trang web cho thuê nhà.
Ở Bạch Mã nơi công ty cô đặt trụ sở là trung tâm thành phố Nam Tuyền, những ngôi nhà chung gần đó đều là những ngôi nhà tập thể mà Bạc Minh Yên đang sống hiện tại. Còn nếu thuê một căn hộ nhỏ có đầy đủ nội thất, giá thuê nguyên căn rẻ nhất là hơn 5000 nhân dân tệ.
Với tình hình tài chính hiện tại của Lấy Bạc Minh Yên cô không đủ khả năng chi trả.
Bạc Minh Yên thở dài.
Mới vừa mở thêm một trang web cho thuê nhà khác thì Lộc Yêu đã gọi điện thoại tới.
Lộc Yêu: "Tôi đã gửi thông tin về ba căn nhà cho thuê, cậu đã đọc chưa?"
Bạc Minh Yên thật lòng nói: "Chưa có xem, giờ xem nè."
Hai phút trước, Lộc Yêu đã gửi ba bức ảnh.
Hai cái đầu tiên là loại một phòng ngủ cùng một phòng khách, tiền thuê một cái 4000, một cái 4500. Cái cuối cùng chỉ là phòng ngủ phụ trong căn hộ cho thuê, tiền thuê chỉ mất 1500.
Lộc Yêu hỏi: "Thế nào? Nếu thấy được thì chiều đi xem nha? Chiều cậu rảnh chứ hả?"
Xem qua mấy bức ảnh thì cảm giác cũng không tồi, Bạc Minh Yên trả lời rất nhanh và ngắn gọn: "Ừ, mấy giờ? Gặp mặt ở đâu?"
"......" Lộc Yêu im im rồi cười ra tiếng, "Sao mà thấy cậu gấp lắm nha?"
Bạc Minh Yên: "Phòng kế bên đêm nào cũng trực tiếp yêu đương mãnh liệt, chịu không nổi."
Lộc Yêu cười một lúc lâu mới mở miệng: "Nửa giờ nữa tôi sẽ gặp cậu ở ga tàu điện ngầm, nhân tiện tôi sẽ dẫn cậu đi làm quen đường luôn."
Bạc Minh Yên: "Được."
Lộc Yêu: "Hôm nay xem trước ba chỗ này đã, không hài lòng thì nói tối tôi tìm chỗ khác cho cậu."
Bạc Minh Yên không thích làm phiền người khác, trong lòng thầm cầu nguyện tốt nhất hôm nay có thể thuê được nhà.
Sau khi nhắn tin xong, Bạc Minh Yên thay quần áo, trang điểm nhẹ rồi bước ra khỏi phòng.
Lại có tiếng động đó ở cửa đối diện.
Trong lúc nhất thời, Bạc Minh Yên rất muốn bắt chước con ma men nhỏ ngày hôm qua gõ cửa hô to một câu, gõ cửa la hét, nhưng ý tưởng này rất nhanh bị thay thế bởi bị hậu quả của nó.
Cô xoay người chậm rãi kéo cửa lớn ra.
-
4 giờ chiều, Bạc Minh Yên dưới sự dẫn dắt của Lộc xem hai phòng kia trước.
Cái thứ nhất ở một cái hẻm cũ,không có an ninh, môi trường kém. Cái thứ hai ở khu có hoàn cảnh tốt nhưng nhà chỉ mới hoàn thiện một nửa, là nhà thô.
Nhìn ra được Bạc Minh Yên đều không quá vừa lòng, Lộc Yêu giải thích: "Nam Tuyền hiện tại được coi là thành phố mới cấp một, những ngôi nhà rẻ nhất ở Bạch Mã về cơ bản là cũ kỹ, nhà bán thô, hoặc là phải thuê chung."
"Tôi biết mà, tôi tự mình tìm chung cư cũ hay cả nhà thô còn không được." Bạc Minh Yên cảm kích nói, "Buổi tối mời cậu ăn cơm."
Lộc Yêu: "Hôm nay ca sĩ mới lại đây hát thử, tôi phải về quán bar sớm một tí."
Bạc Minh Yên: "Không có việc gì, khi nào cậu rảnh cũng được."
Hai người lên tàu điện ngầm và tìm một góc trống để đứng ở đó.
Lộc Yêu đề nghị một chỗ thuê cuối cùng: "Này được bao bởi Bích Thủy Vân Thiên, an ninh tốt và môi trường tốt. Nó cũng gần công ty của cậu, chỉ cách hai trạm dừng."
Bạc Minh Yên kinh ngạc nói: "Tiền thuê nhà chỉ có 1500 thôi sao?"
"Đúng ời, có điều yêu cầu thứ ba hơi kỳ lạ, không phải tôi gửi cậu rồi ha," Lộc Yêu nói thầm, ấn màn hình điện thoại, "Ah, vậy mà chưa gửi, mới gửi rồi đó, cậu xem đi."
【 Một, bởi vì chủ nhà là một đại mỹ nữ, nên cần người thuê là người đã đi làm, tính cách trầm ổn nội tâm, không có sở thích xấu, phải thuận mắt có duyên, tuổi không được nhỏ hơn 25 hay lớn hơn 30.
Hai, nếu muốn đưa gia đình, bạn bè vào nhà, dù bạn là người khác giới hay cùng giới, cũng cần phải hỏi ý kiến của chủ nhà trước và cần thông báo trước nếu về nhà muộn hoặc không về nhà ngủ.
Ba, bởi vì chủ nhà là đại mỹ nữ tết cũng không về nhà sợ cô đơn nên yêu cầu bạn cùng phòng có tết cũng không về nhà.
Bốn, Nếu chủ nhà hài lòng với những điều trên thì cho thuê toàn bộ, ký hợp đồng một năm. 】
Nhìn đến điều thứ ba, Bạc Minh Yên nhíu mi một chút.
Lộc Yêu: "Tuy rằng yêu cầu thứ ba hơi lạ, nhưng vẫn cảm thấy hình như dành riêng cho cậu."
Bạc Minh Yên nhếch môi một chút, đột nhiên sinh ra chút tò mò với người chủ nhà "đại mỹ nữ" này.
Nhưng mà tới Bích Thủy Vân Thiên rồi, Bạc Minh Yên vẫn không gặp được chủ nhà.
Đón hai người là cô gái xinh đẹp tóc ngắn, bạn của chủ nhà, họ Cố.
"Chủ nhà đi công tác, tối thứ hai mới về," Ánh mắt tiểu Cố đảo qua hai người, "Ai trong hai vị mới là người thuê nhà?"
Bạc Minh Yên: "Tôi."
Tiểu Cố hỏi lại: "Những yêu cầu đó của cô ấy hai vị đã xem qua chưa?"