Tình Nhân Ơi Yêu Nhau Nhé!

Chương 53: 53: Rốt Cuộc Từ Bấy Lâu Nay Anh Đã Giấu Cô Chuyện Gì




Sáng hôm sau, đạo diễn Trần mời mọi người trong đoàn phim đi ăn, xem như là một bữa tiệc chia tay với mọi người và đồng thời cũng cảm ơn mọi người đã cố gắng, nỗ lực rất nhiều để cùng ông hoàn thành bộ phim này.
Đạo diễn Trần còn chụp vài tấm ảnh của buổi tiệc để đăng lên mạng, rất nhanh chóng bước ảnh đã nhận được sự quan tâm của mọi người, phần đông là chúc mừng ông đã hoàn thành xong bộ phim và họ cũng rất háo hức mong chờ ngày công chiếu bộ phim.
Còn về vụ scandal trước đây của Giai Tuệ và Hà Quốc Anh, vì đã trải qua một thời gian khá dài nên fan của Hà Quốc Anh cũng đã hạ nhiệt bới, không còn gay gắt với Giai Tuệ như trước nữa.
Họ biết được cô sẽ đóng cặp với Hà Quốc Anh nên cũng tỏ ra mong chờ sự xuất hiện của cặp đôi mới này trên màn ảnh, tuy nhiên vẫn còn một vài người không chịu chấp nhận Giai Tuệ, nhưng số lượng anti fan đó chỉ chiếm một số lượng rất ít, còn lại phần đông đều ủng hộ cho cặp đôi Quốc Anh và Giai Tuệ nhiều người còn lập ra hội nhóm để đẩy thuyền cho cặp đôi này.
* * *
Giai Tuệ dự tiệc với mọi người xong cũng đã xế chiều, cô bước ra khỏi nhà hàng thì vô tình chạm mặt Kiều Hạnh Dung.
Cô ta đang khoác tay một người đàn ông trung niên khá lớn tuổi.
Từ khi Kiều Hạnh Dung bị phong sát, không còn ai nghe được tung tích của cô ta nữa, cô ta cứ như bị bốc hơi ra khỏi thế giới này.
Nhưng không ai biết, cô ta nhờ vào chút ngoại hình và danh tiếng lúc trước của mình đã câu dẫn được chủ tịch của tập đoàn WQ.
Ông chủ tịch này nổi tiếng là háo sắc, tuy đã có vợ đẹp con ngoan ở nhà nhưng vẫn thích săn lùng của lạ, nhờ vậy, Kiều Hạnh Dung được ông ta bao nuôi và trở thành nhân tình cho ông ta.
* * *
"Ồ..

là Giai Tuệ đó sao?"
Giai Tuệ đã cố tình làm như không thấy cô ta, nhưng Kiều Hạnh Dung lại không tha cho cô mà lớn tiếng kêu cô lại.

"Lâu ngày không gặp..

dạo này em sao rồi."
Kiều Hạnh Dung vừa nói vừa cố tình giơ chiếc túi chanel phiên bản giới hạn ra trước mặt Giai Tuệ, cố ý khoé khoang.
Giai Tuệ không thèm đếm xỉa đến mà đi thẳng một mạch không thèm đứng lại.
"Nè..

chị em lâu ngày không gặp, đứng lại chào hỏi chị một tiếng không được sao?"
"Chị nghĩ tôi sẽ có tâm trạng để chào hỏi một người mà tôi không ưa sao?"
Kiều Hạnh Dung quay sang nhìn người đàn ông trung niên đang đứng bên cạnh cô ta.
"Anh yêu, anh đi vào trong trước đi, em muốn nói chuyện với em gái một chút rồi sẽ vào sau."
"Nhớ vào nhanh với anh..

em mà đi lâu là anh sẽ nhớ em lắm đó."
"Dạ."
Kiều Hạnh Dung tặng cho ông ta vài nụ hôn, rồi ông ta mới chịu vào.
Giai Tuệ đứng đó nhìn hai người trước mặt mà trong lòng thầm ước ai đó chọc mù con mắt của cô đi, chứ đừng để cô ấy cảnh tượng này..
"Tôi không rảnh để nói chuyện với chị, tôi đi trước đây."
"Khoan đã." Giai Tuệ định rời đi nhưng lại bị Kiều Hạnh Dung ngăn lại: "Dù không cùng mẹ, nhưng, hai chúng ta là do một người cha sinh ra..

chị em với nhau, vậy mà lâu ngày không gặp lại không nói được quá ba câu là sao?"
"Chị muốn nói gì?"
"Cũng không có gì muốn hỏi hiện tại em sống ra sao thôi."
Kiều Hạnh Dung đảo mắt một vòng nhìn Giai Tuệ từ trên xuống dưới, rồi liên tục tặc lưỡi, bĩu môi chê bai.
"Mang cái danh là tình nhân của ông hoàng giải trí, vậy mà ra đường mặc đồ rẻ bèo, không lấy được một món hàng hiệu trên người..


bộ anh ta không cho tiền em mua đồ à?"
"Tôi như vậy đó, thì sao? Còn đỡ hơn một kẻ đi làm tình nhân cho một lão già đáng tuổi cha chú mình, bộ chị không biết nhục sao?"
"Người nhục phải là mày đó!..

Tao làm tình nhân cho một lão già thì đã sao? Còn hơn là có đứa là tình nhân, ăn chung, ngủ chung với người đã gián tiếp hại chết mẹ của mình."
"Chị đang nói cái gì vậy? Mẹ của tôi..

không thể nào..

là chị..

nhầm lẫn phải không? Nói đi..

Là chị chỉ đang nói gạt tôi thôi phải không?"
Giai Tuệ choáng váng đến mức như không còn ý thức được gì nữa, cô bấu víu lấy cánh tay của Kiều Hạnh Dung như đang bấu víu cho mình một niềm tin rằng những điều lúc nãy chỉ là nhầm lẫn, là cô đã nghe lầm thôi.
"Haha..

Âu Lãnh Thiên chưa nói cho mày biết sao? Đúng rồi!..


Làm sao mà dám nói ra được..

Không lẽ, nói là" tại anh mà mẹ em chết, anh là nguyên nhân cái chết của mẹ em.

"
" Tất cả chuyện này là sao? Chị đang nói cái gì vậy chứ? "
Kiều Hạnh Dung càng nói, càng khiến đầu óc Giai Tuệ trở nên mụ mị không hiểu được chuyện gì đang xảy ra.
Tại sao cô có cảm giác là chuyện cả thế giới này đều biết nhưng chỉ có một mình cô là ngơ ngác chẳng biết gì cả là sao?
" Mày muốn biết sự thật thì đi tìm Âu Lãnh Thiên kìa..

hắn là người chứng kiến hết sự việc nên sẽ tường thuật lại cho mày được rõ ràng hơn."
Nói xong Kiều Hạnh Dung bỏ vào trong.
Giai Tuệ bán tính bán nghi, nhưng cô cũng quyết định trở về để hỏi Âu Lãnh Thiên.
Rốt cuộc từ bấy lâu nay anh đã giấu cô chuyện gì?.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.