Buổi tiệc kết thúc, quan khách cũng đã về gần hết.
Chung Tư Hân dìu Âu Lãnh Thiên vào một phòng của khách sạn, rồi đặt anh nằm trên giường.
Bàn tay cô ta vuốt ve khuôn mặt đang ngủ say của anh mà cười một cách tự mãn.
Tay cô ta di chuyển xuống cởi cúc áo sơ mi của anh, nhưng còn chưa kịp chạm tay vào thì đèn trong phòng bỗng tắt.
.
Chung Tư Hân lúc này không thèm quan tâm đến đèn có sáng hay không mà điều quan trọng lúc này là cô ta phải đạt được mục đính của mình đó là mang thai con của Âu Lãnh Thiên vậy thì chức thiếu phu nhân Âu gia mới có thể nằm gọn trong tay cô ta.
Chung Tư Hân đứng dậy cởi hết quần áo trên người cô ta xuống, rồi nhào đến quấn lấy người đàn ông đang nằm trên giường.
Trong căn phòng tối mịt, không hề có một chút ánh sáng le lói, giờ đây chỉ còn lại những âm thanh đầy ám muội của đôi trai gái đang quấn lấy nhau trên giường.
* * *
Bên ngoài khách sạn.
Một chàng trai cao ráo, lịch thiệp với cặp mắt kính dày cộm trông vô cùng trí thức, đang đứng vắt chéo chân lại, dựa lưng vào tường như đang chờ đợi một ai đó.
Đương nhiên, trời tối như vầy mà còn phải bắt tăng ca thì người đó không ai khác ngoài Triết Dương.
"Đúng thời điểm chứ sếp?" Thấy Âu Lãnh Thiên đang bước ra, tiến về phía anh đang đứng, thế nên anh liền hỏi.
"Tốt! Rất đúng lúc.
" Âu Lãnh Thiên đưa tay lên dành tặng cho Triết Dương một like.
"Ngày mai không biết cái cô Chung Tư Hân đó sẽ sốc đến mức nào khi người nằm bên cạnh ngủ với cô ta không phải là sếp.
.
Cô ta ảo tưởng mình là kẻ đi săn nhưng hóa ra chỉ là một con mồi của sếp nào thôi.
" Triết Dương thích thú nghĩ đến diễn cảnh ngày mai, trên gương mặt hiện rõ vẻ nham hiểm giống như ai đó đứng kế bên.
"Cô ta nghĩ cô ta là mà có thể qua mặt được tôi sao?" Giọng nói Âu Lãnh Thiên trầm xuống, lãnh lẽo và nguy hiểm đến cực độ.
Trước khi buổi tiệc diễn ra, Thu Cầm có kêu Âu Lãnh Thiên qua phòng của Chung Tư Hân để xem cô ta đã chuẩn bị xong chưa, lúc đó anh không muốn đi, nhưng vẫn phải đi, cũng nhờ như thế mà anh đã vô tình nghe được cuộc trò chuyện giữa Chung Tư Hân và mẹ của cô ta.
Nhưng, anh đã không bước vào vạch trần bộ mặt thật của cô ta ngay mà đã âm thầm lên một kế hoạch để phản đòn.
Đầu tiên anh âm thầm theo dõi Chung Tư Hân để biết được người phục vụ mà cô ta đã thuê, sau đó anh đã đến gặp tên phục vụ đó và bắt cậu ta làm theo lời của anh.
Về mặt quyền thế và tiền bạc giữa Âu Lãnh Thiên và Chung Tư Hân thì đương nhiên Âu Lãnh Thiên vẫn hơn cô ta lận mấy bậc, tên phục vụ đó cũng không có ngu gì mà đi nghe theo lời của Chung Tư Hân để đi đắc tội với ông lớn như anh.
Thế nên, Chung Tư Hân cứ nghĩ là trong nước chanh có thuốc, nhưng thật ra là chẳng có thuốc gì cả, người phục vụ đã nghe theo lời Âu Lãnh Thiên mà không bỏ thuốc vào.
Còn việc anh có thể thoát ra khỏi phòng được cũng là nhờ Triết Dương đã ngắt điện trong căn phòng đó, trong bóng tối, anh đã dùng thế thân của mình để thoát ra ngoài.
Trước đó anh đã nhờ Triết Dương tìm một người đàn ông có ngoại hình hao hao giống anh để ở lại phục vụ cho Chung Tư Hân còn anh thì lẳng lặng thoát khỏi phòng vì thế người ngủ cùng với Chung Tư Hân không phải là anh.
Đây chính là hậu quả mà Chung Tư Hân phải nhận.
Tính kế với anh đã đành, còn đằng này cô ta lại có ý nghĩ sẽ hãm hại bảo bối của anh, dám đuổi cô ấy ra khỏi nhà nữa chứ, chừng nào anh còn ở đây thì cô ta đừng hòng đụng đến bảo bối của anh, dùng chỉ là một một sợ tóc cô ta cũng không xứng đáng được chạm vào.
"Cậu thấy Giai Tuệ về nhà chưa?"
Âu Lãnh Thiên đột nhiên nhớ ra, lúc nãy anh có len lén nhìn Giai Tuệ thấy cô uống rất nhiều rượu, nên bây giờ anh thấy hơi lo.
"Chưa.
.
lão gia và phu nhân đã về rồi nhưng cô Giai Tuệ không đi chung với hai người họ.
.
tôi có hỏi thì lão gia nói là cô ấy chưa muốn về, một chút sẽ về sau, nhưng từ nãy giờ vẫn chưa thấy cô ấy đi ra.
"
Nghe Triết Dương nói vậy Âu Lãnh Thiên đã lo thì càng lo hơn, Giai Tuệ uống say như vậy lỡ xảy ra chuyện gì thì sao?
"Được rồi, cậu về trước đi!" Âu Lãnh Thiên nhìn Triết Dương nói.
"Dạ sếp.
" Triết Dương mừng rới nước mắt khi nghe được câu này từ Âu Lãnh Thiên.
Ai nói làm trợ lý của ông chủ lớn là sướng, chứ với anh là không có chuyện đó à nhen!
Làm việc sấp mặt mà phải nhìn sắc mặt của ông chủ để sống, ông chủ buồn thì mắng, không vui không buồn cũng bị mắng, mà đặc biệt là khi ông chủ thất tình vừa bị mắng vừa phải tăng ca.
Giờ còn kim luôn việc xử lý chuyện nhà cho ông chủ, anh đúng thật là khổ quá mà!.