Tình Phi Đắc Ý

Chương 12: Lại gặp Long Tại Thiên



Điêu Điêu Tiểu Cửu ngây ngẩn cả người…

Ách…

Trong đại sảnh nữ có nam có đại khái tổng cộng hơn mười vị khách! Phần lớn là thân hữu, không biết sao lại tới tề tựu như vậy. (đương nhiên bọn họ nghe nói có người cầu hôn Điêu Điêu Tiểu Cửu, không đến mở to mắt xem nam nhân đó là yêu quái phương nào, buổi tối nhất định không ngủ yên.)

Long Tại Thiên biến thái kia đã ở trong đó. Hắn là cái loại… vô luận đứng ở chỗ nào, người khác đều có ấn tượng đầu tiên với hắn là cái loại… cực phẩm nam nhân. Hắn tao nhã gợi cảm cùng khí chất nam tử rất mạnh, tất cả hòa hợp, có một chút cảm giác an toàn thành thục, trong lơ đãng lại toát ra một chút tà khí xấu xa.

Nhưng Điêu Điêu Tiểu Cửu vừa bước vào, liền lớn tiếng doạ người.

Tất cả mọi người đều há hốc miệng nhìn Điêu Điêu Tiểu Cửu, nhìn nàng kéo cao váy, nhìn nàng lộ ra bắp chân trắng nõn, nhìn cặp chân bó… thanh tú kia của nàng, toàn bộ đều rơi vào suy nghĩ sâu xa…

Điêu Điêu Tiểu Cửu nhìn Đại bá từ trắng biến xanh, từ xanh biến hồng, từ hồng biến nét mặt già nua, lo lắng tức giận, sợ hắn sẽ phát giận ra.

Đại bá là thích giữ mặt mũi nhất, Điêu Điêu Tiểu Cửu bình thường chọc hắn thế nào cũng không sao, nhưng trước mặt thân hữu, nhất định phải giữ mặt mũi cho hắn. Ai không giữ mặt mũi cho hắn, kẻ đó chính là thù địch của hắn!

Điêu Điêu Tiểu Cửu nhẹ nhàng để… váy xuống, còn cố tình thư thái vỗ vỗ tay, sau đó thanh âm dịu dàng, giả tạo một bộ dáng nhã nhặn, nói: “Thật xin lỗi, ta đi nhầm cửa, các ngươi tiếp tục…”

“Ngươi không đi nhầm, ta đặc biệt tới để gặp gỡ tiểu thư” cái tên gia hỏa vô cùng đáng ghét Long Tại Thiên này vẻ mặt cười đến đắc ý, lại còn từ xa rót chén trà cho nàng, mời nàng qua.

Đây là có ý gì… Nâng chén mời Minh Nguyệt? Hay gọi con chó nhỏ đây?

Điêu Điêu Tiểu Cửu mới không thèm để ý đến hắn đây, hung hăng trở mình liếc mắt hắn, chậm rãi lui về sau. Trận này lành ít dữ nhiều, cũng nên bỏ chạy thì hơn a!

“Còn không lại đây gặp khách?” Đại bá thật không biết nói chuyện, gặp khách? Giống những… Hoa nương mới có thể dùng từ vậy? Hắn là bị tức mà hồ đồ, hay là vì già mà hồ đồ?

Điêu Điêu Tiểu Cửu khuôn mặt nhỏ nhắn, đi qua, cực kỳ đoan trang thi lễ với Đại bá, cũng không nói chuyện, ngồi xuống một cái ghế không bên cạnh, nâng chén trà lên uống một hớp, chạy quá nhanh, thật khát!

Đại bá thở dài: “Tiểu nữ vụng về không chịu nổi, đã khiến Long vương gia chê cười”

“Phốc…” Long vương gia? Cái tên biến thái này sao? Điêu Điêu Tiểu Cửu run run rẩy rẩy cười vang.

Thấy ánh mắt giết người của Đại bá, Điêu Điêu Tiểu Cửu không thể làm gì khác hơn là nhịn cười nói: “Xin lỗi… Mọi ngươi tiếp tục, đừng để ý đến ta!”

“Ai da…” Thân thích cực kỳ xa của Đại bá – Tam cô lúc này cố ý phát ra thanh âm không hài hòa. Nàng là mẹ của Liễu Khinh Trần – bạn bè Điêu Điêu Tiểu Cửu. Siêu lợi hại siêu bát quái, mặc dù không thích tác phong của Điêu Điêu Tiểu Cửu, nhưng cực hy vọng Nhạn đại có thể cưới Liễu Khinh Trần nhà nàng, cho nên miễn cưỡng để nữ nhi chơi với Điêu Điêu Tiểu Cửu, trong lòng cũng không nhìn nổi bộ dáng của Điêu Điêu Tiểu Cửu.

“Long Vương gia, cái kia…!” Đại bá nói xong, lại hung hăng trợn mắt nhìn Điêu Điêu Tiểu Cửu, Điêu Điêu Tiểu Cửu rất vô tội nghĩ, ta cái gì cũng chưa có nói chưa có làm a!

“Không sao, ta lại thích bộ dáng Điêu Điêu tiểu thư… thiên chân đáng yêu như vậy.” Long Tại Thiên vừa thưởng thức vẻ mặt hay thay đổi của Điêu Điêu Tiểu Cửu, vừa rất khách khí nói chuyện với Đại bá. Hắn hôm nay là tới cầu hôn. Từ ngày bên Sào hồ nhìn thấy Điêu Điêu Tiểu Cửu về sau, hắn liền không có cách nào buông tha nàng, hắn vội vàng hoàn thành công việc xong, liền chạy tới cầu hôn, Điêu Điêu Tiểu Cửu là cô nương khuôn mặt nhỏ nhắn đáng yêu như vậy, chậm một chút sẽ bị người khác nhanh chân đến trước thì thật không tốt.

(có ai biến thái như ngươi, thưởng thức đặc biệt như vậy?!)

Mẹ kiếp, ta có cái bộ dáng thiên chân đáng yêu gì chứ?! Điêu Điêu Tiểu Cửu mắng ở trong lòng, ngươi tên biến thái, ánh mắt để đi đâu rồi?

“Vậy là tốt rồi!” Đại bá hiển nhiên cũng chưa từng nghe qua câu trả lời can đảm nhiệt tình như vậy, không thể làm gì khác hơn là ngơ ngác hiền hoà.

Quần chúng thân hữu đi theo cũng thích ý tự nhiên mà gật đầu, tiểu yêu này gả đi ra ngoài tốt hơn, cứ giữ ở nhà nguy hại người thân.

“Nếu như Điêu chưởng môn đã nói vậy, chút lễ mọn ra mắt ta tùy thân mang đến, xin vui lòng nhận cho.” Long Tại Thiên vỗ vỗ tay, một đám người lập tức gánh từng thùng hàng tiêu sái đi vào, một hồi, như biến pháp thuật, đem lễ vật bày đầy một phòng. Sau đó mở từng cái ra.

Bên trong tất cả sính lễ đặc biệt dùng để cầu hôn, đầy đủ mọi thứ, ánh sáng vạn trượng, khí thế ngút trời!

Tất cả mọi người ngây ngốc, vốn đoàn thân hữu đều cho rằng nữ hài tử đều xuất giá hết, cũng không đến lượt Điêu Điêu Tiểu Cửu, gần đây chắc chắn là Điêu chưởng môn tìm người cho nàng, nói không chừng thì cái đạo quán này phải có thiếp mời mới được vào. Hiện tại, nàng lại trở thành nữ hài tử sớm nhất được người ta cầu hôn, hơn nữa nhìn nhà người ta quý phái thế này, trời đất đảo lộn, cái thế giới này rốt cuộc bị làm sao vậy? Càng ngày càng… khiến cho người ta không thể hiểu nổi!

Điêu Điêu Tiểu Cửu cảm thấy Long Tại Thiên này còn không đến nỗi quá tệ, ít nhất còn giành cho mình chút ít vinh quang. Nhìn đoàn thân hữu mấy người này bình thường đều cố làm ra vẻ thục nữ con mẹ nó bị tức đến trắng mặt, Điêu Điêu Tiểu Cửu thật cảm thấy quá sung sướng!

Nàng là cái loại… có chuyện cao hứng liền viết trên mặt bé, lúc này đắc ý cười híp mắt, thoạt nhìn thật sự là càng thêm đáng yêu!

“Ui, cánh rừng này lớn, thật sự là chim gì cũng có?” Tam cô rất không vui vẻ nói, Liễu Khinh Trần nhà nàng chính là mỹ nữ nổi danh (mỹ nữ cực mê trai), đến bây giờ còn chưa có người nào ra dáng đến cầu hôn, ngược lại nhỏ Điêu Điêu Tiểu Cửu bình thường nhìn không đẹp mắt này, vừa dã man vừa âm tà, vậy mà cũng có nam nhân điều kiện tốt như vậy đến cầu hôn, nàng không đố kị mới là lạ.

Điêu Điêu Tiểu Cửu gật gật đầu, mặc dù nàng không thích Tam cô, nhưng lời này hôm nay nàng nói ra có đạo lý.

Long Tại Thiên cười tủm chăm chú nhìn nhất cử nhất động của Điêu Điêu Tiểu Cửu, cảm thấy mỗi một hành động mờ ám của nàng đều vạn phần mê người, đem tiểu yêu nữ thú vị như vậy về nhà cất giữ, nhất định là giấc mộng cuồng dã nhất trong đáy lòng mỗi nam nhân đi!

Chỉ cần đã gặp thấy ánh mắt của nàng, sẽ hiểu nàng có bao nhiêu hồn nhiên cỡ nào nhiệt tình, nụ hôn hôm đó còn khắc thật sâu trong óc hắn, thỉnh thoảng sẽ khiến hắn nảy ra ý đồ đen tối.

Hắn nhất định phải mau mau mang tiểu yêu này về nhà, cùng nàng hưởng thú vui nam nữ nghiêng trời lệch đất, dạy bảo nàng, làm hư nàng… Hoàn toàn chiếm giữ nàng từ thân thể đến linh hồn.

Điêu Điêu Tiểu Cửu không biết hắn đang suy nghĩ cái gì, nhưng thấy ánh mắt chuyên chú như vậy, tràn ngập dục vọng nóng bỏng, cũng nhịn không được lạnh run một cái!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.