Tình Phi Đắc Ý

Chương 15: Vòng cổ tới chỗ mới





<tbody></tbody>
Long Tại Thiên hôn đến khoái trá, chỉ nghe một tiếng gào to, “Cuồng đồ, để mạng lại!”
Một thân trúc xanh thế như rồng bay, đâm về phía Long Tại Thiên.
Long Tại Thiên đưa tay lăng không vỗ một chưởng, sau đó nhanh chóng kéo xiêm y cho Điêu Điêu Tiểu Cửu. Cảnh tượng đẹp như vậy, cũng không thể để cho người khác nhìn.
Hắn ôm Điêu Điêu Tiểu Cửu nhẹ nhàng lui về sau đường bay của một mũi tên.
Chỉ thấy trước mặt có hai thiếu niên cầm trong tay một đoạn thúy trúc, lại lần nữa kéo tới. Long Tại Thiên phải trái đánh ra hai chưởng, đánh bay thúy trúc. Quay đầu nhìn lại, Điêu Điêu Tiểu Cửu trong lòng cúi thấp đầu dường như đã ngất đi rồi.
Long Tại Thiên bị dọa cho hoảng sợ, nha đầu kia thật nhiệt tình, mới như vậy đã ngất xỉu đi, nếu là sau này, lại nhiệt tình hơn chút… Oa, có thể có được một cái tiểu thê tử nhiệt tình là giấc mộng lớn nhất của hắn, xem ra, hắn cũng không có chọn sai đối tượng!
(Long Tại Thiên – Điêu Điêu Tiểu Cửu trong lúc hôn mê đều có tạo một mớ lời nguyền cho ngươi á!)
“Ngươi là ai?” Tứ sư huynh một tay thu thúy trúc lại cất vào trong ống tay, lãnh mi lạnh mắt, thấy Long Tại Thiên thật kỳ quái. Thật ra trong lòng hắn đại khái cũng đoán được.
“Tại hạ Long Tại Thiên!” Long Tại Thiên nho nhã lễ độ cười. Hắn là loại… nam hồ ly, đoán được đối phương là sư huynh Điêu Điêu Tiểu Cửu, đương nhiên sẽ ăn nói nho nhã lễ độ.
“Ngươi làm gì Điêu Điêu Tiểu Cửu nhà chúng ta vậy?” Tiểu Bạt cách không đưa mị nhãn với Long Tại Thiên, mềm mại hỏi.
“Úc, ta cùng nàng chơi hôn, chơi đến bất tỉnh!” Long Tại Thiên cao hứng lớn tiếng tuyên bố. Hắn thật không biết xấu hổ, chuyện gì cũng đều thoải mái như vậy, ai, thật sự là biến thái a!
Tiểu Bạt sư huynh “Phốc” cười. Tứ sư huynh hung hăng trợn mắt liếc nhìn hắn.
Điêu Điêu Tiểu Cửu vừa lúc từ từ tỉnh lại, chợt nghe đến một câu nói kia.
Chơi hôn chơi đến bất tỉnh?!
Chuyện mất mặt này hung hăng đả kích Điêu Điêu Tiểu Cửu vốn đang khó giữ thần kinh kiên cường. Hiện tại Tứ sư huynh cùng Tiểu Bạt sư huynh cũng biết, cũng chẳng khác nào toàn thế giới cũng sẽ biết.
Bởi vì Tiểu Bạt sư huynh chẳng những cử chỉ trang phục giống nữ nhân, lời nói cũng rất giống, chuyện hắn biết đến, chẳng khác nào toàn thế giới cũng biết.
Thật mất mặt! Ai! Điêu Điêu Tiểu Cửu rên rỉ, không muốn mở mắt ra. Không muốn đối mặt cái thực tế tàn khốc này. Nàng đột nhiên hiểu ra cảm giác của Liễu Liễu ngày bị hôn đến ngất xỉu đi. Không trách được hắn không muốn tỉnh lại. Thật sự quá mất mặt!
(Này, Liễu Liễu không phải bị hôn đến ngất, là bị ngươi dọa đến ngất biết chưa hả?!)
Tứ sư huynh rất bất mãn với thái độ của Tiểu Bạt sư huynh, lập tức cảm giác Long Tại Thiên là một nhân vật nguy hiểm, sau này sẽ tìm hắn tính sổ sau… trước mang người yêu đi là thượng sách. Lập tức Tứ sư huynh cũng không thèm liếc mắt nhìn Điêu Điêu Tiểu Cửu, kéo tay áo Tiểu Bạt, hai người bay nhẹ nhàng, theo thúy trúc bay đi. Tạo hình thật sự là rất đẹp mắt.
Long Tại Thiên cao hứng lay lay bảo bối giả bộ bất tỉnh trong lòng, nói: “Ui, ngươi có muốn… ta hôn ngươi đến tỉnh lại không?”
Điêu Điêu Tiểu Cửu lập tức như một con cá chép quẫy đuôi, nhẹ nhàng vô cùng nhảy xuống, tiếp đất, nhưng mặt của nàng đỏ như vậy, con mắt trừng như vậy, môi sưng một chút, xiêm y còn xộc xệch một chút, vừa nhìn đã biết bộ dáng bị người hung hăng hôn qua.
Long Tại Thiên cố ý giả dạng làm thanh âm tiếc nuối: “Ngươi tỉnh rồi.”
Điêu Điêu Tiểu Cửu âm thầm mắng hai tên sư huynh thấy chết mà không cứu! Hừ lạnh một tiếng, chấn chỉnh quần áo, đây là động tác của Nhạn Vô Ngân Nhạn đại, bởi vì rất tuấn tú, Điêu Điêu Tiểu Cửu cố ý học lại để sau còn dùng.
“Cái đồ này trả lại ngươi” Điêu Điêu Tiểu Cửu nhớ ra, đem tay nhỏ bé vươn ra đưa cho Long Tại Thiên, cái vòng cổ đáng ghét kia theo nàng rất nhiều ngày, hại nàng khổ sở.
Long Tại Thiên còn đang cười, nhưng Điêu Điêu Tiểu Cửu nhất định cảm thấy hắn không có ý tốt. “Ngươi chắc chắn?”
Điêu Điêu Tiểu Cửu lui về phía sau một bước, phòng bị hỏi: “Có ý gì?”
Long Tại Thiên nói: “Nếu như vòng cổ này khiến ngươi không thoải mái, ta còn có trọng lễ khác.”
Long Tại Thiên không hổ là biến thái trong biến thái, vừa duỗi tay ra, không biết từ đâu biến ra một cái vòng cổ càng thô càng nặng càng đen càng kinh khủng hơn. Điêu Điêu Tiểu Cửu kinh ngạc rút lui một bước, cái này là vòng cổ nơi nào, hoàn toàn là vòng trang sức của chó, nhưng lại không phải cho chó nhỏ thông thường đeo, là vòng trang sức cho chó sói trưởng thành đeo!
Long Tại Thiên rung vòng trang sức cho chó lên, rắc (tiếng gãy vỡ) một tiếng, cười hỏi: “Cái kia của ngươi có thoải mái hay không?”
“Không có!” Điêu Điêu Tiểu Cửu lập tức biến sắc, trạng thái ngây ngốc mất hồn đầy mặt, “Quả thực cực kỳ thoải mái…”
Long Tại Thiên âm hiểm cười một tiếng: “Thoải mái là tốt rồi!”
Điêu Điêu Tiểu Cửu đau khổ nhăn khuôn mặt nhỏ nhắn, nhìn cái đồ quỷ trong tay kia, thật muốn khóc.
Long Tại Thiên tốt tính hỏi: “Ngươi một mực giữ trong tay làm cái gì?”
Điêu Điêu Tiểu Cửu hỏi ngược lại: “Ta cũng không muốn a, vứt nó đi mà không được, vô luận là ai thay ta cầm một hồi, nó luôn tự bay trở về trong tay ta!”
Long Tại Thiên thử dò xét nói: “Ngươi không thử đặt ở chỗ khác xem sao?”
Điêu Điêu Tiểu Cửu thực thà nói: “Sao lại không, lúc ta muốn dùng hai tay, để Điêu Bì cầm thay ta một hồi.”
Long Tại Thiên cường điệu: “Chỗ khác! Không phải những người khác!”
Mắt đẹp của Điêu Điêu Tiểu Cửu sáng ngời, vỗ tay cười nói: “Đã làm rồi, ta từng đè dưới tảng đá lớn nha!”
Long Tại Thiên tốn hơi thừa lời cười nói: “Còn gì nữa?”
Điêu Điêu Tiểu Cửu: “Còn có thể đặt ở ngăn tủ khóa lại. Long Tại Thiên, ngươi quá thông minh.”
Dưới ánh mặt trời mắt Điêu Điêu Tiểu Cửu sáng lấp lánh, cười vô cùng rạng rỡ.
Long Tại Thiên thở dài: “Như vậy không được, ngươi có thể đem đặt trên cổ ngươi, bỏ cái đầu óc ngốc nghếch của ngươi xuống!”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.