Điêu Điêu Tiểu Cửu từ từ quỳ xuống, Long Tại Thiên kích động đáy mắt đều bắt đầu phát ra hồng quang thú tính…
Hắn lại bắt đầu thấy sắc quên đau!
Hay cho Điêu Điêu Tiểu Cửu bình thường lúc theo các sư huynh kia làm bùa chú liền trộm lấy vái cái. Điêu Điêu Tiểu Cửu lại lần nữa xuất ra một cái, nhanh chóng đốt, nắm quyết, nhẹ giọng niệm: “Lâm, binh, đấu, giả, giai, trận, liệt, tại, trước… Định!”
Oa chà chà, trên mặt Điêu Điêu Tiểu Cửu lộ ra nụ cười, nàng lần này đây thành công sử dụng bùa định thân.
Lúc này trời đã sắp sáng…
Có cái gì một giọt một giọt rơi trên đầu nàng, Điêu Điêu Tiểu Cửu không giải thích được lấy tay sờ sờ, oa, là máu đỏ tươi…
Điêu Điêu Tiểu Cửu mãnh liệt ngẩng đầu, thấy từ hai lỗ mũi anh tuấn cao thẳng của Long Tại Thiên xuất huyết ra, một giọt lại một giọt, rơi lên đầu lên cánh tay của nàng…
Long Tại Thiên lấy tay lau một cái, kết quả rây khắp nơi, đáng ghét!
Điêu Điêu Tiểu Cửu đột nhiên nhảy dựng lên nói: “Là máu mũi là máu mũi là máu mũi là máu mũi…”
Thật kinh tởm, phải tìm cái đồ xử lý qua máu mũi trên tay trên tóc.
Long Tại Thiên có chút mất mặt, nhưng không ngăn cản nàng, dù sao nữ hài tử ai lại không thích sạch sẽ a! Bị máu mũi dính lên đương nhiên sẽ khó chịu!
Hắn thật không ngờ Điêu Điêu Tiểu Cửu là một ngoại lệ, so với heo thì thích sạch sẽ hơn một chút, nhưng lại không sạch sẽ như hắn nghĩ! Nàng chỉ mượn cơ hội chạy đi thôi. Qua một hồi mất mặt thì chỉ còn lại một mình hắn, nàng phải nghĩ cách rời đi.
Điêu Điêu Tiểu Cửu ở một bên cố làm ra vẻ tìm đồ chà lau vết máu…
Bên ngoài đột nhiên truyền đến yêu thanh mị ngữ của Tiểu Bạt sư huynh: “Điêu Điêu Tiểu Cửu, rời giường ăn cơm!”
Tiếp theo đó là thanh âm tốn hơi thừa lời của Tứ sư huynh, “Mẹ kiếp, gọi cái gì, dù sao nàng cũng không nghe, trực tiếp kéo đi!”
Chỉ nghe một tiếng giòn tan…
Long Tại Thiên không rõ ra sao, nhưng biết là lúc này thân thể đương trần truồng là thật không ổn lớn, đang muốn đi lấy xiêm y, mới phát hiện toàn bộ đều bị Điêu Điêu Tiểu Cửu lấy đi lau máu.
Sau đó, hắn phát hiện chuyện kinh khủng thứ hai…
Chân hắn dính chặt trên sàn nhà… Một bước cũng không thể động…
Ngay sau đó, hắn phát hiện chuyện kinh khủng thứ ba, đây quả thực chính là chuyện kinh khủng nhất kỳ lạ nhất… từ lúc hắn chào đời tới nay mới trải qua…
Đương nhiên, chờ sau này hắn thực sự hiểu rõ đến Điêu Điêu Tiểu Cửu, sẽ phát hiện chuyện như vậy chỉ như mưa bụi mà thôi.
Hãy bớt sàm ngôn đi, chỉ nghe một tiếng giòn tan…
Long Tại Thiên kinh hoàng luống cuống phát hiện vốn dĩ nóc nhà Tiểu Cửu cư có thể mở ra hai bên, ách…
Đây là muốn làm cái gì?
Nóc nhà mở ra, thái dương trực tiếp chiếu vào trong phòng, như vậy là cái phương pháp thật tốt để phơi nắng, trực tiếp mở nóc nhà ra, phơi nắng để làm việc sảng khoái, không cần đem đồ từng cái từng cái phơi ra bên ngoài.
Long Tại Thiên suy nghĩ miên man, cảm thấy bản thân bị điên rồi! Hắn suy nghĩ đến phòng phơi nắng cho Điêu Điêu Tiểu Cửu làm cái gì, là bởi vì tới mùa mưa dầm đến rồi sao?
Còn chưa nghĩ xong…
Sau khi nóc nhà toàn bộ đã mở ra, Tứ sư huynh lại gọi: “Phiền muốn chết, mỗi ngày phải lật nóc nhà phải lật tường, lần sau để Tam Thiểu xếp đặt tinh ranh kỹ xảo hơn một chút, một lần liền xong”
Long Tại Thiên tuyệt vọng nhìn Điêu Điêu Tiểu Cửu đã lẩn mất thật xa, rất muốn hỏi nàng tại sao mỗi sáng sớm, các sư huynh của nàng phải tới nơi này hết lật nóc nhà lại lật tường.
Điêu môn sao quái như vậy a!
Phải biết rằng, Điêu Điêu Tiểu Cửu có một cái thói quen không tốt, đó là rất thích rất thích ngủ nướng, nếu như tùy theo tính tình của nàng, nàng kia quanh năm suốt tháng đều sẽ không ăn được điểm tâm.
Tam Thiểu vì có thể khiến cho nàng ăn điểm tâm, đặc biệt đem Tiểu Cửu cư này thiết kế rất tinh xảo kỳ diệu! Mỗi khi tới lúc sáng sớm, đều sẽ có sư huynh dùng phương pháp kỳ quái gọi nàng rời giường.
Đương nhiên nhiệm vụ này lúc Tam Thiểu còn ở là của hắn, lúc hắn không có ở đây nhất định là Tiểu Bạt sư huynh.
Có người hỏi: tại sao không phải Liễu Liễu sư huynh cùng Điêu Bì a?
Trả lời chính xác: bởi vì Điêu Điêu Tiểu Cửu xuống giường tức giận rất lợi hại, hai vị này sợ bị đánh, từng vì chuyện này mà quỳ gối cầu xin trước mặt Tam Thiểu, mới may mắn thoát khỏi nguy nan.
Phải biết rằng Điêu môn thật ra chủ nhà chân chính là Nhạn đại, hắn lúc ấy cực lực phản đối cái ý kiến này. Mặc dù lúc ấy Điêu Điêu Tiểu Cửu còn nhỏ, nhưng dù sao cũng là nữ hài tử, mỗi ngày lúc sáng sớm trên giường bị các sư huynh nhìn hết trơn, thật ảnh hưởng đến thuần phong mỹ tục. Nhưng vì sự nghiệp thống nhất đất nước, Nhạn đại cũng không cố phản đối nữa, cho tới bây giờ đều nhất trí với mặt trận thống nhất Tam Thiểu cực lực muốn bản thân nổi tiếng trên đời nhờ thiết kế kỹ xảo dùng để gọi Điêu Điêu Tiểu Cửu rời giường, vì lần này nghe nói hai người còn đánh lộn lớn. Cuối cùng Nhạn đại mới chịu thỏa hiệp!
Cho nên, phòng Điêu Điêu Tiểu Cửu liền biến thành như vậy.
Điêu Điêu Tiểu Cửu có chút đồng tình nhìn lại Long Tại Thiên, chuyện này không thể trách nàng.
Tất cả chuyện này cũng không phải vì Long Tại Thiên mà xếp đặt, nhưng, hắn hết lần này tới lần khác vừa đúng lúc, trúng kỹ xảo xếp đặt đoạt thiên công của các sư huynh!
Có đôi khi đừng hỏi ai hà tất phải đi tìm việc vui, mấu chốt trong lúc đó là, ai đứng ở trên bờ sông!
Hiện tại trừ một mặt tường chỗ Điêu Bì ra, còn lại ba mặt tường đều đổ rớt…
Bình minh sáng rỡ chiếu xuống…
Long Tại Thiên như trẻ con mới sinh, trần truồng giữa ban ngày ban mặt, trước mắt bao người, thân thể hắn vốn cực kỳ kiện mỹ tận lực gập người lại, hai tay thon dài không che đậy được thứ nam tính rung động. Gặp kích thích lạ bên ngoài, thứ nam tính của hắn, không có nhỏ đi, ngược lại còn… Cho nên nói, hắn thật là một tên biến thái đây!
Trong mắt đẹp của Long Tại Thiên tất cả đều là khủng hoảng…
Nói thật ra hắn tự nhận là da dày, đã đến trình độ tường đồng vách sắt, đáng tiếc lần này đây chịu cấp số thương tổn rất cao của Điêu Điêu Tiểu Cửu, nhất định vàng cũng phải hòa tan!
Tứ sư huynh luôn luôn thấy nhưng không thể trách cũng bắt đầu trợn mắt há hốc mồm, tiểu tử này tay chân cũng quá nhanh đi!
Tiểu Bạt ánh mắt không có ý tốt đánh giá những nơi Long Tại Thiên đưa tay che dấu không hết, lộ ra cảnh đẹp ý vui mà nở nụ cười tuyệt diễm.
Đối với tử đệ quần áo lụa là đệ nhất Tề Quốc – người luôn luôn bảo trì hình tượng sặc sỡ loá mắt – Long Tại Thiên, đây quả thực là một đả kích hủy diệt hình tượng!
Hắn chưa bao giờ có kinh nghiệm xử lý tình huống này…
Bốn người nhìn nhau…
Quả thực là khó hiểu…
Người của Điêu môn rất nhanh phục hồi lại tinh thần, nguyên nhân thứ nhất, bọn họ là biến thái nên năng lực khôi phục cùng đón nhận đều cực kỳ, nguyên nhân thứ hai cũng là là nguyên nhân quan trọng nhất, dù sao người mất mặt cũng không phải bọn họ!
Ba người ghé vào cùng nhau bắt đầu nghị luận.
Tay ngọc của Tiểu Bạt sư huynh chỉ trỏ: “Oa, Tứ Tứ, hắn thật là đẹp, so với của ngươi còn lớn hơn nha?”
Điêu Điêu Tiểu Cửu không rõ nội tình, rất hoài nghi nói: “Cái mông không thể so vì mông của ngươi tập thể không biết, nhưng cảm thấy hắn nhất định là trắng hơn một chút!”
Tiểu Bạt che miệng cười: “Cái chỗ kia phơi nắng không thấy thái dương, mỗi người đều rất trắng.”
Tứ sư huynh đến cái vinh quang này cũng không muốn cho Long Tại Thiên, “Ta không cảm thấy cái mông hắn quá trắng, nhưng phát hiện trên mặt điểm đỏ không ít, e là có cái bệnh gì đi?”
Tiểu Bạt vội vàng hỏi: “Tiểu Cửu, ngươi không xem hắn thế nào đi? Ai da, mau mau, gọi Liễu Liễu cho ngươi chút nước bọt, đi thổi khí đi!”
Sư huynh muội ba kẻ vừa nói, liền như một trận gió thổi qua, căn bản không người nào trông nom Long Tại Thiên chết hay sống!
Long Tại Thiên muốn… khóc quá! Hắn chưa bao giờ biết bản thân yếu đuối như vậy…
Vốn dĩ một nam nhân kiên cường là dựa vào y phục của hắn!
Không có xiêm y che đậy…
Ách…
Long Tại Thiên hiện tại liền hận Điêu Điêu Tiểu Cửu đứng cũng không đứng lên được, hắn không biết bản thân phải ở chỗ này triển lãm tiểu PP trắng như tuyết của mình bao lâu!
Trời ạ đất a người a, sét đánh chết ta đi! Ta thật không muốn sống!
————– hạ hạ xuất phẩm * tất có tân ý —————–
PS: thật đáng thương làm sao, Long Tại Thiên, chương tiếp theo, lại sẽ ngược ngươi một hồi, liền sửa ngược bảng cửu chương luôn. Nhưng nàng là nữ chủ, khả năng sẽ không ngược ác như vậy! Hắc hắc…