Tình Phi Đắc Ý

Chương 64: Đau lòng



Long Tại Thiên một cước đá văng cửa ra, cảnh tượng này hắn cận kề cái chết cũng không muốn thấy.

Đại ca hắn kính yêu cùng nữ nhân hắn yêu thương trần truồng quay cuồng trên giường, hơn nữa một loạt tiếng kêu đau, đau, đau… mới vừa rồi của Điêu Điêu Tiểu Cửu.

Hắn nghĩ, chuyện chắc chắc đã tới lúc không thể cứu vãn lại.

Ngay lúc đó tim, giống như lập tức bị ngâm trong nước băng, lạnh thấu xương, tê liệt… đau đến mức khiến hắn nhất thời ngừng hô hấp.

Long Chi Hưng hơi hơi buông lỏng động tác, yên lặng không nói nhìn Long Tại Thiên, thần sắc rất thản nhiên, hắn cũng không cố gắng dùng chăn che ngọc thể trần truồng của Điêu Điêu Tiểu Cửu, chỉ nhanh chóng đưa đầu nàng nhẹ nhàng hướng tới mặt bản thân, không cho Long Tại Thiên thấy vẻ mặt nước mắt của Điêu Điêu Tiểu Cửu, khiến Điêu Điêu Tiểu Cửu chẳng những không thể động đậy, tiến thêm một bước càng khiến nàng đến thanh âm cũng không thể phát ra, sau đó hai tay đưa lên ngực, thân thể đẹp đẽ cũng trần truồng, lạnh lùng chờ đợi, chờ đợi hành động tiếp theo của Long Tại Thiên…

Điêu Điêu Tiểu Cửu khóc không thở nổi, nàng hôm nay đã kêu tên Long Tại Thiên hết lần này đến lần khác, đó là việc bình thường nhất… có thể an ủi nàng, những cái tên khác lần này đều không thể khiến nàng khôi phục bình tĩnh, thật sự là quá đau!

Điêu Điêu Tiểu Cửu thân thể trần truồng, cũng không cảm thấy thẹn thùng, mặt hướng bên mặt Long Chi Hưng, chỉ là một mặt lại rơi lệ. Tay cùng chân căn bản không thể động, hết lần này tới lần khác vẫn cảm giác được, cảm giác Long Chi Hưng ở trên người nàng vừa cắn vừa gặm lại vừa xoa nắn, mỗi một lần đều đau vô cùng!

Nàng biết Long Tại Thiên tới, biết hắn sẽ tới cứu nàng, lệ rơi càng nhanh càng nhiều, giống như tất cả hài tử bị kẻ ác đánh, vừa thấy thân nhân sẽ càng thêm mềm lòng yếu ớt.

Long Tại Thiên nhìn khuôn mặt tuấn dật nhưng không hề dao động của đại ca, nhìn Điêu Điêu Tiểu Cửu mới không lâu vẫn còn trong lòng bản thân ngây thơ hầu hạ, trên ngọc thể còn rất nhiều vết thâm, thấy Điêu Điêu Tiểu Cửu không dám nhìn hắn, mà kiên trì nhìn hướng đại ca, thấy một màn này khiến hắn như đứt từng khúc ruột gan…

Hắn choáng váng, hoàn toàn tuyệt vọng, không thể tin nổi…

Tại sao? Cuộc sống hoàn mỹ của hắn lại đi tới bước này?

Tại sao? Hắn vì đại ca nhường nhịn còn chưa đủ sao?

Tại sao? Hiện tại đến cả nữ nhân duy nhất hắn yêu, đại ca cũng không buông tha?

Tại sao?

Tại sao?

“Tại sao?” Long Tại Thiên cuồng loạn, ôm đầu mình, dùng ánh mắt nghiêng liếc hai thân thể tinh khiết mỹ lệ như lúc mới sinh, lần đầu tiên trong đời, hắn quay hướng đại ca rít gào bất mãn trong lòng: “Tại sao? Tại sao ngươi luôn như vậy, ngươi thích tranh cướp với ta, những thứ ta thích ngươi sẽ ngang ngạnh đoạt khỏi tay ta? Đại ca, ngươi sao có thể nhẫn tâm vậy!”

Long Chi Hưng không trả lời, vẻ mặt bất động như núi.

Long Tại Thiên phát ra một chàng cười lớn kinh khủng: “Tại sao? Tại sao ngươi không thể cho phép ta trải qua hạnh phúc? Lúc chúng ta cùng nhau học đạo, đơn giản là một vị sư huynh khen ta hai câu, lúc nửa đêm ngươi khiến Mã nhi của hắn đang sống sờ sờ cắn lưỡi mà chết! Được, ta nhường cho ngươi, ta không học đạo, ta sửa học thứ khác. Nếu không thể làm thiên sư ta có thể trở thành một nam tử hán! Sau này, nới rộng ra, chúng ta làm quan cùng triều, nhưng Hoàng đế, Hoàng thái tử cùng công chúa lại hết lần này tới lần khác thích ta, ngươi suốt một năm không cười với ta lấy một lần, được, ta nhường cho ngươi, ta không cưới Công chúa, không làm Phò mã, không cần chức quan, ta cưới người khác, dù sao ta chỉ muốn cùng một nữ nhân yêu mến đến lúc đầu bạc răng long, tiêu dao tự tại. Nhưng ngươi tại sao đến một cái nguyện vọng không có ý nghĩa cuối cùng của ta cũng muốn cướp đoạt. Tại sao? Ngươi biết rất rõ ta yêu nữ nhân này, nữ nhân này đối với ngươi chỉ là một nữ nhân trong trăm ngàn nữ nhân khác, nhưng đối với ta, đối với ta của hiện tại, chính là toàn bộ sinh mệnh ta, ta đã nhường đến nước này, ta đã nhường đến không còn có thể nhường hơn được, ngươi còn muốn thế nào?!”

Điêu Điêu Tiểu Cửu tiếp tục rơi lệ, nàng đã không phân biệt rõ lệ là vì ai mà chảy…

Long Tại Thiên con cưng của trời kia, vốn dĩ, trong lòng của hắn, so với ai khác đều khổ sở hơn, hắn chơi đùa nhân sinh, đối chuyện gì cũng đều một bộ không sao cả, vốn dĩ là bởi vì hắn không có biện pháp nghiêm túc.

Đại ca Long Chi Hưng thật xấu thật xấu, quả thực là đệ nhất thiên hạ ác nhân! Khiến nàng đau như vậy, khiến Long Tại Thiên của nàng đau như vậy!

Long Chi Hưng đến lông mi cũng không có động, ánh mắt bình tĩnh giống như ánh trăng sáng ngoài cửa sổ.

Long Tại Thiên không rơi lệ, hắn thật sự quá đau, đau đến ánh mắt cũng bị tổn thương… nhưng dù chỉ một giọt lệ cũng không có. Dù hắn tê tâm liệt phế như vậy thì cũng không một người nào quan tâm, tất cả còn có ý nghĩa gì nữa đây! Hắn xoay người, hắn không thể tiếp tục ở chỗ này, hắn sẽ điên mất…

Đúng lúc này, Long Chi Hưng đánh vỡ trầm mặc, nói một câu mà tất cả mọi người đều không nghĩ tới.

Thanh âm của hắn cũng cao như vậy có điều hoa lệ hơn, giọng Bắc Kinh mười phần: “Nếu ngươi không đi, thì đứng ở đó xem đi!”

Long Tại Thiên vốn không nghĩ đến, đại ca lại còn có thể ra tay với chính mình, chờ đến lúc hắn phát hiện, đã xong rồi. Hắn không thể cử động!

Long Chi Hưng lạnh lùng vươn tay, trước mặt Long Tại Thiên, nắm thỏ trắng nhỏ đã chịu đủ ngược đãi trước ngực Điêu Điêu Tiểu Cửu, dùng sức bóp nhụy hoa màu đỏ dựng đứng…

Long Tại Thiên nhắm mắt lại, không muốn nhìn nữa, tiểu yêu mà hắn đặt trong lòng bàn tay để che chở, lại sẽ thích đại ca cuồng bạo ngược ái như vậy! Thế giới này điên cả rồi, hắn nghĩ, có lẽ cần phải đi ngủ một giấc, tỉnh lại phát hiện đây chỉ là một giấc mộng, một ác mộng đáng sợ nhưng vô hại!

…………

Điêu Điêu Tiểu Cửu biết Long Tại Thiên nhất định cũng bị định trụ bất động, ngược lại lúc này nàng sinh ra lực lượng vô hạn, nàng không thể cho phép nam nhân hư hỏng như vậy làm hoen ố bản thân, càng không cho phép đại ca hư hỏng như vậy thương tổn Long Tại Thiên.

Nàng hiện tại cần phải tỉnh táo, nhất định phải tỉnh táo, a… Trên người bị nguy hiểm, nhưng ta không thèm nghĩ nữa, để tên súc sinh này tạm thời kệ hắn cuồng hoan hưởng thụ trên người ta đi, ta cần tỉnh táo, chỉ có tỉnh táo lại mới có thể nghĩ được biện pháp tốt.

Đại sư huynh, Tam Thiểu sư huynh, Cúng Thất Tuần sư huynh nếu bị vây trong tình cảnh hiện tại của ta đều sẽ làm gì nhỉ?

Trời ạ, cái tên biến thái này, hắn cắn nơi đó của ta. Đau muốn chết!

Động tác của Long Chi Hưng rất có tiết tấu, mỗi một lần hắn xúc động, Điêu Điêu Tiểu Cửu xoay đầu lại, lập tức nhìn thấy Long Tại Thiên.

Long Tại Thiên từ từ nhắm hai mắt, vẻ mặt của Điêu Điêu Tiểu Cửu cả đời hắn cũng không quên được.

Trên khuôn mặt anh tuấn của Long Tại Thiên rõ ràng viết bốn chữ, đau đớn muốn chết!

Long Tại Thiên đột nhiên mở mắt ra, cùng Điêu Điêu Tiểu Cửu nhìn nhau…

Khuôn mặt bánh bao của Điêu Điêu Tiểu Cửu vì khóc mà sưng lên, mắt cười nheo nheo… như ánh trăng lúc này đỏ như quả đào…

A, nàng, căn bản không phải tự nguyện. Trời ạ, đại ca lại dám ép buộc nàng?!

Long Tại Thiên như được giải cứu, nhưng cũng rớt xuống một tầng càng sâu, bởi vì tình chú tương thông, hắn đột nhiên thấy chưa bao giờ hiểu lòng Điêu Điêu Tiểu Cửu như vậy.

Hiện tại không phải lúc tuyệt vọng, chúng ta cần phải tỉnh táo, chúng ta phải phản kháng, chúng ta không thể để Long Chi Hưng đạt được mục đích!

Điêu Điêu Tiểu Cửu – Một người trừ cười ra thì sẽ sống vô lo vô nghĩ đột nhiên bỗng trưởng thành, trở nên kiên quyết lại dũng cảm!

Long Tại Thiên đột nhiên được cổ vũ, đúng vậy, chỉ cần tiểu yêu còn yêu hắn, chỉ cần vậy, khó khăn lớn mấy đi nữa thì cũng có là cái gì?

Hai người dùng ánh mắt đưa tình với nhau, sau đó Long Tại Thiên đột nhiên nhìn về phía Long Chi Hưng, ngón tay của hắn, đương nhiên lại mò xuống thân dưới Điêu Điêu Tiểu Cửu…

Long Tại Thiên cố gắng giãy dụa, muốn từ trạng thái bị trói buộc giải cấm thoát ra, nhưng pháp thuật cấm chú, đâu phải một người bình thường có thể giải được.

A, tiểu yêu, ngươi không cần khổ sở, vô luận ngươi thế nào, ngươi cũng là nữ hài tử độc nhất vô nhị trong lòng ta, Long Tại Thiên dùng ánh mắt an ủi Điêu Điêu Tiểu Cửu.

Điêu Điêu Tiểu Cửu đối với việc này không có hứng thú, nếu như không phải bị biểu lộ mới vừa rồi của Long Tại Thiên đả động, nếu như không phải bị cái tên biến thái Long Chi Hưng này làm cho nàng quá đau, Điêu Điêu Tiểu Cửu căn bản là không quá quan tâm trinh tiết của bản thân! Nàng cũng chưa bao giờ nghĩ tới bản thân nếu mất trinh thì có cái gì không tốt với tương lai, dù sao nhà nàng có Liễu Liễu sư huynh sẽ lấy nàng, cho dù nàng mang thai hài tử của người khác, hắn cũng không dám không cưới nha!

Trời ạ, ngươi cái tên biến thái này che phủ nơi đó a, có một ngày, ta bắt được ngươi, nhất định sẽ tìm biện pháp hành hạ chết ngươi. Cho ngươi uống xuân dược, thuốc xổ, thuốc ngứa, sau đó đem JJ(13) ngươi bôi mật đường để cho kiến cắn, đem PP ngươi cắt nát châm lửa thiêu trụi, đem hậu môn ngươi bôi mỡ ớt, để cho ngươi hóa thành đốm lửa, cũng sẽ không quên nhét quả pháo vào hậu môn, cho nơi đó của ngươi nổ tung hoa…

A… Đau quá, mẹ kiếp, Long Chi Hưng! Điêu Điêu Tiểu Cửu điên tiết, bị Long Chi Hưng lấy tay ngang ngạnh tách chân ngọc ra.

Long Tại Thiên kêu lên một tiếng đau đớn, đại ca, đại ca hắn thật sự là còn không bằng cầm thú!

Tiểu yêu đáng thương! Làm sao bây giờ?! Ánh mắt hắn chợt lóe, thấy bóng nhỏ màu sắc và hoa văn từ một bên lủi qua, một cái bay tới Long Chi Hưng, Long Chi Hưng vung tay lên, con Anh Vũ màu sắc và hoa văn kêu cạc cạc bị đánh phi thân lên tường, sau đó rơi xuống, máu lông dính đầy đất!

“A, Diễm nhi… của ca, là ngươi sao?” Long Tại Thiên cơ hồ sắp điên rồi, đại ca hắn hôm nay là giả bộ gian tà sao? Mặc dù hắn đều rất chuyên quyền độc đoán, cực kỳ ích kỷ, nhưng chuyện không để ý người khác cảm thụ như hôm nay cũng cực ít làm, lại nói Diễm nhi là bảo bối của Hoa gia, là người đại ca tuyệt đối sẽ không giết chết, hắn sao lại tùy tùy tiện đã phất tay với nàng?

“Diễm nhi?” Vẻ mặt Long Chi Hưng đột nhiên trở nên kỳ quái, ánh mắt chuyển hướng nhìn con Anh Vũ màu sắc và hoa văn rụng lông lại ói ra máu bộ dáng thảm đến mức không thể thảm hơn.

Long Chi Hưng từ từ đi qua, nhặt Anh Vũ màu sắc và hoa văn lên, tỉ mỉ nghiên cứu tình trạng bị thương của nàng, sau đó nhìn về phía ngoài trời, trăng đã từ khuất, Phương Đông hiện ra một tia mặt trời, trời sắp sáng!

Long Chi Hưng lại nhìn thoáng qua thân thể mỹ lệ của Điêu Điêu Tiểu Cửu, trên mặt hắn lướt qua một tia tiếc nuối, nhưng cũng nhảy lên cửa sổ, mang theo Anh Vũ màu sắc và hoa văn bay đi.

Hắn vừa đi, Long Tại Thiên cùng Điêu Điêu Tiểu Cửu lập tức được giải cấm, Điêu Điêu Tiểu Cửu chạy ào vào lòng Long Tại Thiên, khóc lên, hôm nay nàng thật sự bị dọa cho sợ hãi.

Long tại thiên cũng không nói gì, dịu dàng ôm Điêu Điêu Tiểu Cửu, mắt đẹp lạnh lùng nhìn một cái bóng nhỏ của đại ca ở song cửa, trong mắt toát ra đau khổ thật sâu…

Không cần đoán, Long Tại Thiên biết, việc này, mới chỉ là bắt đầu!

Vô luận những… âm mưu ngàn kì trăm quái này, nói toạc ra chắc chắn cùng với chuyện này, chính là vì quyền lợi cao nhất.

Ở… trong mắt những nô lệ quyền lợi này, vì quyền lợi, huynh đệ có là cái gì? Trong lòng hắn trừ quyền lợi ra cũng chỉ có quyền lợi.



Còn chưa ngủ, trời đã sáng.

Long Tại Thiên ôm Điêu Điêu Tiểu Cửu, không tiếng động nhìn ra ngoài cửa sổ, một mảnh muôn hồng nghìn tía, ngày xuân tươi đẹp sức sống bừng bừng như thế.

Thân hình nhỏ nhắn xinh đẹp của Điêu Điêu Tiểu Cửu cuộn tròn lại, mệt mỏi quá, vừa thở dài một hơi, đã sớm ngủ thật say. Bóng ma không che giấu được trong lòng nàng, đã sớm cùng với ánh mặt trời mọc bừng lên hy vọng mới.

Chỉ có người thiên chân vô tà, tâm ổn thần an mới có thể ngủ ngon như vậy.

Long Tại Thiên coi chừng dùm nàng, vẫn không nhúc nhích, chỉ cảm thấy tim đập cùng nhịp với Điêu Điêu Tiểu Cửu, thình thịch thình thịch trầm ổn…

Nếu như đại ca cố tình muốn tìm tiểu yêu gây phiền phức, cơ hội của hắn còn nhiều, không được, Long Tại Thiên tuyệt đối không thể để một màn hôm nay lại tái hiện, trái tim hắn cũng không mạnh mẽ đến cấp độ đó. Lặp lại một lần, hắn sợ bản thân thật sự sẽ tiêu đời!

Hắn mặc dù chỉ có một huynh đệ, hắn từ nhỏ đến lớn cái gì đều chấp nhận nhường đại ca, nhưng đối với Điêu Điêu Tiểu Cửu hắn thật sự không thể lại nhường nhịn. Hắn biết đối với một người cao cường như rắn rết, ngươi ngoại trừ dùng trí mưu ra còn có thể mời người mạnh hơn hắn tới trợ giúp. Còn muốn bản thân tự tu luyện cũng không phải công phu một sớm một chiều. Nhưng đối với một thiên sư, thì hoàn toàn không giống. Lựa chọn duy nhất của ngươi chính là phải trở thành một thiên sư mạnh hơn hắn.

Bởi vì ngộ đạo chủ yếu xem ngộ tính của người đó, thời gian dài ngắn cũng không phải chuyện mấu chốt. Mà Long Tại Thiên rất tin tưởng vào ngộ tính của bản thân!

Vì Điêu Điêu Tiểu Cửu, hắn, Long Tại Thiên, muốn trở thành thiên sư mạnh nhất Đại Tề Quốc!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.