Điêu Điêu Tiểu Cửu ăn no, bắt đầu đi theo sau Hoàng thái tử học thưởng thức trà.
Nàng lần đầu tiên phát hiện ăn thịt xong, đặc biệt là thịt chim công cực phẩm, rồi uống một chén trà, là chuyện vui sướng nhất trên đời.
Vị trà thanh đè mùi thịt tanh xuống, thăng hoa thành một loại gọi là thưởng thức, thứ như thế Điêu Điêu Tiểu Cửu cho tới bây giờ cũng chưa từng coi trọng.
Nàng luôn luôn ăn, mặc, ở, đi lại đều cực khó tính, đó là nhờ mấy tên sư huynh biến thái nhà nàng cố ý vô tình vì nàng tạo ra. Chính nàng cũng không phát hiện, nhưng chính bởi như thế mưa dầm thấm đất mới tạo nên vị giác cực tùy ý lại cực kinh khủng của nàng.
Nói thật, mấy tên yêu quái nhà nàng nuôi thành chó chứ không giống người thường, huống chi lại là một tiểu mỹ nhân khuôn mặt bánh bao. Tiểu thị nữ duy nhất của nhà nàng Điêu Bì kia, mặc dù mỗi ngày mệt nhọc, so với tiểu thư nhà bình thường vẫn còn sướng hơn một chút.
Mặc dù chưa bao giờ để tâm, nhưng Điêu Điêu Tiểu Cửu rất dễ dàng thích ứng cùng với thích thú cuộc sống cao nhã có chất lượng chân chính. Nàng hiện tại càng lúc càng cảm thấy Hoàng thái tử là một lựa chọn trượng phu rất tốt. Ở cùng hắn, thật sự là quá hạnh phúc!
Hắn đến bây giờ, còn chưa ăn hết thức ăn đa dạng ở Lưu Quang Cung đây. Không, phải nói nguyên liệu nấu đồ ăn của Hoàng thái tử đều là những chim quý thú lạ người bình thường chưa từng thấy, mới chỉ nghe qua lần đầu. Nhà người ta có được một bảo bối không biết làm sao mới phải, đằng này hai người bọn họ lại đại khai sát giới, mặc kệ là rồng là phượng, đều bị chém giết thảm thương!
Tính ham chơi của Hoàng thái tử nổi lên, cùng Điêu Điêu Tiểu Cửu ăn tất cả chim quý thú lạ hắn cất dấu bồi dưỡng. Đồ ăn hôm nay chính là – rồng cá!
Đúng vậy, nhất định người tu đạo vì nó mà không tiếc máu thịt tương tàn nội luyện chí tôn – rồng cá!
Điêu Điêu Tiểu Cửu lúc ấy đang uống trà cùng Hoàng thái tử, Hoàng thái tử dùng một chiếc đũa ngọc dính một giọt nước trà, sau đó nhỏ trên sàn nhà, một giọt nước lập tức trên sàn nhà từ từ loang ra, một vòng một vòng nước gợn, khiến cho mặt đất rắn chắc đột nhiên biến thành một đầm nước lớn…
Những bọt biển thật nhỏ liên tiếp không ngừng xô lên, hình như phía dưới có động vật thật lớn gì đó đang hô hấp…
Sau đó, mặt nước lập tức dâng lên, rồi lại lập tức trầm xuống…
Điêu Điêu Tiểu Cửu thấy thú vị, không khỏi “Khanh khách” cười ra tiếng… Gần đây đại khái ăn nhiều đồ ngon hơn, khuôn mặt vốn nhỏ nhắn cực kỳ xinh đẹp của Điêu Điêu Tiểu Cửu, hiện tại cười rộ lên càng thêm mê người, một sức mạnh dụ dỗ dường như đã đột phá tới cực hạn, hiện tại toàn bộ đều hiện ra, khiến cho người ta rất khó bỏ qua Điêu Điêu Tiểu Cửu mà bắn ra ánh sáng chiều chuộng khắp bốn phía…
Hoàng thái tử nghiêng đầu, phân tâm một chút, lực khống chế bãi nước bị ảnh hưởng, nước hốt nhiên vọt lên cao mấy trượng, kỳ lạ là nóc nhà Lưu Quang Cung rõ ràng không vượt quá một trượng, nhưng đợt sóng to cao mấy trượng này cũng không có vọt tới…
Sóng vọt tới chân bó tuyết trắng để trần của Điêu Điêu Tiểu Cửu, thật sự là bọt sóng…
Một cái đầu thật lớn từ trên mặt nước nổi lên cao, một đôi mắt lớn mà tròn, thoạt nhìn so với đầu người còn hơn lớn, ít nhất so với đầu của tiểu yêu mặt bánh bao còn lớn hơn một chút.
Cái đầu to kia áp sát Điêu Điêu Tiểu Cửu gần như vậy, cả hai đều giật nảy mình…
Đây là rồng cá trong truyền sao? Điêu Điêu Tiểu Cửu nghiêng đầu nhìn về phía Hoàng thái tử, Hoàng thái tử mỉm cười gật đầu, nhẹ nhàng lấy tay đè ép xuống dưới, Điêu Điêu Tiểu Cửu biết hắn đang thi triển chú.
Rồng cá có một thân dài, nhe răng. Miệng nó dài mà nhọn, trên cằm dài tạo hình hàm răng, cả đầu nhìn qua giống như một hình tam giác. Hình thể hắn rất thích hợp để bơi lội, thân đốt như hình nếp gấp, hai bên thắt lại, một xương cột sống có hình như một chuỗi những cái đĩa được xâu lại trên một dây thừng, cái đuôi hẹp dài mà bẹp. Khi nó nhảy dựng lên, Điêu Điêu Tiểu Cửu phát hiện, nó là… động vật lớn nhất kiếp này nàng gặp qua! Ước chừng dài hơn mười trượng, chu choa…
Điêu Điêu Tiểu Cửu kích động chảy nước miếng, một miếng thịt thật to!
Nàng hiện tại trong lòng chỉ nhìn thấy thịt, đã tới cảnh giới tối cao trên đời không một chỗ nào không phải thịt! Nhìn động vật là có thể nhanh chóng tính ra con vật này có bao nhiêu thịt, bộ phận nào ngon miệng, chu choa… Thật sự là thèm ăn nha!
Ví như rồng cá, có quai hàm cùng hàm răng cường tráng, cho thấy chúng cũng là động vật ăn thịt, phải biết rằng động vật ăn thịt so với động vật ăn cỏ mùi vị kém hơn, nhưng chất thịt rắn chắc, nếu chế biến thức ăn đúng phương pháp thì sẽ có một hương vị khác. Hơn nữa mắt nó thật lớn, nhất định là vì ánh sáng lờ mờ ban đêm hoặc đuổi bắt con mồi dưới nước sâu, khiến chất thịt của nó đáng chờ mong hơn nhiều. Phải biết rằng động vật sống ở nơi nước sâu so với nước cạn mùi vị ngon hơn một chút, tóm lại, Điêu Điêu Tiểu Cửu rất chờ mong thịnh yến hôm nay.
Thật sự, nhiều thịt như vậy, nhất định là có thể ăn no!
Mặc dù rồng cá cường tráng đến mức khiến người khác giật mình, nhưng dưới tay ngọc trắng noãn của Hoàng thái tử nhu nhược như hoa nhỏ mùa xuân, cũng không thể không thần phục, trình diễn một màn kinh điển cắt thịt của bản thân nó để cống hiến, nói thật ra, đối với rồng cá thể tích lớn như thế mà nói, cắt 10 bàn thịt cũng không đáng kể chút nào.
Cắt tất cả những… mảnh thịt trong suốt vuông vắn này xong, rồng cá liền nhảy vào vũng nước từ từ biến mất.
Vũng nước cũng từ từ biến mất theo, chỉ dính một chút nước trên chân trắng của Điêu Điêu Tiểu Cửu, cũng chầm chậm tụ lại, bốc hơi, bốc hơi đến giữa không gian, sau đó biến mất…
Tất cả đều là hư ảo, ánh mắt nóng bỏng của Điêu Điêu Tiểu Cửu chuyển tới trên thịt cá, nghĩ lại nghĩ, chỉ có thịt là vĩnh hằng! Thịt vĩ đại, thịt vinh quang, chúng là thứ tầm thường mà chí nhã trên thế giới này. Không có thịt, vui vẻ trong cuộc sống sẽ giảm mất một nửa.
Một Hoàng thái tử cực biết… làm đồ ăn cùng Điêu Điêu Tiểu Cửu cực biết dùng bữa tỉ mỉ nghiên cứu, mặc kệ là thịt gì, bọn họ đều có mười bảy mười tám loại cách làm, muốn đem những thịt… này cho người biết làm thịt thí nghiệm ra phương pháp nấu nướng tốt nhất, ghi chép lại, viết một quyển sách trên thế giới còn chưa người nào có thể viết ra “Mười tám món ăn chim quý thú lạ”. Vì mục tiêu thần thánh vĩ đại cho cộng đồng này, bọn họ ngày tiếp nối đêm nỗ lực. Oa chà chà…
Đương lúc Điêu Điêu Tiểu Cửu ăn “Thịt rồng cá nấu canh rau diếp xanh lục nhỏ”, (nhìn tên thức ăn này, có thể biết, ta đã tốn rất nhiều tâm tư, vừa viết còn vừa “Ực ực” nuốt nước miếng, ai!) Hoàng thái tử vẫn còn đang nghiêm túc nghiên cứu cách làm món ăn tiếp theo. Nói thật ra, Hoàng thái tử ăn không bằng một phần mười Điêu Điêu Tiểu Cửu. Nhưng so với lượng cơm bình thường hắn ăn đã gia tăng gấp hơn ba lần. Hiện tại, trên khuôn mặt thanh tú của Hoàng thái tử đã có huyết sắc hơn nhiều, xem ra mặc kệ là người nào, vẫn cần phải ăn thịt a! Chính là vị đắng thì khó nuốt, có thịt là chính là bờ!
Hãy bớt sàm ngôn đi, đương lúc Điêu Điêu Tiểu Cửu ăn đến vẻ mặt hạnh phúc, đột nhiên sinh ra cảm xúc thật lớn, nhịn không được hỏi một câu: “Ai, ngươi biết nấu đồ ăn ngon như vậy, cưới ta có được không?”
Hoàng thái tử ‘ách’ một tiếng, mặt lập tức đỏ đến đầu ngón chân, rất giống tôm hùm vào nồi chảo, tốc độ đỏ chỉ có một chữ ‘nhanh’!
Điêu Điêu Tiểu Cửu vừa thấy phản ứng này của Hoàng thái tử, sợ hắn lập tức chạy trốn, còn nhiều thịt như vậy kêu ai đi làm đây. Lập tức vội vàng nói an ủi: “Không cưới ta thì thôi, đừng kích động! Ta sẽ không ép ngươi, cũng chỉ là một cái đề nghị nho nhỏ mà thôi!”
Hoàng thái tử trầm ngâm một lúc lâu, mới thong thả nói: “Ngươi với Long Tại Thiên, có quan hệ gì?”
Điêu Điêu Tiểu Cửu chuẩn bị nói không có vấn đề gì, nhưng lại cảm thấy vậy quá tuyệt tình với Long Tại Thiên, suy nghĩ một chút nói: “Chúng ta là quan hệ nam nữ thuần khiết!” Còn chưa tới điểm mấu chốt cuối cùng, vẫn coi là thuần khiết đi? Điêu Điêu Tiểu Cửu cũng không phải rất hiểu rõ, hắc hắc…
Dùng từ kiểu quỷ gì vậy! Hoàng thái tử suy nghĩ một chút nói: “Hắn muốn cưới ngươi!”
Điêu Điêu Tiểu Cửu gật đầu đồng ý, sau đó nhìn những… thịt này, nghĩ đến tay nghề của Long Tại Thiên, những… xác chim đáng sợ lại hiện lên trước mắt nàng, lập tức dứt khoát kiên quyết nói: “Ta không muốn gả cho hắn!”
Hoàng thái tử cẩn thận chọn từ đặt câu, trên khuôn mặt thanh tú là một thần sắc lo lắng: “Nghe nói cha mẹ các ngươi đã chấp nhận!”
Điêu Điêu Tiểu Cửu: “Khẳng định không có, cha mẹ ta đã sớm đầu thai, làm người trên đời.” Điêu Điêu Tiểu Cửu lúc nhỏ có một lần vì chuyện cha mẹ mà khóc, ba sư huynh nàng bị phiền nhưng cùng với Cúng Thất Tuần hạ lệnh chiêu hồn, kết quả biết được bọn họ đã sớm đầu thai.
Hoàng thái tử nói: “Ngươi còn có Đại bá.” Cùng Điêu Điêu Tiểu Cửu nói chuyện thường xuyên bị hỗn loạn, Đại bá đồng ý cũng coi như cha mẹ đồng ý không phải sao?
Điêu Điêu Tiểu Cửu: “Cái này dễ xử lý a.” Lập tức lấy giấy bút, mặt nheo nheo đưa tay vẽ một lá bùa, chữ cực kỳ lộn xộn, đến Hoàng thái tử luôn luôn nhìn quen bùa chú cũng không nhận ra, lập tức ca ngợi nói: “Điêu Điêu thật sự là thông minh, những chữ trên bùa này… ta chưa bao giờ thấy qua.”
Điêu Điêu Tiểu Cửu mắt trắng dã lườm, tức giận nói: “Bùa đâu mà bùa, ta viết thư cho Đại bá, ngươi nhìn xem – tái giá Hoàng thái tử, thấy không hả?”
Hoàng thái tử lại thán, vốn dĩ là dấu chấm hỏi, ta còn tưởng rằng là đuôi rồng đây, rớt mồ hôi! Ai dạy Điêu Điêu Tiểu Cửu viết chữ, thật cần phải đem hắn đến đây ở, nhìn chữ Điêu Điêu Tiểu Cửu một ngày, cho hắn trên buồn nôn dưới thổ tả, đầu óc mê muội!
Đây là một loại thuật biến đổi thời không, vốn lợi hại một chút có thể làm cho bản thân trong nháy mắt từ một chỗ đến một nơi khác ngoài ngàn dặm, Điêu Điêu Tiểu Cửu không có bản lãnh, chỉ có thể gửi phong thư mà thôi. Đến cái này, cũng bị Tam Thiểu cùng Cúng Thất Tuần ác chỉnh mới bí bách học thành.
Một hồi, một phong thư rơi trên mặt đất, Điêu Điêu Tiểu Cửu mở ra xem, cao hứng đưa cho Hoàng thái tử nói: “Đại bá ta đồng ý.”
Hoàng thái tử cao hứng tiếp nhận xem qua, lập tức đen mặt, chỉ thấy trên tờ giấy trắng vẽ một vòng tròn, hơn nữa là một vòng tròn quanh co khúc khuỷu!
Bản lĩnh thư pháp của Đại bá Điêu Điêu Tiểu Cửu cũng không giống người thường a!
……….
Long Tại Thiên rốt cục anh dũng học thành trở về, đã là ba ngày sau chuyện này.
Lúc ấy Điêu Điêu Tiểu Cửu đang cùng Hoàng thái tử học tập cách làm cụ thể mỗi một loại trong mười tám món ăn chim công.
(Rớt mồ hôi, thanh niên đầy hứa hẹn Hoàng thái tử nhất thời bị yêu nữ mê hoặc, hiện tại không có chí tiến thủ, trình độ lãng phí vượt xa lão cha phá hoại của hắn! Chim công đều đau khổ, nhưng đã ở dưới móng chim ưng của Điêu Điêu Tiểu Cửu… Hoàng thái tử căn bản không biết hối cải, mỗi ngày phá hoại đến siêu cấp khoái trá!)
Long Tại Thiên giáng xuống!
Lần này Long Tại Thiên không muốn Hoàng thái tử phái người đi tiếp hắn, trực tiếp dùng thuật từ trên trời giáng xuống, ‘bịch’ một tiếng, vững vàng rơi trên mặt đất Lưu Quang Cung.
Trên người Long Tại Thiên cái loại… hình tượng con nhà thế gia đệ tử tuấn nhã không còn sót lại chút gì. Trên cổ hắn treo ít nhất hơn bảy mươi vòng cổ đủ loại kiểu dáng, trên hai tay đeo không dưới ba mươi chiếc nhẫn hỗn loạn, đúng vậy, bởi vì ngón tay hắn đặc biệt thon dài, cho nên dưới sự khuyên bảo của Ẩn đại nhân mỗi một ngón đều đeo ba cái nhẫn…
Không thấy tay áo, vòng tay thật to hình thù kỳ quái từ chỗ cánh tay đeo đầy đến mu bàn tay, bộ dáng nói không hết lời có bao nhiêu bi thương… Thê thảm…
Điêu Điêu Tiểu Cửu không biết là nên khóc hay nên cười, dù sao là vẫn hơi kinh sợ, nàng cùng Hoàng thái tử nhìn nhau, đều cảm thấy…
Long Tại Thiên bị tẩu hỏa nhập ma, điên luôn rồi!
Lúc này, tay tiểu yêu Điêu Điêu Tiểu Cửu còn bị Hoàng thái tử nắm trong lòng bàn tay, hắn đang dạy Điêu Điêu Tiểu Cửu trộn nước chấm lên miếng thịt!
Mắt ưng của Long Tại Thiên liền rơi vào trên nắm tay của hai người…
Ánh mắt cực nóng…
Điêu Điêu Tiểu Cửu nhát gan thu tay lại, trước khi chưa thăm dò rõ con đường của đối phương, nàng cũng cẩn thận chút thì hơn.
Long Tại Thiên đi tới, trang sức trên người đinh đương leng keng cộng hưởng không ngừng, nghe sao cũng khiến cho người ta sởn gai ốc! Điêu Điêu Tiểu Cửu nao núng lui lại một chút, khẩn trương nuốt một ngụm nước bọt.
Hắn, muốn làm gì?
Hoàng thái tử cũng thu tay lại, trên mặt lộ ra vẻ bình tĩnh, đón nhận ánh mắt của Long Tại Thiên, rất anh dũng nhìn nhau, vèo vèo vèo… Hai nam nhân cực phẩm tuyệt đỉnh vì một khuôn mặt nhỏ mà bắt đầu chuyện tranh giành tình nhân lần đầu tiên trong đời bọn họ!
Ba người đứng yên, Điêu Điêu Tiểu Cửu không phát hiện bản thân chẳng những đứng quá gần Hoàng thái tử, lại còn dưới ánh mắt uy hiếp không ngừng của Long Tại Thiên, vô tri vô giác dựa vào Hoàng thái tử.
Ánh mắt Long Tại Thiên càng lúc càng lạnh. Tiểu yêu này, sao lại không an phận như vậy, khuôn mặt nhỏ nhắn này, sao ai cũng đều thông đồng hết vậy?! Ở trong mắt Long Tại Thiên, Hoàng thái tử là nhân vật gần đến nửa tiên, luôn luôn mắt cao hơn đỉnh, sao mới mấy ngày này đã thành bộ dáng luyến ái gian tình nóng bỏng đây?
Điêu Điêu Tiểu Cửu sợ hãi nhìn Long Tại Thiên, mắt cười theo bản năng chuyển hướng Hoàng thái tử, hy vọng có thể tìm kiếm một chút che chở từ hắn!
Chỉ thấy thân thể Hoàng thái tử dịch qua một bên, hai mắt nhìn trời, theo gió bay đi…
Hắn đang muốn thi triển pháp thuật cao thâm gì sao?
Qua một hồi, không có động tĩnh gì, Điêu Điêu Tiểu Cửu nhẹ giọng hỏi: “Ngươi sao còn chưa bay?” Đột nhiên trong mũi truyền đến một mùi hôi thối, Điêu Điêu Tiểu Cửu mới hiểu được một chân lý.
Dù là thiếu niên xinh đẹp, hắn đánh rắm cũng thúi lắm.
Dù là Hoàng thái tử tôn quý, hắn đánh rắm cũng sẽ thối!
Điêu Điêu Tiểu Cửu nhăn nhúm mặt mũi, nhảy ra, Hoàng thái tử xấu hổ ngượng ngùng, một hồi không vui vẻ gì!
Long Tại Thiên rốt cục cười. Hai cái kẻ dở hơi này!
Một “khuôn mặt nhỏ nhắn” thiếu chút nữa tạo thành huyết án rốt cục bị một cái rắm của Hoàng thái tử biến thành vô hình.
Thoạt nhìn, cũng là kỹ thuật của Hoàng thái tử cao hơn một bậc!
………………
Ba người lại một lần nữa ngồi xuống, bắt đầu làm mười tám món ăn chim công.
Điêu Điêu Tiểu Cửu liếc nhìn, cảm thấy tạo hình mới của Long Tại Thiên thú vị nói không hết lời, thỉnh thoảng đưa tay nhẹ nhàng khoác lên cánh tay Long Tại Thiên, ánh mắt Hoàng thái tử mờ ám đi, từ sau khi Long Tại Thiên xuất hiện, chú ý của Điêu Điêu Tiểu Cửu đã không tự chủ mà bị hấp dẫn qua, hiện tại, Hoàng thái tử Đại Tề Quốc trong mắt tiểu yêu Điêu Điêu Tiểu Cửu cũng chỉ là một đầu bếp mà thôi.
Long Tại Thiên vốn cực kỳ tuấn tú nho nhã xuất chúng, thân tạo hình mới này, trong mắt Điêu Điêu Tiểu Cửu chỉ thấy Long Tại Thiên nói không hết vẻ mị lực bức người. Thật sự là rất có hình tượng!
Nam nhân trừ phải biết nấu đồ ăn ra, lớn lên cũng cần phải có cảnh đẹp ý vui một chút! Điêu Điêu Tiểu Cửu hơi mơ hồ. Dù sao nàng vẫn cảm thấy bản thân thích mỹ nam thanh tú, như Liễu Liễu sư huynh hoặc là Hoàng thái tử. Nhưng trong mắt nàng, còn chưa từng có một người nào nam tính mị lực hơn Long Tại Thiên. Hoàng thái tử và Long Tại Thiên vốn là một đôi bằng hữu vô cùng tốt, thân mật khăng khít còn hơn cả huynh đệ. Nhưng bị Điêu Điêu Tiểu Cửu xáo trộn một lần như vậy, hai người không khỏi thấy khó xử.
Đương lúc tay ngọc nhỏ của Điêu Điêu Tiểu Cửu lại một lần nữa chạm Long Tại Thiên, Hoàng thái tử rốt cục thiếu kiên nhẫn, đánh vỡ trầm mặc: “Ngươi học mấy ngày, đã học được những thứ gì rồi?”
Long Tại Thiên tự phụ cười cười, nhìn chung quanh, Lưu Quang Cung biến thái này, vật gì vậy cũng không có, phải làm sao hiện hết ra. Mục tiêu đả kích cũng không có.
Từng cơn gió nhẹ thổi qua, chỉ nghe rung động linh đinh, vốn dĩ dưới trần nhà treo một chuỗi chuông gió nhỏ, thanh âm cực vui tai. Điêu Điêu Tiểu Cửu híp mắt suy nghĩ, hô một tiếng, rất thích thú!
Long Tại Thiên khoát tay, chỉ một tiếng “Đi” những… chiếc vòng lộn xộn trên cánh tay liền lăng không bay vụt đi…
Điều này khiến Hoàng thái tử cùng Điêu Điêu Tiểu Cửu đều thất kinh. Phải biết rằng chỉ có thiên sư cực cao cấp mới có thể hoàn toàn vứt bỏ các bước đốt bùa nắm quyết niệm chú linh tinh có hoa không quả, trong nháy mắt sử dụng pháp thuật như thế, Long Tại Thiên mới đi hai ba ngày đã học thành, sao không khiến cho người trừng mắt cứng lưỡi.
Ngón tay Hoàng thái tử khẽ nhúc nhích, chuông gió đột nhiên giống như vật sống, co duỗi tự nhiên, trái rung phải lắc… Khiến những… chiếc vòng tay này vốn có thể bao lấy chuông gió hết thảy đều thất bại…
Bởi vậy có thể thấy được cấp bậc của Hoàng thái tử hiển nhiên so với Long Tại Thiên càng cao hơn.
Tay Long Tại Thiên giơ lên, trong miệng nói “Dậy” những… tất cả vòng tay rơi vào khoảng không này xẹt qua không trung thành một vòng tròn lớn, lại một lần nữa bay vòng trở về bao lấy chuông gió.
Những… thứ đồ này đều cực xinh đẹp, thanh âm phát ra cũng cực thanh thúy, Điêu Điêu Tiểu Cửu mặt mày hớn hở nhìn, như đương coi chơi xiếc ảo thuật.
“Long Tại Thiên, ngươi thật cừ nha!”
“Hoàng thái tử, chiêu này của ngươi thật đẹp nha” Điêu Điêu Tiểu Cửu vừa ăn đồ vừa mơ hồ chia rẽ hai tên nam tử thần kinh yếu ớt. Thật đúng là tiểu yêu không sợ chết!
Bắt đầu cũng chỉ là nhàn hạ thoải mái thử xem thân thủ, lại vô tri vô giác trong cuộc đấu lặng lẽ thăng cấp độ.
Đinh đương đinh đương, đánh càng thêm kịch liệt thú vị, dần dần, tiến tới ranh giới không thể khống chế được…
“Ba” một chiếc vòng tay vỡ vụn, Long Tại Thiên kêu lên một tiếng đau đớn, bên môi bạc chảy máu…
Điêu Điêu Tiểu Cửu cũng không đau lòng bao nhiêu, nói thật ra, nàng ở nhà nhìn các sư huynh đánh nhau như cơm bữa, các sư huynh Điêu môn không đánh cho đã, một đám còn kéo bè kéo lũ mà đánh nhau, lại còn đặc biệt kích động, thường xuyên đánh đến mất mạng. Có một lần vài người liên thủ lại, đánh Cúng Thất Tuần sư huynh đến mức nửa năm không xuống giường nổi, tỉ mỉ nghĩ lại, căn bản cũng không phải chuyện gì lớn, đại khái là buổi tối lúc Điêu Bì nấu đồ ăn, Cúng Thất Tuần đã ăn vụng sạch khối thịt ngon nhất. Cho nên, trong lòng Điêu Điêu Tiểu Cửu, nam nhân với động vật ăn thịt cũng chỉ là 1 loại, vô duyên vô cớ sẽ hợp lại sống chết một phen. Dù sao cũng đều là thiên sư, cũng không đánh chết người, cứ náo loạn đi. Bản thân còn mừng rỡ một mình ta ăn sẽ không bị ai cướp đoạt đây.
(bình thường văn ta thường hành hạ nam chính, đều tương đối bi thảm, bởi vì nữ chính của ta thương yêu các nam nhân, vốn dĩ ta sáng tạo cho các nàng chính là vì muốn cho các nàng hưởng phúc.)
Đương lúc đó Hoàng thái tử cũng phun ra một búng máu, Long Tại Thiên lập tức thu tay lại, hắn cảm thấy bản thân hơi quá tay. Thân thể Hoàng thái tử luôn luôn không khỏe, bản thân nếu là thất thủ, hậu quả tưởng chừng không lường được. Nói thật ra, pháp thuật của hắn thật ra còn chưa tới tình trạng thu phát tự nhiên, hắn đột nhiên thu tay lại, những… thứ linh tinh vớ vẩn này hoàn toàn theo hướng hắn chiêu hô bắn lại, Điêu Điêu Tiểu Cửu đứng bên cũng không cách nào tránh kịp, hai người lập tức bị ám khí… giống như hoa vũ bay đầy trời đánh đến bi thương thảm thiết, răng rơi đầy đất.
Nhưng sau khi Long Tại Thiên bị đánh hai cái, lập tức lấy lại phản ứng dùng thân thể bảo vệ Điêu Điêu Tiểu Cửu, đưa lưng về phía những… thứ đồ được chiêu hô tới này, để chúng đánh vào trên lưng mình…
Khi buông… Điêu Điêu Tiểu Cửu ra, Long Tại Thiên đột nhiên cười…
Chính hắn mặc dù bị đánh thương quá nặng, may là hắn kịp thời che mặt, mặt mũi anh tuấn của hắn mới có thể bảo tồn. Nhưng Điêu Điêu Tiểu Cửu không may mắn như vậy.
Điêu Điêu Tiểu Cửu chỉ trong một cái chớp mắt, mắt cười nheo nheo biến thành mắt gấu mèo bát nháo, khóe miệng sưng, bên trái khuôn mặt bánh bao càng sưng lớn, hình như bánh bao biến hình, một bên lớn một bên nhỏ, ha ha… Nhìn thật là buồn cười.
Còn có vai, bắp đùi, mông, mấy chỗ đó, tổng cộng tính toán lại, ba lớn bảy nhỏ, bắp chân thập toàn thập mỹ cũng đủ mười người ôm!
Điêu Điêu Tiểu Cửu tức giận nhìn Long Tại Thiên, đột nhiên khóc: “Oa, mệnh ta thật khổ làm sao, Đại bá 555…”
Long Tại Thiên đắc ý dào dạt, chỉ đợi đến thời khắc từ cái miệng nhỏ nhắn của Điêu Điêu Tiểu Cửu hàm hồ phun ra cái tên động lòng người của mình.
Nhưng Hoàng thái tử hiển nhiên không biết kiểu khóc của Điêu Điêu Tiểu Cửu, lập tức không để ý thương thế của bản thân an ủi nói: “Đừng khóc đừng khóc, ta thay ngươi chuyển vết thương dời lên người người khác nha.”
Mắt đẹp Long Tại Thiên trừng to, quát Hoàng thái tử: “Ngươi không muốn sống sao?” Thân thể mình yếu như vậy, còn muốn so dũng khí với hắn, làm hại bản thân biến thành bộ dáng như vậy, bây giờ còn không bảo dưỡng bản thân, thật sự là không biết điều gì hết.
“Điêu Bì 555… Hoàng thái tử 555…” Điêu Điêu Tiểu Cửu tự động thêm tên của Hoàng thái tử dịu dàng đa tình vào câu khóc của nàng, nhưng coi như vẫn thông minh nhớ kỹ đặt Long Tại Thiên ở sau cùng làm tổng kết “Long Tại Thiên 555″, được rồi, xong, kết thúc công việc.
Điêu Điêu Tiểu Cửu lau lau mắt, cũng không cần người khuyên nhủ, chỉ oán hận giương mắt nhìn Long Tại Thiên, nàng cũng rất đau a.
Long Tại Thiên cười nói: “Ngươi lần trước bứt tóc của ca ca ta, bây giờ còn không?”
Điêu Điêu Tiểu Cửu mắt trắng dã nhìn, nàng còn tưởng rằng Long Tại Thiên không biết đây, thật sự là quỷ quái yêu tinh. Pháp thuật Long Chi Hưng cao thâm như vậy, hơn nữa còn… biến thái như vậy. Điêu Điêu Tiểu Cửu nhớ ra liền không thể nhịn được mà rùng mình, hiện tại lại đi khiêu chiến Long Chi Hưng, thật đúng là kích thích!
Lập tức cầm một sợi tóc thu nhặt trên giường sau sự việc ngày đó xảy ra đưa cho Long Tại Thiên.
Long Tại Thiên nhận lấy, mỉm cười nhìn vết thương buồn cười của Điêu Điêu Tiểu Cửu, trong miệng nói: “Biến!”
Sau đó trên mặt Điêu Điêu Tiểu Cửu lại biến thành trắng ngọc đáng yêu.
…………….
Nghiên học bộ
Long Chi Hưng cùng Hoa Thệ Chi đang thảo luận thuật ngũ hành.
Hai người đứng ở… một góc khiến người khác chú ý nhất của nghiên học bộ, thanh y bay nhẹ nhàng, phong thái khắp người…
Lúc Long Chi Hưng đang nói ra cái nhìn cực kỳ cao thâm của bản thân về yếu điểm của danh chú bởi vì vạn vật trong thiên hạ không phải vật nào cũng có thể kêu tên, Hoa Thệ Chi mỉm cười lắng nghe, nói có sách mách có chứng, cũng nói ra cái nhìn của bản thân. Đối với việc nghiên cứu ngũ hành, hai người thảo luận đã lâu, vẫn chưa có một cái nhận thức chung. Đương nhiên nói như vậy cũng không chuẩn xác, hai người đều rất muốn biết ý nghĩ đích thực của đối phương, cho nên trong lúc đối thoại luôn có bảy phần thật ba phần giả, hư hư thực thực, càng thảo luận càng không rõ ràng.
Đúng lúc này, các tiểu thiên sứ xung quanh đang len lén nhìn bọn hắn đột nhiên phát ra tiếng kêu nửa mừng nửa lo.
Một trong những thiên sư cao cấp nhất soái nhất… Nghiên học bộ này, đột nhiên biến dị!