Cả ngày, Điêu Điêu Tiểu Cửu cũng có một chút bất an.
Những… thủy triều này… giống như đám người hùng dũng tiến vào, vừa là đồ mới lại có cả trang sức, từng cái từng cái lấy lại cho nàng xem qua, có đôi khi nàng sẽ bị đồ mới lạ hấp dẫn một hồi, nhưng là giống như một hài tử bốc đồng, rất nhanh sẽ hết hứng thú.
Điêu Điêu Tiểu Cửu không biết cách che dấu tâm tình, nếu như là trò đùa dai, tạm thời diễn một hồi còn có thể, nhưng hôm nay, nàng không có hứng thú để cố làm ra vẻ.
Lòng nàng bồi hồi, nàng muốn rời khỏi cái tên đại lường gạt Long Tại Thiên này trở lại Điêu môn, ở Điêu môn, nàng lại có thể khôi phục thời gian vui vẻ trước kia. Nhưng nàng lại có một chút không nỡ…
Điêu Điêu Tiểu Cửu nhắc lại, nàng chỉ có một chút, một chút không nỡ. Tin tức Long Tại Thiên cưới phi đã lan truyền ra ngoài, nếu bản thân bỏ chạy, nói vậy hắn sẽ thật sự mất mặt. Long Tại Thiên mặc dù thoạt nhìn vậy thôi, thật ra cuộc sống rất bất hạnh, thân làm trái tâm, che đậy mong muốn trong lòng. Trừ Nhạn đại sư huynh ra, tính đi tính lại, cũng chỉ có Long Tại Thiên tốt với nàng. Mặc dù nàng là tiểu yêu, nhưng tim cũng là thịt, sao lại không rõ cái gì gọi là đau, sao có thể nhẫn tâm khiến người đối xử tốt với nàng đau lòng đây.
Nhưng cùng Hoa Tâm Nhị chung một chồng, nàng quyết không đồng ý. Trên đời này một nửa nam tử đều ba thê bảy thiếp, Long Tại Thiên là Vương gia, sợ là cũng không thể chỉ cưới một mình mình. Mà chính nàng, cho tới bây giờ cũng không có dự đinh cùng nữ nhân khác chung một chồng, nàng không đi, còn ở nơi này làm cái gì?
Điêu Điêu Tiểu Cửu nghiêm túc hỏi bản thân, tại sao?
Chẳng lẽ trong nội tâm còn hy vọng Long Tại Thiên nói cho mình, hắn không cần cưới người khác, chỉ cưới một người là mình?! Sau đó hai người hoan hoan hỉ hỉ kết hôn, sau đó theo như Long Tại Thiên nói, mỗi ngày nhìn một nhóm người nấu đồ ăn, hai người may mắn hạnh phúc ngồi cùng một chỗ ăn uống?!
Rối rắm a, đau khổ a…
Bản thân là làm sao vậy, trở nên không giống như bản thân nữa rồi.
Bản thân mấy ngày hôm trước không phải còn muốn gả cho Hoàng thái tử sao? Tại sao bị Long Tại Thiên mỗi ngày khuyên một lần, lại quên mất giấc mộng cùng nguyện vọng kiên trì nhiều năm, chờ mong hôn sự với Long Tại Thiên đây?
“Trang phục Điêu Điêu tiểu thư thật đẹp, không trách được Tiểu vương gia yêu ngươi chết mất.” Một thị nữ che miệng cười.
“Hắn yêu ta sao?” Điêu Điêu Tiểu Cửu đột nhiên trong hư vô trầm tĩnh suy nghĩ nắm bắt vấn đề thực tế này.
Tất cả thị nữ trăm miệng một lời nói: “Đúng vậy!” Sau đó cùng nhau cười to: “Ha ha…”
Chuyển tới đề tài nữ hài tử hứng thú, cục diện hơi hơi không khống chế được, một đám nữ hài tử bắt đầu mồm năm miệng mười.
“Ta còn chưa từng thấy Tiểu vương gia thích một cái nữ tử như vậy đâu, hắn vì ngươi, qua… thời gian dài như thế, vẫn đều chăn đơn gối chiếc một mình, đến nữ hài tử cũng không lại gần nha? Nếu như đây không phải yêu ngươi, chúng ta đây thật không biết một nam nhân làm sao để bày tỏ tình yêu”
“Đúng vậy, đúng vậy, ta chú ý tới ánh mắt Tiểu vương gia nhìn Điêu Điêu tiểu thư, dịu dàng như giọt sương nổi trên mặt nước, thật khiến người hâm mộ!”
“Đúng vậy, Tiểu vương gia vì Điêu Điêu tiểu thư, ở sau lưng tốn rất nhiều công phu đây. Liền nói đến ăn, Hàn Thanh Lâu chúng ta gần đây số lượng đầu bếp đều sắp so bằng với Hoàng cung. Tiểu vương gia còn muốn tự mình học, mỗi ngày làm thức ăn cho Điêu Điêu tiểu thư, Tiểu vương gia đều phải tự… nếm thử vị trước, ngươi nói xem, đây là điều nam nhân bình thường có thể làm được sao?”
Điêu Điêu Tiểu Cửu hơi hoang mang nói: “Phải không? Ta sao không cảm thấy.”
Có người bắt đầu lật bài: “Điêu Điêu tiểu thư, ngươi không phải cũng thích Tiểu vương gia sao?”
Điêu Điêu Tiểu Cửu càng thêm giật mình nói: “Sao ngươi biết?” Chính nàng còn không quá rõ ràng đây.
“Ánh mắt ngươi nhìn Tiểu vương gia cũng vậy, là tỏa sáng nha. Nữ hài tử chỉ có khi nhìn thấy người mình thích mới như vậy. Hắc hắc…”
“Đúng vậy, Điêu Điêu tiểu thư đặc biệt thích gần Tiểu vương gia, luôn một bộ kiều thái chim nhỏ nép bên người, khẳng định là muốn làm vui lòng Tiểu vương gia, ngươi liền nhận đi!”
Không thể nào, chẳng lẽ bản thân thật sự yêu thích Long Tại Thiên?
Bởi vì tất cả phản kháng đều không đánh lại sự yêu thích trong tiềm thức, cho nên tất cả mọi ý nghĩ đều chuyển hướng Long Tại Thiên, tình cảm không tự chủ được mà nghiêng về hướng Long Tại Thiên?
Trên mặt Điêu Điêu Tiểu Cửu lộ ra một tia mỉm cười si ngốc.
A, nàng là thật sự đã trưởng thành rồi sao? Thật sự, bắt đầu đã biết yêu thích một nam nhân sao?
Bắt đầu…
Có phải là thật không? Hình như là phải a!
Nếu đã như vậy, nàng là sẽ không dễ dàng lùi bước, nàng cho tới bây giờ chắc chắn là nữ hài tử theo đuổi hạnh phúc của bản thân.
Hôm nay, nàng muốn đem tất cả mọi chuyện hỏi cho rõ.
“Điêu Điêu tiểu thư, vị Hoa gia… Nhị tiểu thư kia tới.” Sớm có thần báo bên tai lấy lòng chủ tử mới.
Tình địch trước mặt, sao có thể khinh mạn, Điêu Điêu Tiểu Cửu lập tức chấn hưng tinh thần tập trung vào trận chiến sắp tới. “Ở đâu? Mau dẫn ta đi.”
Điêu Điêu Tiểu Cửu nhìn trái phải xung quanh, đường bên trái là khoảnh đất trống nhỏ, đường bên phải, cách một đoạn tường hoa là một cái ao nhỏ.
Hoa cỏ rậm rạp ở đường bên ao nhỏ vốn vô hạn âm u, bởi vì tảo trôi trong nước, hàng năm lắng đọng tinh lọc, lại càng thêm xanh lam trong vắt, hơn nữa cuối mùa xuân đầu mùa hạ, khí trời hơi nóng, Điêu Điêu Tiểu Cửu không khỏi bị hấp dẫn, dừng lại nghỉ…
Ngồi bên hồ nước, dùng tay nhỏ bé hon gầy đùa nghịch chạm tới chạm lui những con tôm nhỏ trên mặt nước. Chơi chán, bèn ngồi bên cạnh ao chăm chú nhìn động tĩnh mặt nước, nhìn những… sắc điệu cổ xưa này bên dòng nước, cũng sẽ kích dậy đủ loại tâm tư, khiến nàng ngây ngẩn xuất thần…
Nhẹ nhàng ngáp một cái, nàng muốn ngủ…
Hôm qua cùng Nhạn đại nói chuyện đến nửa đêm, sáng sớm hôm nay lại bị người kéo dậy xem cái này thử cái kia, nàng thấy rất mệt.
Có thanh âm của hai người, hình như rất quen thuộc, khiến Điêu Điêu Tiểu Cửu mơ mơ màng màng.
…
“Ngươi thật sự quyết định muốn… cưới nàng trước sao?” Thanh âm một nữ nhân.
“Ừm.” Thanh âm một nam nhân.
“Nhưng nhưng ngươi không phải đã nói ngươi chỉ thích một mình ta thôi sao? Chúng ta là thanh mai trúc mã… Ngươi sao có thể nhẫn tâm đến vậy.” Thanh âm nữ nhân như gió lạnh lay động không thôi sắp lật cả phiến lá.
Nam nhân qua hồi lâu, mới nhẹ nhàng dịu dàng nói: “Xin lỗi.” Trong thanh âm tràn ngập yêu chiều, Điêu Điêu Tiểu Cửu lập tức bị đánh thức. A, là Long Tại Thiên?!
Điêu Điêu Tiểu Cửu chậm rãi quay đầu, lo sợ tốc độ quá nhanh sẽ quấy nhiễu đến hai vị này.
Xuyên qua khoảng cách tường hoa thấp bé, mơ hồ có thể thấy được hai người đứng dưới tàng cây bên kia thấp giọng nói nhỏ nhẹ. Mặc dù từ góc độ của nàng không nhìn thấy mặt hai người, nhưng là từ y phục trang sức trên người nữ nhân kia trắng đến không có đạo lý bắt đầu phán đoán, nữ nhân kia tất là Hoa Tâm Nhị không thể nghi ngờ.
“Không cần…” Thanh âm Hoa Tâm Nhị mang lệ, thân thể càng xích gần Long Tại Thiên, Điêu Điêu Tiểu Cửu cũng chỉ từ hướng chân hai người mà phán đoán, Hoa Tâm Nhị hiện tại đã dấn thân vào trong lòng Long Tại Thiên. “Ta không cần xin lỗi, ta không muốn nghe lời… này…”
Thanh âm Long Tại Thiên vẫn yêu chiều mười phần như trước, đó là thanh âm Điêu Điêu Tiểu Cửu thích nhất, khêu gợi nhất, khiến lòng nàng say đắm: “Ngươi chịu thiệt rồi.”
Lệ một giọt lớn, lập tức chảy xuống… Điêu Điêu Tiểu Cửu không biết bản thân lại sẽ có một ngày, vì một nam nhân thích một nữ nhân khác, ghen ghét đến mức rơi lệ… Nhưng nàng không có cách nào, không có cách nào khống chế lệ của bản thân, lệ, cứ như vậy mơ hồ che tầm mắt nàng, trong thế giới của nàng trừ màu xanh biếc thì là một mảnh trắng lóa chói mắt… Điêu Điêu Tiểu Cửu rất đau rất hận, nhưng lỗ tai nàng lại không rơi lệ, cho nên nàng có thể tiếp tục nghe thấy, nghe thấy rõ ràng, những… lời nói khiến nàng tan nát cõi lòng.
“Ta không hiểu, ta không hiểu nổi…” Thanh âm Hoa Tâm Nhị yếu ớt, “Ta không hiểu, nếu ngươi thích ta, tại sao lại còn thích nàng?”
Đúng vậy, Điêu Điêu Tiểu Cửu cũng không hiểu, tại sao nam nhân luôn có thể yêu thích hết nữ nhân này đến nữ nhân khác, cưới nhiều người về rồi còn muốn trêu chọc bên ngoài. Có lẽ trong mắt người đời, Long Tại Thiên cũng không sai, một nam nhân anh tuấn đa tình, vốn sẽ hấp dẫn một nhóm lớn nữ hài tử thích hắn, tin tưởng trên đời này nữ hài tử thích hắn cũng không chỉ có hai người là bản thân cùng Hoa Tâm Nhị.
Nhưng Điêu Điêu Tiểu Cửu cũng cảm thấy đau lòng. Nàng muốn chính là cái gì? Nàng không biết, trong thế giới này nàng biết rõ, sẽ không có tình yêu duy nhất, tình yêu của nam nhân và nữ nhân cho tới bây giờ không phải ngang hàng. Ở cái thế giới này, một vị Vương gia, cưới hai lão bà, quả thực chính là tình thánh, ngược lại nếu nữ với nhiều nam, chính là hoang dâm vô độ, ở Đại Tề, một tên nam nhân giết heo cũng đều có thể lấy ba bốn lão bà.
Long Tại Thiên thích nàng, nàng cũng vậy, thích Long Tại Thiên một chút, như vậy, nàng nên gả cho hắn đúng không?! Đây vốn là tình cảm hoàn mỹ, nhưng có thêm Hoa Tâm Nhị, thì chẳng còn tốt đẹp gì nữa.
“Ta không thể nói, ta bây giờ còn chưa thể nói với ngươi, hãy kiên nhẫn chờ một chút đi!” Thanh âm Long Tại Thiên hàm chứa nồng đậm sự yêu thương, nhu hòa, nặng nề, đánh vào lòng Điêu Điêu Tiểu Cửu.
Ánh mắt nhu tình của hắn vốn dĩ không phải vì một mình nàng mà lóe ra, thanh âm tẩm mật ngọt của hắn cũng không phải chỉ để nuông chiều một mình nàng. Ít nhất, trong ngôn ngữ của hắn đã sớm thể hiện ra là vậy, hắn còn muốn cưới thêm một phi tử khác nữa.
Vốn dĩ, hắn cũng yêu Hoa Tâm Nhị!
“Không, không cần, ta biết ta rất tùy hứng, nhưng ta chắc chắn không nhịn được. Ta biết ngươi không thể chỉ cưới mình ta làm phi tử, nhưng ta không muốn cùng tiểu yêu kia làm tỷ muội, nàng quá thô lỗ lại quá nghịch ngợm, chỗ nào có thể xứng đôi với ngươi.” Hoa Tâm Nhị yêu kiều nói. “Ngươi có thể cưới nàng, nhưng không cần tôn sủng nàng làm sườn phi. Tú nữ danh môn Đại Tề nhiều như vậy, tùy ngươi chọn lựa, không nhất định phải phong nàng.”
“Sườn phi không bằng chính phi, cũng không có địa vị gì, ngươi không cần tranh cái… này.” Thanh âm bất đắc dĩ của Long Tại Thiên cũng hàm chứa ý cười.
“Nhưng ta muốn biết rằng, ở trong lòng ngươi, người ngươi thích nhất là nàng hay là ta?” Hoa Tâm Nhị bắt đầu hỏi vấn đề nữ nhân thích hỏi nhất từ xưa đến nay.
Long Tại Thiên không do dự, “Đương nhiên là ngươi.” Hắn đối với việc lừa nữ hài tử thật ra rất có kinh nghiệm.
“Ngươi ở trước mặt nàng nhất định cũng nói như vậy.” Thanh âm Hoa Tâm Nhị dịu dàng đến mức có thể như giọt sương nổi trên mặt nước.
Long Tại Thiên cười nói: “Chúng ta từ nhỏ cùng nhau lớn lên, tính tình hòa hợp, thói quen cuộc sống cùng suy nghĩ cũng không khác nhau mấy, hơn nữa, ngươi so với nàng xinh đẹp hơn nhiều, ngươi không biết sao?”
Cũng không còn thanh âm nào nữa, chỉ còn tiếng thở dốc nhẹ nhàng, Điêu Điêu Tiểu Cửu hiểu, bọn họ đang chơi hôn.
Gió thổi qua, nhẹ nhàng…
Một chút một chút, mang đi một ít, sau đó lại một chút một chút, thổi tới một ít…
Điêu Điêu Tiểu Cửu ngồi ở chỗ đó, chỉ chăm chú nhìn nước trong ao nhỏ, ngơ ngác, không biết làm sao bây giờ?
Đêm qua nàng cùng Nhạn đại sư huynh đã ước định, tâm tình hưng phấn buổi sáng của nàng bị một màn vừa rồi đột nhiên tập kích lật đổ sạch sẽ, còn lại chính là cái gì, nàng không rõ lắm.
Hoa Tâm Nhị nhẹ nhàng rên rỉ, kéo thật dài tiếng nỉ non: “Ừm ~~~ thật không muốn nhìn ngươi cùng nàng ở chung một chỗ, nghĩ đến chuyện ngươi cũng muốn hôn nàng, ôm nàng như vậy, ta liền không chịu được.”
Long Tại Thiên buồn bã thở, hiển nhiên còn chưa biến mất nhiệt tình nam nhi của hắn.
Điêu Điêu Tiểu Cửu tỉ mỉ nghiên cứu bản thân qua cái bóng trên mặt nước, trên mặt không có lệ, con mắt rất mê mang.
“Ngươi tới cùng, coi trọng nàng chỗ nào?” Hoa Tâm Nhị hỏi.
Điêu Điêu Tiểu Cửu đồng tình gật đầu, nàng cũng rất muốn biết.
Trầm ngâm, Điêu Điêu Tiểu Cửu cho là Long Tại Thiên sẽ không trả lời, nhưng hắn rốt cục cũng đáp, “Ngươi biết, tình cảnh của ta, ta làm gì, cũng không thể khiến cho ca ca chú ý. Nếu không phải ca ca ngươi vì ngươi mà âm thầm bảo vệ ta, ta đại khái đã chết từ lâu.”
Hoa Tâm Nhị thở dài: “Gần đây ca nói tinh tượng có biến, Hoàng thái tử đại khái cũng không thể sống bao lâu nữa, nếu như… Chỉ có Tề An vương cùng ngươi mới là hai đối thủ lớn của đại ca. Đại ca của ngươi vẫn do dự, cơ hội của ngươi mịt mờ chưa tới, đại ca vẫn vì ngươi hộ pháp, Long đại ca vẫn còn có một phần tình thân với ngươi, bằng không, tánh mạng của ngươi…” Thanh âm về sau bắt đầu phát run.
Long Tại Thiên nói: “Nhưng ta dần dần phát hiện, trốn tránh là không thể giải quyết bất cứ… vấn đề gì. Ta phải trở nên mạnh mẽ, đây là con đường duy nhất.”
Hoa Tâm Nhị ừ.
Long Tại Thiên tiếp tục: “Ngươi biết bốn Long nữ giữ thánh linh trong truyền thuyết không? Truyền thuyết nói trong trời đất có một Du Long, tự tại chao liệng trong trời đất, cứ một trăm năm, hắn sẽ lựa chọn bốn vị nữ tử dân gian thị tẩm, ở nhà người, sau đó sẽ kết thân lên người nào đó, có được Long này là có được thiên hạ!
Bốn vị Long nữ này, tình hình đặc biệt lúc được chọn làm Long nữ cùng Long giao phối, trong bụng sẽ mang thai linh châu, hơn nữa các nàng sẽ trong thời gian rất ngắn tụ chung một chỗ, cho dù là ai, chỉ cần lấy được bốn linh châu này, là có thể triệu hoán Du Long! Nếu được Du Long phò tá, chẳng những có thể bình Đại Tề, hơn nữa còn có thể đánh các nước, không thể không thắng. Đương kim thiên hạ của các ngươi, thực lực Đại Hạ Quốc là nước yếu nhất, tạm thời Quốc Vương tuổi nhỏ, tam quyền phân lập. Không cần đến một năm là có thể lôi kéo lật đổ. Sở Quốc mặc dù lớn mạnh, nhưng Sở vương kiệt ngạo, chính lệnh nghiêm, kinh tế lại không mạnh, mặc dù quân sự lớn mạnh, nhưng ngươi nghĩ một quân đội ăn không đủ no thì có gì đáng sợ. Nói đến Vô Vi, càng thêm buồn cười, một quốc gia lớn mạnh, lại để một nữ nhân khác họ chưa đến hai mươi mấy tuổi làm Quân chủ, mất nước chỉ là chuyện sớm hay muộn, những quốc gia khác hơn phân nửa nhỏ yếu, lại càng không đáng nhắc tới.”
Long Tại Thiên hai mắt nhìn trời, thản nhiên nói: “Ta muốn thiên hạ này thiên cổ một Đế vương, hoàn thành sự nghiệp to lớn trên đời này chưa bao giờ có người hoàn thành được.”
Hoa Tâm Nhị sùng bái ngừng cả hô hấp, chỉ nhún người nép sát vào lòng.
Long Tại Thiên nhẹ nhàng vuốt ve nàng, sau đó nói với nàng: “Hiện tại ngươi biết, ta tại sao nhất định phải cưới Điêu Điêu Tiểu Cửu rồi, hơn nữa lại còn cho một tiểu nha đầu nông thôn cái địa vị sườn phi.”
Hoa Tâm Nhị lan tâm tuệ chất, một chút liền hiểu, nói: “Hóa ra nàng là một trong bốn vị Long nữ.”
“Thật thông minh?! Không hổ là bông hoa nhỏ của ta.” Long Tại Thiên ha ha cười nói.
“Còn ba vị kia?”
Long Tại Thiên cười, “Đều ở trong lòng bàn tay ta, nhưng các nàng đều là con gái nhà bình dân, chỉ cần giam lỏng là được, mà Điêu Điêu Tiểu Cửu thân mình biết pháp thuật, Điêu môn nhà nàng cũng có cao thủ bảo vệ, tạm thời ta còn chưa chạm đến nàng được, dù sao chưa kết linh châu, khẩn cấp cũng vô dụng.”
Hai người cùng nhau cười phá lên.
Móng tay Điêu Điêu Tiểu Cửu cắm thật sâu vào thịt, không, không, không, đây không phải thật sự.
Nàng đột nhiên nhảy dựng lên, vọt tới, hai người đang chuẩn bị rời đi, bị Điêu Điêu Tiểu Cửu ngoài ý muốn xuất hiện dọa cho nhảy dựng lên.
Long Tại Thiên lạnh lùng nhìn Điêu Điêu Tiểu Cửu, không đổi.
Điêu Điêu Tiểu Cửu quên, Long Tại Thiên đã không phải người bình thường nữa, pháp thuật của nàng rất khó có hiệu quả trên người hắn.
Nhưng Hoa Tâm Nhị lại biến hình, biến thành một… con heo thân tuyết trắng… Tuyết trắng… Tầm vóc rất tốt!
“Hừ hừ…” Hoa Tâm Nhị không hài lòng kêu, đẹp như thần tiên nàng cũng phải biến hình, cũng có thể là tuyết nhạn gì đó đi, sao phải thành một con heo nhỏ gầy trắng múp?!
Hơn nữa, dựa theo đặc điểm sinh lý giống cái, nàng có sáu cái cái vú, tất cả đều ôm trọn mà tuyết trắng.
Long Tại Thiên ngây ra như phỗng. Hắn cũng không biết, tại sao pháp thuật biến hình của Điêu Điêu Tiểu Cửu sau khi bị tan rã pháp lực còn có uy lực lớn như vậy. Phải biết rằng cho dù hắn cũng không làm cái gì, sự nghiệp pháp thuật biến hình của Điêu Điêu Tiểu Cửu cực ít thành công. Hắn phát hiện pháp lực của Điêu Điêu Tiểu Cửu biến thái cường hơn cả hắn. Điêu Điêu Tiểu Cửu mặc dù tốc độ không tốt, chất lượng còn thiếu, nhưng số lượng pháp thuật Điêu Điêu Tiểu Cửu có thể sử dụng mỗi ngày, đại khái có thể được cho là biến thái cường. Nếu như pháp thuật của nàng còn tăng cao… nữa, có thể sử dụng pháp thuật cao cấp chính xác, vậy thực lực của nàng cũng rất khác người.
“Ta không cần gả cho ngươi.” Điêu Điêu Tiểu Cửu căm hận nói với Long Tại Thiên.
Long Tại Thiên bá đạo nói: “Không được, ai cũng không thể cướp ngươi khỏi tay ta. Mặc dù ngươi là Long nữ là sự thật, nhưng ta yêu ngươi cũng là sự thật. Ta sẽ không để cho ngươi chết, ta sẽ để cho ngươi ở cùng ta, cho ngươi cả tôn sủng lẫn vui vẻ.”
Điêu Điêu Tiểu Cửu lắc đầu, “Ngươi hiện tại giết ta, mổ bụng lấy châu, bằng không, ta… sẽ chạy.”
Long Tại Thiên cười lạnh: “Ngươi biết ngươi căn bản là trốn không thoát khỏi lòng bàn tay ta, nếu ngươi dám chạy, ta sẽ giết mỗi một vị dám can đảm che dấu ngươi.”
Điêu Điêu Tiểu Cửu quật cường nói: “Ta không tin.” Nàng không tin, có ai có thể giết chết các sư huynh biến thái nhà nàng. Nàng lần này trở về bên Nhạn đại sư huynh, xem Long Tại Thiên có thể làm gì hắn?!
“Không nên bởi vì ta thương ngươi liền đối nghịch với ta!” Long Tại Thiên tiến lên một bước cầm cằm Điêu Điêu Tiểu Cửu, sau đó cúi đầu xuống, căm hận cắn Điêu Điêu Tiểu Cửu một miếng.
Máu chảy ra, tất cả đều thê thảm…
Điêu Điêu Tiểu Cửu nở nụ cười như đóa hoa đào, cám ơn!
Không chờ nàng bị giam cầm, Điêu Điêu Tiểu Cửu đốt bùa nắm quyết niệm chú, tay ngọc vung lên, trong miệng nhẹ nhàng hô hai tiếng: “Nhạn đại!”
Đây là bùa Nhạn đại sư huynh đưa cho Điêu Điêu Tiểu Cửu để tùy thời có thể lệnh triệu hoán hắn ngay lập tức, vô luận hắn ở nơi nào, đều lập tức dùng thuật biến đổi thời không hiện thân. Điêu Điêu Tiểu Cửu còn chưa lần nào dùng qua bùa này. Bởi vì, nàng chưa từng có gặp phải tình huống nguy cấp hơn bây giờ, lòng của nàng sắp vỡ vụn.
Ánh sáng hoa lệ che mờ mắt người… Điêu Điêu Tiểu Cửu trong mắt chỉ còn Nhạn đại sư huynh, nàng nghẹn ngào lao vào lòng Nhạn đại sư huynh. Trong mắt, chỉ có một mảnh màu xanh.
Như là từ nơi rất xa, truyền đến tiếng kêu to đến khàn cả giọng của Long Tại Thiên: “Buông nàng ra! Buông nàng ra.”
Chỉ trong nháy mắt, một tay liền đáp đến thắt lưng Điêu Điêu Tiểu Cửu, ấm áp khiến người khác không muốn xa rời… Là cảm giác cuối cùng Long Tại Thiên cho Điêu Điêu Tiểu Cửu.
Chỉ nghe thấy Nhạn đại sư huynh dịu dàng nói: “Điêu Điêu, ngươi đi về trước, để ta thay ngươi hỏi tội tên Long Tại Thiên này một hồi!” Trong sự dịu dàng đôn hậu không che giấu được kiên trì quyết tâm. Làm tổn thương người hắn che chở bảo vệ từ nhỏ, sao có thể để hắn lại tiêu dao hậu thế.
Điêu Điêu Tiểu Cửu cái gì cũng không nói, liền quay đầu đi, chỉ sợ liếc mắt nhìn lại thì mọi dũng khí đều sẽ mất đi. Chỉ hơi liếc mắt thấy, có hồng ảnh như nhìn qua rèm thưa…