Tinh Phong Truyền Thuyết

Chương 18: Long Đằng



Toàn mật thất chìm trong bầu không khí vui mừng hoan hỉ, mọi người đều biết giá trị của khối vô hạ bích ngọc này. Từ sau khi biết thân phận của ta, mọi người đều quyết định cùng đứng trên một trận tuyến với ta. Bọn họ biết muốn tạo ra thành tích khiến cho Trương thị thế gia lóa mắt, không có đủ tiền bạc thì không thể thành công. Tứ đại thế gia, tư sản đều trên mười triệu lượng bạc, so với quốc khố còn nhiều tiền hơn.

Nhưng khối vô hạ bích ngọc trong truyền thuyết này lại khác. Thứ nhất nó có thể giúp Trương Tinh Phong kiếm được không ít tiền, thứ hai là giúp Trương Tinh Phong tạo nên danh tiếng, để người khác biết Trương Tinh Phong sau khi rời khỏi Trương gia, không còn là Trương tam công tử, vẫn là một nhân vật phi thường.

Ta nhìn mọi người, vẻ mặt tươi cười nói:

- Có lẽ mọi người đều biết ta rời khỏi Trương thị thế gia ra sao. Hiện tại ta cần chứng minh bản thân mình, nhưng không chỉ có chuyện này, ta còn muốn toàn bộ Thanh Long đại lục đều vĩnh viễn nhớ đến chúng ta, vì vậy ta muốn thành lập … Tinh Phong thế gia.

Toàn bộ những người có mặt trong mật thất đều kinh hãi. Thành lập Tinh Phong thế gia, mỗi thế gia có ai không trải qua tích lũy vài trăm năm, thậm chí trên ngàn năm mới thành thương nghiệp đế quốc. Hiện giờ đột nhiên có người muốn thành lập một thế gia, trong khi không có một chút thế lực nào, không phải là chuyện cười sao?

Nhưng ngay tức khắc, mọi người đều nghĩ đến những chuyện ta làm mấy ngày qua, có chuyện nào mà không phải long trời lở đất, có chuyện nào mà không phải người khác không dám nghĩ đến. Mọi người đều nhìn ta bằng ánh mắt kiên định, bọn họ tin tưởng ta, bọn họ tin chắc đi theo ta tuyệt đối sẽ thành công.

- Thiếu gia, người sống trên đời chỉ cầu được oanh oanh liệt liệt. Mọi người chúng ta chỉ cần đồng tâm hiệp lực, cho dù thất bại chúng ta cũng không hối hận, trên lịch sử sẽ có tên chúng ta. Còn nếu như chúng ta thành công, ha ha, chuyện đó không cần nói nữa, chúng ta sẽ lưu danh thiên cổ. Huống hồ có thiếu gia lãnh đạo chúng ta, chỉ cần thiếu gia ra tay, có chuyện gì mà không làm được.

Khó thấy Vương ca tràn đầy hào khí như thế, mọi người cũng bị những lời này khiến cho nhiệt huyết sôi trào. Đúng vậy, người sống trên đời chỉ muốn được danh lưu thiên cổ. Huống hồ người lãnh đạo mọi người cùng phấn đấu chính là Trương Tinh Phong đầy kỳ tích.

- Được, sư phụ, chúng con ủng hộ sư phụ, chúng con tin tưởng sư phụ. Sau này khi nổi danh, con gặp người khác sẽ nói mình là đại đồ đệ của gia chủ Tinh Phong thế gia, nói như thế thật là oai phong.

Vừa nghe giọng ta đã biết đó là đồ đệ Lý Đại của ta.

- Nhị đệ, ta ủng hộ đệ, bất luận đệ làm gì ta cũng ủng hộ đệ.

……

Ta nhìn mọi người ủng hộ ta, không biết nên nói thế nào cho tốt. Nói thật ta rất cảm động, ta đã từng nghĩ rằng mục tiêu đó nên giữ kín trong lòng, sợ nói ra khiến người khác cười. Nhưng hiện giờ ta đã nói ra, bọn họ chẳng những không cười ta, còn rất ủng hộ ta, khích lệ ta, giúp đỡ ta cùng thực hiện mục tiêu này.

Ta nhìn mọi người đều đã bình tĩnh lại, bọn họ cũng nhìn ta cười. Ta cảm thấy kích động muốn khóc, khẽ cúi đầu, dùng chân nguyên lực làm bốc hơi nước mắt đã rươm rướm bên khóe mắt.

Ta chợt ngẩng đầu lên, mỉm cười, nắm chặt tay giơ cao, lớn tiếng nói:

- Được, từ lúc này, mọi người chúng ta cùng nhau cố gắng.

- Cố gắng!

- Cố gắng!

Mọi người đều giơ cao nắm tay hô lớn, giống như muốn thông qua đó biểu đạt quyết tâm của mình.

- Được, được, hiền chất, đưa bích ngọc cho ta!

Trương đại thúc mặt đỏ bừng lớn tiếng bảo ta.

Ta biết loại nghệ thuật điêu khắc ngọc thạch này rất cần linh cảm, lúc này rõ ràng Trương đại thúc đang có linh cảm. Ta lập tức đưa vô hạ bích ngọc cho Trương đại thúc.

Trương đại thúc tay trái cầm vô hạ bích ngọc, tay phải trong chớp mắt đã xuất hiện một thanh đao điêu khắc nho nhỏ. Một luồng sáng lóe lên trên lưỡi đao, đó là một thanh bảo đao tuyệt đỉnh. Chỉ thấy thanh đao điêu khắc trên tay Trương đại thúc bay lượn, bên ngoài khối vô hạ bích ngọc bắn ra vô số bụi phấn. Chúng ta nhìn không ra khối vô hạ bích ngọc này rốt cuộc biến thành hình dạng gì, bởi vì xung quanh nó có vô số bụi ngọc thạch và bóng đao như lưới…

Một tiếng “đinh” vang lên, bóng đao đã không còn nhìn thấy. Mọi người đều không biết thanh đao điêu khắc đó rốt cuộc biến đi đâu, chỉ có ta nhìn rõ khi tiếng “đinh” vang lên, thanh đao điêu khắc đã nhanh như chớp chui vào vỏ đao màu vàng nhạt trong tay áo Trương đại thúc.

Bụi ngọc thạch lững lờ rơi xuống, chúng ta đều tròn mắt nhìn. Trương đại thúc thổi một hơi vào vô hạ bích ngọc đã biến thành vật phẩm điêu khắc, hình dạng thật sự của vô hạ bích ngọc điêu khắc xuất hiện trước mắt chúng ta.

- A!

- Trời ơi!

……

Những tiếng kinh thán liên tục vang lên, ngay cả ta sau khi nhìn thấy cũng phải tấm tắc. Thật sự là … quá giống thật.

Một con rồng xanh bích ngọc bay lượn trong mây, có thể nhìn thấy rõ hoa văn trên thân rồng, gần như có thể phóng đại để nhìn, từng sợi râu, vuốt rồng… thứ làm chấn động lòng người nhất chính là đôi mắt rồng, tràn đầy bá khí, giống như đang nhìn con người nhỏ bé ở nhân gian…

- Rồng bay chín tầng trời, đúng là một con rồng xanh sinh động như thật, gọi nó là Long Đằng nhé.

Ta nhìn tác phẩm ngọc thạch điêu khắc tuyệt đỉnh hiếm có này, nó không chỉ có nguyên liệu tuyệt thế cổ kim, chỉ riêng đao công cũng là tuyệt đỉnh thiên hạ.

- Long Đằng, Long Đằng, tên hay, tên hay.

Trương đại thúc cười lớn, tiếng cười sang sảng biểu lộ Trương đại thúc lúc này cực kỳ cao hứng. Đương nhiên, mình tự tay làm ra tác phẩm tuyệt thế cổ kim như vậy, làm sao có thể không cao hứng, làm sao có thể không hưng phấn, làm sao có thể không tự hào.

- Trương đại thúc, Lý Đại tôi từ trước đến nay đều không để nghề nghiệp điêu khắc sư ngọc thạch vào mắt, nhưng từ bây giờ đại thúc là một trong những người mà Lý Đại tôi sùng bái. Những người mà Lý Đại tôi sùng bái không nhiều đâu.

Lý Đại ở một bên cười hì hì nói.

Nhất thời toàn mật thất đều cười vang…

- Tên tiểu tử ngốc nghếch ngươi, ha ha…

Trương đại thúc nhìn Lý Đại cười mắng. Hôm nay tâm tình của Trương đại thúc rất tốt, không muốn tính toán với gã nói không giữ mồm này.

- Được, mọi người nghe ta nói một lời. Nếu hiện giờ tác phẩm tuyệt thế của chúng ta đã xuất thế, cũng nên bắt đầu bước thứ nhất kế hoạch của ta.

Mọi người nghe ta nói đến bước thứ nhất của kế hoạch, lập tức yên tĩnh lại. Bọn họ đều biết, đây là bước thứ nhất để thành lập Tinh Phong thế gia của ta, tuyệt đối không được thất bại.

Ta nhìn mọi người đều đang tĩnh lặng nhìn ta, cười cười nói:

- Bước thứ nhất chính là xây dựng mối làm ăn đầu tiên của chúng ta, thành lập tiệm ngọc khí.

Mọi người lập tức bắt đầu thảo luận với nhau, cả mật thất lại trở nên huyên náo…

- Ta ủng hộ hiền chất mở tiệm ngọc khí. Lúc trước nội bộ Bảo Ngọc Tường xảy ra chia rẽ, có mấy vị cao thủ điêu khắc ngọc thạch thất vọng ly khai. Bọn họ có quan hệ không tệ với ta, chỉ cần ta viết vài phong thư là có thể mời bọn họ đến. Có một nhóm điêu khắc sư ngọc thạch giỏi như vậy, chúng ta chỉ cần mua một mỏ ngọc thạch nữa là xong. Chúng ta có thể tự mình chế tạo ngọc khí, lợi nhuận này rất lớn. Vấn đề ngọc thạch có thể mua mỏ ngọc thạch để giải quyết, đương nhiên cũng có thể trực tiếp thu mua ngọc thạch của người khác đã khai thác. Mở tiệm ngọc khí quả thật là lựa chọn tốt nhất của chúng ta hiện giờ, đây cũng là một hạng mục mà chúng ta nắm chắc nhất.

Trương đại thúc đĩnh đạc nói. Về phương diện ngọc khí này, ông ta là người có quyền phát ngôn nhất.

Mọi người nghe vậy đều cảm thấy rất có đạo lý. Nếu như mở tiệm ngọc khí, quả thật rất nhẹ nhàng, mạo hiểm không lớn. Có Trương đại thúc và đám bằng hữu của ông ta trấn giữ, rất dễ dàng thể hiện tài năng trong nghề. Hơn nữa đối thủ cũng không phải là cấp độ thế gia, không khó đối phó.

- Được, Trương đại thúc nói rất có lý.

Vương ca cười nói, biểu lộ huynh ấy cực kỳ tán thành quan điểm này.

- Trương đại thúc, không nhìn ra đại thúc còn có một chút bản lĩnh.

Lý Đại lại bắt đầu giọng điệu của gã.

……

- Trương đại thúc nói rất hay, nhưng ta bổ sung thêm vài điểm. Chúng ta mở tiệm ngọc khí, cần có bảo vật trấn tiệm. Chuyện này không cần nói, chính là kiệt tác tuyệt thế vừa rồi của Trương đại thúc, Long Đằng. Mà chúng ta cũng phải làm tốt một chút về mặt tuyên truyền, chuyện này phải lợi dụng hội đấu giá kinh thành năm nay. Hội đấu giá này là lần đấu giá lớn nhất mỗi năm của Phách Mại Hành kinh thành, chúng ta đưa Huyết Phượng ra đấu giá, rồi tại hội đấu giá tuyên truyền một chút về chuyện sắp sửa mở tiệm ngọc khí của chúng ta. Quan trọng nhất chính là nói về chuyện vô hạ bích ngọc điêu khắc ra Long Đằng, trở thành thương phẩm triển lãm của lễ khai nghiệp, để mọi người xem một ngày. Đương nhiên hôm đó ta sẽ biến thành Kiếm Thần Toái Vũ xuất hiện tại hiện trường, bảo vệ Long Đằng không bị cướp đi. Ta muốn trừng phạt một số kẻ không có ý tốt. Chuyện này đồng thời cũng là muốn cho người khác biết rằng tiệm ngọc khí của chúng ta không thể bị ức hiếp. Ai trêu vào chúng ta, sẽ cho bọn chúng biết thế nào là hối hận.

Ta cười cười, cười rất âm trầm. Kẻ nào làm trở ngại đến kế hoạch của ta, ta sẽ gặp thần giết thần, gặp phật giết phật.

Mọi người nhìn dáng vẻ sát khí đằng đằng của ta, trong lòng đều biết, muốn trong vòng trăm năm thành lập một thế gia, không thi triển một số thủ đoạn mờ ám thì không được. Chỉ cần ngươi đừng trêu đến chúng ta, chúng ta sẽ đối xử tốt với ngươi như huynh đệ. Còn nếu như ngươi ngăn cản đường tiến của chúng ta, vậy thì không thể trách chúng ta thủ đoạn độc ác. Trong lòng mọi người đều im lặng suy nghĩ.

- Phong nhi, con còn nhớ lúc đưa ta ra ngoài tìm đại phu, những người xung quanh có thái độ thế nào? Cần nhớ kỹ, khi bản thân con quá tốt, có năng lực, có thể biểu đạt thiện tâm của con. Nhưng nếu như ảnh hưởng đến lợi ích của mình, còn quan tâm đến người khác làm gì. Nên biết lòng người dễ đổi.

Mẫu thân Lang Phong thấy hắn có vẻ do dự, lập tức nói với hắn. Hiện giờ không nói, sau này người chịu khổ chính là Lang Phong hắn.

Ta biết đại ca tuổi tác không lớn, còn không hoàn toàn hiểu được lòng người hiểm ác trong thế gian. Ta cảm thấy lo lắng cho huynh ấy.

Lang Phong vừa nghe mẫu thân nói, liền nhớ đến ngày đó những người xung quanh đối xử với hắn thế nào… Không, ta tuyệt đối không cho phép chuyện như vậy lại xảy ra với thân nhân bằng hữu của ta, quyết không thể. Ai muốn làm tổn thương thân nhân bằng hữu của ta, Lang Phong ta sẽ xem hắn như dã thú mà giết chết.

Lang Phong vốn sát khí rất mạnh, từ nhỏ đã ở trong núi, giết dã thú là chuyện thường ngày. Vừa nghĩ thông tất cả những chuyện này, thái độ đối với kẻ địch lập tức thay đổi.

- Được, bây giờ mọi người bắt đầu kế hoạch của chúng ta. Hôm nay chủ yếu trước tiên nâng cao năng lực bản thân, tu luyện võ công.

Ta lớn tiếng nói.

- Lý Đại, Lý Nhị và Vương ca tu luyện Huyền Dương quyết. Trương Vũ và Trương đại thúc tu luyện Huyền Âm quyết. Đại nương, Vũ tỷ và Lang Phong tu luyện Thái Cực Âm Dương quyết. Chỉ khi luyện tốt võ công của các người, ta mới dám để mọi người làm một số chuyện lớn. Đây là bí tịch, mọi người tự mình tu luyện, ta sẽ ở bên cạnh làm hộ pháp.

Ta từ trong người lấy ra bí tịch đã chuẩn bị sẵn, để lên bàn, còn mình thì ngồi yên trên ghế, nhắm mắt tĩnh tu.

Mọi người nhìn nhau, cười cười, cầm lấy bí tịch bắt đầu tu luyện. Không ai lên tiếng, bao gồm cả gã đại đồ đệ Lý Đại trước kia vốn nói nhiều.

Ta hé mắt ra nhìn, thấy mọi người nghiêm túc như thế, ta cười cười, lại nhắm mắt vào.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.