Tinh Tế Âm Nhạc Đại Sư

Chương 69: Biểu diễn thăm hỏi (4)



Lê Hân vừa ra khỏi cửa đã bị dọa sợ, Nghiêm Sí đứng trước cửa nghiêm nghị nhìn hắn, Sarah theo sau đưa Lê Hân ra cửa, liếc mắt nhìn thấy Nghiêm Sí, liền ái muội mà nhướng mày với Lê Hân.

“Nếu ngươi đã đến rồi, ta không cần tiễn cậu ấy nữa, giao cho ngươi.” Vô tình đem Lê Hân giao vào tay si hán Nghiêm Sí, nhanh nhẹn xoay người, quyết đoán đóng cửa, đóng đến vô cùng chặt chẽ!

Lê Hân: “……”

Hắn hoàn toàn không muốn ở một mình cùng Nghiêm Sí, vừa mới cự tuyệt người ta, đặc biệt xấu hổ có biết không! Nghiêm Cách hắc quả là một sinh vật không thể tưởng tượng, hắn là Nghiêm Cách đảng đó!

Xấu hổ ho khan hai tiếng: “Cái kia, hôm nay lăn lộn một ngày, ta mệt mỏi. Tuy rằng hôm nay ta không làm gì cả, chỉ đứng xem, vài phút cuối mới lên sân khấu biểu diễn, nhưng ta là D-, đứng suốt mười giờ cũng sẽ mệt, cần trở về nghỉ ngơi. Ta trở về trước, anh, anh cũng đi làm việc đi, hẹn gặp lại!”

Nói xong liền bỏ chạy, đầu cũng không dám ngoảnh lại. Chính là cái tốc độ kia của Lê Hân, có thể gọi là tốc độ chạy sao? Không đến vài giây đã bị Nghiêm Sí đuổi kịp, lần này thiếu tướng không còn lặng lẽ theo sau Lê Hân nữa, mà ép chặn hắn vào hành lang, một tay vòng lấy eo thiếu niên, một tay nhẹ nhàng vuốt ve gương mặt vừa bị Sarah hôn qua của Lê Hân.

Lê Hân bị sờ đến toàn thân dựng lông tơ, nổi da gà. Tuy rằng Nghiêm Sí vẫn luôn theo đuổi hắn, nhưng vẫn rất thủ lễ, trước nay chưa từng phát sinh động chạm thân thể, lần đầu gặp mặt ở nguyên thủy tinh, Lê Hân vươn tay muốn bắt tay cùng y, Nghiêm Sí lại giống như nhìn thấy vi khuẩn không chịu. Hiện tại cư nhiên bị người ôm vào ngực, còn khinh bạc mà sờ mặt, Lê Hân sợ tới mức mồ hôi đầy đầu. Y y y y y sẽ không bá vương ngạnh thượng cung đi? Nếu thật sự…… bị cường x là chuyện nhỏ, nếu người Khuê Cơ cưỡng bách hắn, cacbon yếu ớt hắn đây, nặng thì trực tiếp mông chủ triệu hoán, nhẹ thì…… cái kia bị niết rụng thành thái giám luôn, cũng không biết khoang tái sinh có thể chữa được bộ vị mấu chốt như vậy hay không o(╯□╰)o

“Buông ta ra!” Lê Hân ra sức giãy giụa, tay đấm chân đá, nhưng động tác của hắn chỉ như gãi ngứa trước mặt Nghiêm Sí. Sự khác nhau duy nhất chính là, nếu là gãi ngứa, tay Lê Hân sẽ không bị sưng lên!

Cảm giác như dùng sức đập mạnh vào vách tường, tiếp tục như vậy cánh tay nhất định bị liệt luôn. Lê Hân vội vàng thay đổi biện pháp, không giãy giụa tự ngược nữa, mà dùng ngôn ngữ biểu đạt sự kháng nghị: “Buông ta ra, đây là căn cứ văn nghệ binh, nơi nơi đều là người,anh đến tột cùng muốn làm gì! Dáng vẻ này của anh, còn là quân nhân đế quốc sao? Cho dù anh thật sự làm chuyện thất lễ, ta cũng chỉ càng thêm hận anh!”

Tay Nghiêm Sí vẫn không ngừng vuốt ve khuôn mặt Lê Hân, chậm rãi đưa mặt đến gần, đồng tử Lê Hân hơi co lại vì căng thẳng, chỉ thấy người này kề sát mặt mình, cúi đầu, không có hôn lên môi, mà đến gần tai hắn, thấp giọng nói một câu.

Nhiệt khí thổi lên vành tai Lê Hân, hắn lại vì câu nói kia mà phát lạnh toàn thân, yên lặng ngừng giãy giụa, tùy ý để Nghiêm Sí một đường ôm về phòng hắn.

Sau khi hai người tiến vào phòng, Sarah từ sau cánh cửa ló đầu ra, khẽ mỉm cười, kết nối liên lạc với Triệu Chân: “Có tiến triển! Hiện tại hai người đơn độc ở chung một phòng. Ừm…… Lý Hâm còn chưa thành niên, ta tin Nghiêm thiếu tướng sẽ không làm ra chuyện phạm pháp.”

Triệu Chân nói: “Cá cược đó, nhớ giúp ta áp thêm một vạn cho Lý Hâm.”

“Ok, tôi cũng định kiếm thêm một hai vạn.”

Không nói đến hai vị tướng quân vì món lợi nhỏ mà hố Lê Hân nữa, lý do khiến Lê Hân để Nghiêm Sí vào phòng mình, chỉ vì câu nói bên tai kia: “Cậu…… Có phải đã từng chỉnh hình không?”

Hành động liên tục vuốt má thực chất vì để xác định xem hắn đã từng chỉnh hình hay chưa! Không phải Blake đã thề rằng kỹ năng của mình sẽ không bị ai phát hiện sao? Gã thề thốt rằng ngay cả thiết bị kiểm tra của tổ chức y tế chuyên nghiệp cũng không thể nhận ra, vì sao Nghiêm Sí lại biết được a (╯‵□′)╯︵┻━┻

Lê Hân có chút đờ đẫn ngồi xuống giường, cố gắng không nhìn Nghiêm Sí, tránh đi ánh mắt dò xét của y.

“Lê Hân, cậu là Lê Hân?” Nghiêm Sí nói ra từng chữ vô cùng rõ ràng, y nói tuyệt đối không phải Lý Hâm.

Lê Hân toàn thân cứng đờ, mình thật sự bị nhận ra! Làm sao bây giờ làm sao bây giờ? Hắn hoàn toàn không biết nên phản ứng thế nào mới phải, tin tưởng kỹ thuật của Blake cắn chết không thừa nhận, khóc lóc quỳ xuống xin tha, hay là…… sử dụng một liều tăng tinh thần lực tẩy não Nghiêm Sí? Cái cuối cùng đáng tin nhất, nhưng tinh thần lực cấp 5 thật sự có thể tẩy não một sĩ quan có ý chí kiên định sao? Lê Hân không biết bản thân có loại năng lực này hay không.

Hắn không chịu thừa nhận, Nghiêm Sí cũng đã xác định. Cứ việc dung mạo và gien đều khác nhau, nhưng ở quán bar cảng tinh tế nguyên thủy tinh, y đã từng ôm Lê Hân chạy khỏi quán bar giữa nhóm hải tặc ( giả dạng smart), cảm xúc khi đó vẫn luôn lặp lại trong giấc mơ của y. Vừa rồi bởi vì nhất thời ghen tuông mà xúc động ôm lấy Lê Hân, loại cảm giác gần gũi ấy, giống như đúc khi ở cùng Lê Hân.

Một lần tương tự Nghiêm Sí có thể nói với bản thân chỉ là ảo giác, nhưng cảm giác thân thể sẽ không sai, hơi thở, xúc cảm da thịt cùng với cảm giác ôm đều giống nhau, ký ức có thể sẽ sai, nhưng sự quen thuộc của cơ thể chắc chắn không sai.

Y không tra hỏi, chỉ là thử hỏi một câu. Trong thế giới tương lai, thanh thiếu niên tự phẫu thuật chỉnh hình rất nhiều, dù sao cũng không có di chứng gì, lại có thể khiến bản thân đẹp hơn. Nói chung, người bị hỏi có phải từng chỉnh hình hay không, đều sẽ không vì chuyện hiển nhiên vậy mà có phản ứng mạnh, trông Lý Hâm thế này, càng khiến Nghiêm Sí xác định cảm giác của mình.

“Chính là cậu” Mặc kệ Lê Hân có gật đầu hay không, Nghiêm Sí khẳng định mà nói “Nguyên Thủy tinh, Hắc Ám tinh, người ta nhìn thấy đều là cậu, Lê Hân!”

Chết không thừa nhận đã vô dụng, Lê Hân dứt khoát ngẩng đầu, lần đầu nhìn thẳng vào mặt Nghiêm Sí: “Không sai, chính là ta, anh muốn gì? Muốn dùng điều này áp chế để ta kết giao với anh sao? Không có khả năng! Ta đã sớm nói qua, ta có người yêu, đã kết hôn, ta yêu anh ấy, không thể chấp nhận bất cứ ai ngoài anh ấy. Cho dù anh chọc thủng thân phận ta, ta cũng sẽ không ở cùng anh!”

“Không có.” Nghiêm Sí nhíu mày, y không ngờ Lê Hân thế mà lại nhìn y như vậy, y sao có thể làm ra chuyện đáng khinh thế chứ. Cưỡng ép vĩnh viễn không phải tình cảm chân chính, dù có thích, nếu Lê Hân không thích y, loại kết giao như vậy cũng không có bất cứ ý nghĩa nào.

“Không có a……” Dũng khí của Lê Hân đến nhanh đi cũng nhanh, tuy rất khinh thường Nghiêm Sí hoa tâm lại có hành vi si hán, nhưng lại không biết vì sao, hắn vẫn tin tưởng phẩm chất của gia hỏa này, chẳng lẽ bởi vì đối phương là quân nhân?

Dũng khí phai nhạt, Lê Hân lập tức cúi đầu hỏi: “Kia kia kia anh muốn gì? Ta ta ta sẽ không kết giao với anh, tình cảm ta cùng A Mộc vững chắc hơn vàng, anh ấy là do ta ở quán bar Emir thổ lộ trước mặt mọi người mà theo đuổi được!”

Lại nói giữa hắn và A Mộc, tuy A Mộc xuống tay tương đối nhanh, lần đầu gặp mặt liền ôm công chúa, ôm, hôn trán, không ngừng các loại động tác nhỏ, thái độ ái muội, nhưng thật ra chưa từng thổ lộ. Bất quá Lê Hân có thể hiểu, A Mộc nói chuyện rất gian nan a, hắn hiểu tâm ý đối phương, vì vậy hắn chủ động là được, đều là nam nhân, dù hắn là cacbon cũng muốn đảm đương.

Bị Lê Hân tú ân ái đâm tan nát cõi lòng, ngoài mặt Nghiêm Sí vẫn cao thâm khó lường, y nhìn Lê Hân nói: “Ta chỉ muốn xác định cậu là Lê Hân, xác định ta không phải tên hỗn đản gặp người nào yêu người đó.”

“Di? Anh còn không phải sao?” Lê Hân nhướng mắt hỏi một câu, kết quả liền thấy sắc mặt Nghiêm Sí nhanh chóng đen lại, lập tức cúi đầu.

“Không phải!” Thiếu tướng nổi giận đùng đùng “Mặc kệ cậu mượn thân phận người khác để làm gì, chỉ cần không liên quan đến sự an nguy của đế quốc, ta sẽ không vạch trần cậu. Còn có, cho dù ta có nhìn thấu thân phận của cậu, cũng xin giữ lại cho ta quyền theo đuổi cậu!”

Nói xong, thiếu tướng mặt than đóng sầm cửa rời đi, để lại Lê Hân một mình ngơ ngác trong phòng, đây là làm sao vậy, hắn chưa từng cho Nghiêm Sí quyền theo đuổi mình, nhưng hữu dụng sao?

Hơn nữa có người theo đuổi như thế sao? Liền tính đối phương biểu đạt không có ý đồ, hiện tại có nhược điểm trong tay, nếu không cưỡng bách cũng sẽ lợi dụng việc này làm tăng cơ hội tiếp xúc lâu ngày sinh tình sao, ít nhất nếu là hắn liền sẽ làm như vậy…… Được rồi, hắn tương đối đê tiện.

Không thể hiểu được mà, sau khi bị nhận ra Lê Hân ngược lại cảm thấy một thân nhẹ nhàng, nói thật ở đế quốc không có lấy một người bạn tâm giao, hắn rất gian nan, không chỉ trong cuộc sống, mà cả trên tâm lý. Hôm nay Nghiêm Sí nhận ra hắn, ở chỗ này ít nhất có người biết hắn là Lê Hân, chứ không phải Lý Hâm đã chết kia.

Nghĩ như thế, Nghiêm thiếu tướng thật sự không phải tên hoa tâm gặp người nào yêu người đó, ngược lại là người thâm tình và nhạy cảm, dù thế nào cũng có thể nhận ra người mình thích.

Lê Hân quả thực có chút mệt, hôn hôn trầm trầm mà tắm xong, nằm xuống giường. Trước khi ngủ còn miên man nghĩ, chốc nghĩ về A Mộc, chốc nghĩ về Nghiêm Sí. Hắn có chút không ghét được Nghiêm Sí, chuyện này … có vẻ hơi nguy hiểm.

Không được, ngày mai phải cách Nghiêm Sí xa hơn.

Cả đêm mơ loạn, mơ hồ rất tốt đẹp, lại cảm giác rất hỗn loạn, ngày hôm sau lại không nhớ nổi gì cả. Nhớ lại những cảm giác đẹp đẽ trong giấc mơ, Lê Hân nghĩ nhất định là mình mơ thấy A Mộc, nhớ không ra có chút đáng tiếc. Bất quá hắn phải lập tức đến quân khu biểu diễn, sau đó nhân cơ hội thăng cấp lên hát rong nhiều nơi ( biểu diễn lưu động), tinh thần lực cũng sẽ đạt tới cấp 5, có thể mua dược tề tăng tinh thần lực dùng một lần. Đĩa nhạc thu trước đó đã được gửi đến Emir, hắn tính thử tiền trong tài khoản lại tăng thêm 2.5 vạn *2000, 2500 vạn tinh tệ, cũng tức là 250 vạn hoa tươi, thêm số rải rác hắn có hiện tại tăng lên 2300 vạn hoa tươi, cũng đủ mua một quyển 《Hướng dẫn sử dụng tinh thần lực ( Trung cấp) 》, cùng một gói dược tề tăng tinh thần lực dùng một lần.

Bằng cách này, có thể nâng tinh thần lực của mình lên cấp 6, cộng thêm cách sử dụng trong sách trung cấp, nhất định có thể thành công thôi miên viên quan ở khu vực này, trong quân đội đế quốc, dị năng hệ hỏa cấp SS là ai.

Tương lai là một mảnh xán lạn! Lê Hân tự cổ vũ chính mình, tinh thần phấn chấn đi đến phòng luyện tập, làm như không thấy ánh mắt ái muội của Sarah, chỉ vứt ra một câu sau giờ giải lao: “Hiện tại ta không có hứng thú với chuyện yêu đương, chỉ muốn tập trung toàn bộ sức lực cho sự nghiệp, hơn nữa ta là Nghiêm Cách đảng.”

Bĩu môi không nói gì, dù sao nhìn thái độ Nghiêm Sí cũng không giống trên mạng nói, Lý Hâm câu dẫn Nghiêm Sí, ngược lại là Nghiêm Sí liều mạng dính lấy Lý Hâm lại bị ghét bỏ. Nàng cũng không phải một hai bắt Lý Hâm ở bên Nghiêm Sí, chỉ cần Nghiêm Sí không cùng Grant là được, nàng muốn xem tiểu tử kia khó chịu thế nào a.

Nhất định bởi vì Grant lớn lên rất giống Grant lão nguyên soái, nàng luôn rất ghét người cha chỉ thấy qua được vài lần này của mình.

Các diễn viên khác đều bắt đầu nỗ lực kết nối tình cảm với nhân viên tổ tiết mục, tăng tình hữu nghị, cố gắng để tiết mục có thể tăng diễn thêm vài phút. Lê Hân lại làm như không thấy, mỗi ngày không ngừng luyện tập trong phòng sáng tác của Sarah, khắc khổ luyện thổi, một khắc không ngừng, mỗi ngày luyện chừng 12 tiếng đồng hồ, mệt đến mức ngay cả thức ăn dinh dưỡng cũng không nhai được ( quai hàm không nghe điều khiển), chỉ có thể dựa vào việc tiêm dinh dưỡng tề cung cấp năng lượng.

Sarah đã từng tò mò giật ống tiêu thổi một lúc, đừng nói thổi được thuần thục như Lê Hân, lúc nàng thổi ra một hơi cảm giác mặt đều cứng đờ, dùng lực hoàn toàn khác với bình thường, các cơ rất dễ bị đau. Luyện tập thế kia mà thiếu niên D- Lý Hâm này lại có thể kiên trì lâu như vậy, đây là kiểu nghị lực gì. Sarah âm thầm gật đầu, khinh bỉ liếc nhìn những người đang tìm kiếm quan hệ kia, quả thật kiểu người như vậy dễ có địa vị hơn, nhưng đạo trời đền đáp kẻ cần cù, so với tìm quan hệ đi cửa sau, tôi luyện bản thân mới là quan trọng nhất.

Sarah trở thành fan của Lê Hân, chính là tình nhân trong mắt hóa Tây Thi, nhìn Lê Hân thấy chỗ nào cũng tốt a, không giỏi giao tiếp cũng bị nàng xem thành khắc khổ nỗ lực cùng thanh cao.

Một khúc 《Bích Hải Triều Sinh Khúc》, khiến Sarah đã có xu hướng trở thành fan não tàn. Nếu đem 《Quan San Nguyệt》ra thổi, chỉ sợ nàng càng thêm điên cuồng.

Khúc cổ cầm được cải biên phỏng theo bài thơ cổ năm chữ 《Quan San Nguyệt》của thi nhân Lý Bạch, phiên bản tiêu khúc của nó cũng được coi là một trong mười tiêu khúc nổi tiếng nhất Trung Quốc, so với sự rộng lớn thuần túy của 《Bích Hải Triều Sinh Khúc》, 《Quan San Nguyệt》lại lộ ra một loại bi tráng, thê lương. Chinh nhân nhớ nhà, cảnh tượng chiến tranh, tưởng niệm quê hương. Quan ải minh nguyệt, sa trường ai oán, lính canh biên giới muốn trở về, trong đó ẩn chứa tình cảm, lại có thể khiến người hiểu thế nào là chiến trường tàn khốc như Sarah chấn động?

Tạm thời Lê Hân không định đưa nhạc hệ thống tặng ra, đây là hệ thống tặng khi hắn lấy được tư cách biểu diễn thăm hỏi, hắn vẫn luôn lén tập, chưa từng biểu diễn trước mặt mọi người. Hắn còn đang do dự, nếu Sarah thật sự giúp hắn tranh thủ được tiết mục trứng màu, như vậy cuối cùng hắn nên thổi 《Bích Hải Triều Sinh Khúc》hay 《Quan San Nguyệt》. 《Quan San Nguyệt》 không giống những nhạc khúc miêu tả chiến tranh tàn khốc khác, nó có ý nghĩa sâu xa hơn, nó không chỉ đơn giản là lên án hay ca ngợi chiến tranh, mà là ngầm biểu đạt một ý nghĩ “Nãi tri binh giả thị hung khí, thánh nhân bất đắc dĩ nhi dụng chi”*, nó mang lại một ý nghĩa sâu sắc hơn cho chiến tranh.

*Chuyện binh đao là điều dở xưa nay. Bậc hiền đức ít khi nào dùng tới.

Đương nhiên, nếu Sarah không tranh thủ được, vậy Lê Hân nghĩ cái gì cũng vô ích.

Thời gian rất nhanh, đảo mắt đã qua mười ngày, Lê Hân tận lực tránh xa Nghiêm Sí, Nghiêm Sí một lần nữa bị Lê Hân phũ phàng từ chối, còn bị lấy dạ tiểu nhân đo lòng quân tử, tạm thời bảo trì hình thức nhìn trộm, không tiếp tục động tay động chân. Đương nhiên, điều này cũng có thể bởi vì Lê Hân quá mức chăm chỉ, mỗi ngày không phải luyện tập thì chính là ngủ, căn bản không có cơ hội xuống tay, chỉ có thể âm thầm quan sát. Nhìn hắn nỗ lực lại mỏi mệt như vậy, chỉ cần là người thật lòng thích hắn, đều sẽ không quấy rầy hắn vào lúc này, làm hắn phiền lòng.

Huống chi Nghiêm Sí còn là fan não tàn của Lê Hân, mỗi ngày có thể đứng ngoài cửa ( Sarah để lại khe cửa) nghe nhạc của Lê Hân, chính là hạnh phúc lớn nhất.

Thời lượng tiết mục của mỗi người, trình tự lên sân khấu cơ bản đã được định ra, các quân khu của từng nhóm biểu diễn đã được phân phối, các buổi diễn tập cũng đã được thực hiện nhiều lần. Lê Hân bị phân đến khu vực bảo hộ của quân đoàn số 3 ở biên cảnh, không phải quân đoàn số 1 nên Nghiêm Sí rất khó đi theo. Bất quá Triệu Chân một câu liền giải quyết vấn đề, những diễn viên này vẫn cần một vài nhân viên đi theo, Nghiêm Sí được sắp xếp vào bộ phận hậu cần của nhóm Lê Hân, cứ như vậy danh chính ngôn thuận mà đi cùng.

Nghiêm Sí yên lặng nhìn Triệu Chân một lúc, tặng một kiện mô hình cơ giáp ‘Chinh Đồ’ phiên bản giới hạn cho con trai Triệu Chân. ‘Chinh Đồ’ là cơ giáp được một vị anh hùng điều khiển, người đã dẫn dắt binh lính của mình đẩy lùi loài trùng vũ trụ đang trỗi dậy hơn một ngàn năm trước, là sự tồn tại mà mỗi chiến sĩ đều khao khát. Mô hình mô phỏng cơ giáp ‘Chinh Đồ’ không phải vật để bán, bao nhiêu tiền cũng không mua được. Bất quá vị anh hùng kia tên là Nghiêm Phong, là tổ tiên của Nghiêm Sí, cho nên trong tay y có không ít mô hình cơ giáp, đưa ra …… cũng rất đau lòng.

Triệu Chân khẽ cười, như thể ngay lập tức lĩnh hội kỹ năng vô ảnh thủ, tàn ảnh của động tác còn chưa biến mất, mô hình cơ giáp đã không cánh mà bay khỏi tay Nghiêm Sí! Nghiêm Sí hơi nhíu mày, cuối cùng chỉ gật đầu với nữ sĩ Triệu Chân. Trở về thu thập hành lý, chuẩn bị cùng Lê Hân đến quân khu của quân đoàn số 3. Đương nhiên, thiếu tướng từ trước đến nay đều đơn giản không có gì nhiều để thu thập, chỉ cần gom mọi thứ vào bên cạnh hộp si hán đã biến nặng, sau đó đem hộp si hán trân quý bỏ vào xích không gian, hành lý liền thu thập xong.

Lê Hân có cơ hội được tiết mục trứng màu, lãnh đạo của nhóm bọn họ là Sarah, nàng sẽ đi theo toàn bộ hành trình, cũng là lãnh đạo có quân hàm cao nhất, tranh thủ cơ hội cho Lê Hân cùng tổ tiết mục.

Tất cả đều chuẩn bị ổn thoả, còn 3 ngày nữa mới đến buổi biểu diễn, các diễn viên đóng đã thu dọn hành lý xong, liên hệ với quân khu biểu diễn, xuất phát sớm. Điều này chủ yếu là do điều kiện biên giới gian khổ, rất nhiều người tới đều không chịu nổi khí hậu nơi đó, nếu sự cố xảy ra trước một hai ngày còn có thể kịp thời điều trị, nếu phát tác trong lúc biểu diễn sẽ rất tồi tệ, trước kia cũng từng xảy ra chuyện như vậy, mọi người đều khá có kinh nghiệm.

Tính trên thời gian trình diễn và ba ngày thích nghi, lần này bọn họ sẽ ở lại quân đoàn số 3 trong 10 ngày, nhất định là cơ hội tốt cho nhóm quang côn (người độc thân) xuống tay, quân khu bên kia đã dọn xong ký túc xá tốt nhất cho bọn họ, nghe nói nằm ở giữa khu ký túc xá, ân, đúng là chỗ tốt, ai đến dưới lầu thổ lộ cũng gần, thật thuận tiện.

Về biểu diễn thăm hỏi, các chiến sĩ có đức hạnh gì Nghiêm Sí quanh năm đóng quân ở biên cảnh hiểu rõ hơn ai hết, nghĩ tới y liền đen mặt. Tặng mô hình cho con trai Triệu Chân tuyệt đối không uổng phí, nhất định phải đi theo toàn bộ hành trình.

Lúc cưỡi tinh hạm, Lê Hân chọn khoang ngủ an toàn như thường lệ, không chọn không được. Lần này bọn họ đi từ Thủ Đô Tinh đến biên cảnh, đi qua hơn mười mấy trạm không gian, ước chừng phải mất 20 tiếng đồng hồ. Loại thân thể này của hắn, trải qua mười mấy lần chuyển tiếp không gian mà không có bất cứ phòng hộ gì…… Ha hả, lúc tới quân khu, liệu có còn tìm được phân tử hoàn chỉnh nào của hắn nữa không?

Nằm vào khoang ngủ, Nghiêm Sí giúp Lê Hân điều chỉnh nhiệt độ, sau đó đóng cửa khoang. Trước khi cửa đóng lại, Lê Hân nghe thấy Nghiêm Sí nói: “Yên tâm nhé.”

Sau đó hắn thật sự yên tâm, một đường không hề tỉnh lại!

Rõ ràng thời gian ngủ Nghiêm Sí đặt chỉ có 20 giờ, lấy tinh thần lực hiện tại của Lê Hân, chỉ cần 1 tiếng rưỡi sẽ tỉnh lại. Chính là hắn hoàn toàn không có cảm giác mà ngủ một giấc đến khi tinh hạm hạ cánh, vẫn là Nghiêm Sí mặt than mở cửa khoang, loại cảm giác an tâm khó hiểu khi được y thủ bên ngoài này quả thực quá quỷ dị.

Bất quá chưa kịp đào sâu tâm lý quỷ dị này, Lê Hân thiếu chút nữa đã bị đội ngũ nghênh đón như phá cửa tinh hạm dọa sợ rồi.

Mấy hán tử cao to, thể trọng 90 kg, trên người tất cả đều là cơ bắp không có chút thịt thừa, dựa vào thể lực cường hãn chen lên phía trước, dùng thân hình lấp kín cửa tinh hạm, lộ ra nụ cười hù chết hoa: “Hoan, hoan nghênh!”

Các diễn viên đều bị chặn ở cửa, sợ tới mức ôm thành một đoàn, bộ dáng phá lệ chọc người yêu mến. Lê Hân suy xét đến bên cạnh Nghiêm Sí, Nghiêm Sí khẽ nhướng mày, hơi nâng tay về hướng Lê Hân, kết quả còn chưa chạm tới, Lê Hân đã bị Sarah một phen ôm đi, hạnh phúc mà chôn vào ngực.

Sarah nhướng mày nhìn Nghiêm Sí: “Tuy ta là Nghiêm Cách hắc, nhưng bây giờ ta thích Lê Hân hơn, đừng mơ chiếm tiện nghi của hắn.”

Sức mạnh fan não tàn, chính là cường hãn như thế.

“Đều cút ngay cho ta, dáng vẻ còn ra thứ gì, kỷ luật đâu!” Một giọng nói nghiêm nghị truyền đến, nhóm hán tử chen ở cửa bị người xách lên từ phía sau, tay một người chân một người tất cả đều bay lên. Một soái ca thân cao mét 9, vóc dáng hoàn mỹ muốn lấy mạng như Nghiêm Sí, quân trang thẳng tắp đứng trước mặt mọi người, khẽ mỉm cười: “Hoan nghênh các vị đã đến, ta là người phụ trách thủ vệ quân biên cảnh Bỉ Ngạn tinh hệ, thượng tướng Elivi Glin. Vừa rồi chỉ là ngoài ý muốn, ta bảo đảm, không bao giờ xảy ra nữa chuyện như vậy nữa, xin mọi người yên tâm.”

Quan chỉ huy đứng đầu quân khu đều là thượng tướng, mỗi quân khu lại chia ra từng đơn vị trên tinh hệ, có hơn bảy phân đội, phụ trách bởi bảy trung tướng hoặc thiếu tướng. Bỉ Ngạn tinh hệ chỉ là một quân khu của quân đoàn số 3, mỗi quân đoàn có bốn quân khu. Hơn nữa biên chế quân binh hiện tại, biên chế của 100 triệu quân binh là con số vô cùng đáng sợ, Lê Hân cũng không biết 100 triệu người ở chung một chỗ rốt cuộc là bao nhiêu người. Hơn nữa đây chỉ là số quân biên cảnh, mỗi tinh cầu còn có võ cảnh và quân nhân xuất ngũ khác.

Quân khu chỗ của Lê Hân, có hơn 6 triệu người.

Có thượng tướng Elivi tọa trấn, nhóm hán tử nhiệt tình đều thành thành thật thật mà đứng xếp hàng hai bên, hoan nghênh nhóm tức phụ tương lai…… khụ khụ, đoàn biểu diễn.

Trong đó đáng chú ý nhất đương nhiên là trung tướng Sarah với dáng người nóng bỏng lại xinh đẹp mê người, Lê Hân bị nàng ôm cạnh người tự nhiên cũng thu hút sự chú ý của mọi người. Elivi đảo một vòng qua mặt Lê Hân, trước đó y đã nhận được danh sách diễn viên, biết thiếu niên này tên là Lý Hâm, bất quá……

“Vị thành niên?” Y cười với Sarah “Vị thành niên cũng không sao, một hai năm nữa liền trưởng thành.”

Sarah, Lê Hân, Nghiêm Sí: “……”

Đàn sói đói 800 năm không thấy thịt này!

Nhận ra thân phận không khỏi khiến cho xôn xao, lần này Nghiêm Sí mang theo kính râm quang học, người khác không nhận ra dáng vẻ y. Y giống như bảo tiêu yên lặng đứng sau Lê Hân, khí áp tương đối thấp, cộng thêm kính râm, cực kỳ hấp dẫn tầm mắt người.

“Vị này……” Elivi không có danh sách hậu cần, sửng sốt một chút “Dáng người quả thật không tồi.”

Lê Hân, Sarah: “……”

Đúng là bụng đói vơ quàng _(:3″ ∠)_

Đoàn biểu diễn thăm hỏi được quân biên cảnh Bỉ Ngạn nhiệt liệt hoan nghênh, tạo cho bọn họ môi trường tốt nhất, đãi ngộ tốt nhất, có mấy chục binh lính or sĩ quan vào ký túc xá bọn họ thay phiên trực, có thể đáp ứng bất cứ yêu cầu nào của các diễn viên. Ngay cả tài xế xe đưa bọn họ đến ký túc xá, mặt đều sưng lên, có lẽ tài xế có thể cướp được công việc này, bên trong cũng chịu không ít đau xót đi.

Cũng may trình độ y thuật của đế quốc cao, vết thương nhỏ như sưng mặt này, bôi thuốc lên vài giờ sẽ khỏi. Chính là mấy chục nam nhân với khuôn mặt sưng phù đứng gác kia…… Ân, quả là cạnh tranh khốc liệt, quả là thế giới cá lớn nuốt cá bé.

Tất nhiên điều kiện tốt nhất chính là mỗi người ở một phòng, quân biên cảnh không thiếu nhất chính là chỗ ở, 4 tinh cầu chứa hơn 6 triệu người, nó có bao nhiêu rộng lớn a. Hơn nữa, việc xây dựng nhà cửa ở đây đều bằng vật liệu địa phương, đất không đáng tiền, vật liệu không đáng giá, phòng ở có rất nhiều. Lê Hân kinh ngạc phát hiện chỗ bọn họ ở thế mà là khu biệt thự, hơn nữa là một người một gian biệt thự, điều kiện thế này cũng quá tốt đi?

Sarah thấy vẻ mặt Lê Hân, tri kỷ mà giải thích nghi hoặc cho hắn: “Đây đều là nơi ở của sĩ quan cấp tá trở lên, trước khi chúng ta tới tất cả đều đã chuyển ra ngoài!”

Lê Hân: “……”

Thật sự…… quá long trọng, long trọng đến mức làm hắn bất an, những ngày này hắn phải làm sao để bảo vệ tốt bản thân? Kia chính là một đàn sói từ trên xuống dưới muốn gặm vị thành niên (╯‵□′)╯︵┻━┻

Nhìn thấy vẻ mặt rối rắm của Lê Hân, Nghiêm Sí lẳng lặng đứng sau lưng hắn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.