Tinh Tế Chi Nguyên Soái Phu Nhân

Chương 008: - Đều Là Kẻ Thù



Editor: Troiwfmas


Tuyên Nhược Phong chậm rãi thu hồi ánh mắt, được nhân viên phục vụ dẫn theo đi tới lô ghế phía trước, cảm giác được một cổ không khí ngột ngạt, Tuyên Nhược Phong hít sâu, ngón tay tinh xảo chậm rãi cởi vài cúc áo, cổ áo hơi mở rộng lộ ra cái cổ trắng nõn.


Tiến vào trong lô ghế, cái đám ngồi trên ghế sô pha đang lựa chọn trai xinh gái đẹp thông qua một màn hình thật lớn, mà những người bị chọn đều sẽ trở thành mặt hàng tùy ý bọn nhà giàu đùa bỡn.


Nhìn đến cái màn hình kia, Tuyên Nhược Phong nghĩ tới chính tam ca mình cũng từng xuất hiện tại đây, trên màn hình thật lớn mặc người chọn lựa.


Vô pháp ức chế lửa giận nháy mắt tập dâng trào nơi ngực, ấn ký hình ngọn lửa như ẩn như hiện, cảm giác được giữa mày nóng cháy, Tuyên Nhược Phong vội vàng che lại cái trán, vận công ép xuống mới chậm rãi khôi phục.


Mà lúc này, mấy người đang chơi đùa phía trước mới phát hiện sự có mặt của Tuyên Nhược Phong, bọn họ cũng không chú ý tới bộ dáng Tuyên Nhược Phong tựa hồ không khoẻ, đều chỉ cảm thấy hoảng sợ.


Bọn họ không nghĩ tới Tuyên Nhược Phong cư nhiên lại tới sớm như vậy, có người âm thầm kinh hô, suy cho cùng cũng vì Đường Minh và bạn gái nhỏ của hắn đang ở lầu trên vận động trên giường. Tuyên Nhược Phong xuất hiện lúc này khẳng định sẽ cùng bạn gái nhỏ Đường Minh chạm mặt.


Tuyên Nhược Phong ánh mắt nhàn nhạt nhìn về phía Lâm Thịnh, Lâm gia nhị thiếu gia, bạn thân nhất của Đường Minh, cũng là một trong nhưng kẻ hại chết tam ca, Đường Minh cùng hắn ở trước mặt Quý Lạc chửi bới tam ca không thiếu một từ, cũng bởi vì vậy mà gián tiếp làm cho tam ca bị Quý Lạc hiểu lầm, cuối cùng có kết cục bi thảm.


Tuyên Nhược Phong giả vờ liếc nhìn chung quanh một vòng, không thấy Đường Minh mới ra vẻ nghi hoặc hỏi: “Đường Minh đâu? Sao không thấy anh ấy?”


Lâm Thịnh vội vàng tiến lên, giữa mày có một tia khẩn trương, lại nghĩ đến Tuyên Nhược Phong tính tình đơn thuần, tâm tình mới thả lỏng xuống, hắn cười tủm tỉm nói: “Nhược Phong, cậu sao sớm như vậy đã đến rồi?” Phải biết rằng, Đường Minh còn chưa chơi đùa đủ, vạn nhất để Tuyên Nhược Phong biết Đường Minh hiện tại đang làm gì, Tuyên Nhược Phong lại yếu đuối, chỉ sợ muốn cùng Đường Minh chia tay.


Nhưng mà bọn họ đều đã quên, Tuyên Nhược Phong là một người “Ngu ngốc”, vốn dĩ sẽ không phát hiện sự tình bọn họ che dấu, tuy nhiên không khí lại trở nên dị thường, có ngu ngốc cũng sẽ nhìn ra manh mối.


Mà lúc này, Lưu Lâm cũng vội vàng đứng dậy.


Tuyên Nhược Phong bình tĩnh nhìn chăm chú vào phương hướng hắn đi tới, Lưu Lâm diện mạo bình thường, là con trai của Thượng giáo quân hàm môt sao của Bắc khu, nguyện trung thành với Đường gia. Mà Lưu Lâm cũng vì đời trước thích tam ca, lại hận tam ca không yêu hắn mà bởi vì thế từ yêu sinh hận, tiêu tiền mua tam ca, đem tam ca giết chết ở trên giường.


Cũng là đầu sỏ chân chính thương tổn tam ca.


Lưu Lâm bị Tuyên Nhược Phong nhìn chằm chằm đến da đầu tê dại, thoáng thấy cái trán Tuyên Nhược Phong tựa hồ có cái gì đỏ rực như lửa ẩn hiện, trong lúc nhất thời hắn còn tưởng rằng chính mình nhìn lầm. Dùng sức nhắm lại đôi mắt, một lần nữa mở ra, cũng không phát hiện có cái gì không ổn. Nhưng mà, Lưu Lâm lại cảm thấy hôm nay Tuyên Nhược Phong tựa hồ có chút kỳ quái. Đôi mắt ám trầm, làm lông tơ trên lưng hắn dựng đứng, cảm giác như bị rắn độc theo dõi.


Tuyên Nhược Phong nỗ lực áp chế lửa giận, khóe mắt lại nhìn thoáng qua Trác Đại Lực ở trong góc, lặng lẽ đem mọi thông tin trong phòng chặn không cho bọn Trác Đại Lực có cơ hội liên lạc với Đường Minh, sau đó mới mỉm cười nhìn về phía mọi người.


“Các anh hôm nay rất kỳ quái a, giống như đang lo lắng điều gì?” Tuyên Nhược Phong cười cười.


Trác Đại Lực vừa bực vừa vội nhìn quang não trên cổ tay, thử vài lần đều không có phản ứng, thật đúng là gặp quỷ.


Tuyên Nhược Phong đem ánh mắt âm thầm từ trên người Trác Đại Lực thu hồi. Cái tên Trác Đại Lực này ở đời trước, chính là kẻ hạ dược tam ca.


Đang ngồi ở đây cơ hồ đều là kẻ thù của hắn, tình huống như vậy thật muốn Tuyên Nhược Phong phải phí toàn bộ sức lực mới có thể áp chế lửa giận.


Nếu hắn không gồng mình mà ức chế tâm tình, nơi này chỉ sợ đã sớm thành biển máu. Hậu thiên đích thí thần, nếu không có Sư tôn giúp đỡ, hắn căn bản không có biện pháp ức chế ma tính trên người.


Mà Tuyên Nhược Phong chỉ sợ cũng sẽ bị Thiên Đạo để mắt, Tuyên Nhược Phong sẽ không làm cái loại chuyện tốn công vô ích này.


Lưu Lâm cười ha ha: “Không có a, Nhược Phong, trước tiên ở này đợi đi, Đường thiếu một lát sẽ lại đây.”


Tuyên Nhược Phong lại lắc lắc đầu: “Tôi đi vào nhà vệ sinh một chút, quay lại sau.”


“Đúng đúng đúng, cậu đi vào nhà vệ sinh trước đi, Đường thiếu lập tức sẽ tới đây.”


Mấy người vội vàng gật đầu, chờ Tuyên Nhược Phong xoay người rời khỏi, mấy người thi nhau thở dài nhẹ nhõm một hơi, chỉ cần Tuyên Nhược Phong không truy cứu nguyên nhân là được.


Nhưng mà bọn họ không ngờ, Tuyên Nhược Phong muốn đi nhà vệ sinh là không sai, nhưng lại là nhà vệ sinh ở lầu ba, bởi vì nhà vệ sinh ở lầu hai đột nhiên bị hỏng, hắn chỉ có thể lên lầu ba, lầu một cũng bỗng nhiên cúp nước sửa chữa. Tuyên Nhược Phong muốn không lên lầu ba cũng không được.


Suy cho cùng, nếu là sự cố ngoài ý muốn thì cũng không thể trách Tuyên Nhược Phong được.


Chậm rãi thu hồi hạc giấy, Tuyên Nhược Phong tiến lên lầu, quả nhiên thấy được hai gương mặt quen thuộc kia, mặc đồng phục của nhân viên đang bàn tán về chuyện gì đó.


Sau khi vào buồng vệ sinh, Tuyên Nhược Phong ở bên trong liền vô ý nghe được hai người phục vụ đàm luận chuyện phong lưu cửa Đường thiếu ở trước cửa, Tuyên Nhược Phong sắc mặt lập tức âm trầm, hắn tìm tới hỏi hai người kia đã biết Đường Minh ở phòng nào.


Đi tới trước cửa phòng của Đường Minh, hắn nhẹ nhàng gõ cửa.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.