Editor: Troiwfmas
Sau khi đóng lại quang não, sắc mặt của Long Tiểu Nhu lập tức trở nên khó coi, nắm tay trắng nõn nhẹ nhàng che lên miệng nôn khan.
Có trời mới biết, mỗi lần nhìn thấy gương mặt của Vương Sơ Tình, nàng đều ghê tởm đến mấy ngày ăn không ngon. Nhưng vì phải sắm vai bạn tốt thâm tình, nàng chỉ có thể tiếp tục chịu đựng vị Vương Sơ Tình ghê tởm luôn vô cớ gây rối kia. Vương Sơ Tình cũng không tự ngẫm nghĩ lại xem đã mang đến cho nàng biết bao nhiêu phiền toái, nếu không phải vì Vương Sơ Tình, nàng sẽ xúi giục người khác động thủ với Tuyên Nhược Phong hay sao?! Cuối cùng lại để cho Hoa gia đoạt được tiên cơ.
Mặt gương phản chiếu thân ảnh của Long Tiểu Nhu vừa tinh xảo lại diễm lệ, có thể xem là một trong những người cháu gái lớn lên đẹp mắt nhất của Long gia.
Nàng nhìn về phía thanh niên đang ngồi ở mép giường, bất mãn bỉu môi: "Vào cũng không biết gõ cửa?"
Thanh niên đang ngồi bắt chéo chân ở mép giường nghe vậy, vốn định nhịn xuống, nhưng chỉ cần tưởng tượng đến bộ dáng lè lưỡi không ngừng nôn khan của tỷ tỷ, hắn vẫn nhịn không được bật cười ra tiếng.
"Tỷ, tỷ mỗi lần cùng Vương Sơ Tình nói chuyện xong đều sẽ ghê tởm buồn nôn mấy ngày ăn không vô, thế mà vẫn còn dũng khí cùng nàng ta thư từ qua lại?" Khóe mắt thanh niên chứa đầy ý cười liếc nhìn vị tỷ tỷ của mình, mỗi lần thấy bộ dáng tỷ ấy nuốt không trôi, hắn liền nhịn không được mà cười không ngừng.
Long Tiểu Nhu tức giận nương theo hình ảnh phản chiếu trong gương trừng mắt nhìn thanh niên: "Long Tiểu Quân, ta làm như vậy là vì ai?" Nàng sở dĩ bày bố tất cả mọi chuyện đều là vì muốn nâng đệ đệ của mình lên cái vị trí kia. Tuy rằng cái ghế Tổng thống trước nay không phải là cha truyền con nối, nhưng nếu là con cháu Long gia thì vẫn giành được ưu thế hơn một chút. Một nhiệm kỳ của Tổng thống kéo dài mười năm, mà gia gia đã đảm nhiệm liên tiếp ba kỳ, nếu muốn tiếp tục nữa chỉ sợ cũng không được. Gia gia chuộng hoà bình, bị Trùng tộc, Long tộc và Tang thi uy hiếp đến sự yên bình nhiều năm như vậy, gia gia vẫn cứ lần này tới lần khác cùng đối phương ký kết hiệp nghị hoà bình?! Nhưng nàng thì không muốn phải tiếp tục nhịn nhục, hơn nữa nàng vô cùng chán ghét Trùng tộc, thề có một ngày nàng sẽ san bằng cái đám Trùng tộc đó.
Cho nên, không ít thành viên trong Long gia đã ở trong tối mưu tính rất nhiều năm. Cái vị trí kia cũng sớm nên đổi cho đám con cháu bọn họ là được rồi, đối với sự thay đổi này của Lam tinh, hẳn là có rất nhiều người nóng lòng muốn thử.
Gia gia chung quy đã trải qua những tháng ngày sinh hoạt thanh nhàn quá lâu, đầu óc cũng dần dần trở nên không rõ ràng lắm.
Long Tiểu Quân đứng lên, dáng người cao lớn chậm rãi đi về phía Long Tiểu Nhu, hắn chủ động ôm lấy cổ Long Tiểu Nhu, nhìn vào trong gương, cùng Long Tiểu Nhu bốn mắt nhìn nhau.
"Ta biết tỷ tỷ đều là vì ta, tỷ vì ta hy sinh nhiều như vậy, ta sẽ không phụ lòng tỷ. Nhưng mà biểu tình nôn mửa vừa rồi của tỷ thật sự quá khôi hài." Long Tiểu Quân lần thứ hai cười ra tiếng, lồng ngực chấn động, cười đến sảng khoái.
Long Tiểu Nhu thấy thế cũng nhịn không được mà cười theo, nhẹ nhàng gõ đầu Long Tiểu Quân: "Tiểu tử thúi, dám lấy tỷ tỷ ra trêu đùa?"
"Được, ta sai rồi." Long Tiểu Quân nghiêm túc nhận lỗi, sau đó liền nói tới chính sự, "Bao nhiêu người tranh nhau muốn kết nhân duyên với Mạc gia, vậy mà Vương gia cũng dám ghét bỏ?"
"Dù sao hôn nhân giải trừ cũng tốt, chúng ta cũng không cần phải mượn cớ."
Đúng như lời đệ đệ, hôn ước với Mạc gia bao nhiêu người cầu còn không được, cũng chỉ có Vương Sơ Tình mới có thể cự tuyệt. Nàng cũng đã hỏi Vương Sơ Tình rồi, là chính miệng nàng ta cự tuyệt mối hôn sự này, không hề liên quan tới nàng nha, huống hồ, đầu óc Vương Sơ Tình hình như đã không còn được tỉnh táo cho lắm. Cũng tới lúc nàng nên cùng Vương Sơ Tình phủi sạch quan hệ rồi.
Hai tỷ đệ ở trong phòng nói chuyện thêm một lúc liền nghe được tiếng gõ cửa, lúc này hai người họ mới mặc lễ phục đi ra ngoài, chậm rãi bước xuống cầu thang xoắn ốc được làm bằng đá.
Bọn họ đi vào bên trong yến hội, cư nhiên nhìn thấy Hoa Thiện cũng tới tham dự, hơn nữa còn dẫn theo một nữ hài làm bạn đồng hành.
Hai tỷ đệ hơi sửng sốt, lại rất nhanh hiện lên ý cười.
"Xem ra, thật sự rạn nứt rồi."
Long Tiểu Quân cười khẽ: " Đây không phải là chuyện rất tốt hay sao?"
Hoa Thiện không chỉ mang bạn gái đến cùng, quan trọng nhất chính là, bọn họ cũng lần đầu nhìn thấy Hoa Thiện bỏ mặc Long Tiểu Thiên một bên, cùng người khác trò chuyện vui vẻ như vậy.
Đến ngay cả bóng dáng của Long Tiểu Thiên, Long Tiểu Quân tìm kiếm khắp nơi cũng chưa tìm thấy. Tiệc đính hôn của thân tỷ tỷ mà cũng không ra mặt, xem ra, sự tình lần này đối với Long Tiểu Thiên là đả kích rất lớn.
Long Tiểu Quân ở góc ban công phát hiện được hành tung của Long Tiểu Thiên.
Long Tiểu Quân buông tay Long Tiểu Nhu, khóe miệng nâng lên một nụ cười xấu xa, sau khi cùng mọi người chào hỏi liền đi tới ban công, chậm rãi hướng về phía Long Tiểu Thiên đang đứng.
Thanh niên tuấn mỹ toàn thân mặc bộ lễ phục màu trắng, màu trắng của lễ phục hỗ trợ làm nổi bật lên dáng người thon dài đĩnh bạt của hắn, đầu tóc cũng được cẩn thận chải chuốt, khiến khuôn mặt hắn càng thêm thanh tĩnh. Đôi mắt bình thường luôn ánh lên ý cười, giờ phút này lại sâu thẳm mờ mịt nhìn vô định về nơi xa chân trời, giữa hai ngón tay trắng nõn kẹp một điếu thuốc khiến cho người khác nhìn vào có một loại cảm giác sa sút không rõ.
Một cơn gió thổi qua, khói thuốc màu trắng tiêu tán khắp nơi, mái tóc đen nhánh của Long Tiểu Thiên cũng theo gió bay múa lay động.
Long Tiểu Quân hơi nâng lên khóe môi, xem ra lần này thật sự bị thương rồi.
"Tiểu Thiên đệ đệ sao lại một mình ở chỗ này buồn bã hút thuốc thế này? Đây chính là tiệc đính hôn của thân tỷ tỷ ngươi nha?" Tiếng nói sang sảng của Long Tiểu Quân theo gió vút lên.
Long Tiểu Thiên chậm rãi nghiêng đầu, "Quân ca, ta hiện tại không có gì tâm tình cùng ngươi nói chuyện phiếm. Đại sảnh có nhiều vị tiểu thư như vậy, không phải là điều ngươi mong muốn nhất hay sao? Tùy tiện tìm một người, chắc chắn họ đều rất vui lòng bồi ngươi vui vẻ cả một đêm đi?"
Đây là lần đầu tiên Long Tiểu Thiên nói với hắn nhiều như vậy nha, Long Tiểu Quân nhướng mày, gọn gàng dứt khoát chọc phá bí mật mà Long Tiểu Thiên che giấu hồi lâu: "Nhìn người mình thích mang theo nữ hài khác tới tham gia yến hội, khó trách trong lòng ngươi không dễ chịu đi?!"
Nghe vậy, sắc mặt Long Tiểu Thiên khẽ biến, đem điếu thuốc trong tay ném xuống đất: "Ngươi đang nói bậy gì đó?"
Long Tiểu Quân khẽ cười nói: "Chẳng lẽ ta nói sai rồi sao? Long Tiểu Thiên, ngươi thích Hoa Thiện không phải là sự thật hay sao? Cho nên ngươi không hy vọng Giang Tình có được Linh Năng, thà cứ để như vậy có một ngày rồi nàng ta cũng sẽ không xong. Nếu không, ngươi đã nhanh chóng báo tin cho Tuyên gia. Không đến mức Tuyên gia ngay cả thời gian chuẩn bị đều không có, nếu Tuyên Nhược Phong chết đi, Tuyên gia khẳng định sẽ không nghe lời như vậy." Long Tiểu Thiên ở trong cái nhà này muốn đoạt quyền căn bản không có phần thắng, tỷ tỷ của hắn ta cũng đã từ bỏ hắn ta. Ban đầu hắn cũng cho rằng, Long Tiểu Thiên bởi vì muốn được Hoa gia ủng hộ mới cùng Hoa Thiện lui tới, nhưng sau lại thấy không phải như vậy? Rõ ràng biết Hoa Thiện ở Khu Nguy Hiểm sinh tử không rõ, lại còn cố chấp không sợ chết mà lao đến, nếu thật sự chỉ là quan hệ lợi dụng, Long Tiểu Thiên không cần thiết làm đến chân thật như vậy. Long Tiểu Thiên khẳng định là đã thích Hoa Thiện, hơn nữa còn thích từ rất lâu rồi.
"Đây chỉ là ngươi suy đoán, ta chỉ đem Hoa Thiện xem như hảo huynh đệ, không hơn." Long Tiểu Thiên nâng lên giày da màu đen ra sức dẫm nát tàn thuốc. Người khác có nói như thế nào hắn cũng không sao cả, hắn chỉ đem Hoa Thiện xem như bạn tốt mà thôi.
"Đáng tiếc a, vô luận ngươi canh giữ ở bên cạnh người ta bao lâu, trong lòng hắn cũng chỉ nghĩ tới người kia, không hề có ngươi." Long Tiểu Quân tựa hồ có ý định muốn kích thích Long Tiểu Thiên, hắn dựa vào một bên lan can bằng đá ánh mắt tỏ vẻ tiếc hận.
Long Tiểu Thiên nhíu mày, từ trong túi lấy ra một cái hộp sắt, châm một điếu thuốc khác: "Quân ca câu chuyện này khá buồn cười, ngươi có thể kể nhiều thêm chút, ta vui vẻ lắng nghe."
"Đừng giả vờ nữa, ngươi có thấy mệt hay không a?" Long Tiểu Quân tỏ vẻ bất đắc dĩ.
......
Đương nhiên là mệt.
Chỉ là hắn không nghĩ tới, tất cả mọi người tựa hồ đều hiểu lầm quan hệ giữa hắn cùng Hoa Thiện? Nếu có thể làm Hoa Thiện vui vẻ, hắn có thể làm bất cứ chuyện gì, hắn mới là người không hy vọng Tuyên Nhược Phong xảy ra chuyện nhất kia kìa.
Nhưng mà...... Hoa Thiện không tin hắn.
"Chẳng lẽ không phải vì Hoa Thiện đã nhận ra tâm tư của ngươi đối với hắn, cho nên mới cùng ngươi đoạn tuyệt lui tới hay sao? Tiểu Thiên, kẻ thức thời là trang tuấn kiệt, ngươi có hiểu không?"
Long Tiểu Quân cuối cùng đã biểu lộ ý định của mình, hắn muốn mời gọi Long Tiểu Thiên ủng hộ mình.
Tại thời điểm này đưa ra đề nghị này cũng rất khó nói, Long Tiểu Thiên không đối chọi gay gắt với Long Tiểu Quân nữa, hắn nhíu mày, hồi lâu sau mới mở miệng: "Ta sẽ suy xét, cho ta......"
"Tiểu Thiên." Giọng nói của Hoa Thiện bỗng nhiên truyền đến, đánh gãy cuộc nói chuyện giữa hai người bọn họ.
Nghe được Long Tiểu Thiên nói sẽ suy xét, Long Tiểu Quân vừa lòng gật đầu, nghiêng thân mình, nhìn Hoa Thiện liếc mắt một cái.
Chỉ thấy Hoa Thiện dùng một bước lớn vượt xuống bậc thang, hướng về hai người bọn họ đi tới: "Tiểu Thiên, tôi muốn cùng cậu nói chuyện."
Long Tiểu Quân thấy thế, đối với Hoa Thiện bày ra một nụ cười hảo hữu, Hoa Thiện chỉ lễ phép gật đầu một cái có lê. Ánh mắt Long Tiểu Quân hơi đen lại, đột nhiên mở miệng trêu ghẹo: "Mâu thuẫn nhỏ giữa bạn tốt có gì mà không bỏ qua được, đừng giận dỗi lâu quá." Nói xong, Long Tiểu Quân vỗ vỗ bả vai Hoa Thiện rồi mới rời đi.
Hoa Thiện gật đầu: "Tôi biết."
Chờ sau khi Long Tiểu Quân rời đi, Hoa Thiện bước vài bước đi đến trước mặt Long Tiểu Thiên, hơi mỉm cười: "Cậu vẫn không chịu cùng tôi liên lạc, vẫn còn giận hay sao?"
Long Tiểu Thiên nhún vai: "Tôi chỉ cảm thấy không cần thiết, hơn nữa những gì ca ca tôi nói cậu chắc cũng nghe hết rồi đi? Cậu có cảm tưởng gì nói tôi nghe một chút."
"Tôi......" Đối với chuyện tình cảm của Long Tiểu Thiên, hắn không có bất kỳ cảm tưởng gì, hắn chỉ muốn biết, chuyện còn lại có phải là do Long Tiểu Thiên cố ý hay không.
Nhìn thấy biểu tình của Hoa Thiện, Long Tiểu Thiên cười khổ: "Cậu căn bản không tin tôi, chúng ta nhận thức mười mấy năm, biểu tình của cậu tôi còn nhìn không hiểu hay sao? Nhưng tôi muốn nói là, lúc tôi nhận được tin tức thì mọi chuyện đã xảy ra rồi, nếu cậu không tin tôi, tôi cũng không có biện pháp". Kể cả bây giờ có tin thì sẽ như thế nào, tâm hắn cũng đã chết rồi, cũng không có biện pháp dâng lên bất kỳ cảm xúc vui sướng nào.
Long Tiểu Thiên vẫn luôn biết thân biết phận của chính mình, bởi vì rất thức thời, cho nên hắn cũng không dám làm thương tổn nữ hài mà Hoa Thiện thích.
Tuy rằng Hoa Thiện mấy lần phủ nhận, nhưng người ngoài nhìn vào đều rất rõ ràng, Hoa Thiện hẳn là thích Giang Tình.
Nhưng lúc này, Hoa Thiện lại kiên định gật đầu: "Tôi tin tưởng cậu."
Long Tiểu Thiên sửng sốt, bàn tay đang châm lửa cho điếu thuốc cũng hơi dừng lại, hắn bỗng nhiên phát hiện trái tim vốn nên hết hy vọng kia cư nhiên vẫn sinh ra một tia vui sướng.
Nhưng mà ánh mắt của hắn rất mau rơi xuống mấy bậc thang ở ngoài kia, ở đó hiện lên bóng dáng của một nữ hài dung mạo mỹ lệ.
Lồng ngực lập tức nguội lạnh, hắn đem thuốc lá lần nữa thả vào trong hộp.
Hướng về Hoa Thiện cười nói: "Cảm tạ! Anh em."
Cũng chỉ có thể là anh em.
Long Tiểu Thiên đối với Hoa Thiện gật gật đầu, lướt qua người Hoa Thiện, đem bật lửa bỏ vào túi áo trước ngực, chậm rãi đi tới nữ hài trước mặt, tao nhã mời: "Tôi có thể có vinh hạnh mời vị tiểu thư mỹ lệ này nhảy một điệu hay không?"
Khuôn mặt Giang Tình rất nhanh đã đỏ ửng, ánh mắt nhút nhát nhìn về phía Hoa Thiện. Nhìn thấy nữ hài nóng lòng muốn thử, Hoa Thiện đối với nàng gật gật đầu.
Được đồng ý, Giang Tình mau chóng đem tay đặt vào trong lòng bàn tay của Long Tiểu Thiên, cao hứng vui vẻ đồng ý, cùng Long Tiểu Thiên tiến vào sân nhảy.
Hoa Thiện lẳng lặng quan sát hình ảnh hai người nhìn nhau cười, tổng cảm thấy trước kia Long Tiểu Thiên đối với hắn quả nhiên chưa từng thân cận như vậy. Giống như đã đánh mất thứ gì đó, trong lòng trống rỗng.
Hoa Thiện nhíu mày, hắn không thích cảm giác như vậy chút nào, hắn luôn cố gắng bảo trì khoảng cách với Long Tiểu Thiên, hắn làm sai rồi sao? (Sai quá sai bạn êy)