Editor Milley
Thời Nguyên nghe Dị nói xong.
Mặt vô biểu tình nhìn y.
Nhìn thẳng Tiểu Kim Long đối diện dời đi tầm mắt.
Chủ ý này thật sự tệ mà.
Thời Nguyên âm thầm phun tào.
Bất quá, hình như quả thật không có biện pháp nào khác.
Cuối cùng đành miễn cưỡng gật đầu.
Đôi tai ửng đỏ vén lên một chút quần áo.
Tiểu Kim Long bỗng chốc biến nhỏ liền bay tới quấn quanh người hắn.
Vảy lạnh lẽo.
Thời Nguyên nhịn không được cảnh cáo y: “Không được lộn xộn!”
Tiểu Kim Long đang du tẩu trên người Thời Nguyên lập tức cứng đờ.
Thu hồi long trảo, bằng không sẽ tổn thương đến giống cái.
Cảm nhận được Tiểu Kim Long trong quần áo không còn loạn động nữa.
Thời Nguyên lúc này mới duỗi tay xoa xoa hai má nóng bừng.
Thân hình Tiểu Kim Long quấn quanh eo hắn cùng trước ngực dần dần bị phủ ấm, không còn lạnh nữa.
Thời Nguyên buồn bực rũ đầu.
Như thế nào hắn liền đồng ý cái chủ ý xấu này.
Bất quá đã đáp ứng rồi, hơn nữa đối phương cũng đã chui vào cũng không hảo đổi ý lại.
Vẫn là mau rời khỏi nơi này là tốt nhất.
Gần tới cửa động, Thời Nguyên cố ý dừng lại bôi một chút bụi lên mặt mình.
Cúi đầu nhìn quần áo trên người.
Vì những động tĩnh khác thường trước đó.
Hắn ở dưới lòng đất chạy loạn khắp nơi nên cũng hơi bẩn thỉu.
Cũng không biết hình tượng như vậy có thể hay không qua mặt đi.
Thời Nguyên có chút thấp thỏm.
Chuẩn bị tốt tâm lý sau, liền bước ra ngoài.
Sau khi bị người ngăn lại.
Thời Nguyên thập phần trấn định nói: "Lúc trước bên trong sụp mỏ, ta bị vây ở bên trong, vừa mới đào thông ra tới, đây là số khoáng thạch được đào ra.”
Nói xong, Thời Nguyên liền đem túi trong tay đưa qua.
Cùng lúc trước nộp lên không sai biệt lắm.
Mấy tên thú nhân kiểm tra ở lối đi này không phải là người dẫn đầu lúc trước.
Nhìn hẳn tương đối dễ nói chuyện đi.
Trong lòng bàn tay Thời Nguyên đổ mồ hôi.
Tiểu Kim Long trong áo vẫn không nhúc nhích.
Gắt gao quấn lấy hắn.
Thời Nguyên theo bản năng muốn đi chỉnh quần áo.
Bất quá nhịn xuống.
“Đi đi!” kiểm tra ghi chép quang não của Thời Nguyên xong.
Một cái thú nhân nghiêng đầu liếc nhìn hắn.
Khấu trừ 95% khoáng thạch sau liền vẫy vẫy tay.
Bảo hắn rời khỏi nơi này.
Thời Nguyên nhận lại cái túi chỉ còn một chút khoáng thạch, liền bước nhanh về phía khu dân cư đi đến.
Vì không phải là ngày bàn giao nên cũng không có chiếc xe vận chuyển nào đậu ở nơi này.
Hắn đành phải hướng bên kia đi.
Muốn đi qua ít nhất cũng phải mất một tiếng.
Mà ở lúc này, Dị đột nhiên không an phận.
Không đợi Thời Nguyên mở miệng nói y.
Dị đè thấp thanh âm mở miệng: “Rời khỏi nơi này, đến đỗ bến cảng.”
Thời Nguyên nghe ra giọng điệu ngưng trọng của y.
Giương mắt hướng phía trước nhìn nhìn, lục địa trống trải.
Đỗ bến cảng ở bên phải khu dân cư.
Đổi cái phương hướng.
Thời Nguyên dưới chân càng đi càng nhanh.
“Đợi lát nữa nếu có cơ hội, trộm một con phi hành khí rời khỏi nơi này!” Dị chậm rãi từ trong cổ áo Thời Nguyên dò đầu ra tới, ngẩng đầu nhìn trời.
Thời Nguyên dưới chân dừng lại.
Hai má nóng lên.
Hắn hít sâu một hơi lúc sau mới thập phần nghiêm khắc mà mở miệng.
Trong giọng nói mang theo chút xấu hổ buồn bực khó có thể phát hiện, “Ngươi hướng chỗ nào cọ đấy!?”
Kim Long cũng đã nhận ra xúc cảm khác thường.
Cứng đờ trầm mặc trong chốc lát.
Yên lặng dời thân hình quấn quanh trước ngực Thời Nguyên đi.
Thời Nguyên tức giận đi nhanh hơn.
Đi ra ngoài không bao xa, liền nhìn thấy mười mấy điểm đen ở chân trời bay tới.
Tốc độ thực mau.
Thời Nguyên nheo mắt nhìn một chút.
Là phi hành khí đang hạ cánh xuống viên quặng tinh này, phương hướng vừa vặn là đỗ bến cảng.
Không đợi hắn cùng Dị nói lời nào.
Đằng sau mười mấy phi hành khí kia liền kéo theo nhiều điểm đen nhỏ hơn.
Chậm rãi lơ lửng ở không trung.
Đồng tử Thời Nguyên chợt co rụt lại.
Một mảng lớn phi hành khí đen nghìn nghịt đem tuyến đường hàng không bay khỏi viên quặng tinh này chặn lại.
Trong lòng chợt trầm xuống, dự cảm không tốt hiện lên.
“Thấy sao?” Thời Nguyên cúi đầu nhìn mắt Tiểu Kim Long từ cổ áo hắn dò đầu ra.
Dị nhìn chằm chằm vào mấy cái phi hành khí kia.
Thú đồng lạnh băng.
Xem ra, đám Xà tộc này hình như biết vài thứ.
“Còn tiếp tục đi phía trước nữa không?” Thời Nguyên lúc này cũng không cùng hắn so đo sự tình lúc trước.
Thần sắc ngưng trọng.
Người tới có ý đồ không tốt a.
Hắn ẩn ẩn nhận thấy được, những người này hẳn là nhằm về phía Dị mà tới.
Dù sao động tĩnh Dị tạo ra trước đó cũng quá lớn, bọn họ lại vừa vặn xuất hiện đúng lúc này.
Trầm ngâm trong chốc lát, Dị mới mở miệng: “Bám chặt, ta mang ngươi rời đi.”
Nói xong liền từ cổ áo Thời Nguyên bay ra, nháy mắt biến thành một con kim long khổng lồ uy phong lẫm liệt.
Đầu rồng hướng về phía Thời Nguyên.
Thời Nguyên theo bản năng đi nhìn đuôi y.
Đôi mắt đều bởi vì kinh ngạc mà mở to.
Thật sự là Thần Long thấy đầu không thấy đuôi a.
Hắn đều nhìn không tới cái đuôi lớn của Kim Long nha.
Này chắc dài tới mấy trăm mét đi.
Lúc trước ở dưới lòng đất, quặng mỏ vốn nhỏ hẹp, không thấy rõ toàn cảnh con Kim Long.
Hiện tại trên mặt đất.
Đại Kim Long vừa hiện chân thân.
Ánh sáng đánh vào vảy vàng rực rỡ của y.
Thập phần loá mắt.
Thời Nguyên còn đang thất thần.
Bỗng nhiên bị móng vuốt thật lớn bắt được.
Nhanh chóng mang Thời Nguyên hướng lên trời bay đi.
Tiếng rồng ngâm phá tan tận trời vang lên.
Uy áp thuộc về đỉnh cấp thú nhân giáng xuống viên quặng tinh.
Tiếng ngâm dài thẳng thấu linh hồn.
Thú nhân thực lực yếu hơn liền tâm sinh sợ hãi.
Long tộc ở ngàn vạn năm trước kia đã thống trị thế giới thú nhân.
Bọn họ theo bản còn tàn lưu thần phục.
Bất quá trong mắt thú nhân.
Nhìn con Kim Long lao thẳng về phía Cửu Thiên hiện thân.
Ánh mắt nóng lên.
Tam trưởng lão Xa Phong già nua mới từ phi hành khí hạ xuống nheo đôi mắt màu xanh vẩn đục, trong miệng lẩm bẩm nói: “Kim Long?”
Trong lòng một trận mừng rỡ như điên.
Không ngờ lại là vương tộc trong Long tộc a.
Xa Phong lập tức hạ lệnh: “Ngăn nó lại, lập tức!!”
Hạm đội đen nghìn nghịt nhận được mệnh lệnh, lúc sau lập tức chạy tới phương hướng Kim Long.
Hoả đạn cũng nhắm ngay Kim Long.
Thời Nguyên bị mang theo bay lên trời.
Cảm nhận được cuồng phong trước mặt sau, hắn ngậm miệng lại.
Đôi mắt căn bản không thể mở.
Hơn nữa hắn hiện tại đặc biệt lo lắng.
Nhìn tư thế này, nếu như thật sự bay đến không gian.
Mạng nhỏ của hắn coi như không xong rồi.
“Dị! Bay lên như vậy thật sự không thành vấn đề sao?” Thời Nguyên sử dụng hệ thống ở trong lòng hô một tiếng.
Trong không gian lại không có oxy, đi lên chính là cái chết a!!
“Không cần lo lắng.” Dị thanh âm trầm ổn.
Tiếng rồng ngâm lần nữa lại vang lên.
Y bay nhanh hơn.
Hạm đội Xà tộc liền ở phía sau.
Giống như nhận thấy được Thời Nguyên không thoải mái.
Đại Kim Long không biết như thế nào làm được.
Một tầng rào vô hình vây quanh Thời Nguyên.
Đem cuồng phong ngăn cách.
Thời Nguyên lúc này mới mở to mắt.
Bọn họ đã tới đám mây.
Thời Nguyên xuyên qua khe hở móng vuốt lớn nhìn về phía sau.
Quả nhiên, một mảnh hạm đội đen nghìn nghịt chính là hướng về phía Dị tới.
Thời Nguyên bị chộp vào trong long trảo.
Long trảo to lớn, nhìn rất sắc bén và đáng sợ.
Trên thực tế chính là đem hắn khép lại ở bên trong.
Cũng không có tạo thành bất kỳ thương tổn nào.
Thời Nguyên thay đổi dáng ngồi.
Nhíu mày, đối phương tới thế quyết liệt.
Không biết có thể hay không an toàn thoát đi.
Đang định mở thương thành nhìn xem có vũ khí cao cấp nào dễ đối phó đám thú nhân đó không, thì thân hình Kim Long đột nhiên chuyển động.
Thời Nguyên ở trong móng vuốt lớn không ổn định thân hình, lập tức lăn đến bên mép.
Long trảo nháy mắt buộc chặt.
Đem hắn chặt chẽ bắt lấy.
Sợ ngã xuống.
Đối phương khai hỏa.
Thời Nguyên nhìn thấy đuôi rồng bị hoả đạn mãnh liệt đánh trúng.
Dị lại không rên một tiếng, tiếp tục hướng lên trời bay đi.
Lúc trước Dị đổi phương hướng, là vì bảo hộ hắn không bị công kích đến.
Chính mình lại bị thương.
Thời Nguyên ổn định tâm trí.
Mở ra thương thành xem vũ khí bên trong.
Tất cả đều không thích hợp.
Hắn trốn ở trong long trảo.
Hình thái của Dị bây giờ là Kim Long cũng không dùng được.
Mà đối phương còn đang tiếp tục công kích.
Dị tránh thoát đi một ít.
Nhưng ở dưới làn đạn pháo dày đặc.
Có một ít không tránh được nhắm thẳng Thời Nguyên bay tới.
Dị liền dùng chính thân hình của mình chặn lại.
Thời Nguyên tắt đi thương thành.
Trong đầu đột nhiên linh quang chợt lóe.
Lập tức mở ra thương thành.
Ở bên trong tìm kiếm dược tề.
Nhìn thấy có dược phấn chứa tính ăn mòn mạnh.
Khẽ cắn môi lập tức mua mấy vạn nguồn năng lượng điểm.
Đồng thời ở trong lòng kêu Dị.
Nói chính mình đã mua đống dược phấn này.
Hắn lại không hảo đổ ra.
Bỏ vào trong ba lô.
Không biết Dị có thể lấy ra hay không.
Sau khi nhận nhận được câu trả lời khẳng định.
Thời Nguyên từ trong khe hở nhìn thấy Dị ở trong không trung lượn vòng một vòng.
Một cái chân trước khác huy động.
Đem một số lượng lớn dược phấn đổ xuống hướng về phía hạm đội đang dần dần tiếp cận.
Không có tác dụng.
Bên ngoài phi hành khí có màn hào quang phòng hộ.
Trừ phi đánh vỡ màn hào quang, mới có thể ăn mòn phi hành khí.
Thời Nguyên thất bại gãi gãi tóc.
Đối phương không ngừng công kích tới Kim Long.
Hắn từ khe hở ngẫu nhiên có thể nhìn thấy vảy vàng đang vỡ vụn rơi xuống từ trên người Dị, mang theo vết máu.
Đối phương có chuẩn bị mà đến.
Kim Long phòng ngự cường hãn.
Nhưng dưới làn lửa đạn dày đặc cường đại.
Không biết có thể kiên trì bao lâu.
Hạm đội Xà tộc còn đang không ngừng đuổi theo.
Cũng không rảnh nghĩ tới chuyện mình có thể hô hấp như cũ.
Thời Nguyên gõ gõ hệ thống.
Hỏi nó có biện pháp nào không.
Hệ thống trầm mặc một lúc sau mới trả lời.
Nó không phải là hệ thống có loại hình công kích.
Tối đa có thể làm được là làm ký chủ cùng Kim Long không chết, còn lại liền vô năng vô lực.
Mắt thấy sắp phải bay ra ngoài.
Hạm đội Xà tộc lúc này đã hình thành trận thế vòng vây ở phía sau.
Thời Nguyên trong lòng nhảy dựng lên.
Sau đó Kim Long trảo hướng về phía trước đem hắn hộ ở phía trước bay đi.
Thời Nguyên không thấy được ở phía sau trong lòng càng thêm bất an.
Bỗng nhiên, Thời Nguyên nhận thấy hướng xu thế bay lên trên dừng lại.
Long trảo siết chặt.
Ngay một tia khe hở đều không có.
Lúc này, hạm đội toàn lực đuổi theo.
Đã tiếp cận Kim Long.
Tam trưởng lão Xa Phong hạ lệnh giăng lưới.
Lưới kim loại vano cực kỳ rắn chắc kết nối với nhau.
Hướng Kim Long vứt đi.
Kim Long phá nát một tầng lưới.
Phía sau lại còn nhiều hơn nữa.
Xa Phong híp mắt nhìn Kim Long không ngừng giãy giụa.
Bộ dáng Kim Long này thoạt nhìn như vừa mới thành niên.
Có được ngoại hình Long tộc thành niên.
Bất quá ngoại hình còn vẫn chưa trưởng thành hoàn toàn.
Thực lực cũng yếu hơn rất nhiều so với Long tộc hắn từng thấy qua hơn ba trăm năm trước đây.
Này với hắn mà nói là một tin tốt.
Một con Long tộc tương đối yếu.
Dưới sự chuẩn bị đầy đủ, khả năng bị bắt được là rất lớn.
Mặc dù đã hấp thu đủ năng lượng, để Dị phá vỡ giam cầm hình người.
Nhưng huyết mạch vẫn như cũ không có hoàn toàn thức tỉnh.
Hắn có thể cảm nhận được bản năng chiến đấu đang ngo ngoe rục rịch trong cơ thể.
Nhưng thủy chung vẫn không thể phá tan loại trói buộc trên huyết mạch này.
Điều này làm cho y vô cùng tàn bạo.
Trong lòng cháy lên sát ý, nhưng giống cái vẫn còn ở nơi này.
Y không thể để giống cái bại lộ trước tầm mắt đối phương.
Ánh sáng trên đỉnh đầu bỗng nhiên tối sầm xuống.
Một con thuyền cỡ đại màu đen phi hành khí bao phủ trên không.
Xa Phong ở phòng chỉ huy nhìn thấy con phi hành khí kia tới gần Kim Long, liền lập tức hạ lệnh giăng lưới bắt giữ.
Mà những chiếc phi hành khí còn lại đang không ngừng công kích Kim Long.
Trên người Dị tất cả đều là miệng vết thương.
Vảy vàng xen lẫn huyết nhục từ trên cao rơi xuống.
Lưới kim loại bao trùm Kim Long.
Lại bị nó cậy mạnh kéo.
Ngay cả phi hành khí khổng lồ mang theo lưới cùng nhau vào trong không gian bay đi.
Như thế nào cũng không thoát được khỏi lưới trên người.
Thấy thế, mấy con phi hành khí còn lại cũng nhanh chóng tụ tập lại.
Kết nối lưới kim loại trên mạng.
Đem lưới kim loại đi xuống túm.
Sau một trận lôi kéo, Kim Long muốn bay về không gian bị kéo sống trở về.
Tiếng rồng ngâm phẫn nộ rung trời.
Kim Long cậy mạnh càng sâu.
Một cái chân trước gắt gao nắm chặt.
Trực tiếp đem tất cả phi hành khí kéo vào trong không gian.
Phát hiện Kim Long vẫn luôn một mực che chở đồ vật trong móng vuốt trước.
Xa Phong liền để tất cả hoả đạn nhắm ngay móng vuốt phía trước đó công kích.
( Này xà phòng chứ Xa Phong cái gì ಠ益ಠ)
Một tiếng than khóc vang lên, quanh quẩn thật lâu trong không gian vốn không có âm thanh, Thời Nguyên trực tiếp bị rớt ra ngoài, đập vào mắt tất cả đều là long trảo kia của Dị bị tàn phá cùng những mảng lớn vết máu phun trào, trên mặt bắn một ít huyết, theo bản năng giơ tay lên lau, lại phát hiện tay mình đang run rẩy, hắn còn không ngừng rơi xuống, lại không có chút nào để ý, chỉ là ngây người, nhìn về phía Kim Long đang bị trói ở bên trong lưới.
Thời gian tựa như tĩnh lặng, Thời Nguyên ở một khắc kia cái gì đều nhìn không thấy, cũng không nghe được.
Đánh vỡ tất cả hết thảy, là sức con Kim Long từ bên trong lưới vùng ra, bi thương kêu to quanh quẩn bên tai Thời Nguyên, ngay sau đó, Thời Nguyên đã bị Kim Long đuổi theo bắt được, dùng một chân trước còn nguyên vẹn khác.
Mà thú nhân Xà tộc thừa dịp Kim Long bị thương nghiêm trọng, lần thứ hai rải lưới ra, đem Kim Long kéo về hướng quặng tinh.
“Oanh!!!” một tiếng vang lớn.
Khắp đại lục đều chấn động.
Kim Long rơi xuống trên mặt đất.
Đập ra một cái hố lớn.
Vảy vụn cùng vết máu từ miệng vết thương bắn toé lên trên mặt đất.
Thực mau đã bị bụi bặm bay lên vùi lấp.
Thân hình Kim Long lượng lóe cũng lây dính lên bùn đất, che lại một thân quang.
Chật vật không thể tả.
Chỉ có điều, cái chân trước còn nguyên vẹn của nó vẫn như trước vẫn luôn không có buông ra.
Thẳng đến rơi xuống trên mặt đất.
Thời Nguyên từ long trảo bò ra tới.
Không có chút thương tổn nào.
Nhìn nhãi rồng con vốn uy phong lẫm liệt của y thành bộ dáng vết thương chồng chất như thế này.
Thời Nguyên trên mặt huyết sắc mất hết.
Hắn hoảng sợ vô thố nhìn móng vuốt kia bị tạc đến huyết nhục mơ hồ.
Kim Long phát ra tiếng than nhẹ.
Một tiếng kêu thảm làm cho nước mắt Thời Nguyên lập tức liền từ hốc mắt rơi xuống.
Con rồng nhỏ của hắn khi nào đã bị thương thành như vậy.
Bản dịch phèn lòi này chỉ xuất hiện duy nhất tại Wattpad.
-Hết chương 46-.