Tinh Tế Chi Tình Cũ Khó Truy

Chương 6: Mở Công Ty



Chương 6 mở công ty

“Giám đốc sao lại đột nhiên ra mặt?” Doãn Thục Kỳ bụng đầy nghi hoặc hỏi đồng nghiệp bên cạnh.

Lư Khải xuất thân không thấp, ngày thường một ít “Quan to hiển quý” ở Trung ương Tinh lại đây, Lư Khải cũng không có nhiệt tình như vậy, nhìn người lãnh đạo bộ dạng nịnh nọt đứng bên Lục Vân Sơ, làm Doãn Thục Kỳ thập phần không được tự nhiên, Lục Vân Sơ có tài đức gì a!

“Người nọ khi tiến vào đã lái xe Không Ảnh sản xuất tại xí nghiệp Phương gia ở Thủy Vân Tinh, là tinh xe mắc nhất trong Ảnh hệ liệt, nghe nói ít nhất cũng phải mất ba trăm triệu.” Khương Lâm Vũ thần thần bí bí đối nói với Doãn Thục Kỳ.

Doãn Thục Kỳ sửng sốt một chút, nói: “Hắn từ đâu có nhiều tiền như vậy?”

Doãn Thục Kỳ âm thầm trầm ngâm, thầm nghĩ: Lục Vân Sơ sinh ra hẳn không phải là thân phận cao quý gì, bằng không đã tiến vào lớp quý tộc chứ không phải lớp bình dân, sao có thể có nhiều tiên như vậy, chẳng lẽ tên kia lại leo lên người Duệ thiếu.


Khương Lâm Vũ lắc đầu, nói: “Ta cũng không biết, vừa rồi hắn mua căn biệt thự kia giá hơn năm trăm triệu a!, thật đáng sợ, ở Trung Ương Tinh kẻ có tiền cũng quá nhiều, Thục Kỳ, cô quen biết hắn sao!”

Doãn Thục Kỳ cười, nói: “trước kia hắn là đồng học với ta, từng cùng Tần Duệ Tần thiếu kết giao, bất quá, Tần thiếu sau này vì Đan Vũ Hạo, cùng hắn chia tay.”

“Hắn cư nhiên từng cùng Tần thiếu kết giao, chắc gia thế của hắn phải rất hiển hách a!” Khương Lâm Vũ hỏi.

Doãn Thục Kỳ lắc đầu, nói: “Không có!  Lúc hắn cùng Tần thiếu kết giao đều tiêu tiền của Tần thiếu, muội muội của Tần thiếu không ít lần mắng hắn là tiểu bạch kiểm.”

“Là vậy a! nhìn dáng vẻ kia, hắn có lẽ lại câu dẫn được nam nhân khác đi, bản lĩnh tốt thật a!” Khương Lâm Vũ nói.


Doãn Thục Kỳ cười cười, nói: “Hơn phân nửa là như thế đi.”

……

Trong biệt thự.

Lục Vân Sơ đem người ngã lên giường, có chút mệt mỏi đỡ cái trán, thật đau đầu a! Mua sắm gì đó đúng là cần có thể lực.

Tiêu tiền thôi đã mệt như vầy, kiếm tiền chỉ sợ là mệt muốn chết đi, đại ca thật lợi hại a!

Một tiếng chuông quen thuộc vang lên, Lục Vân Sơ mở bừng mắt, người khác gọi có thể không để ý tới, nhưng “Đại kim chủ” gọi, không thể không bắt máy.

Lục Vân Sơ mở quang não ra, trên màn hình lập tức xuất hiện hình ảnh Phương Vân Kiệt.

"Đệ tới rồi" Phương Vân Kiệt hỏi.

Lục Vân Sơ gật đầu, nói: “Đúng vậy!” Lục Vân Sơ nhìn nam tử trên màn hình tuấn dật, ưu nhã, khí chất xuất chúng, trong mắt hiện lên vài phần mê mang, “Kim chủ” ưu tú như thế cậu ôm cái đùi này cũng rất có vinh dự a!


Phương Vân Kiệt nhìn bộ dáng Lục Vân Sơ như đi lạc vào cõi thần tiên, hỏi: “đang nghĩ cái gì đó?”

“Ca, anh thật soái?” Lục Vân Sơ nói.

Lục Vân Sơ bất đắc dĩ mà  cười, nói: “Đệ a!”

“Ca, hôm nay em tiêu cũng không ít.”

Phương Vân Kiệt lông mày cũng chẳng thèm động, nói: “Cũng chỉ có mấy trăm triệu mà thôi, không nhiều lắm.”

Lục Vân Sơ cười khổ một chút, xem ra cậu đúng là có chút không phóng khoáng, khó trách đám người bên Tần Duệ luôn cảm thấy cậu không lên được mặt bàn.

Lục Vân Sơ lấy thẻ trên người ra, lắc lắc, nói: “Ca, tấm thẻ này sẽ không bị em quẹt hỏng đi.”

“Không có dễ hỏng như vậy đâu, đệ không cần lo lắng.” Phương Vân Kiệt nói.

Lục Vân Sơ gật gật đầu, nói: “Vậy thì tốt.”

“Đệ hiện tại đến Trung Ương Tinh, có muốn làm chút sinh ý gì không?” Phương Vân Kiệt hỏi.
“Sinh ý?” Lục Vân Sơ hỏi.

Phương Vân Kiệt gật đầu, nói: “Đúng vậy! lần này đệ tính toán ở Trung Ương Tinh bao lâu? Nếu trong thời gian dài thì nên suy xét việc mở một công ty.”

“Mở công ty?” Lục Vân Sơ trừng lớn mắt hỏi.

Phương Vân Kiệt gật đầu, nói: “Đúng vậy! Đệ nếu là thích cơ giáp, có thể mở một công ty cơ giáp thử xem.”

“Ca, anh cũng thật xem trọng em nha!” Lục Vân Sơ trầm mặc hơn nửa ngày, gương mặt run rẩy nói.

“Đệ là em trai, nếu ta còn khinh thường đệ, còn ai có thể xem trọng đệ?” Phương Vân Kiệt vuốt ve chiếc nhẫn trên tay cười nói.

Lục Vân Sơ có chút xấu hổ mà xoa xoa mũi.

“Phương gia nhân khẩu không nhiều, rất nhiều đồ vật giao cho người ngoài ta cũng không yên tâm, đệ hiện tại cũng không còn nhỏ cũng nên học cách giúp đỡ ta một ít, sản nghiệp Phương gia sớm muộn gì đệ cũng phải chia sẻ một phần.” Phương Vân Kiệt nói.
Lục Vân Sơ gãi đầu, nói: “Ca, anh không sợ em phá hỏng sản nghiệp Phương gia sao!”

“Phương gia cũng không phải giấy, nào phá dễ dàng vậy được.” Phương Vân Kiệt nói.

“Ca, em tuy rằng thích cơ giáp, nhưng mà muốn thành lập một công ty cơ giáp vẫn quá khó khăn.” Lục Vân Sơ lắc đầu nói.

Phương Vân Kiệt gật đầu, nói: “Điều này cũng đúng, không bằng đệ cứ mở một công ty giải trí chơi trước đi.”

Lục Vân Sơ: “…… Công ty giải trí?”

Phương Vân Kiệt gật đầu, nói: “Đúng vậy! Gia tộc cũng có mấy cái công ty giải trí, không ít con cháu chi thứ thường xuyên đem tình nhân của mình vào công ty bồi dưỡng, đệ cũng có thể mở một cái, nhìn trúng người nào, liền bao nuôi, nhiều thêm mấy người đều được.”

Lục Vân Sơ: “……” anh trai cậu, thật đúng là đồ cặn bả.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.