*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. Đây là lần đầu tiên Tô Hòa giết người.
Chỉ ngắn ngủi chưa tới một tháng, cậu đã trải qua mạt thế, xuyên không, xác nhận thân phận dẫn đường dẫn đến một loạt sự việc rối loạn lung tung, nhưng về bản chất cậu vẫn là thiếu niên sinh hoạt ở trấn nhỏ kia, đi theo sư phụ trồng một vườn rau lớn, ngẫu nhiên trộm lên núi bắt gà rừng về hầm thịt ăn. Biến cố vận mệnh không kịp phòng ngừa đột nhiên nối gót nhau tới, cậu có thể thản nhiên đối mặt, nhưng giết người chung quy cùng giáo ɖu͙ƈ nhiều năm của cậu trái ngược. Lý trí Tô Hòa minh bạch nếu cậu không giết người, người khác liền sẽ giết cậu, cậu cũng coi như là phòng vệ chính đáng, nhưng tận mắt nhìn hai người xa lạ chết trong tay cậu, cảm giác này không phải một lát liền có thể tiêu trừ.
Mầm nhỏ trong lồng ngực sợ hãi mà run rẩy, nó cảm nhận được cảm xúc của Tô Hòa, nỗ lực dò ra hai mảnh lá cây muốn trấn an cậu. Tô Hòa duỗi tay che ở phía trước nó, sợ nó nhìn thấy hình ảnh không nên thấy.
"Ta không có việc gì." Tô Hòa thấp giọng nói. Mầm nhỏ run run lá cây, hóa thành chấm sáng xanh lục đem Tô Hòa vây ở bên trong. Thuật gieo trồng trong cơ thể Tô Hòa vận chuyển, một cổ năng lượng ấm áp chảy toàn thân. Thế giới tinh thần cùng chấm sáng xung quanh hình thành cộng minh, cảm xúc của cậu cùng mầm nhỏ đồng thời thu hoãn dần.
Đây là một loại trải nghiệm kỳ lạ, Tô Hòa cảm giác mầm nhỏ giống như là một bản thể khác của cậu. Bọn cậu tâm linh tương thông nhưng lại có ý thức bất đồng, giống như giữa hai bên đã hình thành một loại cộng minh, thế giới tinh thần của Tô Hòa một mảnh vui thích.
"Không sao rồi" Ngữ khí cậu nhu hòa dần, giống như trước đó chưa xảy ra việc gì.
Chấm sáng tiêu tán hóa thành mầm nhỏ một lần nữa chui vào lồng ngực cậu, Tô Hòa khẽ bật cười, tinh thần xúc giác cảm ứng được sự tồn tại của Hàn Thụy
"Tô Hòa."
Mấy chục giây sau, bạch thỏ mắt đỏ tinh thần thể từ bên ngoài vọt tới, Hàn Thụy đầy mặt nghĩ mà sợ theo sau. Không lâu trước đó trong lúc Hàn Thụy từ thế giới ngầm trở về phế tích cảm nhận được Tô Hòa cảm xúc. Y không cách nào hình dung loại cảm giác áp lực này, cảm xúc tuyệt vọng làm y như nổi điên mà chạy tới đây. Nam nhân huyết nhục mơ hồ dưới lầu nhắc nhở y đã phát sinh chuyện gì, Hàn Thụy gắt gao lôi kéo Tô Hòa "Tốt quá rồi cậu không sao."
Bởi vì lần tập kϊƈɦ này, vui sướиɠ khi phát hiện đá năng lượng tiêu tan không ít. Đặc biệt, từ những gì hai nam nhân trước đó nói, Tô Hòa đoán rằng vẫn còn những người khác biết đến sự tồn tại của đống đá năng lượng này. Mà cậu cùng Hàn Thụy đối với chúng hoàn toàn không biết gì cả. Bọn cậu không biết những người này là ai? Sẽ lại tìm tới khi nào? Tô Hòa nhắc tới cái tên Triệu Cảnh Quang này với Hàn Thụy, Hàn Thụy mờ mịt lắc đầu, đối với cái tên này thực xa lạ.
"Khoan nghĩ tới chuyện này, chúng ta đem đám đá năng lượng này giấu đi trước đã."
Đống đá năng lượng này là hy vọng rời khỏi Phá Tinh của Tô Hòa và Hàn Thụy, dù biết rõ sẽ có nguy hiểm, hai người cũng luyến tiếc vứt bỏ chúng.
"Giấu ở thế giới ngầm đi"
"Được"
Bạch thỏ còn có ba cái hang, Hàn Thụy mấy ngày nay vẫn luôn vội chính là chuyện này. Y tại thế giới lòng đất sửa sang lại vài nơi để tiện chạy trốn, đúng lúc dùng để ứng phó tình huống này. Chỉ là hai người ai cũng không nghĩ tới chuyện ngoài ý muốn sẽ đến đột nhiên như vậy.
- -
Cách Phá Tinh 50 năm ánh sáng, phòng chỉ huy Diên Vĩ hạm.
Lục Ly đã nhìn chằm chằm quyển sách trước mắt này một thời gian. Tầm mắt hắn dừng tại một trang trong đó, tựa hồ là xem đến nhập thần, nhưng kỳ thật căn bản một chữ cũng không nhớ rõ. Giờ phút này thế giới tinh thần của hắn như bão táp giữa biển rộng, sôi trào, lực lượng thật lớn quay cuồng. Tinh thần thể luôn an tĩnh lại dao động bất an, nhưng lại tìm không thấy ngọn nguồn dao động. Manh mối duy nhất là chỉ về phía Phá Tinh xa xa cách mấy chục năm ánh sáng, tựa như có cái gì ở đó lôi kéo tâm trí hắn.
Không xa phía sau Lục Ly, Giang Ba chọc chọc Thẩm Thận, trộm nói "Lão đại thoạt nhìn giống như có tâm sự."
Thẩm Thận đang vội vàng, không chút để ý hỏi: "Như thế nào?"
Giang Ba quan sát thập phần cẩn thận, "Tầm mắt lão đại dừng lại trêи trang sách kia đã 3 phút 28 giây, dựa trêи tốc độ ngày thường của hắn là 25 giây một trang, một trang này tốn thời gian có chút dài, tuyệt đối là đang thất thần"
Thẩm Thận không đem lời Giang Ba nói vào đầu, ngược lại đối với khả năng chính xác đến từng giây của Giang Ba kính nể không thôi. Hắn cảm thấy hoặc là Giang Ba yêu thầm Lục Ly, hoặc là Giang Ba lúc này quá rảnh rỗi. Giả thiết trước quá mức đáng sợ, giả thiết sau lại đối với người vội đến chân không chấm đất như hắn mà nói thực sự là một loại châm chọc.
Giang Ba nói xong không nhận được sự chú ý, bất mãn mà chọc Thẩm Thận "Cậu cảm thấy sao?"
Thẩm Thận bất đắc dĩ, thuận miệng nói: "Nói không chừng lão đại tìm được điểm mấu chốt"
"Không có khả năng." Giang Ba một ngụm phản bác, "Này đã là lần thứ tư lão đại xem quyển sách này, tôi cược lão đại tuyệt đối đã đọc làu làu, căn bản không tồn tại cái thứ điểm mấu chốt gì đó"
Giang Ba có một loại sùng bái mù quáng đối với chỉ số thông minh của Lục Ly. Năm đó khi hai người cùng nhau học trường Quân đội đệ nhất Liên Bang, Giang Ba tốt nghiệp vạn phần gian nan. Thi lại, hối lộ giám khảo, gian lận, các loại thủ đoạn đều dùng tới mới lấy được chứng nhận tốt nghiệp. Mà Lục Ly lại nhẹ nhàng lấy thành tích mãn điểm thứ nhất toàn trường mà tốt nghiệp, làm Giang Ba tâm phục khẩu phục. Cho tới bây giờ thành tích của Lục Ly vẫn là truyền thuyết đứng đầu trường quân đội, cao cao tại thượng miệt thị một đám học tra phía dưới.
"Chắc là lão đại lại nghĩ cách tiết kiệm tín dụng điểm." Thẩm Thận không phụ tín nhiệm mà suy đoán một câu.
Giang Ba: "......"
Ý niệm muốn mua khoang sinh thái của Lục Ly, chính là tại lần nọ xem giảng thuyết kinh tế Liên Bang mà đột nhiên nảy sinh. Hắn phát hiện trước mắt Liên Bang đã vô pháp cung ứng thỏa mãn nhu cầu đang ngày càng mở rộng của mọi người, đạt tới giới hạn chỉ là chuyện sớm muộn, vì thế nhanh chóng quyết định cắt giảm mua sắm, sửa lại Diên Vĩ hạm để gieo trồng cho bản thân. Đương nhiên việc gieo trồng trêи tinh hạm cũng không phải là một việc dễ dàng, yêu cầu một hoàn cảnh sinh thái thích hợp cùng một chuyên viên gieo trồng. Về hoàn cảnh sinh thái, giữa các nhãn hiệu khoang sinh thái giá cả khác nhau, bọn họ quyết định đến chợ đen Phá Tinh đào một khoang sinh thái nhượng lại với giá cả mềm mềm đáng yêu. Còn chuyên viên? Suy xét đến mỗi tháng tốn ba ngàn tín dụng điểm tiền lương, loại bỏ kiến nghị tùy tiện trói một người đem đến của Liêu Khải, chỉ ngắn ngủi hai tháng, Lục Ly đã lấy được chứng nhận Liên Bang kỹ thuật nông nghiệp sơ cấp.
Nghĩ như vậy, Giang Ba liền cảm thấy suy đoán của Thẩm Thận không phải là không có khả năng. Hắn đang định cùng Thẩm Thận bàn bạc một chút rằng bọn họ còn có thể đào ở đâu ra thêm tính dụng điểm, một đầu săn chuẩn* màu đen giương cánh dài đến hai mét xuất hiện trong phòng chỉ huy.
*Săn chuẩn (Chim săn mồi): loài chim có lối sống ăn thịt bằng cách đi săn, chủ yếu là săn các động vật có xương sống, bao gồm cả các loài chim khác. Móng vuốt và mỏ của chúng có xu hướng tương đối lớn, mạnh mẽ và thích nghi để quắp mồi và xé thịt. Chúng thường đứng đầu chuỗi thức ăn.
Đây là tinh thần thể của Lục Ly, ngày thường rất ít hiện thân. Săn chuẩn cùng Lục Ly tính cách hoàn toàn bất đồng, ánh mắt nó sắc bén mà nhìn xung quanh một vòng, an tĩnh ngừng trước mặt Lục Ly. Lục Ly vươn tay thuận thuận lông chim tại đỉnh đầu săn chuẩn, giữa ánh mắt kinh ngạc của mọi người trong phòng chỉ huy dường như không có việc gì hỏi "Diên Vĩ hạm khi nào đến Phá Tinh?"
Thẩm Thận lúc này thể hiện đầy đủ tố chất cần có của một phó quan ưu tú, không chút ngập ngừng đáp lại "Dựa theo tốc độ hiện tại, dự tính 5 giờ chiều mai Diên Vĩ hạm sẽ tiến vào quỹ đạo* của Phá Tinh quanh Trái Đất."
*Quỹ đạo: là đường cong hấp dẫn của một thiên thể xung quanh một điểm trong không gian, ví dụ như quỹ đạo của một hành tinh xung quanh trung tâm của một hệ thống sao, chẳng hạn như hệ Mặt Trời.
Lục Ly dừng một chút, nói: "Tăng tốc, tôi hy vọng có thể đến Phá Tinh vào sáng sớm ngày mai."
Giang Ba khó hiểu: "Lão đại, anh không phải nói nếu chúng ta không có việc gì, phải giảm thiểu tối đa tiêu hao nguồn năng...... Ngô......"
Thẩm Thận bất động thanh sắc đá hắn một cái, Giang Ba lập tức thức thời mà ngậm miệng.
Lục Ly không nói gì, hắn đang cảm thụ biến hóa tại thế giới tinh thần. Mới vừa rồi, biển rộng gào thét dần có xu hướng bình tĩnh, săn chuẩn xao động cũng bắt đầu khôi phục trầm ổn trước đây, tựa hồ vật nhiễu loạn thân tâm hắn đã biến mất, hết thảy đều trở về bình thường. Trong nháy mắt Lục Ly có chút buồn bã mất mát, cảm xúc khác thường làm hắn ý thức được gì đó. Nghĩ đến khả năng kia, hắn hơi hơi rũ mi mắt, tầm nhìn lần nữa rơi trêи trang sách.
Không khí phòng chỉ huy trở nên cổ quái, mọi người đều nhìn ra được rõ ràng Lục Ly không thích hợp. "Lão đại." Ngụy Na vội vàng đi đến đánh vỡ bầu không khí cổ quái này "Ngân Hà Thụ Nhân tỉnh."
Một đám người: "...... Đá năng lượng."
Từ trong giấc ngủ say tỉnh lại, chuyện đầu tiên muốn làm là gì?
Nhân loại có lẽ sẽ có abc xyz các loại đáp án, nhưng đối Ngân Hà Thụ Nhân mà nói, đáp án chỉ có một - tìm đá năng lượng.
Renault run lá cây trêи đầu, thong thả giãn thân hình. Rương kim loại lạnh băng xung quang hạn chế hành động của hắn, nhưng chừng này cũng không thể làm khó Renault. Ánh huỳnh quang màu lục sáng lên, rễ của Renault biến thành vô số chấm sáng lấp lánh, thoải mái mà thẩm thấu qua rương kim loại, cắm xuyên qua một bên vách tường. Ánh huỳnh quang lưu động tựa như một dòng sông mềm mại phát ra ánh sáng xanh lục, dọc theo vách tường chảy qua vô số phòng, cuối cùng xuất hiện ở khoang cất giữ đá năng lượng, một lần nữa ngưng tụ thành rễ của Renault.
Ngân Hà Thụ Nhân có thể bỏ qua hầu hết vật chất, thực thể của họ cùng tinh thần thể được chuyển giao một cách tự do. Renault thỏa mãn mà cắm rễ vào đá năng lượng, năng lượng thuần tịnh theo dòng sông lục quang hướng về bản thể, phía xa trong Diên Vĩ hạm bản thể hưng phấn run run, lá cây đỉnh đầu tản ra ánh huỳnh quang. Nhưng thật đáng tiếc hắn chỉ mới hưởng thụ trong ba phút đã bị con người thô bạo đánh gãy. Renault không chút hoang mang rời khỏi rương kim loại, một lần nữa ngưng tụ thân thể ở bên ngoài. Căn cứ giảng giải của tộc nhân cho hắn về 《 Hệ Ngân Hà sinh tồn chỉ nam 》, tình huống này đại biểu cho chủ nhân tương lai của hắn sắp xuất hiện. Hắn cần phải ở trước mặt chủ nhân bày ra hình tượng tốt đẹp, cũng biểu đạt nhiệt tình của bản thân đối với công việc trong tương lai.
Renault năm nay đã 4000 tuổi, trong Ngân Hà Thụ Nhân thuộc hàng vừa mới thành niên. Trước đây Renault vẫn luôn sống tại Triết Luân Tinh hệ. Mấy tháng trước, hắn tiếp thu được tin tức tộc nhân phát ra từ hệ Ngân Hà. Nền văn minh của dân bản xứ nơi này cung cấp cho Ngân Hà Thụ Nhân một phần đãi ngộ công tác, rất thích hợp cho người không thích động não như Renault, dù thành niên vẫn chưa lấy được chứng nhận tốt nghiệp giáo ɖu͙ƈ cao đẳng của Sâm Lam Tinh. Renault nỗ lực học tập một tháng rốt cuộc cũng nắm được ngôn ngữ chính Hệ Ngân Hà đơn giản dễ học trong miệng tộc nhân - Hoa Hạ ngữ, ngàn dặm xa xôi xuyên qua tinh hệ tiến vào hệ Ngân Hà. Điểm này cần phải nói một câu, bình quân Ngân Hà Thụ Nhân nắm giữ ngôn ngữ chính của hệ Ngân Hà chỉ trong bảy ngày.
Renault run run lá cây trêи đỉnh đầu, cảm ứng được "nhân loại" trong miệng tộc nhân đang tiếp cận. Hắn đã chuẩn bị sẵn sàng, hoàn hảo bày ra một mặt hoàn mỹ nhất của bản thân.
Hai phút sau, Lục Ly mang theo đám Thẩm Thận xuất hiện ở bên ngoài khoang chứa tạp vật, Ngân Hà Thụ Nhân ngủ say đang nằm ở bên trong. Thẩm Thận thật nhanh nhập mật mã, Ngụy Na đã thống kê ra tổn thất. Chỉ ngắn ngủi ba phút, đá năng lượng được cất giữ trong một khoang khác của Diên Vĩ hạm từ ba vạn vẫy tay mà tụt xuống còn sáu ngàn. Có thể tưởng tượng, nếu không phải Ngụy Na kịp thời đuổi tới, chỉ sợ cuối cùng đến sáu ngàn cũng không có.
Của khoang rất nhanh mở ra, vô số chấm sáng xanh lục tuôn ra lơ lửng xung quanh mọi người. Bên trong Ngân Hà Thụ Nhân cao lớn nho nhã lễ độ mà cúi người "Xin chào, chủ nhân tương lai, tôi là Renault đến từ Sâm Lam Tinh."
Lá cây trêи đỉnh đầu hắn không gió tự run run, tiếp tục nói: "Tôi biết quy ước của hệ Ngân Hà, vì tôi đã nhận được tiền đặt cọc nên hiện tại chúng ta liền tính chuyện kế tiếp là hợp tác cùng thù lao. Tuy đây là lần đầu tiên tôi đi vào Hệ Ngân Hà, nhưng xin yên tâm, đạo đức nghề nghiệp là mỹ đức của mỗi Ngân Hà Thụ Nhân."
Renault một hơi nói xong chờ chủ nhân phản ứng, không nghĩ tới vài nhân loại đối diện hai mặt nhìn nhau, sau đó đột nhiên mặc kệ hắn, toàn bộ vây quanh nhân loại ở giữa.
"Lão đại, làm sao bây giờ? Đá năng lượng bị Ngân Hà Thụ Nhân hấp thu có thể nhổ ra sao?"
"Hay là bắt hắn nôn ra thử xem?"
"Khẳng định nôn không ra, kia chính là ba vạn đá năng lượng cấp A đó. Vì không lãng phí chúng ta từ bây giờ dựng ra tường phòng hộ sinh vật cho đến khi tiêu hao hết đá năng lượng bị hắn hấp thu, thế nào?"
"Ngân Hà Thụ Nhân này là chúng ta chuẩn bị đưa cho tướng quân, hay là tìm tướng quân bồi thường đá năng lượng cho chúng ta."
Renault: "......"
Lục Ly: "......"
Một đám người mồm năm miệng mười biểu đạt đau lòng, nỗ lực nghĩ cách muốn bù lại tổn thất. Lục Ly cảm thấy kiến nghị cuối cùng tương đối đáng tin cậy. Tuy nhiên suy xét đến sinh nhật tướng quân, lương tâm Lục Ly khó có khi xuất hiện, cảm thấy vẫn là không cần đi kϊƈɦ thích tướng quân. Hắn ngăn mọi người nói hươu nói vượn, thân thiện mà hướng Renault làm một lễ nghi tiêu chuẩn của hệ Ngân Hà.
"Hoan nghênh tới hệ Ngân Hà, Renault tiên sinh. Tôi là hạm trưởng Diên Vĩ hạm, Lục Ly. Renault tiên sinh đã nghe được, chúng tôi vốn không có dự định thuê Ngân Hà Thụ Nhân. Tiên sinh chỉ là khách nhân do chúng tôi vô ý cứu được trong tay tinh đạo ba ngày trước. Xuất phát từ tinh thần nhân đạo, tôi cùng thuộc hạ không có cách nào trơ mắt nhìn một Ngân Hà Thụ Nhân bị tinh đạo coi như hàng hóa đối đãi mà bán đi."
Lục Ly biểu tình hòa ái mà nói, một chút cũng nhìn không ra đau lòng đối với đá năng lượng đã tiêu hao, Hắn thực minh bạch, đá năng lượng bị Ngân Hà Thụ Nhân hấp thụ khẳng định không có cách nào nôn ra, tổn thất đã tạo thành, như thế nào tận lực cứu lại mới là vấn đề hắn cần suy xét. Vì không thể đem Renault bán đi gán nợ, cũng không thể kϊƈɦ thích tướng quân, Diên Vĩ hạm chỉ đành tự mình nuốt xuống uất ức này. Đương nhiên, nếu có thể dựa vào chuyện này thu hoạch hữu nghị với Ngân Hà Thụ Nhân, từ góc độ lâu dài xem như là một cuộc mua bán không lỗ vốn.
Không thể không nói mở đầu của Lục Ly tương đối thành công, theo tổng kết của tộc nhân Renault trong 《 hệ Ngân Hà sinh tồn chỉ nam 》, "tinh đạo" là một từ ngữ trọng điểm được đánh dấu. Renault lập tức hiểu được ý Lục Ly, có chút cảm động mà run lên lá cây tại đỉnh đầu.
Lục Ly tuy rằng không thể cảm giác được cảm xúc của những người xung quanh giống dẫn đường, nhưng năm giác quan nhạy bén lại có thể trợ giúp hắn phán đoán phản ứng của đối phương, kể cả khi đối phương chỉ là một thụ nhân. Xác định lời nói của mình có tác dụng, tiếp theo Lục Ly thành khẩn nói: "Tuy rằng tôi rất hy vọng có thể thuê Renault tiên sinh, nhưng Diên Vĩ hạm chỉ là một con tàu tinh hạm cấp B bình thường, không có thực lực cũng không có điều kiện thuê một Ngân Hà Thụ Nhân. Trêи thực tế, Renault tiên sinh vừa mới hấp thu ba vạn đá năng lượng, là toàn bộ tài sản trước mắt của Diên Vĩ hạm, cũng là đá năng lượng dự trữ năm năm tiếp theo của Diên Vĩ hạm."
Toàn bộ tài sản, 5 năm tiếp theo, hai cụm từ này lập tức đánh trúng tính cách chính trực của Renault, hắn xấu hổ cúi đầu, "Xin lỗi, hãy nhận bồi thường của tôi."
Bởi vì để chuẩn bị tốt trạng thái phục vụ tinh hạm này, Renault mới vừa thức tỉnh đã hấp thu lượng lớn đá năng lượng. Trong 《 Hệ Ngân Hà sinh tồn chỉ nam 》 có nhắc tới văn minh cư dân nơi này rất hoan nghênh Ngân Hà Thụ Nhân, không có một tinh hạm nào sẽ cự tuyệt sự phục vụ của họ. Renault thật thà chưa bao giờ nghĩ tới vấn đề đối phương sẽ không thuê nổi hắn.
Lục Ly biểu hiện rộng lượng, "Renault tiên sinh cũng không cần để ý, đây chỉ là hiểu lầm giữa hai bên."
"Không, xin ngài nhất định phải nhận lấy lời xin lỗi cùng bồi thường của tôi." Renault kiên trì nói. "Tôi có thể không cần thù lao, vì Diên Vĩ hạm phục vụ." Hắn nói xong mới nghĩ đến việc cho dù hắn không cần thù lao, khởi động màng năng lượng cũng cần đá năng lượng, mà đá năng lượng của Diên Vĩ hạm đã bị hắn hấp thu gần như toàn bộ. Renault buồn rầu mà vẫy lá cây, có lẽ hắn nên giúp Diên Vĩ hạm tìm một hành tinh năng lượng? Nhưng việc này còn tùy vào may mắn, thời gian lớn tương đương tiêu hao phần lớn đá năng lượng. Renault trái lo phải nghĩ, có chút thấp thỏm nói: "Nếu hạm trưởng có thể tin tưởng tôi, tôi sẽ rất nhanh tìm được một công việc mới, sau đó bồi thường tổn thất cho Diên Vĩ hạm."
Lục Ly hơi hơi mỉm cười, "Không thì thế này, thủ trưởng của tôi Lý Chấn Ngôn tướng quân đang có nhu cầu cùng Ngân Hà Thụ Nhân hợp tác. Nếu như Renault tiên sinh nói cần tìm công việc mới, chi bằng ba vạn đá năng lượng kia xem như là tiền đặt cọc hợp tác giữa Lý tướng quân cùng Renault tiên sinh?"
"Thật tốt quá." Renault cao hứng mà run run lá cây, cảm kϊƈɦ nói: "Hạm trưởng tiên sinh, anh đúng là người tốt"
Lục Ly được phát thẻ người tốt biểu tình ấm áp. Renault nhớ tới nguyên nhân hắn thức tỉnh, quyết định hướng người tốt trong mắt hắn tìm sự trợ giúp "Còn có một việc làm phiền hạm trưởng tiên sinh. Trêи tinh cầu phía trước có một tiểu thụ nhân mới sinh ra không lâu. Tôi hy vọng hạm trưởng có thể ở tinh cầu này tạm dừng một lúc, giúp tôi tìm được tiểu thụ nhân này."
Tiểu! Thụ! Nhân! Một Ngân Hà Thụ Nhân khác!
Tin tức này giống như bánh có nhân từ bầu trời rơi xuống, lập tức làm đôi mắt một đám người phía sau Lục Ly đều sáng lên. Nếu có dẫn đường ở đây, sẽ phát hiện lúc này cảm xúc của mọi người đều nhất trí, trong đầu tất cả đều là tín dụng điểm! Tín dụng điểm! Tín dụng điểm!
Lục Ly ôn hòa cười cười, nho nhã lễ độ mà nói: "Đương nhiên có thể."
Renault: Hạm trưởng tiên sinh đúng là người tốt!
Mọi người trêи Diên Vĩ hạm: Không tới ba vạn đá năng lượng cấp A đổi một Ngân Hà Thụ Nhân, thật đáng giá!
Hai mươi giờ sau, 8 giờ sáng giờ Trái Đất. Trêи quỹ đạo Phá Tinh, Diên Vĩ hạm nhanh chóng xuyên qua tầng khí quyển. Từ phòng chỉ huy đã có thể nhìn thấy bề mặt toàn thành thị bỏ hoang cùng cát sỏi màu đỏ.
Lục Ly đứng trước bản đồ Phá Tinh trêи màn hình ảo, nói với Thẩm Thận bên cạnh: "Đi mời Trang tướng quân tới phòng chỉ huy......"
Lời còn chưa nói hết, Lục Ly đột nhiên nhìn ra bên ngoài cửa sổ. Xao động chưa bao giờ có bùng lên trong thân thể hắn, dường như trước khi đại não kịp phản ứng Lục Ly đã lao ra khỏi phòng chỉ huy. Hắn thật nhanh mặc tốt cơ giáp, dưới phản ứng trợn mắt há hốc mồm của mọi người mà nhảy ra khỏi Diên Vĩ hạm, từ mấy vạn mét thật nhanh rơi xuống mặt đất.
Trong đầu có thanh âm nói cho hắn, ở nơi đó, ngay tại nơi đó!