Tinh Tế Nam Thần Là Ba Ta

Chương 115: Có nhớ ta hay không?



Cổ Thư Thành bàn giao xong, đột nhiên thanh thanh giọng nói, bộ dáng nghiêm túc nói, “Còn có một việc quan trọng nhất, xin Điện hạ nhất định phải nhớ rõ, ngài nhất định phải....”

“Đúng giờ về ăn cơm chứ gì, đã biết đã biết.” Không chờ hắn nói xong, Diêu Tư trực tiếp tiếp lời.

Cháu trai lớn lúc này mới thở dài một hơi, bộ dạng như trút được gánh nặng.

Khóe miệng Diêu Tư giật giật, đủ rồi đấy, hắn sao cứ không quên được điều này đây. Quyết định, thu hồi tiền lương.

“Đúng rồi, không phải nói chờ sau khi học kỳ này kết thúc mới tốt nghiệp sao?” Diêu Tư nhìn các loại tư liệu giấy chứng nhận trêи tay họ, “Sao bây giờ các người lại đến đây.” Cho dù là cáo biệt cũng không cần phải trước một học kỳ?

Hai người nhìn nhau liếc mắt một cái, “Đây là bởi vì chương trình học tốt nghiệp cũng không phải ở trong học viện.”

“Không ở học viện?” Diêu Tư sửng sốt, lẽ nào tinh tế cũng có thực tập tốt nghiệp sao?

“Đúng vậy, chương trình học tốt nghiệp hệ dị năng đều là ở tinh cầu khác, lần này chúng ta lựa chọn chính là Niết Bàn tinh.” Cháu trai lớn giải thích, cho nên hắn mới trước tiên an bài tốt hết thảy.

Niết Bàn tinh? Tên rất quen thuộc, nghe qua ở đâu rồi nhỉ?

“Thời gian không sai biệt lắm, chúng ta phải xuất phát rồi.” Cháu trai lớn nhìn thời gian trêи quang não, “Điện hạ, chúng ta đi trước.”

“Được, thuận buồm xuôi gió!” Diêu Tư phất phất tay, nhìn theo đôi tình nhân nhỏ tay nắm tay bước lên phi hành khí nhỏ, hướng phương hướng cảng ly cảnh bay đi.

Ai, cũng không biết cô khi nào mới có thể tốt nghiệp, đột nhiên nhớ tới đám phiếu điểm của mình....

Ờm, tuyệt đối không phải cô không nỗ lực, mà là gần đây chuyện rắc rối quá nhiều. Không sai, đây đều là tổ chức Vĩnh Nhạc sai, bóp chết tấm lòng cầu học hướng tới tri thức của cô, quả nhiên là một tổ chức tà ác!

Cô vừa định tiến vào trường học, đột nhiên Bách Nhất từ bên trong vọt ra, vẻ mặt sốt ruột đánh giá chung quanh, “Điện hạ ngài nhìn thấy Thư Thành tiểu tử kia không?”

“Thấy, mới vừa đi!”

“Cmn!” Sắc mặt Bách Nhất tối sầm lại, cả người đều không tốt, “Tên hỗn đản này thế nhưng đem chuyện của Phó hội trưởng ném cho ta.”

Ồ? Thì ra hắn không biết việc này sao?

“Rõ ràng nói chúng ta cả ba cùng nhau tốt nghiệp, vậy mà không rêи một tiếng liền mang theo em gái Lạc Anh chạy.” Bách Nhất càng nói càng tức giận, “Hừ, có con nối dõi ghê gớm lắm à! Trước kia suốt ngày rải thức ăn cho chó cũng thôi đi, hiện tại dùng xong liền ném, không được, tôi nhất định phải đuổi theo, không thể để hai người bọn họ dễ chịu.”

“.....” Này này, oán niệm của cẩu độc thân cậu cũng quá lớn rồi?

“Điện hạ, ngài biết bọn họ chọn cái tinh cầu nào để tốt nghiệp chương trình học không?”

“Hình như là…… Niết Bàn tinh?”

Hắn lập tức click mở quang não, kiểm tra chuyến bay tương ứng.

Còn đuổi theo nữa à! Nói cho ta biết, cháu trai lớn mới là chân ái của cậu phải không?

Bách Nhất xem xét quầng sáng nhảy ra, phía trêи chỉ có tin tức một chuyến bay, lại còn đánh dấu ba chữ to đỏ tươi: Đã rời cảng.

Nhất thời cả người hắn liền héo đi, toàn thân tản ra dáng vẻ cẩu độc thân.

“Thôi nào! Thôi nào!” Diêu Tư an ủi vỗ vỗ vai hắn, “Cậu sẽ có con nối dõi mà!” Chúc cậu sớm ngày thoát ế.

“Điện hạ……” Uông uông ủy khuất.

“Lại nói chuyến bay đi Niết Bàn tinh mỗi tháng chỉ có một chuyến.” Cháu trai lớn có lẽ bởi vì cái này mới chọn chuyến bay này đi. “Hiện tại thuyền đã bay đi, cậu muốn đuổi theo cũng không kịp nữa, cũng không thể để cái phi thuyền nào thuận đường, mang cậu đi theo....”

Tích……

Cô còn chưa dứt lời, đột nhiên một ánh sáng trắng quét qua đây. Thân hình chợt nhẹ, hai người trực tiếp biến mất ở cửa Học viện. Diêu Tư chỉ cảm thấy cảnh tượng trước mắt vừa chuyển, ngay sau đó liền đến một căn phòng bốn phía đều là kim loại.

Âm thanh tràn đầy hưng phấn từ bên ngoài truyền đến.

“Lão đại, bắt được! Bắt được rồi! Không ai phát hiện, chúng ta sắp phát tài.”

“Mau đóng lại, chuẩn bị tiến hành bước nhảy không gian, đi Niết Bàn tinh!”

Diêu Tư: “……”

Bách Nhất: “……”

Thật cmn miệng quạ đen!

_____________

Cô bị bắt cóc, lần đầu tiên trong cuộc đời! Diêu Tư tỏ vẻ nội tâm không hề dao động, thậm chí có chút muốn làm tác nghiệp. Cố tình là ba người bên ngoài còn đang khí thế ngất trời thảo luận về tương lai tốt đẹp.

“Làm xong vụ này, ta nhất định phải đi Thiên Đường tinh ở mấy tháng.”

“Đừng nói là mấy tháng, có số tiền này, cậu cho dù muốn định cư ở Thiên Đường tinh cũng không vấn đề gì.”

“Không thể nào lão đại, giá đất của Thiên Đường tinh hiện tại rất quý đó!”

“Sợ cái gì, chỉ cần đem hai người này giao cho người kia, chúng ta lập tức có tới tay 200 vạn tinh tệ, đừng nói Thiên Đường tinh, cho dù cậu muốn ở trêи Liên Minh chủ tinh cũng không vấn đề gì.”

“Ha ha ha ha ha, nói cũng phải, thật hy vọng về sau gặp phải nhiều tên có tiền ngu ngốc thế này.”

“200 vạn tinh tệ rất nhiều sao?” Diêu Tư nhịn không được chọt vào một câu, cô nhớ rõ tiền lương mỗi học kỳ của Hội học sinh không sai biệt lắm chính là con số này! Vẫn luôn cho rằng đó là mức tiêu phí bình quân của tinh tế. Không sai, là một trường học hoàn toàn do học sinh tự chủ, thành viên Hội học sinh là có tiền lương.

“Vô nghĩa!” Người cao gầy trong ba người đó quay đầu trắng mắt liếc cô một cái nói, “Người bình thường đều kiếm không được....” Hắn nói tới một nửa lại dừng, dường như lúc này mới phản ứng lại, quay đầu nhìn về phía Diêu Tư cùng Bách Nhất đột nhiên xuất hiện, “Ngươi ngươi ngươi…… Các ngươi đi ra như thế nào?”

“Đi ra a!” Diêu Tư chỉ chỉ cửa lao đã bị mở ra, bên cạnh là một hacker cao cấp, muốn giả bộ không ra được cũng khó a.

Ba người ngây người một giây, lúc này mới cuống quít móc đao ra nhắm ngay bọn họ, “Không…… Không được nhúc nhích! Mau trở về cho ta, bằng không chúng ta không khách khí.”

“Ha hả……” Diêu Tư cười cười, “Thật có duyên nga, vừa lúc chúng ta cũng không muốn khách khí! Bách Nhất, giao cho cậu đó.” Là thời điểm để cẩu độc thân cậu phóng thích oán niệm!

Đi thôi, Pikachu!

“Vâng, Điện hạ!”

Cho dù không cần dị năng, Diêu Tư đối với tố chất thân thể phổ biến của Huyết tộc có tin tưởng tuyệt đối, cũng đủ thu thập ba người trước mắt này, chỉ là cô không nghĩ tới lại kết thúc nhanh như vậy.

Ba phút sau……

“Lão đại, chúng ta sai rồi, chúng ta thật sự sai rồi.”

“Đúng vậy lão đại, tha cho chúng ta đi, đánh nữa sẽ hủy dung mất....”

“Lão đại, xem ở chúng ta lần đầu vi phạm, xem chúng ta là cái rắm thả đi!”

“Chúng ta thật không biết phải bắt là hai vị lão đại thể năng cấp 3S, nếu mà biết thì cho chúng ta mười lá gan cũng không dám a.”

“Lão đại, oan có đầu nợ có chủ, chúng ta cũng vì cuộc sống bức bách mới làm như thế...”

Nhìn ba người bị Bách Nhất dùng ba quyền đánh bay sau đó khóc đến nước mắt nước mũi tung hoành, ‘bịch’ một tiếng liền quỳ xuống đất. Khóe miệng Diêu Tư run rẩy, có cần nhanh vậy không? Tôn nghiêm của kẻ bắt cóc đâu? Thời gian của các người đều dành để học ngữ văn à, cho nên bọn bắt cóc chưa tốt nghiệp ở trường đúng không? Ngay cả lời kịch xin tha cũng có thể nối thành ngữ chơi đômino (?)

Diêu Tư xoa xoa thái dương, hít sâu một hơi hỏi, “Nói! Rốt cuộc sao lại thế này? Các người muốn làm gì? Tại sao muốn bắt cóc chúng ta?”

“Lão đại, chuyện này không liên quan đến chúng ta.” Người dẫn đầu cao gầy trong ba người nâng lên cái mặt đã sưng thành đầu heo, run rẩy hít khí nói, “Là... Là có người ở Niết Bàn tinh... Ra giá cao, để chúng ta đi Học viện tinh tế trói... Không đúng, là mời ngài về.”

“Niết Bàn tinh?” Diêu Tư hơi sửng sốt, cô dường như chưa từng đi qua cái tinh cầu đó mà? “Người kia là ai?”

“Cái này…… Chúng ta cũng không biết thân phận của hắn.” Một người khác cũng lập tức tiếp lời, “Đối phương chỉ cho chúng ta hình ảnh và tin tức của ngài, nói muốn chúng ta đem ngài hoàn hảo không tổn hao gì mang tới Niết Bàn tinh.” Nói rồi hắn click mở quang não, quả nhiên trong đó bắn ra hình ảnh 3D lập thể của cô, “Vì để tiện cho chúng tôi hành động. Hắn… Còn giúp chúng tôi cải tạo phi thuyền, có thể đem các ngài trực tiếp truyền tống đến trêи phi thuyền, hơn nữa bất cứ máy dò xét nào của tinh tế cũng không thể phát hiện chúng tôi.”

Khó trách cô bị chộp tới lâu như vậy, lại không có bất cứ ai đuổi tới, Diêu Tư hoài nghi nhìn ba người liếc mắt một cái, “Các người…… Không biết ta là ai?”

Ba người hai mặt nhìn nhau, đồng thời lắc lắc đầu.

Đây thật là có chút ngoài ý muốn, bởi vì video lần trước chuyện cô là con nối dõi của Mộ Huyền sớm đã truyền khắp toàn bộ tinh tế. Dù ngu xuẩn đi nữa bọn bắt cóc cũng không có khả năng trói Ngũ Đại Huyết tộc. Cho nên ngay từ đầu cô còn tưởng rằng bọn họ cùng tổ chức Vĩnh Nhạc có quan hệ, hiện tại xem ra bọn họ chỉ là tên nhóc thiếu não không rõ tình huống liền xông lên trói người.

Chỉ là... Không biết là lại đi mời ba cái thiếu thốn thường thức như vậy tới bắt cô đây?

“Mặc kệ các người rốt cuộc muốn làm gì? Hiện tại lập tức đem phi thuyền quay trở về!” Vô luận đối phương là ai, hiện tại thời buổi rối loạn này, chỉ có trở về mới là biện pháp an toàn nhất, tò mò hại chết mèo, kiên trì không tìm đường chết.

“Lão đại, này... Cái này....” Sắc mặt ba người vụt trắng, “Khả năng là…… Không được!”

“Ngươi nói cái gì?” Diêu Tư đứng lên.

Ba người sợ tới mức đồng thời rụt lại, “Lão đại, phi thuyền đã thiết lập cưỡng chế đường hàng không, trừ phi tới mục đích, bằng không tôi... Chúng tôi cũng không sửa đổi được...”

Sắc mặt Bách Nhất trầm xuống, lập tức xoay người nhìn về phía bàn điều khiển, thao tác một lát mới xoay người lại, khó xử nhìn cô, “”Điện hạ, bọn họ nói là sự thật! Phi thuyền đúng là không thể sửa được đường hàng không.”

Cô trực tiếp click mở quang não trêи tay, muốn thông tri Mộ Huyền, lại phát hiện cột truyền tin tất cả đều là một màu xám, phía trêи nhảy ra chữ “Không thể kết nối”

“Phi thuyền có trang bị che chắn tín hiệu, không thể kết nối Tinh Võng.” Bách Nhất bổ sung.

Đậu! Cô đến cùng gặp phải chuyện xui xẻo gì thế này.

“Cậu không thể phá giải thiết lập đường hàng không này sao?” Thời điểm cần cậu tới rồi đó lão đại hacker, “Để cho phi thuyền bay thẳng trở về Hồng Tinh cũng được a.”

“Có thể, nhưng mà...” Hắn chỉ chỉ phía trước, “Đã tới Niết Bàn tinh rồi.”

Gì?

Diêu Tư quay đầu vừa nhìn, quả nhiên phi thuyền không biết khi nào đã ra khỏi bước nhảy không gian chỉ thấy phía trước xuất hiện một hành tinh thật lớn màu xanh lục, mà phi thuyền đang chậm rãi đến gần, càng ngày càng tới gần.

Không đến hai phút đã ngừng ở một bụi cỏ trêи mặt đất, cửa bên phải cũng vang ầm một tiếng mở ra.

Đến rồi, lúc này thì không muốn tới cũng không được nữa.

Diêu Tư cùng Bách Nhất trao đổi một ánh mắt, đi đến cửa phi thuyền thì thấy, bên ngoài là một mảnh cỏ liếc mắt một cái cũng không thấy điểm cuối. Cũng không có bất cứ dấu vết khoa học kĩ thuật gì. Nhất thời Diêu Tư có chút hoài nghi lời ba tên bắt cóc nói, đối phương sao lại chọn một nơi như vậy để thương lượng, người muốn bắt cô rốt cuộc là ai?

Đang nghĩ ngợi, đột nhiên một bóng dáng từ bên cạnh vọt ra, không kịp phản ứng đã bị đụng vào nhau.

“Điện hạ, đã lâu không thấy! Tôi nhớ muốn chết, một ngày không có ngài tôi cảm thấy thật trống trải, thật tịch mịch, thật lạnh lẽo a!” Bóng người nào đó trông rất quen mắt tựa như keo dính lên, đem đầu cô ấn vào trong lòng ngực, nháy mắt xoa thành ổ gà, “Nhìn thấy tôi có vui không, có bất ngờ không? Có nhớ tôi hay không? Tôi thế nhưng hàng năm hàng tháng hàng đêm đều nhớ đến ngài đó?”

Khóe miệng Diêu Tư run rẩy, chỉ cảm thấy gân xanh trêи trán bang bang muốn nổ tung, hít sâu một hơi, áp xuống đáy lòng tràn đầy nóng nảy, trực tiếp đem người kéo từ trêи người xuống, hướng về phía gương mặt đang cười giống như một đóa hoa của hắn, hung hăng đánh tới.

“KHUẤT, TRẠCH!”

***********************

Có còn nhớ Khuất Trạch chăng?

Chương sau: Vạn chúng trả thù.

Đã trễ năm ngày, thật có lỗi. Gần đây ed bận đi kiến tập, thời gian rảnh không nhiều nên lịch đăng không thể cố định. Các nàng thông cảm, ed sẽ cố gắng đăng chương mới sớm nhất có thể.

Đồng thời cảm ơn các nàng đã luôn ủng hộ, iu thương ^^

Hết chương 115.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.