Tinh Tế Nam Thần Là Ba Ta

Chương 177: Xin một lần nữa làm người



“Đây rốt cuộc là thế nào?!” Diêu Tư đẩy ra bốn cánh tay gắt gao đè nặng trêи dây quần của cô, nhịn xuống nỗi xúc động muốn kéo ra xác nhận. Nhìn phản ứng của bốn người này, xem ra thật sự giống như người đối diện nói, chính mình cùng Lận Lung trao đổi thân thể.

“Sao ta biết?” Cô nhìn thấy bản thân trợn trắng mắt, “Lúc ta tỉnh đã vậy vậy rồi.”

“Vậy phải như thế nào đổi trở về?” Diêu Tư cảm giác cả người đều không khỏe, cô chưa từng nghĩ tới chính mình sẽ biến thành một người đàn ông, hơn nữa còn là Lận Nhị Cẩu.

Bốn người đồng thời trầm mặc một chút, hiển nhiên đối loại chuyện này, không có bất luận kẻ nào có kinh nghiệm.

“Tư Tư.” Mộ Huyền nhíu nhíu mày, trầm giọng hỏi, “Em nói cho anh, lúc ấy rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Đừng bỏ sót bất cứ chi tiết nào.”

“Có thể xảy ra chuyện gì? Chúng ta bị tường lực chung quanh điểm đánh dấu cuối cùng công kϊƈɦ, Lận Lung một hai phải dùng dị năng hệ hỏa mạnh mẽ đột phá. Kết quả bị tường lực cắn nuốt cũng bắn ngược trở về, em dưới tình thế cấp bách liền……” Diêu Tư nói đến một nửa thì dừng lại, đột nhiên nghĩ tới một cái khả năng, đột nhiên mở to hai mắt, “Dị năng của em!”

Đờ mờ, tình huống hiện tại, không phải là bởi vì dị năng hố cha đó của cô tạo thành chứ?

Lúc trước khi cô dùng dị năng, Lận Lung vừa vặn dùng chính là dị năng hệ hỏa, cho nên lúc ấy cô đương nhiên cho rằng, dù là nghịch dị năng, cũng nên xuất hiện dị năng hệ thủy mới phải. Nhưng lại quên mất bản thân Lận Lung là toàn hệ, nói cách khác cô hẳn là hoàn toàn không có phản ứng mới đúng.

Vậy biến thành như bây giờ…… Chẳng lẽ là bởi vì dị năng lúc trước, cũng không phải sinh ra vì Lận Lung, mà là bởi vì tường lực đặc thù đó?

Bởi vì đó là cái không gian luân hồi, vậy dị năng tương phản với luân hồi, chẳng lẽ là…… Chuyển thế!! Một lần nữa làm người?!

Đệch! Gieo vần cũng không nên chơi như vậy đi!

(╯‵□′)╯︵┻━┻

Ngẫm lại trước khi mình té xỉu, rõ ràng trước mắt là rồng lửa, chỉ trong giây lát lại biến thành cầu lửa, mà lúc trước đối mặt với cầu lửa, hẳn là chỉ có Lận Lung mới đúng, nói cách khác, bọn họ lúc ấy cũng đã trao đổi.

Đây…… Thật đúng là do dị năng của cô tạo thành!

Mộ Huyền hiển nhiên cũng đã nghĩ tới vấn đề này, quay đầu nhìn về phía Lận Lung hỏi, “Cậu hiện tại có dị năng không?”

“Làm gì?” Lận Lung cẩn thận lui một bước, “Cậu còn muốn đánh? Ta nói cho cậu, đừng tưởng rằng lão tử sẽ sợ cậu!”

“Đó chính là có.” Mộ Huyền không có quản hắn, tiếp tục nhìn về phía người bên cạnh, “Tư Tư?”

Diêu Tư biết hắn có ý tứ gì, thử cảm giác một chút, tuy rằng thay đổi một cái thân thể, nhưng trong cơ thể vẫn cứ trống rỗng, không cảm giác được bất cứ dị năng nào, ngay sau đó lắc lắc đầu.

Mộ Huyền lúc này mới nhẹ nhàng thở ra, xem ra dị năng của hai người theo ý thức cùng thay đổi, nói cách khác Lận Lung vẫn là toàn hệ, mà Diêu Tư cũng vẫn là cái dị năng nghịch hướng kia. Nếu dị năng không thay đổi, trước đó lại bởi vì dị năng mới biến thành như vậy, nếu trở lại cùng địa điểm, lại sử dụng dị năng một lần nữa, có lẽ bọn họ có thể đổi trở về.

“Bách Nhất các ngươi lúc trước đi điểm đánh dấu cuối cùng ở đâu?”

Bách Nhất click mở bản đồ quang não, chỉ vào vị trí góc phải bên dưới của Dị Năng tinh rồi nói, “Bệ hạ, chính là điểm này.”

“Đi, lại đi Dị Năng tinh một lần.” Anh tiến lên vài bước xách Lận Lung lên liền đi ra ngoài.

“Làm gì còn phải đi về?” Lận Lung vẻ mặt ngây ra, “Ê ê, mau buông lão tử, lão tử mới không cần trở về địa phương quỷ quái đó, vạn nhất lại xảy ra chuyện gì làm sao bây giờ? Họ Mộ cậu cmn buông ta ra!”

Mộ Huyền cũng đã xách theo hắn ra cửa, vừa đến cửa lại quay đầu gọi cô một tiếng, “Tư Tư.”

Diêu Tư sửng sốt, lúc này mới theo đi ra ngoài. Trơ mắt nhìn cảnh tượng ‘bản thân’ bị Mộ Huyền xách đi ra ngoài, cứ cảm thấy quái quái chỗ nào ấy. Bất quá ý của Mộ Huyền thực rõ ràng, dị năng của cô tuy rằng hố cha, nhưng tốt xấu gì chưa bao giờ offline, lại dùng một lần có lẽ thật sự có thể đổi trở về.

Bởi vì điểm đánh dấu đó không thể sử dụng không gian truyền tống, cho nên bọn họ tính toán ngồi phi thuyền trở về điểm đánh dấu đó. Cũng may bọn họ ở ngay trêи trạm không gian cách Dị Năng tinh không xa, muốn đi điểm đánh dấu cũng không xa.

Mộ Huyền một tay xách theo Lận Lung vẻ mặt không tình nguyện mắng suốt một đường, một tay dắt cô, biểu tình nghiêm túc, vẻ mặt hàn băng xuyên qua hành lang dài của trạm không gian, đi tới địa điểm đậu phi thuyền.

Vốn là là một màn rất bình thường, nhưng bởi vì trao đổi thân thể, hình ảnh không hiểu sao lộ ra một cảm giác quỷ dị. Nơi đi qua, tất cả nhân viên công tác đều theo bản năng hướng bên này nhìn qua, trong lúc nhất thời toàn bộ trạm không gian lộ ra một cổ không khí quỷ dị, bên tai không ngừng truyền đến các loại âm thanh nghi ngờ.

“Bộ dáng Bệ hạ thực hung, đây là làm sao vậy? Cãi nhau sao?”

“Không thấy Điện hạ đang bị xách theo sao? Thật đáng thương…… Điện hạ còn là con non mà?”

“Nghe nói lần này Điện hạ tham gia kiểm tra trưởng thành đều bị thương, Bệ hạ sẽ không bởi vì cô ấy không thông qua, mới tức giận chứ?”

“Bệ hạ không biết dưỡng con non ư? Rốt cuộc nhiều năm như vậy…… Các người hiểu mà?”

“Có khả năng! Con non nhà ai kiểm tra trưởng thành mà không phải ba bốn lần mới qua, Điện hạ lúc này mới thất bại lần đầu tiên thôi.”

“Ai, các người nghe nói lời đồn đãi truyền ra từ Hội Trưởng lão không? Lúc trước khi Bệ hạ vừa tỉnh lại…… Vừa nghe nói Điện hạ là Huyết Tộc đời thứ năm, lập tức liền nhận con nối dõi. Nghe nói trong đó…… Có việc!”

“Bệ hạ hiện tại nổi giận lớn như vậy, các người nói Điện hạ có thể thật không phải…… hay không?”

“Mười phần mười…… Điện hạ thật đáng thương!”

“Điện hạ thật đáng thương +1”

Mộ Huyền: “……”

Lận Lung: “……”

Diêu Tư: “……”

“Mịa nó! Những người này nhìn ta như vậy làm gì?” Lận Lung bị ánh mắt thương hại chung quanh đồng loạt nhìn đến nổi da gà, ngay cả tiếng chửi má nó cũng ngừng, theo bản năng xoa xoa trêи người nổi da gà, quay đầu nhìn Mộ Huyền liếc mắt một cái, “Lúc trước tỉnh lại cậu rốt cuộc làm gì?”

Mộ Huyền tối sầm mặt, “Câm miệng!” Nhanh hơn bước chân hướng phi thuyền đi đến. Cuối cùng biết lời đồn nói ‘hắn muốn con nối dõi muốn tới điên rồi, tùy tiện kéo một cái đời thứ năm liền nhận con nối dõi’ là từ đâu ra? Những cái gia hỏa ở Hội Trưởng lão quá an nhàn, xem ra đã lỏng xương cốt!

“Ai ai, cậu chậm một chút!” Lận Lung bị hắn kéo đến nỗi sặc một cái, mới vừa dừng chửi đổng lại lập tức thức tỉnh, “Mẹ nó! Lão tử hiện tại chân ngắn, cậu đi nhanh như vậy làm gì? Đừng tưởng rằng lão tử sợ cậu! Có gan cùng lão tử làm một trận, cậu đấy bla bla...”

Hắn há mồm liền nhảy ra một chuỗi Tam Tự Kinh, còn không hề thở dốc. Diêu Tư nghe được một đầu hắc tuyến, thật sự nhịn không được tiến lên, một phen bưng kín miệng hắn, lại để anh mắng nữa, mẹ nó hình tượng của bà đây liền mất hết!

Ba người thật vất vả, ở trong ánh mắt quỷ dị của cả trạm không gian đi tới trước phi thuyền, vừa muốn đăng ký, đột nhiên mặt đất một trận đong đưa, không gian phía trước nháy mắt vặn vẹo. Phi thuyền vốn đang ở trước mắt, đột nhiên biến mất tựa như bị cái gì nuốt vào.

Một phi thuyền hình đóa hoa sen màu trắng khổng lồ, đột nhiên xuất hiện ở trước trạm không gian, nó thập phần khổng lồ, sắp đuổi kịp toàn bộ trạm không gian, màu sắc trắng tinh như tuyết nhìn…… Phá lệ quen thuộc?

Đây là…… Thụ vương chi hoa!

(⊙_⊙)

Diêu Tư còn chưa kịp phản ứng, lại nhìn thấy mặt đất giống như là rạn nứt, từng khúc vỡ ra, cô một chút không đứng vững, cùng Mộ Huyền Lận Lung bên cạnh cùng nhau trực tiếp rớt xuống.

“Tư Tư!” Mộ Huyền quýnh lên, trực tiếp giơ tay lên, lập tức một cái bong bóng trong suốt bay về phía cô, mắt thấy sắp phải đem cô bọc hết vào.

Đột nhiên bên tai truyền đến một giọng nói quen thuộc, mang theo cảm giác mười phần hưng phấn: “Tư Tư, tôi rốt cuộc tìm được cô!” Một cái hư ảnh khổng lồ xuất hiện ở phía trước, mỹ diễm không gì sánh được, sau lưng hai cái cánh bướm mở ra, lấp đầy toàn bộ tầm nhìn.

“Luyến Vũ!”

“Thân ái, lần này tôi sẽ không làm bất luận kẻ nào mang cô đi nữa.” Tiếng nói của cô ấy vừa dứt, không biết từ đâu bắn ra một luồng sáng mờ hình hoa sen, thậm chí trực tiếp lướt qua bong bóng trong suốt của Mộ Huyền, lấy tốc độ cực nhanh bay về phía bên này.

Phụt một tiếng!

…… Bao lấy Lận Lung bên cạnh cô. Nháy mắt biến mất ở trước mắt!

Diêu Tư: “……”

Mộ Huyền: “……”

Quần chúng vây xem ngu người: “……”

Ngay sau đó, vô luận là Thụ vương chi hoa, hay là hư ảnh của Luyến Vũ đều không thấy, chỉ còn lại trạm không gian đã bị hủy một nửa, cùng các Huyết tộc nằm cũng trúng đạn trôi nổi trong không gian.

Bên tai còn quanh quẩn lời của Luyến Vũ tựa như tuyên thệ, cuồn cuộn vang vọng không thôi……

“Chúng ta mới là chân ái…… Ái…… Ái…… Ái……”

Ái cái đầu mẹ cô á!

(╯‵□′)╯︵┻━┻

Xốc bàn!

Đem thân thể lão nương trở về!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.