“……” Hắn than một tiếng, “Nghe nói cô lại gặp được người xấu?” Không chờ cô mở miệng, Mộ Huyền lại chủ động hỏi tới.
“Đúng nha!” Diêu Tư sửng sốt, lắc lắc đầu, “Những cái đó đều không quan trọng, tôi muốn nói với người…… Dị năng của tôi hình như có chút vấn đề.” Có vấn đề phải hỏi lão sư, cô đã thành thói quen có chuyện thì tìm hắn phân tích.
Mộ Huyền nhíu nhíu mày, đánh giá cô từ trêи xuống dưới, phát hiện cô thật sự không có việc gì, mày mới dãn ra, con non nhà hắn, vận khí luôn kém đến không tin được, ra cửa bị bắt cóc, ở yên trong nhà còn có thể gặp được ăn trộm, xem ra về sau hắn phải nhìn chằm chằm cô nhiều chút, thật vất vả có được con nối dõi, sao có thể để cho người khác khi dễ.
“Dị năng làm sao vậy?” Hắn một bên hỏi, một bên giữ chặt tay cô, truyền một tia năng lượng qua, ở trong thân thể cô tra xét một vòng, không phát hiện dị thường mới thu về.
Diêu Tư hoàn toàn không có phát hiện, chỉ là đem sự tình đêm qua, cẩn thận nói với hắn một lần.
“Không gian dị năng, không phải chỉ là không gian hoặc truyền tống là chủ sao?” Cao cấp hơn chính là không gian cắt, cần yêu cầu dị năng không gian rất cường đại mới có thể làm được, “Vì sao tôi thức tỉnh dị năng không gian, lại chỉ có thể truyền tống ba tên ăn trộm kia.” Mấu chốt là cô còn không cảm giác được gì.
Mộ Huyền cúi đầu trầm tư, mới trả lời nói, “Có khả năng…… Cũng không phải không gian dị năng bình thường.”
“Không phải không gian?” Đó là gì? Rõ ràng cô cũng mở ra một cái động màu đen, cũng rất giống với cổng không gian của tên lão đại kia a.
“Có thể là phụ không gian.”
“Ha?” Ý gì?
“Dị năng không gian, tuy phân ra không gian truyền tống và không gian cắt, nhưng so về bản chất thì có năng lực như nhau.” Hắn trầm giọng giải thích, “Chỉ là đều tạo ra một cái cổng không gian, sau đó đem đồ vật bỏ vào, lại truyền ra mà thôi. Nhưng không gian của cô thì khác, năng lực của cô cùng bọn họ tương phản.”
“…… Tương phản như thế nào?”
“Trình tự tương phản.”
“Trình tự……” Diêu Tư sửng sốt, đột nhiên mở to hai mắt, “Ý của người là, tôi không phải đem đồ vật bỏ vào, mà là chỉ có thể đem đồ vật lấy ra?”
“Không sai.” Hắn gật gật đầu, dường như có chút khen ngợi sờ sờ đầu cô, “Phụ không gian có thể đem tất cả đồ vật trong không gian xung quanh đều lấy ra, mà vừa vặn cách cô gần nhất là cổng không gian của ba người kia, cô chỉ là thuận tay lấy ra mà thôi.”
“Ách……” Cứ cảm thấy cái kỹ năng này có chút hố cha? Khó trách lúc trước cô chỉ là suy nghĩ một chút, không gian trữ vật trói định ở trêи quang não của ba người kia liền tự động mở ra, đồ vật ào ạt rơi ra bên ngoài, hoá ra dị năng của cô chính là chìa khóa vạn năng của không gian. Có được dị năng thiên phú như thế có phải cô nên gia nhập một đội gì đó?
“Còn có một vấn đề!” Cô yếu ớt vươn một ngón tay.
“Ừ?”
“Dị năng…… Chỉ dùng một lần sao?”
“……”
Diêu Tư đem chuyện mỗi lần mình thức tỉnh dị năng đều chỉ dùng một lần sau đó liền biến mất nói ra.
Mộ Huyền trầm tư một chút, “Dị năng có mạnh có yếu, có tạm thời hao hết, nhưng chưa từng nghe nói có dị năng chỉ dùng một lần.”
“Vậy tôi thế nào lại……”
“Không vội.” Hắn sờ sờ đầu cô, trấn an nói, “Hẳn là cô sử dụng dị năng chưa thuần thục, cho nên chỉ có thể ở thời khắc mấu chốt bộc phát dị năng, chờ thả lỏng, ngược lại……”
Hắn nói được một nửa đột nhiên dừng lại, như là nghĩ tới cái gì, cúi đầu mang chút tìm tòi nghiên cứu nhìn cô.
“Sao…… Làm sao vậy?” Diêu Tư bị hắn nhìn có chút không được tự nhiên.
Hắn trực tiếp đem cô kéo lên, “Cùng ta đi nơi này.”
“A? A!” Diêu Tư ngốc ngốc.
Đến khi phản ứng lại thì đã bị hắn đưa tới nơi lớn như một sân bóng, bốn phía được vây kín, cũng không biết dùng vật liệu gì xây thành.
“Đây là đâu?”
“Khu thí luyện.” Mộ Huyền nhẹ giọng trả lời.
Khu thí luyện? Đây không phải nơi Huyết tộc trêи nguyên tắc dùng để rèn luyện dị năng, thực tế là dùng để đánh nhau ẩu đả sao?
“Chúng ta tới nơi này làm gì?”
“Thử xem.” Mộ Huyền không có giải thích nhiều, chỉ là giơ tay, lập tức một cơn hỏa long thật lớn phóng lên cao, khác với dị năng mà tên tinh đạo lần trước dùng, ngọn lửa của Mộ Huyền là màu lam. Hỏa long khổng lồ trêи không trung bay lượn một vòng, vô cùng sống động.
“Thế nào?” Mộ Huyền hỏi, “Có cảm giác được dị năng không?”
Diêu Tư ngẩn người, cúi đầu cảm giác một chút, lắc lắc đầu, “Không có.” Trong cơ thể vẫn trống rỗng.
“Dị năng của tôi rốt cuộc làm sao vậy?” Diêu Tư nhịn không được hỏi, sẽ không phải thực sự có vấn đề chứ?
“Tạm thời còn không rõ ràng lắm……” Hắn một bên trả lời, một bên dùng quang não gửi đi một tin, “Chúng ta thử lại.”
Nói xong, hắn lại thử mấy loại dị năng, thủy hệ, kim hệ, không gian hệ lần lượt ở trước mặt cô triển lãm một lần.
Bị người ta phô diễn dị năng trước mặt, Diêu Tư khóe miệng co rút, hắn mang cô tới đây là để đả kϊƈɦ lòng tự tin của cô sao?
Đang muốn hỏi cho rõ ràng, Diêu Tiềm đã vội vã chạy tới.
“Bệ hạ, không biết ngài gọi tôi tới gấp là?” Diêu Tiềm vẻ mặt nghi hoặc nhìn nhìn hai người.
“Dị năng của cậu là hệ thổ?” Mộ Huyền hỏi.
“Đúng vậy.” Diêu Tiềm gật đầu.
“Cậu bồi Tư Tư luyện tập.”
“A! A?” Luyện tập? Luyện tập là ý gì? Dị năng của Điện hạ không phải vẫn chưa ổn định sao? Hắn đang muốn hỏi rõ ràng, thân hình Mộ Huyền vừa lóe lên đã đứng ở cửa ra cách mấy trăm mét bên ngoài, hoàn toàn không có ý muốn giải thích.
“Điện hạ?” Hắn chỉ có thể quay đầu nhìn về phía Diêu Tư.
Diêu Tư một đầu hắc tuyến, Mộ Huyền đây là tự mình trình diễn dị năng còn chưa đủ, cố ý tìm thêm người tới cùng nhau diễn sao?
Được thôi, dù sao…… cô đã thành thói quen.
“Phóng dị năng đi!” Mời bắt đầu biểu diễn!
Diêu Tiềm nhìn nhìn qua lại giữa hai người, vẻ mặt ngu ra, nhưng vẫn là theo lời, thúc giục dị năng, “Điện hạ, xin cẩn thận.”
Nói rồi, Diêu Tư nháy mắt liền cảm giác một nguồn năng lượng khổng lồ từ trêи người hắn bộc phát ra, cảm giác dị năng rất khác hai lần trước, dị năng trêи người Diêu Tiềm vô cùng khổng lồ, cho dù cố tình áp chế, vẫn là trong nháy mắt liền bao trùm toàn bộ khu thí luyện, không khí dường như cũng đình trệ lại, áp lực đến mức làm người ta không thở nổi. Đối lập với dị năng của cường đạo và ăn trộm lần trước, Diêu Tiềm hoàn mỹ phô bày toàn bộ thực lực của một Trưởng lão, nháy mắt đem đối phương áp thành trẻ sơ sinh.
Mặt đất một trận rung động, lập tức từng hàng từ dưới nền đất chui ra sắc bén như răng cưa, hướng tới vị trí của cô tràn tới. Diêu Tư chỉ cảm thấy trêи người nhất thời nặng nề, giống như bị cái gì ngăn chặn không cách nào nhúc nhích được, lại càng ngày càng nặng.
Dưới chân cô mềm nhũn, cơ hồ đứng không vững liền sắp phải quỳ xuống, cùng lúc đó, đột nhiên một nguồn lực lượng xa lạ từ đáy lòng bừng lên, nháy mắt đem trọng lực đang đè trêи người bắn ra ngoài, đầu vai buông lỏng.
******************
Bí mật về dị năng của Tư Tư sắp hé lộ o(〃^▽^〃)o đến hiện tại vẫn chưa ai đoán chính xác, nên chương này xem như một gợi ý, cố gắng lên nhé!!!