An Nhĩ Tư mỉm cười: "Xác định, chưa từng xác định đến vậy. Đời này trừ bỏ Tiểu Dạ, ai cũng không cần."
"Ai..." Bối Cơ khẽ thở dài một hơi, sau đó nói: "Cũng là duyên phậm a! Nếu đã quyết định rồi thì đừng hối hận, cũng đừng phụ lòng người ta." Tuy Bối Cơ thực không hài lòng khi An Nhĩ Tư dắt một thú nhân về nhà, thế nhưng nếu đã đáp ứng thì Bối Cơ hi vọng con mình có thể chịu trách nhiệm với quyết định của bản thân, đồng dạng cũng chịu trách nhiệm đối với Nhan Tử Dạ.
"Con sẽ không phụ lòng Tiểu Dạ." An Nhĩ Tư thực khẳng định nói, sau đó anh nghĩ tới gì đó, liền hỏi Bối Cơ: "Đúng rồi cha, nghe nói sáng nay quốc khố vừa bị trộm?"
"Con đã biết rồi à? Đúng vậy, tên trộm này hiểu rất rõ hệ thống phòng ngự của quốc khố, hơn nữa cũng quen thuộc với địa hình hoàng cung. Bọn chúng hướng về phía phương pháp tu luyện của gia tộc Á Bá Lan chúng ta mà tới."
"Phương pháp tu luyện của chúng ta?" Ánh mắt An Nhĩ Tư hơi nheo lại, suy nghĩ một chốc rồi nói: "Cha, con biết là ai làm."
"Ai?" Bối Cơ nhìn về phía An Nhĩ Tư.
"Là Phỉ Áo Nạp." Kỳ thực căn bản không cần phải đoán, vừa nghe đối phương nhắm tới phương pháp tu luyện thì An Nhĩ Tư đã khẳng định là Phỉ Áo Nạp.
"Không có khả năng." Bối Cơ lập tức phủ nhận: "Gã đã bị tôi tự tay giết chết." Bối Cơ biết rõ, trong trận chiến năm đó mình đã tự tay giết chết Phỉ Áo Nạp, cũng tận mắt nhìn đối phương tắt thở mới rời đi. Thế nên Phỉ Áo Nạp khẳng định không có khả năng còn tồn tại trên thế giới này.
"Cha, là thật. Gã còn tới Lam tinh đánh lén con cùng Tiểu Dạ, muốn giết chúng con." Nhớ lại chuyện lần đó, trong mắt An Nhĩ Tư lập tức dâng lên một cỗ sát ý.
"Cái gì? Gã tới Lam tinh?" Bối Cơ chấn kinh: "Gã muốn giết con thì tôi hiểu được, kia vì sao lại muốn giết cả Nhan Tử Dạ?" Bối Cơ có thể đoán được nguyên nhân Phỉ Áo Nạp tìm tới An Nhĩ Tư, thế nhưng vì sao còn muốn giết cả bầu bạn An Nhĩ Tư?
"Bởi vì gã muốn có phương pháp tu luyện của gia tộc Tiểu Dạ, không, chính xác hơn là gã muốn có phần bản đồ ở phía sau tờ giấy ghi phương pháp tu luyện." An Nhĩ Tư nghiêm túc hỏi Bối Cơ: "Cha, tấm bản đồ kia rốt cuộc ẩn chứa bí mật gì?"
Gia tộc Nhan Tử Dạ cư nhiên cũng có tấm bản đồ kia, này là điều Bối Cơ không ngờ tới, nghe An Nhĩ Tư hỏi tới chuyện bản đồ, vốn ông không muốn nói chuyện này nhưng không ngờ lại liên quan tới bầu bạn An Nhĩ Tư, chỉ đành trả lời.
Ánh mắt Bối Cơ có chút mê ly, tựa hồ đang nhớ lại những chuyện thực xa xôi: "Chuyện về tấm bản đồ kia tôi cũng là nghe gia gia con nhắc tới. Tấm bản đồ đó xuất hiện ở ba ngàn năm trước, truyền thuyết nói rằng, chỉ cần tập trung đủ bốn phần bản đồ, ghép lại thành một tấm bản đồ hoàn chỉnh thì có thể tìm được cung điện thần bí. Trong cung điện đó có sức mạnh thần bí có thể làm thú nhân cấp thấp trở thành thú nhân cấp SSS chỉ trong một đêm, thậm chí còn là cấp bậc càng cao hơn nữa.
Một ngàn năm trước, sở dĩ có nhiều thú nhân cấp SSS như vậy cũng vì bọn họ đã tìm được tòa cung điện thần bí đó, sau đó chiếm lấy sức mạnh của nó."
Nhớ lại chuyện này, Bối Cơ có chút thương cảm: "Năm đó gia gia con biết chuyện này thì giống như phát điên bắt đầu tìm kiếm tấm bản đồ kia, thế nhưng trừ bỏ phần của gia tộc Á Bá Lan chúng ta, ba phần khác căn bản không tin tức gì. Không bao lâu sau gia gia con bởi vì tiến cấp SSS thất bại mà trọng thương, sau đó thì qua đời. Bí mật này cũng ẩn tàng. Người biết chuyện này cũng chỉ có tôi, mỗ ba con cùng Phỉ Áo Nạp. Thật không ngờ Phỉ Áo Nạp chẳng những không chết mà còn âm mưu chiếm lấy sức mạnh thần bí kia, gã quả thực đã điên rồi."
"Gã vốn đã điên rồi, vì cái gọi là quyền thế cùng sức mạnh." An Nhĩ Tư khinh thường, cười lạnh nói: "Gã ẩn mình ở Lam tinh nhiều năm như vậy nhất định là vì tìm kiếm tấm bản đồ kia. Ba mươi năm, con không tin gã không thu hoạch được gì. Con nghi ngờ tính cả tấm bản đồ của gia tộc chúng ta thì gã đã có được hai phần."
Nhớ tới chuyện quốc khố Ni Lạp Nhĩ đế quốc bị trộm hơn mười năm trước, tình hình cũng giống hệt như lần này. Nghe nói phương pháp tu luyện của vương thất Ni Lạp Nhĩ cũng đã bị trộm đi, sự việc khi đó đã làm rung động cả đế quốc. Quốc vương Ni Lạp Nhĩ phi thường phẫn nộ truy tìm hồi lâu nhưng không có chút manh mối. Khi đó An Nhĩ Tư không để tâm tới chuyện này lắm, dù sao gia tộc Cái Nhĩ bọn họ cũng không quá thân cận với vương thất. Hiện giờ nhớ lại, An Nhĩ Tư liền liên tưởng tới chuyện bản đồ. Lần trộm đó rất có thể do Phỉ Áo Nạp gây ra. Thế nên An Nhĩ Tư suy đoán, hiện giờ trong tay gã đã có được hai phần bản đồ.
"Nếu Phỉ Áo Nạp thực sự đã có được hai phần bản đồ, hơn nữa theo con nói, trong tay Nhan Tử Dạ cũng có một phần thì tổng cộng là ba. Chỉ còn thiếu một phần?" Bối Cơ kinh ngạc, chẳng lẽ cung điện thần bí thực sự sẽ xuất hiện trước mặt thế nhân sao?
"Không phải ba mà là bốn. Tất cả các phần bản đồ đều đã xuất hiện." An Nhĩ Tư biết, hiện giờ trong tay Nhan Tử Dạ có hai phần, hơn nữa Phỉ Áo Nạp cũng có hai phần, như vậy toàn bộ bản đồ đã xuất hiện.
"Cái gì? Cả bốn phần bản đồ đều đã xuất hiện?" Bối Cơ hút một ngụm khí lạnh, trợn to mắt nhìn An Nhĩ Tư: "Phần bản đồ cuối cùng ở đâu?"
Cũng khó trách Bội Cơ khẩn trương như vậy, hiện giờ ở tinh tế này gia tộc Á Bá Lan có thể trở thành đệ nhất gia tộc chính vì bọn họ có được gen cực mạnh cùng nhiều cường giả SS nhất.
Nhưng đó là trong tình huống không có cường giả SSS. Nhưng một khi cung điện thần bí được mở ra, Phỉ Áo Nạp trở thành cường giả SSS thì đó là tai họa thật lớn đối với gia tộc Á Bá Lan.
"Không được, nhất định phải ngăn cản Phỉ Áo Nạp. Tôi lập tức tuyên bố tuy nã toàn tinh tế, nhất định không thể để gã ta thực hiện được âm mưu." Bối Cơ nhấn thông tấn khí, hạ mệnh lệnh cho cấp dưới: "Lập tức tuyên bố truy nã Phỉ Áo Nạp trên toàn tinh tế, nếu có gia tộc nào ở các đế quốc hoặc một cá nhân nào đó có thể bắt được hắn, tinh cầu Á Bá Lan chúng ta sẽ đưa tặng miễn phí mẫu vũ khí laser mới nhất."
"Vâng." Sau khi nghe thú nhân trên màn hình ánh sáng cung kính đáp, Bối Cơ tắt thông tấn khí rồi tiếp tục hỏi An Nhĩ Tư về vấn đề khi nãy: "Phần bản đồ cuối cùng kia không phải đang ở Lam tinh chứ?"
"Trước đó ở Lam tinh, bất quá hiện giờ đang ở trong tay Tiểu Dạ. Là gia chủ Mã Khắc Tân giao cho em ấy." An Nhĩ Tư cảm thấy duyên phận thực sự rất kỳ diệu. Gia gia anh tìm lâu như vậy, lại còn là bạn tốt của gia chủ tiền nhiệm gia tộc Mã Khắc Tân nhưng không hề biết nó đang trong tay ông bạn tốt của mình. Hiện giờ bởi vì Tiểu Dạ mà tất cả phần bản đồ đã được tập hợp.
"Hai phần còn lại đều đang ở trong tay bầu bạn con? Này rất nguy hiểm, con bảo bầu bạn giao lại cho tôi đi, tôi sẽ tìm một nơi bí mật bảo quản." Bối Cơ đề nghị.
"Cha, hai phần bản đồ kia là phương pháp tu luyện của Nhan gia cùng Mã Khắc Tân, giao cho người không thích hợp. Thế nên vẫn cứ để Tiểu Dạ giữ đi, có con ở đây, con sẽ bảo vệ Tiểu Dạ cùng hai phần bản đồ kia." Hai phần bản đồ kia thuộc về Nhan Tử Dạ, An Nhĩ Tư biết với tính cách của Nhan Tử Dạ, cậu sẽ không giao ra, vì thế anh mới cự tuyệt lời đề nghị của cha mình.
"Làm sao được!" Bối Cơ vỗ bàn: "Hai đứa con đều là thú nhân cấp S, Phỉ Áo Nạp chính là thú nhân cấp SS, hai đứa làm sao thắng được hắn? Thứ kia đặt ở chỗ hai đứa chỉ là bùa đòi mạng thôi."
"Ai nói con là thú nhân cấp S, cha, người xem kĩ đi." Ngân quang trên người An Nhĩ Tư chợt lóe, bộc phát ra hơi thở cường đại.
"Cấp SS sơ cấp?" Bối Cơ kinh hô: "Con trở thành thú nhân cấp SS sơ cấp từ khi nào vậy?" Con trai mình cư nhiên mới ba mươi tuổi đã trở thành thú nhân cấp SS, Bối Cơ quả thực rất khiếp sợ, đồng thời cũng thực kiêu ngạo cùng vui sướng. Hơn nữa cũng không còn gút mắc gì với chuyện của An Nhĩ Tư cùng Nhan Tử Dạ. An Nhĩ Tư trở thành thú nhân cấp SS, cho dù kết hợp với giống cái thì cũng không thể sinh được nhãi con, chẳng khác gì ở cùng thú nhân.
"Đã sớm đột phá, chỉ là không nói cho hai người biết thôi. Tuy sức chiến đấu của con hiện giờ vẫn còn kém hơn Phỉ Áo Nạp, thế nhưng trải qua trận chiến lần đó, tinh thần lực của con đã tích tụ đủ, không bao lâu nữa sẽ đột phá lên trung cấp, đến khi đó, con muốn Phỉ Áo Nạp có tới mà không có về." Cảnh tượng Nhan Tử Dạ bị thương vẫn còn mồn một trước mắt làm An Nhĩ Tư thực sốt ruột muốn đột phá, anh đã hấp thu không ít tinh hạch vô thuộc tính cấp S, hiện giờ năng lượng đang ở tình trạng bão hòa, muốn đột phá chỉ còn thiếu một cơ hội mà thôi.
"Tốt, thật sự quá tốt." Bối Cơ đi tới bên cạnh An Nhĩ Tư, vỗ vỗ vai anh nói: "Thật không ngờ con có thể trở thành thú nhân cấp SS nhanh như vậy. Tốt, một khi đã vậy thì bản đồ cứ để lại chỗ bầu bạn con. Chuyện này rất trọng đại, hai đứa nhất định phải xem trọng." Có thực lực của An Nhĩ Tư đảm bảo, Bối Cơ cũng an tâm.
"Yên tâm đi cha, không có vấn đề gì đâu."
An Nhĩ Tư cùng Bối Cơ nói chuyện xong thì cũng tới thời gian bữa tối.Con trai mình dẫn bầu bạn trở về, hơn nữa người bầu bạn này ông cũng thực vừa lòng. Tạp Mễ Nhĩ cao hứng không thôi, liền bảo phòng bếp làm một bữa tối thực phong phú.
"Mỗ ba, bảo bọn họ chuẩn bị thêm phần ba người đi." An Nhĩ Tư nói với Tạp Mễ Nhĩ.
"Chuẩn bị thêm ba phần à? Có thêm khách tới sao?" Tạp Mễ Nhĩ kỳ quái hỏi.
"Không phải." An Nhĩ Tư cười cười, không giải thích. Bất quá Nhan Tử Dạ ở bên cạnh nghe vậy thì lập tức liếc mắt nhìn anh một cái. Thật là, hôm nay là ngày đầu tiên tới cửa bái phòng a. Vốn Nhan Tử Dạ muốn nhẫn nhịn một chút không để phụ mẫu An Nhĩ Tư phát hiện sự thực mình là một tên tham ăn, kết quả lại bị An Nhĩ Tư phá hỏng.
"Ừm, để mỗ ba bảo bọn họ chuẩn bị." Tuy không biết vì sao An Nhĩ Tư lại yêu cầu như vậy nhưng Tạp Mễ Nhĩ vẫn bảo đầu bếp chuẩn bị. Ở hoàng thất Á Bá Lan, đầu bếp được tuyển dụng đều là thú nhân có trù nghệ rất cao siêu chứ không phải người máy chuyên dụng. Đối với vương thất Á Bá Lan giàu có mà nói, trừ bỏ những chất dinh dưỡng cần thiết phải bổ sung, còn lại trong bữa ăn luôn dùng thực vật nguyên ngủy.
Lúc ăn tối, Nhan Tử Dạ vốn nghĩ cho dù An Nhĩ Tư đưa thức ăn qua thì mình cũng phải ráng nhịn, tận lực không ăn nhiều như vậy. Thế nhưng không biết vì cái gì, vừa thấy thịt nướng thơm ngào ngạt được bưng lên thì ánh mắt Nhan Tử Dạ lập tức bừng sáng, hoàn toàn không thể khống chế bản thân dùng tốc độ cực nhanh nhưng vẫn không mất phần tao nhã ăn cả bốn phần thức ăn vào bụng trong ánh mắt kinh ngạc của Tạp Mễ Nhĩ cùng Bối Cơ.
Sau khi ăn xong Nhan Tử Dạ mới nhớ ra phụ mỗ An Nhĩ Tư vẫn còn ở đây, nhìn nhìn hai người cùng nhóm người hầu phía sau đang dùng ánh mắt kinh ngạc nhìn mình, gương mặt Nhan Tử Dạ nhịn không được nóng lên. Nhất thời cậu cảm thấy thực ngượng ngùng, sao cậu không chịu nhịn xuống a?