Tinh Thần Biến

Chương 19: Nhất Nộ Sát Nhân (2)




Tìm được một lúc, Tần Vũ rất tiếc phải đầu hàng, trong Tàng Binh khố chỉ có một cái hộ quyền, cũng hoàn toàn bọc hết cả thủ chưởng, loại hộ quyền đó Tần Vũ cơ bản không thích, đeo loại hộ quyền này trên tay, Tần Vũ không thi triển được một vài loại công kích.
"Đành vậy, sau này kiếm được khoáng vật tốt luyện chế sau." Tần Vũ chỉ có thể tự an ủi, sau đó rời Tàng Binh khố.
oOo
Ngựa chạy như bay, hơn trăm người cưỡi ngựa rất nhanh chạy trên đường lớn, người đi đầu thân cao gần hai mét là một đại hán man rợ cơ bắp cực kỳ phát triển, trên thân đại hán đó vận một bộ hắc bào, trùm kín cả người, ánh mắt lạnh lùng, rất âm ám.
"Dừng!" Đại hán man rợ dẫn đầu đột nhiên giơ tay lên, quát một tiếng, lập tức hơn trăm kị binh đột nhiên dừng lại.
"Lão tam, dẫn một đội nhân mã, cướp toàn bổ tiền tài và nữ nhân của thôn đó, cho ngươi năm phút. Ta và lão nhị đi trước. Chờ ngươi tại dốc núi La Đình sơn." Đại hán man rợ dẫn đầu hạ lệnh.
"Một cái tiểu thôn như thế, năm phút? Thời gian quá đủ rồi, đại ca yên tâm! Các huynh đệ, đi." Một nam tử gầy độc nhãn mang loan đao dài hét một tiếng, rồi dẫn năm mươi người phóng tới thôn trang gần đó.
Còn tên dã man đại hán cường tráng dẫn theo hai đội nhân mã thẳng hướng La Đình sơn.
Nửa thân trên cởi trần, Thiết Sơn tại đầu thôn cuốc đất, mồ hôi lấm tấm trên lưng hắn, Tiểu Lộ đứng cạnh nhìn hoa hai bên đường, ánh mắt ngó nghiêng, thả hồn theo suy tư.
"Ca ca, Vũ ca ca lúc nào về?" Tiểu Lộ ngước nhìn trời, trên trời một tầng mây đen, hiển nhiên thời tiết không tốt lắm.
Thiết Sơn cười nói: "Tiểu Lộ, yên tâm, Tiểu Vũ hắn không quên đâu."
Lúc này tâm trạng Thiết Sơn không kìm được lại nghĩ về chiến đao mà Tần Vũ sẽ mua, Thiết Sơn bình thường vẫn thích thương, lộng, bổng, nhưng thích nhất vẫn là một cây chiến đao sắc bén.
"A, có tiếng ngựa, Vũ ca ca tới rồi." Tiểu Lộ hưng phấn nhìn ra phía xa.
Thiết Sơn cảm thấy mặt đất chấn động kịch liệt: "Không phải, không phải một người."
Thiết Sơn tử tế quan sát, chỉ thấy xa xa mấy chục bóng người ngựa nhanh chóng tới gần, Thiết Sơn nghĩ đến một khả năng, không tự chủ được sợ đến hồn phi phách tán.
"Tiểu Lộ, chạy nhanh!"
Thiết Sơn ôm Tiểu Lộ vội vàng chạy về phía thôn, quay đầu nhìn lại, lúc này mấy chục tên mã tặc đã tới gần, một tên mã tặc giơ chiến đao trong tay lên, Thiết Sơn lập tức hướng về thôn hét lớn: "Mã tặc tới. Mã tặc tới rồi!"
Mã tặc so với cường đạo bình thường lợi hại hơn nhiều, bọn chúng có ngựa, tới không thấy bóng bỏ đi không thấy dấu vết, lại còn khát máu. Cường đạo bình thường nhiều lắm cũng chỉ cướp bóc thôn dân. Nhưng mã tặc giết sạch cả thôn thì thật là một chuyện kinh hoàng. Mã tặc tới rồi!
Cả thôn hoảng loạn, những người trưởng thành đều lấy vũ khí trong nhà, hoặc là xẻng, hoặc rìu chặt củi, phụ nữ người già trẻ em thì nấp ở phía sau.
"Hây!"
Độc nhãn nam tử giục ngựa chạy nhanh, ánh mắt lạnh lùng, tốc độ của ngựa rất nhanh, đuổi theo Thiết Sơn, người trong thôn đều lo lắng cho huynh muội Thiết Sơn, nhưng không ai dám xông lên phía trước.
Cự ly giữa Thiết Sơn tới thôn còn xa khoảng trăm mét, phía sau độc nhãn man tử chỉ cách hắn có mười mét, một tia sáng lóe lên, một thanh loan đao dài xuất hiện trên tay độc nhãn nam tử, ánh mắt độc nhãn nam tử đỏ rực như máu.
"Dừng tay!" Đột nhiên, một người cường tráng xông tới, đó là phụ thân của Thiết Sơn.
Độc nhãn nam tử nhếch mép cười lạnh, đột nhiên vung cánh tay, thanh loan đao trong bàn tay hóa thành một luồng sáng bay thẳng về hướng Thiết Sơn, Thiết Sơn lúc này đang chú ý sau lưng, thấy thế liền lộn mình lăn dưới đất, may là bình thường vẫn thường luyện tập nên Thiết Sơn tránh được một đòn đó.
Độc nhãn nam tử sắc mặt biến động, hừ một tiếng lạnh lẽo, đột nhiên chân đạp một cái, trực tiếp từ trên lưng ngựa phi tới, loan đao đột ngột vòng lại, độc nhãn nam tử dễ dàng bắt lấy.
"Viu!"
Lại một luồng sáng, Thiết Sơn vội vàng lăn người, thoát được một đao hiểm, nhưng…
"A!"
Tiểu Lộ hét một tiếng đau đớn, Thiết Sơn quay đầu nhìn, cánh tay phải của Tiểu Lộ đã bị chặt đứt, cánh tay đó rơi bên cạnh, Tiểu Lộ sắc mặt trắng bệch. Lúc Thiết Sơn vừa né được, hắn thấy cánh tay của Tiểu Lộ thật sự đã rời thân, bị chặt đứt liền chạy tới đó. Nhưng phụ thân Thiết Sơn xông lên cản, thấy cảnh đó, mở to mắt nhìn như rách khóe mắt.
"Phốc!"
Loan đao thiểm động, đầu phụ thân Thiết Sơn bay ra, chớp mắt đã bị giết. Một nông phu làm sao có thể so cùng một trong ba tên đầu lĩnh mã tặc đây?
"Các ngươi nghe đây, có bao nhiêu tiền tài và nữ nhân trẻ tuổi mang hết ra, ta tự nhiên sẽ tha cho tiểu thôn của bọn ngươi, còn không…giết sạch."
Độc nhãn nam tử cười lạnh, tay cầm thanh loan đao nhỏ máu. Những tên mã tặc còn lại cưỡi ngựa xông lên, bao vây thôn dân.
"Chết!"
Một luồng gió lướt qua, một cái xẻng mang theo một luồng sức mạnh cương mãnh đập chính giữa đầu một tên mã tặc.
"Oanh!" âm thanh đó vang vọng vô cùng, đầu tên mã tặc bị đập vỡ, máu chảy đầy đất. Sắc mặt méo mó hung tợn Thiết Sơn hai tay cơ bắp cuồn cuộn, nắm chặt xẻng sắt trong tay căm hận nhìn tên mã tặc trước mặt.
"Ồ, dám giết một huynh đệ của ta. Các huynh đệ, thẳng tiến tiêu diệt cả cái thôn này. Chỉ được lưu lại nữ nhân." Độc nhãn nam tử chầm chậm nói, lúc này hắn đang rất tức giận.
Những tên mã tặc khác cũng phẫn nộ không kém, trong mắt chúng một cái thôn bình thường chỉ như thịt cá, ai ngờ một huynh đệ lại chết nơi này.
"Cha, Tiểu Lộ." Phụ thân đã bị giết, lại thêm muội muội bị chặt tay đang ngất, Thiết Sơn bừng bừng phẫn nộ, hắn hiện tại chỉ muốn báo cừu, trừng mắt như rách cả khóe nhìn độc nhãn nam tử trước mặt. Tay đứt rơi ra, máu tươi bắn tung tóe.
Độc nhãn nam tử dễ dàng sát tử từng thôn dân một, những người thôn dân bị hắn giết không chống trả được chút nào, một người bình thường làm sao so được với một nội công cao thủ? Từng người thôn dân một, từ đại thúc, đại thẩm, đều bị giết chết, Thiết Sơn hai mắt đỏ rực, trừng rách cả khóe mắt.
"Tới đây, giết ta đi." Thiết Sơn với lấy chiến đao trên thân tên mã tặc vừa bị hắn giết, hướng phía độc nhãn nam tử, nhưng tên độc nhãn nam tử đó dường như đang chọc tức hắn, không hề giết hắn mà lợi dụng khinh công cao minh dễ dàng giết người khác, để Thiết Sơn sau lưng không ngừng đuổi theo.
Nhìn người người thân quen bị giết, Thiết Sơn đau đớn phát điên.
"Dừng tay!"
Đột nhiên…một tiếng hét lớn như chớp nổ vang lên, lập tức làm tất cả mọi người rung động.
Một tay huyền thiết chiến đao, một tay búp bê vải, Tần Vũ xuất hiện.
Độc nhãn nam tử nhìn Tần Vũ, nhíu mày rồi cười nói: "Vị bằng hữu, tại hạ "Hắc Phong" mã tặc lão tam – Bạch Tam, mọi người gọi là Loan Đao Tam, không biết bằng hữu xưng hô thế nào?"
Tên Bạch Tam là một nội gia cao thủ, hắn nhận ra thiếu niên trước mặt không phải là người thường.
"Tiểu Lộ."
Tần Vũ nhìn Tiểu Lộ bị chặt đứt tay sắc mặt tái nhợt, tâm trạng đau đớn. May mà Tần Vũ tinh thông y đạo, lập tức điểm huyệt cầm máu cánh tay bị chặt.
Tiểu Lộ từ từ mở mắt, thấy Tần Vũ, khuôn mặt tái nhợt nở nụ cười: "Vũ ca ca."
Tiểu Lộ lại nhìn phụ thân đã chết bên cạnh cùng những người trong thôn, không cầm được nước mắt trào ra.
"Cha, đại bá, thúc!"
Nước mắt Tiểu Lộ không ngừng tuôn rơi, đồng thời không chịu được đau nhức, đối với một tiểu nữ hài, sự đau đớn do bị chặt đứt cánh tay thật là khủng khiếp.
Tần Vũ nhìn mới nửa ngày trước những thôn dân này vẫn còn nhiệt tình chào hắn lúc này đã chết nhiều, sát huyết ẩn chứa trong huyết mạch Tần gia bắt đầu bùng lên, ánh mắt đột nhiên như có tia lửa. Tần Vũ cẩn thận bỏ con búp bê vải bên cạnh Tiểu Lộ, sau đó đứng dậy, lập tức ném huyền thiết đao trong tay qua cho Thiết Sơn: "Đại Sơn, tiếp đao."
Thiết Sơn tiếp nhận huyền thiết chiến đao, lúc này có huyền thiết chiến đao quả là hữu dụng.
Tần Vũ lại nhìn cánh tay nhỏ bé bị chặt đứt cạnh đó, hắn biết đó là cánh tay của Tiểu Lộ, từ nay về sau, Tiểu Lộ vĩnh viễn là một người tàn tật.
Độc nhãn nam tử Bạch Tam lúc này vội cười nói: "Bằng hữu, ngươi cũng là một cao thủ, sao lại vì đám dân thường này mà đối đầu với "Hắc Phong" bọn ta? Thế này đi, những nữ nhân này ngươi tùy ý chọn một người. Thế nào?"
Bạch Tam có thể nhận ra Tần Vũ là một cao thủ, bình thường cao thủ nào cũng có sư thừa, Bạch Tam không muốn tùy tiện đắc tội với người. Thêm vào thực lực thiếu niên trước mặt không tồi, muốn giết thiếu niên đó, mã tặc chết cũng không ít, không đáng.
"Bọn ngươi…" Tần Vũ lạnh lùng nhìn mấy chục tên mã tặc trước mặt, "tất cả phải chết!" Tần Vũ nghiến răng nói.
Đột nhiên…
Tần Vũ xuất hiện bên cạnh một tên mã tặc, thủ chưởng cong hình ưng trảo bóp vào yết hầu tên mã tặc đó, Tần Vũ lạnh lùng nhìn tên mã tặc, trong ánh mắt tên mã tặc đầy vẻ kinh hoàng. Tần Vũ ưng trảo dụng lực, cách một tiếng, tên mã tặc lập tức đoạn khí.
Đồng thời thân hình Tần Vũ chớp động, nhanh như chớp hướng tới tên mã tặc khác. Bước chân như sét, một cước hoành không, phá tan không khí, mạnh mẽ đập vào đầu tên mã tặc, "oanh!" một tiếng vỡ đầu, lại một tên mã tặc chết.
"Các huynh đệ, không cần lưu tình, giết!" Lúc này Bạch Tam đã tức giận, liền huy động mã tặc xông tới giết Tần Vũ.
Thân hình Tần Vũ cực nhanh, cả người nhanh chóng tránh ra xa.
"Bồng!"
Tần Vũ dùng chân đá bay một người, sau đó nhẩy lên dùng gối nện vỡ đầu đối phương.
"Cách!"
Tần Vũ xông lên tung cước đá thẳng vào yết hầu, một cước đoạt mạng.
"A!"
Tần Vũ hét lớn, quyền chỉ mạnh bạo xuyên thủng bụng đối phương, gan bị bóp nát, tên mã tặc mắt mở trừng trừng, quả thật đã chết rồi.
"Bồng!"
Tần Vũ xoay người đá, cước thẳng vào chỗ yếu đốt xương sống, tên mã tặc lập tức tê liệt cả người không động đây.
oOo
Tần Vũ thân pháp huyền diệu, người như gió lốc, bóng quyền bóng cước liên miên công kích, mỗi tên mã tặc riêng lẻ vô pháp chống lại sự công kích của Tần Vũ, bình thường Tần Vũ chỉ một chiêu giết chết đối phương, tối đa cũng chỉ hai chiêu giết chết đối phương. Công kích chỗ yếu hại, uy lực cực lớn.
Nguyên trước đây các kế hoạch huấn luyện của Tần Vũ đều rất hoàn mỹ, hiện tại nói ra Tần Vũ một tay có thể nâng vật nặng hơn trăm cân, lúc bình thường thân thể chịu được hai trăm cân mà nhẩy được. Sức mạnh quyền cước chắc chắn cực kỳ lợi hại, tuyệt đối có thể dễ dàng dồn địch nhân vào tử địa.
Còn thân pháp của Tần Vũ, gió không còn là trở lực nữa, lại dung hợp thêm thuật kỳ môn độn giáp, trên có tốc độ bản thân, thân pháp của Tần Vũ còn xa đám người này mới có thể đạt tới. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL
"Làm sao có khả năng? Làm sao có khả năng?"
Độc nhãn nam tử giữ chặt loan đao, ngây người nhìn cảnh tượng trước mắt.
Một bóng người với tốc độ khủng khiếp đang di động…
Quyền nhanh như điện, cước nặng như núi!
Quyền xuất người đảo, cước xuất người bay.
Từng tên mã tặc trong khoảnh khắc đã bị giết, trong nửa phút ngắn ngủi, gần năm mươi tên mã tặc chết gần một nửa.
"Dừng lại, đánh với ta!" Độc nhãn nam tử nhanh chóng dùng khinh công truy cản.
Nhưng thân pháp của Tần Vũ quả là huyền diệu, sự rung động rất kỳ lạ dường như chứa đựng đạo lý huyền ảo, thoát ra ngoài vài mét, cơ bản không để hắn bắt kịp. Độc nhãn nam tử Bạch Tam giương đao, điên cuồng truy sát, nhưng chéo áo của Tần Vũ cũng không đụng nổi. Hắn đuổi theo không ngừng, ánh mắt nhìn từng tên mã tặc bị giết mà không làm gì được.
"Ngươi đánh với ta, có bản lãnh thì đừng chạy, ngươi không được chạy!" Bạch Tam điên cuồng hét, nhưng hét mấy cũng chẳng có tác dụng, từng tên mã tặc bị giết, thậm chí có vài tên lên ngựa định chạy cũng không thoát. Bởi vì…tốc độ của Tần Vũ còn nhanh hơn ngựa.
Tần Vũ lăng không như lốc tung cước, tại vị trí hiểm ở đầu một tên mã tặc đang kinh hoàng, chính là vị trí Thái Dương huyệt, tên mã tặc vỡ đầu, ngã vật ra đất chết ngay. Tần Vũ nhẹ nhàng hạ xuống đất, lạnh lùng nhìn tên mã tặc cuối cùng – Bạch Tam. Trong một phút ngắn ngủi, năm mươi tên mã tặc chỉ còn lại một người, "Hắc Phong" mã tặc lão tam – Bạch Tam.
Tay năm chặt loan đao, con mắt độc nhất của Bạch Tam không ngừng lóe sáng, cổ học phát ra một tiếng gào, một phút ngắn ngủi, toàn bộ thủ hạ của hắn chết hết, cả đoàn Hắc Phong mã tặc tổn thất một phần ba, Bạch Tam không kinh hoàng sao cho được.
"Chết đi!"
Bạch Tam thi triển khinh công nhanh chóng xông tới Tần Vũ, loan đao trong tay phát ra ánh sáng lạnh lẽo.
Tần Vũ đứng im không động, nhìn Bạch Tam tới. Bạch Tam mắt đỏ rực, nội lực trong cơ thể toàn bộ bùng phát, loan đao trong tay như chớp phát ra đạo đạo quang mang, thân thể hắn đã đạt tới cùng cực, nháy mắt đã xuất hiện trước mặt Tần Vũ, những nông dân may mắn sống sót xung quanh thấy Tần Vũ vẫn bất động, ai ai cũng lo lắng, trong khoảnh khắc đó…Đột nhiên thân thể Tần Vu rung lên, phóng tới cạnh Bạch Tam, một cước từ bên trực tiếp kích cho đầu gối hắn gẫy gập.
"Cách!"
Khớp gối là chỗ chịu lực rất kém, chớp mắt đã bị kích gẫy.
"A!" Bạch Tam lập tức hét lên thảm thiết, người run lên, Tần Vũ liền quặp tay phải thành trảo, bóp lấy cổ tay Bạch Tam, đột ngột vận lực. Cùng với tiếng xương gẫy, cổ tay phải của Bạch Tam bị bẻ gập.
"Phanh!"
Quyền chỉ xuất, trực tiếp kích vào yết hầu Bạch Tam, sức mạnh toàn thân Tần Vũ hoàn toàn tập trung một điểm tại ngón tay, lực phát ra mãnh liệt xuyên thủng, một tiếng gào thảm thiết, Bạch Tam hai mắt mở trừng trừng rồi ngã vật ra đất, không còn nhúc nhích. Một đội nhân mã Hắc Phong mã tặc năm mươi người chỉ trong hơn một phút, bị giết toàn bộ!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.