- Vâng, hai vị đại nhân xin đợi một lát.
Sử Chiến lúc này hết sức tập trung, trực tiếp nhắm mắt lại cẩn thận cảm ứng vị trí hiện tại của Hắc Vũ, còn Tần Vũ cùng Hầu Phí đều nhìn chằm chằm vào Sử Chiến, chờ đợi đáp án.
Từ từ mở mắt.
Sử Chiến nhìn về phía bọn Tần Vũ hai người, cung kính nói:
- Hai vị đại nhân, căn cứ theo cảm ứng của tiểu nhân, hiện giờ chủ nhân đang ở tại khu vực phía bắc của "Băng Tuyến tinh hệ" thuộc Nam Sơn tinh vực, còn như đang ở trên hành tinh nào, hai vị chủ nhân chỉ cần đến được một tinh cầu nằm ở phía bắc của Băng Tuyến tinh hệ rồi để tiểu nhân tìm kiếm một lần nữa, có lẽ sẽ xác định được.
Gương mặt của Tần Vũ cùng Hầu Phí hiện rõ nét cười.
- Được, việc này không trì hoàn thêm nữa, lập tức xuất phát.
Tần Vũ ra lệnh, sau đó liền đem Sử Chiến tiến nhập Khương Lan Giới, còn Tần Vũ cùng Hầu Phí cực tốc tiến về phía bắc Băng Tuyến tinh hệ của Nam Sơn tinh vực, bằng vào tốc độ của bọn họ, sau khi liên tục truyền tống hơn mười lần, đã đến được một hành tinh nằm về phía bắc của Băng Tuyến tinh hệ.
Khi đặt chân lên tinh cầu này, Tần Vũ lại để cho Sử Chiến ra ngoài dò tìm.
- Đại ca.
Hầu Phí nhìn Tần Vũ,
- Nam Sơn tinh vực này nguyên là tinh vực nằm ở phía cực bắc của tiên ma yêu giới, Băng Tuyến tinh hệ hơn thế nữa lại là một tinh vực nằm về phía bắc của Nam Sơn tinh vực, hiên tại tạp mao điểu không ngờ lại còn ở trên một hành tinh thuộc khu bắc của Băng Tuyến tinh hệ, tạp mao điều này, sao lại phải chạy tới đây?
Tần Vũ cũng bật cười.
Ai biết được tiểu Hắc vì sao mà phải chạy tới đây?
- Tra ra rồi.
Sử Chiến từ từ mở mắt nhìn bọn Tần Vũ,
- Căn cứ theo cảm ứng của tiểu nhân, tiểu nhân dám khẳng định, chủ nhân hiện tại chắc chắn đang trú tại "Bích Mục tinh" cách đây không xa.
Tần Vũ cùng Hầu Phí đưa mắt nhìn nhau, mỉm cười.
- Xuất phát!
Tần Vũ hưng phấn phát lệnh.
Toàn bộ tiên ma yêu giới, nếu xét những hành tinh có người ở phía cực bắc của các giới thì Bích Mục tinh cũng được tính vào một trong số đó, trong Nam Sơn tinh vực, cũng chỉ có hai hành tinh nằm ở phía cực bắc. Ở phía đông của phi cầm tộc là Ám Tinh giới, cũng còn một tinh vực nằm sâu ở phía bắc của tiên ma yêu giới hơn so với Nam Sơn tinh vực.
Bích Mục chỉ là một hành tinh cực kì bình thường, bình thường tới cực điểm.
Ở đây, có hai đại gia tộc khống chế toàn bộ hành tinh, hai đại gia tộc này cao thủ mạnh nhất cũng mới chỉ đạt đến ngũ cấp yêu vương mà thôi, ngũ cấp yêu vương, chỉ có thể xưng hùng ở một hành tinh nhỏ như vậy, tương tự trên Bích Mục tinh cũng có hai thành thị lớn.
Một trong số đó là
"Mộc Nguyệt thành", trong Mộc Nguyệt thành có một tòa phụ đệ có tên
"Tinh Linh phủ".
Tinh Linh phủ mặc dù bên ngoài chỉ là một phủ đệ rất bình thường, nhưng cả hai đại gia tộc tại Bích Mục tinh đều không dám mạo phạm Tinh Linh phủ, bởi vì chủ nhân của Tinh Linh phủ là một đôi vợ chồng, công lực quả thật rất mạnh.
Nam chủ nhân là Lưu Tinh tiên sinh.
Nữ chủ nhân là Linh Kiếm phu nhân.
Trong phủ cũng không hề có thị nữ gì cả. Chỉ có duy nhất hai vợ chồng bọn họ.
Trong hoa viên phía sau phủ.
Lưu Tinh tiên sinh cùng Linh Kiếm phu nhân đều đang ở đó, cả hai người đều rất thích màu trắng, toàn thân bọn họ được bao phủ bởi một màu trắng.
Một cây hắc sắc trường thương, hai tay Lưu Tinh tiên sinh đang nắm lấy cây hắc sắc trường thương đó, mũi thương từ từ nhẹ nhàng di động, vạch lên trên mặt cát nằm trong góc của hoa viên, mũi thương vẽ lên trên mặt cát một bức tranh, nhưng trong chốc lát đã bị thay thế bởi một bức tranh khác.
Vị Lưu Tinh tiên sinh này ánh mắt giống như có thần sáng rỡ linh động, nhưng đôi môi khẽ mím lại cũng khiến cho người ta cảm nhận được đây là một con người kiên định băng lãnh. Hơn nữa mặt bên trái của y còn lưu lại một vết sẹo, với thực lực của Lưu Tinh tiên sinh đương nhiên có thể xóa được vết sẹo đó. Nhưng Lưu Tinh tiên sinh lại không làm như vậy, y vẫn giữ nó lại.
Lần lượt.
Lưu Tinh tiên sinh lúc đầu sử dụng trường thương rất chậm rãi, nhưng hoa cỏ, lá cây xung quanh Lưu Tinh tiên sinh lại không ngừng bị hất bay lên theo từng động tác của trường thương trong tay Lưu Tinh tiên sinh. Tung bay theo một tần suất đặc thù.
Linh Kiếm phu nhân tương tự vận đồ trắng đứng bên cạnh quan sát Lưu Tinh tiên sinh.
Yên lặng quan sát!
Nhìn vào nét mặt cùng thân hình của Lưu Tinh tiên sinh thì y chỉ giống như một thiếu niên mười sáu, mười bảy tuổi. Còn Linh Kiếm phu nhân, tinh tế quan sát dáng điệu nàng, xem ra cũng là một thiếu nữ mười sáu, mười bảy tuổi mà thôi, chỉ là trên mình ẩn hiện khí thế, chứng tỏ đây cũng là một cao thủ.
Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - http://truyenfull.xyzCỏ cây ngừng chuyển động, khôi phục trạng thái tĩnh lặng.
Nguyên lai lúc đó Lưu Tinh tiên sinh đã thu lại cây hắc sắc trường thương, thân hình của Lưu Tinh tiên sinh thẳng đứng giống như một cây trường thương.
- Linh nhi, chúng ta đã trú tại Bích Mục tinh này bao lâu rồi?
Lưu Tinh tiên sinh quay đầu sang hỏi, mái tóc dài rẽ ra làm hai, che mất hai bên mặt của Lưu Tinh tiên sinh, hai mắt của y chỉ lộ ra có một nữa.
Linh Kiếm phu nhân gật đầu nói:
- Gần ba năm rồi.
- Ba năm, ba năm …. Có lẽ từ khi chúng ta bị truy sát tới giờ đây là nơi chúng ta dừng chân lại lâu nhất.
Lưu Tinh tiên sinh cười nhẹ nói, chỉ là mặc dù cười, song y vẫn khiến cho người ta cảm thấy lạnh người.
Linh Kiếm phu nhân bước tới, nắm lấy tay trái của Lưu Tinh tiên sinh:
- Đúng rồi, Vũ ca ca, bọn ta có phải thay đổi chỗ ở nữa hay không?
- Có, vẫn phải di chuyển.
Lưu Tinh tiên sinh gật đầu.
Linh Kiếm phu nhân nhìn Lưu Tinh tiên sinh ánh mắt tràn đầy hi vọng nói:
- Vũ ca ca, chúng ta không thể ở lại đây thêm một thời gian nữa hay sao, bọn chúng vẫn chưa phát hiện ra chúng ta, chứng tỏ lần này chúng ta đã ẩn nấp rất tốt. Chạy trốn ….những ngày đó đã quá mệt mỏi rồi.
Lưu Tinh tiên sinh khẽ đưa tay kéo Linh Kiếm phu nhân sát vào trong lòng mình:
- Linh nhi, đều do ta không phải với muội, chính bởi ta có quan hệ với gia đình của muội, khiến cho cả tộc đều vì ta mà chết, đến cả tỉ tỉ của muội cũng bị bắt.
"Vũ ca ca, không thể trách huynh, đám người đó thật là quá đáng, huynh từ khi phi thăng tới giờ, chưa từng rời khỏi quê hương của muội, làm sao có thể mạo phạm đến bọn chúng? Đám người đó căn bản không hiểu tại sao một lòng muốn giết huynh.
Linh Kiếm phu nhân vòng hai tay ra ôm chặt lấy Lưu Tinh tiên sinh.
Lưu Tinh tiên sinh khẽ ngẩng đầu, một giọt lệ từ bên khóe mắt rơi xuống.
Lưu Tinh tiên sinh đang cùng Linh Kiếm phu nhân âu yếm tình cảm, bỗng nhiên sắc mắt của Lưu Tinh tiên sinh đại biến, trong lòng bàn tay cũng xuất hiện một cây trường thương:
- Linh nhi, có cao thủ tới.
Linh Kiếm phu nhân trên tay cũng đã xuất hiện một thanh trường kiếm.
- Ha ha …..tiểu Hắc, ngươi quả là có bản lĩnh chạy trốn, không ngờ lại chạy đến tận đây. Nhưng như thế cũng tốt. Lần này ta có thể lập được đại công trước mặt bệ hạ rồi.
Cùng với một tiếng cười lớn vang vọng, hơn vài chục bóng người từ phía chân trời cực tốc lao tới, đồng thời nhanh chóng đến bên trên của Tinh Linh phủ.
Lưu Tinh tiên sinh này, Linh Kiếm phu nhân gọi là "Vũ ca ca
" nhưng còn những kẽ truy sát lại gọi là "tiểu Hắc", tựa hồ có chút mâu thuẫn.
- Ba cao thủ đế cấp.
Ánh mắt của Lưu Tinh tiên sinh lộ chút sợ hãi.
Trong số vài chục người đó, đứng đầu là ba người mặc chiến bào màu vàng, phía sau đều là những người mặc trường bào màu đen.
- Tiểu Hắc, quả không tồi, chỉ mới có ba năm ngắn ngủi, không ngờ đã từ cửu cấp yêu vương cảnh giới đạt tới nhất cấp yêu đế, nếu như tính toán theo thực tế, ngươi xem ra cũng chỉ phi thăng đến tiên ma yêu giới khoảng ba trăm năm. Quả thật ngươi đúng là thiên tài yêu đế của yêu giới a.
Kim y thanh niên đứng đầu cười nói,
- Đáng tiếc, lần này do một tứ cấp yêu đế như ta chủ trì, theo ta còn có hai vị huynh đệ cũng đều là nhị cấp yêu đế. Ngươi chỉ có đường chết mà thôi.
Lưu Tinh tiên sinh che cho thê tử đứng phía sau, truyền âm nói:
- Linh nhi, lát nữa nàng hãy chạy trước đi, ta sẽ đuổi theo nàng sau.
- Vũ ca ca, lần này còn có thể chạy được nữa sao?
Linh Kiếm phu nhân có chút tuyệt vọng,
- Vũ ca ca, muội không chạy. Có chết chúng ta cũng phải chết cùng một nơi.
Lưu Tinh tiên sinh cắn chặt lấy môi, trên khóe miệng lưu lại một vệt máu.
- Các ngươi, vì sao lại muốn truy sát ta?
Lưu Tinh tiên sinh cố gằn nộ khí nói.
Kim y thanh niên đứng đầu cười nhạt nói:
- Vì sao lại muốn truy sát ngươi? Ai biết được nguyên nhân. Đây là do bệ hạ đích thân hạ lệnh, không cần biết ra sao cũng nhất định phải giết được ngươi, mệnh lệnh của bệ hạ….phóng mắt khắp tiên ma yêu giới, cũng không có một người nào dám phản kháng.
Lưu Tinh tiên sinh hai mắt đỏ vằn lên những tia máu. Ánh lên quang mang phẫn nộ:
- Bằng ma hoàng, có phải không? Ta từ sau khi phi thăng, căn bản chưa từng giết bất cứ ai, chỉ ở trong khu vực của mình. Nhưng các ngươi lại tới giết hết tất cả, còn muốn truy sát ta, ta đã làm gì đắc tội với các ngươi ? Cho dù có chết, các ngươi cũng cần phải cho ta biết nguyên nhân chứ.
Kim y thanh niên cười nói:
- Ta cũng muốn cho ngươi biết, đáng tiếc …..ngay cả ta cũng không biết, làm sao có thể nói cho ngươi được?
- Kẻ nào biết?
Lưu Tinh tiên sinh hỏi.
- Bệ hạ biết, có thể những vị đại nhân bên cạnh bệ hạ cũng biết, đáng tiếc ngươi không có cơ hội để hỏi.
Kim y thanh niên vẫy tay nói:
- Được rồi, không lãng phí thời gian với ngươi nữa, hừm, các huynh đệ, ra tay đi.
- Khoan đã.
Linh Kiếm phu nhân bỗng nhiên lên tiếng ngăn cản.
- Ồ.
Kim y thanh niên giơ tay ngăn thủ hạ lại, sau đó đem ánh mắt tràn đầy vẻ mỉa mai nhìn Linh Kiếm phu nhân:
- Tiểu Linh nhi, ngươi có gì muốn nói?
- Tỉ tỉ của ta hiện tại có tốt không? Các ngươi có hại làm gì tỉ không?
Bạch Linh hỏi. Linh Kiếm phu nhân tên thật là Bạch Linh, còn tên gọi "Linh Kiếm phu nhân", chỉ là tên giả dùng trên Bích Mục tinh mà thôi.
Kim y thanh niên cười nói:
- Ngươi nói tỉ tỉ của ngươi, nói thật, lúc đầu tỉ tỉ của ngươi quả khó mà thoát khỏi cái chết, nhưng ai biết được tỉ tỉ của ngươi lại may mắn như thế, Tông Quật thiếu gia của bọn ta không ngờ lại nhìn trúng tỉ tỉ của ngươi, tiểu mệnh của y xem ra cũng đã được bảo đảm.
- Tông quật!
Hai mắt Lưu Tinh tiên sinh khép hờ phát ra hàn quang,
- Tên hỗn đản, nếu không phải là do Tông Quật tố cáo với Bằng Ma Hoàng, hiện giờ ta vẫn còn đang vui vẻ ở nhà của mình.
- Câm mồm, Tông Quật thiếu gia mà ngươi cũng có thể chửi mắng hay sao.
Sắc mặt kim y thanh niên bỗng trở nên lạnh lùng.
- Bổn yêu đế không có thời gian lãng phí với ngươi nữa, các huynh đệ, động thủ.
Cánh tay vung lên!
Ba người khoác áo vàng tựa như đồng thời tung sát chiêu về phía Lưu Tinh tiên sinh.
"U~" một tiếng kêu vang cao vút lên từ trong họng của Lưu Tinh tiên sinh, phía trước người của Lưu Tinh tiên sinh đã lộ ra một lớp lông vũ màu đen sắc bén, hàng hàng lông vũ giống như những tấm sắt thép phát ra ánh kim, độ kiên ngạnh không thử cũng có thể biết được.
- Huynh đệ cẩn thận, tiểu Hắc đã tiến nhập trạng thái chiến đấu rồi.
Kim y thanh niên truyền âm nói.
Lưu Tinh tiên sinh tay nắm lấy hắc sắc trường thương, giữa hai hàng lông mày cũng đã có một mảng vũ lân màu đen. Mái tóc dài che mất đôi mắt của y, nhưng thực sự vẫn không che đi được huyết sắc quang mang cùng chiến ý điên cuồng trong mắt, thân hình bay tới như thiểm điện.
Trường thương như một con rồng, uốn lượn thành vô số thương ảnh, thình lình chặn đứng cả ba đại yêu đế.
- Sát!
Ba vị yêu đế cũng không nương tay bắt đầu điên cuồng tiến hành công kích Lưu Tinh tiên sinh, vài chục người mặc áo đen còn lại thì tấn công Bạch Linh.
Một tứ cấp yêu đế, hai nhị cấp yêu đế, chỉ để giết một nhất cấp yêu đế.
- Keng, keng.
Một thanh trường kiếm đâm vào lớp hắc sắc lân giáp, không ngờ lại phát ra tiếng kim loại va vào nhau, xuất ra một kiếm này là nhị cấp yêu đế.
Kim y thanh niên lập tức truyền âm nói:
- Ngươi đúng là ngu ngốc, không nghe nói hộ thể chiến giáp trên mình của tiểu Hắc cực kì kiên ngạnh sao, tiếp cận rất gần với cực phẩm tiên khí, hai người các ngươi phải dùng hết sức, nếu không dùng hết sức muốn giết y chỉ là nằm mộng thôi.
- Vâng.
Hai vị yêu đế lập tức đáp lại.
Kiếm khí tung hoành, thương ảnh lấp loáng.
Mái tóc Lưu Tinh tiên sinh dựng lên, vết sẹo trên mặt bên trái càng thêm đáng sợ, hai mắt đỏ rực xuất ra những tia phong cuồng.
- Vũ ca ca.
Một tiếng kêu thảm thê lương, lúc này Bạch Linh bị một hắc bào nhân ác hiểm đánh một quyền vào lưng, toàn bộ thân hình bị đánh bay, tiên huyết trào ra. Bạch Linh kì thật cũng đã đạt đến cửu cấp yêu vương , chỉ là trong số vài chục hắc bào nhân, có năm kẻ là cửu cấp yêu vương, còn lại đều là bát cấp yêu vương.
- Tránh ra.
Lưu Tinh tiên sinh trở nên điên cường.
Trường thương lắc mạnh, hung mãnh đẩy lui hai nhị cấp yêu đế, không để ý tới công kích của kim y thanh niên, tức tốc lao về phía Bạch Linh.
- Chết đi.
Kim y thanh niên đồng thời xuất ra một thương.
Nhưng chỉ thấy khi trường thương đâm tới Lưu Tinh tiên sinh, thân hình của Lưu Tinh tiên sinh không ngờ quỷ dị giống như thuấn di thình lình hạ xuống phía dưới hai mươi phân, lúc đầu một thương này nhắm tới, định đâm xuyên qua đan điền, nhưng cuối cùng lại chỉ đâm được vào ngực.
- Thuấn di thân pháp.
Kim y thanh niên sắc mặt đại biến,
- Đây không phải là thân pháp đặc biệt chỉ có bằng tộc siêu cấp thần thú sỡ hữu sao?
Kiên ngạnh nhận một thương này, trường thương của Lưu Tinh tiên sinh càng thêm hung hãn, thương ảnh bỗng hóa thành hơn chục đạo liên tiếp đâm xuyên qua mấy người, trong một lúc sáu đại yêu vương bị giết ngay tại trận.
- Linh nhi.
Lưu Tinh tiên sinh ôm lấy Bạch Linh.
- Không sao, không phải chỗ yếu hại.
Bạch Linh cố gắng nở một nụ cười.
Lúc này bọn ba người kim y thanh niên cũng đã bảo vây Lưu Tinh tiên sinh:
- Tiểu Hắc, nhìn vào thực lực của ngươi, sợ rằng phải là ưng tộc biến dị thần thú, biến dị thần thú……quả là rất hiếm, vừa này không ngờ cả thuấn di thân pháp cũng biết, đáng tiếc, ngươi vẫn phải chết.
Lưu Tinh tiên sinh nhìn xung quanh, khi nãy y đã dùng hết mọi thủ đoạn, thế nhưng kim y thanh niên thực tế là thượng cấp thần thú, hơn nữa còn là tứ cấp yêu đế. Khoảng cách quả là quá lớn.
- Đại ca, Hầu tử, xem ra chúng ta không còn cơ hội gặp lại nhau rồi.
Hai mắt Lưu Tinh tiên sinh rưng rưng lệ.
- Linh nhi, muội nói đúng, có chết, chúng ta cũng phải chết cùng một chỗ.
Lưu Tinh tiên sinh ôm chặt Bạch Linh vào lòng, sau đó thù hận nhìn về phía ba đại yêu đế xung quanh.
- Nhưng mà dù có chết, cũng phải khiến cho bọn chúng trả giá.
- Tiểu Hắc!
- Tạp mao điểu!
Hai tiếng gọi quen thuộc bỗng nhiên vang lên, Lưu Tinh tiên sinh bộ dạng giống như bị lôi điện đánh trúng, toàn thân run lên mãnh liệt, quay đầu lên trên không trung, hai đạo nhân ảnh quen thuộc đã từ trên không trung cực tốc lao tới.
- Đại ca, Hầu tử.
Lưu Tinh tiên sinh như có dòng điện chạy qua mình, rơi nước mắt cảm động.