“Hẳn là sắp rồi, người nọ nói trong vòng hai mươi ngày, bây giờ đã qua mười lăm ngày.”
Lâm Hạo Thiên nói.
Bạch Băng Nhi lạnh lùng nhìn Lạc Thần:
“Ta xem ngươi còn có thể cười bao lâu.”
Chỉ là lúc này bọn hắn cũng không biết, sát thủ kia đã biến thành nô lệ của Lạc Thần.
Đúng lúc này.
Cửu Tuyệt Tháp đại môn mở ra, mấy vị lão giả ăn mặc phục sức trưởng lão đi ra.
Lạc Thần nhìn thấy Chu Chấn Đông trưởng lão cùng lão giả Lục Quang Vũ đều ở trong đó.
“Mọi người chú ý.”
Một lão giả dáng người gầy ốm lên tiếng:
“Ta là người phụ trách đợt kiểm tra lần này, ta tên Lâm Viễn, các ngươi có thể xưng hô ta là Lâm trưởng lão.”
“Bây giờ mọi người lấy một trăm người làm một tổ, phân tổ đi.”
Nghe vậy, các học viên lập tức hành động.
Trần Lâm cùng Lạc Thần đứng ở một tổ, Bạch Băng Nhi cùng Lâm Hạo Thiên không biết nghĩ gì thế mà cũng đứng chung một tổ cùng Lạc Thần.
Sau một lát, phân tổ kết thúc.
Theo lâm Viễn ra lệnh một tiếng, tổ thứ nhất đi vào Cửu Tuyệt Tháp.
“Mau xem, đó là Hoắc Phi, tân sinh bảng thứ tám nhân vật phong vân.”
“Oa, hắn đi đường thật soái.”
Một nữ đệ tử kinh hô.
"Nghe nói Hoắc Phi đã đạt tới Tinh Sĩ tứ trọng, không biết hắn có thể xông lên tầng thứ ba hay không.”
“Không biết chừng, dù sao mỗi năm cũng chỉ có mười mấy người có thể bước lên tầng thứ ba mà thôi, mà có thể ở tầng thứ ba kiên trì mười phút trở lên thì chỉ có một hai người, Hoắc Phi mới là tân sinh bảng thứ tám, trước hắn còn có bảy mãnh nhân nữa đâu.”
“Tân sinh bảng là thứ gì?”
Lạc Thần khó hiểu nhìn Trần Lâm.
“Ngươi thật đúng là không để ý đến chuyện bên ngoài!”