"Nóng quá, mở điều hòa còn nóng như vậy, máy điều hòa dỏm đập nó đi!" Ngải Tuyết tức giận chửi bóng chửi gió, cô cũng không biết tại sao, tóm lại là rất bức rức, khó chịu!
Mộ Dung Kiệt hoài nghi nhìn cô, vội hùa theo cô"Dạ, cô nương nói đúng máy điều hòa này hư rồi, ngày mai tại hạ kêu người tháo nó xuống được chưa?"
"Ừ” Ngải Tuyết bậm môi, một bộ bộ dáng cô dâu nhỏ bị uất ức, Mộ Dung Kiệt nhìn thấy tim nhột không chịu nổi, lập tức cúi người xuống, nuốt cái miệng anh đào nhỏ nhắn vào trong miệng, dùng sức mút thỏa thích.
Ngải Tuyết cảm nhận được một dòng điện nóng đang chạy tán loạn trong cơ thể, một lúc lâu, tay nhỏ bé vòng qua cổ anh, chủ động đem đầu lưỡi vào khuấy động trong miệng anh.
Mộ Dung Kiệt bất ngờ mở to mắt, từ khi nào Ngải Tuyết lại chủ động đến vậy, tình cảm của con mèo này thật dịu dàng mà!
Hai người hôn đến không còn hơi thở mới chịu tách ra, giờ phút này hai người đều bị dục hỏa đốt cháy, Mộ Dung Kiệt nhìn bụng dưới căng phình của Ngải Tuyết như chưa thỏa mãn dục vọng.
"Bảo bối, anh chịu hết nổi rồi, em giúp anh nha, có được không?" Mộ Dung Kiệt nỉ non đầu độc bên tai cô.
"Ừ, giúp thế nào?" Ngải Tuyết bị dục vọng hành hạ đến mơ mơ màng màng, không nhìn thấy được gương mặt gian xảo của Mộ Dung Kiệt.
"Em không nhớ sao? Trước kia chúng ta từng làm qua đấy!" Ngón tay anh nhẹ vuốt cái miệng chúm chím của cô, tưởng tượng cái miệng nhỏ này bao quanh cậu nhỏ của mình, trong lòng dâng lên từng khoái cảm tuôn trào!
Rốt cuộc, vì lời nói đó Ngải Tuyết đã tỉnh táo trở lại, sống lưng muốn đổ mồi hôi hột, lắc đầu ngây ngốc"Không, không được!”
Đời nào để cô dễ dàng từ chối, hai ba lần, Ngải Tuyết liền bị thu phục ngoan ngoãn nằm dưới thân Mộ Dung Kiệt!
"Sao vậy?" Mới sáng sớm, Ngải Tuyết nghe tiếng thét vọng từ nhà vệ sinh liền xỏ dép chạy tới, vừa thấy Kiệt đang cạo râu nhưng không may cắt vào da mặt nên mới có tiếng la đó.
"Trời, anh cạo râu thành cạo mặt hả?"
"Bảo bối, em cũng biết anh đời nào tự mình cạo râu, lúc ở nhà, mỗi ngày đều dành 10 phút cho người đến cạo râu giúp anh, lần này do đi gấp tới đây nên quên không mang theo!”
"Haizz, để em làm cho!”
Ngải Tuyết ngồi đối diện Mộ Dung Kiệt cẩn thận cạo râu cho anh.
"Sớm biết đã kêu em dậy làm giúp anh rồi, thiệt tình… xem ra em làm rất được việc, AAAA…. Cẩn thận cổ của anh!"