Tình Yêu Bá Đạo: Triền Miên Với Đệ Nhất Phu Nhân

Chương 172: Em thật sự không biết?



Nắm chặt cổ áo anh, câm lặng làm thinh"Ta… Chúng ta, chúng ta thật sự đã về rồi?"

"Ừ, anh lừa em làm cái gì, cái trán còn đau không?" Trong mắt Mộ Dung Kiệt tràn đầy nhu tình, cẩn thận xoa xoa cái trán cho cô.

Nói đến lang mang nhức đầu, Ngải Tuyết sực nhớ tới còn chuyện mình chưa giải quyết, vội đẩy anh ra chạy thục mạng vào nhà vệ sinh.

Đợi cô đi xong thoải mái, đúng lúc mở cửa đi ra liền đụng phải Mộ Dung Kiệt đang lo lắng đi tới đi lui.

"Anh làm gì thế? Đi vệ sinh cũng đi theo?"

"Không có việc gì là tốt rồi, nhìn dáng vẻ em gấp gáp còn tưởng em gặp chuyện gì!” Nghiêng người dựa vào cửa nhìn cô.

Vệ sinh sạch sẽ, Ngải Tuyết mở laptop, ơ, mật mã!

Ánh mắt đáng thương nhìn Mộ Dung Kiệt, anh chỉ nhún vai, lạnh lùng nói một chữ"Đoán! ! !”

Vớ vẩn!!!

Làm sao mà đoán?

"Chẳng lẽ là ngày sinh???" Ánh mắt dò hỏi, trong lòng đắn đo suy nghĩ!

"Đúng rồi, sinh nhật anh là ngày nào?” Cô thật sự không biết ngày sinh nhật của anh"Năm nay anh bao nhiêu tuổi?”

Đôi mắt xếch của Mộ Dung Kiệt thâm trầm đáng sợ, đáng chết, ngay cả anh bao nhiêu tuổi cô cũng không biết.

Xích lại gần cô, hai chóp mũi chạm nhau, Ngải Tuyết nhìn khuôn mặt điển trai của Mộ Dung Kiệt, không khỏi nuốt ngụm nước bọt! Thật đẹp trai!

"Em thật sự không biết?"

Lắc đầu, chết tiệt, lần nào cũng vậy, cô đối với với sắc đẹp của anh mãi không có sức chống cự!

Mộ Dung Kiệt hết lời để nói với cô, cảm thấy vô cùng thất bại, anh còn tưởng rẳng bảo bối hiểu rất rõ về anh!!!

Hít sâu một hơi, đè nén sự khó chịu trong lòng, nói từng chữ từng câu"Anh lớn hơn em 5 tuổi, năm nay 28 tuổi, nhớ chưa nha đầu ngốc!”

"Ặc, vậy là anh già rồi?" Ngải Tuyết trêu chọc anh, nghịch ngợm nói.

Sắc mặt Mộ Dung Kiệt vô cùng ‘thúi’, nghiến răng"Anh già?”

"Haha….Đúng đúng, chính là rất già, ông xã…..già!” Mới nghe được hai chữ ‘ông xã’ anh còn cảm thấy được vớt vác đôi chút, nhưng phía sau có thêm chữ ‘già’ làm anh phải im lặng không nói nên lời.

"Ông xã già đúng không? Bà xã à, miệng của em nghịch ngợm như vậy, tối hôm qua không phải là ngủ rất thoải mái không?" Ngón tay chạm lên cánh môi cô.

Nhớ tới mấy hôm trước, cái miệng này đã nuốt lấy của mình, trong lòng không khỏi rộn rạo nóng bừng!

Ngải Tuyết sợ không nhẹ, biết thức thời liền ngậm miệng lại, con ngươi đảo qua liếc lại gần nửa ngày mới mở miệng"Em chỉ nói giỡn, sao anh già được? Anh còn rất trai tráng khỏe mạnh và có tinh thần phấn chấn nữa!"

Mong các bạn ghé thăm nhà Doc Truyen . o r g để có có chương mới hơn

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.