Tình Yêu Bá Đạo: Triền Miên Với Đệ Nhất Phu Nhân

Chương 300: Đại kết cục (7)



"Ba –”

Nha Nha chạy tới ôm hôn Kiệt.

Ngải Tuyết kéo Nha Nha: "Đây là con gái của tớ, tên Mộ Dung Yên Nhiên, hay gọi Nha Nha.”

"Nha Nha, thưa dì Tiệp đi con.”

Nha Nha ngây ngốc nhìn cô, sau đó lập tức chạy ùa vào lòng cô"Chào dì Tiệp, dì chưa đến thăm Nha Nha lần nào nên Nha Nha không nhận ra dì”

Thang Tiệp bế Nha Nha ngồi trên đùi, quan sát thật kĩ khuôn mặt nhỏ nhắn tinh xảo của con bé: "Do dì Tiệp bận quá, dì hứa sau này sẽ đến thăm Nha Nha nhiều hơn.”

"Mẹ –”

Tử Tử mang Ức Hiên đi tới phòng khách, Tử Tử lanh lẹ chạy đến ôm Ngải Tuyết "Mẹ, trở về lúc nào sao không hôn Tử Tử?”

Ngải Tuyết cười nói"Thưa dì Tiệp kìa.”

Tử Tử: "Thưa dì.” Tiếp đến trèo lên đùi Ngải Tuyết ngồi, tiện đà hôn lên má Ngải Tuyết.

Kiệt giận tím mặt, thằng ranh con này, nó cố ý đem lời anh nói bỏ ngoài tai.

Thấy con trai cứ nhìn trân trân Mộ Dung Kiệt, Thang Tiệp lập tức kéo Ức Hiên qua bên cạnh "Đây là chú Kiệt!”

Ánh mắt của Ức Hiên thoáng qua tia ảm đạm tuyệt vọng, nhỏ giọng kêu"Thưa chú.”

Kiệt khẽ gật đầu, lặng thinh nhìn thằng bé, quả thật càng nhìn càng giống.

Thang Tiệp hâm mộ nhìn hai đứa trẻ, hiện tại Ngải Tuyết có cuộc sống hạnh phúc viên mãn quá mức, được chồng thương yêu, hơn nữa hai đứa song sinh ngày ngày quấn quýt bên cô, còn gì hạnh phúc bằng.

"Tử Tử dẫn em gái và Ức Hiên qua nhà dì Lãnh Băng chơi với anh Minh Húc, buổi tối mẹ tới đón con ha?”

Bọn họ có rất nhiều chuyện để bàn bạc, những đứa nhóc này chưa đến lúc để nghe quá nhiều về việc này.

"Dạ. . .”

Ba đứa trẻ lon ton rời đi.

Ngải Tuyết cầm chặt tay Thang Tiệp, cô chưa biết phải dùng lời lẽ gì để an ủi bù đắp mọi tổn thương cho cô bạn này, chỉ có thể nắm tay cô thật chặt như truyền cho cô sự ấm áp và sức mạnh.

"Có cần tớ đem giấy khám bệnh thời gian qua của Ức Hiên đưa cho cậu không?” Trong túi xách của cô đều là giấy được cất gọn gàng.

Kiệt lắc đầu trước, nếu anh là bác sĩ sẽ lấy ngay nhưng bây giờ có lấy cũng không có tác dụng.

"Anh tìm bác sĩ Kiệt xem sao, mọi người nên chuẩn bị tâm lý, trị liệu cần phải làm sớm.”

"Cảm ơn thiếu gia Mộ Dung, tôi đi chuẩn bị thêm vài thứ." Biết sẽ có ngày này nên hàng ngày Thang Tiệp đều trong trạng thái sẵn sàng đón nhận mọi kết quả dù xấu hay tốt.

Buổi tối, Ngải Tuyết cứ đeo bám dai dẳng miết, muốn ngủ cùng Thang Tiệp, hai chị em cả đêm không chợp mắt cứ khóc rồi cười.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.