Nó từ từ mở mắt ra, ánh sáng căn phòng khiến nó nheo mắt lại! Nó
lấy sức để ngồi dậy, những vết thương vẫn chưa lành, nó lấy tay vuốt
mái tóc bạch kim! Cái mùi thuốc sát trùng của bệnh viện đúng là khiến
người khác cảm thấy khó chịu. Đôi mắt nó đảo xung quanh, căn phòng
rộng, máy lạnh, tivi, sofa, tủ lạnh mini đều có đủ! Nhưng hình như
thiếu thứ gì đó, nó nhìn xung quanh, chỉ có 1 mình nó! Chẳng thấy
bóng dáng của Ken, Key hay y tá nào cả! Nó thở dài ngao ngán rồi bước
xuống giường, điều nó cần bây giờ là phải vào rửa mặt để tỉnh táo lại! Đặt chân xuống nền gạch, cảm giác lạnh đến run người! Nó bước đi từ
từ, chẳng còn tí sức nào cả! Vào nhà vệ sinh rửa mặt rồi nhìn vào
gương! Khuôn mặt tiều tuỵ hẳn đi! Lết từng bước về phía tủ lạnh mini, bên trong thì đầy đồ ăn nhưng chẳng món nào nó ăn được! Hên là có được vài hộp sữa và sữa chua! Nó đành ôm hết những gì có thể ăn vào người, nếu nó kh ăn thì kh chết vì mệt thì cũng chết vì đói! Nó lại ghế sofa
và mở hộp sữa tươi ra uống! Nhưng vừa mở ra thì cảm giác nhói ở tim
khiến nó rớt luôn cả hộp sữa! Ngồi co ro lại ôm lòng ngực, đây là lần
đầu nó bị như thế!
– Chết tiệt, sao lại nhói thế này?
Nó lẩm bẩm rồi ôm chặt lòng ngực lại, cảm giác như tim nó sắp nổ
tung lên! Cảm giác đó chỉ kéo dài khoảng 2-3 phút rồi hết! Nó buông
lòng ngực ra rồi thở dốc!
– chắc kh sao đâu, kh nên nói với 2 người họ
Lại tự độc thoại, nó vơ đại 1 hộp sữa rồi uống hết! 1 hộp sữa sẽ
giúp nó có thêm tí sức! Nó dựa đầu vào ghế sofa rồi nhắm mắt lại và
chìm vào giấc ngủ!
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Ở TRƯỜNG
Sau khi Key đi, linh hồn của hắn như bị Key lấy đi! Ai kêu gì cũng
chẳng nghe, hắn ngồi xuống rồi nhìn ra khung cửa sổ! Quyết định của
hắn là đúng hay sai! Cô thì bước về chỗ và tỏ vẻ ta đây kh sợ ai! Cô
kh biết chỉ 1 chút nữa thôi, vẻ mặt kiêu ngạo đó sẽ kh còn nữa!
– Ai mau xử lí vết máu ở trên đó đi, để thầy cô thấy thì đuổi học hết đó!
1 học sinh trong lớp nói nhưng chẳng ai dám đứng lên để dọn cả! 1
phần vì sợ, 1 phần vì họ biết nếu dọn thì cô sẽ ghét họ! Cả lớp im
lặng khoảng 5p, hắn đứng lên rồi xoắn tay áo lên bước ra ngoài! Trở
vào với cây lau nhà, hắn lau sạch hết vết máu trước vẻ mặt kinh ngạc
của mọi người!
– Cậu kh cần làm thế đâu Trường!
– Đúng rồi đó! Kh cần làm v đâu
– Nếu tôi kh làm thì mấy cậu làm chắc, cứ tỏ vẻ mình là tiểu thư, công tử đi, vẻ ngoài đó chẳng tồn tại được lâu đâu!
Hắn nói rồi bỏ cây lau nhà xuống bước ra ngoài! Cái lũ giả tạo đó,
nói 1 đường làm 1 nẻo! Hắn cần ở một mình, giờ mà ở lại lớp học đó và
nghe những điều bàn tán thì hắn sẽ điên lên mất! Bước lên sân thượng,
đây là chỗ hắn thường hay cúp tiết lên đây ngủ! Người có thể tìm được
hắn ở đây chỉ có nó vì ngày đầu vào trường hắn và nó gặp nhau là ở đây! Hắn ngồi xuống, dựa vào thành lan can, cảm giác trống trải lại ùa về! Nhờ hắn nó từ 1 con bé bất cần đời ở tuổi mới lớn trở thành 1 đứa thân
thiện và vô tư với mọi điều! Và giờ chính hắn cũng chà đạp người con
gái hắn tạo ra, cứ như là 1 con búp bê được thay 1 bộ váy mới thôi!
Hắn suy nghĩ rồi thở dài, chẳng biết nó giờ sao rồi!
~~~~~~~~~~~~~~~~
BỆNH VIỆN
Trong phòng VIP, trên ghế sofa có con búp bê đang nhắm mắt lại!
Nhưng nó kh giống những con búp bê khác! Nó đẹp hơn và dễ dàng hút hồn
người khác hơn! Có thể nói nó là búp bê bị lỗi! Tay, chân và đầu có
chỗ được băng kín lại bằng vãi! Mái tóc hơi rối, khuôn mặt tiều tuỵ,
xanh xao nhưng vẫn kh mất đi vẽ đẹp vốn có! Hơi thở nhịp nhàng có chút
mệt mỏi! Anh từ bên ngoài bước vào, Anh và Key vừa cùng nhau về để lấy đồ và mua thêm chút đồ ăn cho nó! Key dù kh bên nó nhiều bằng Anh
nhưng vẫn hiểu được nó! Key biết nó sẽ chẳng ăn những món trong tủ lạnh của bệnh viện nên đã cùng Anh đi mua những món nó có thể ăn! Sau khi
chở Anh đến bệnh viện, Key chạy về nhà Ken để lấy đồ! Ken thì xách đồ
lên phòng! Bước vào phòng, Ken cũng chẳng để ý đến chiếc giường kh có
ai nằm! Anh lấy đồ bỏ vào tủ lạnh, xong hết thì quay qua nhìn vào
giường! Trống không! Anh đứng ngơ rồi nhìn xung quanh, nó đang ngồi
dựa vào sofa để ngủ, dưới sàn là hộp sữa bị đổ ra! Trên bàn thì đầy
hộp sữa chưa khui và sữa chua! Anh bước lại rồi xoa đầu nó