Tình Yêu Có Phải Chỉ Đến Từ Một Phía?

Chương 17: Chấp nhận



"Ya,mày làm cái quái gì thế,có biết ai cũng lo cho mày không"-Châu mắng Vy nhưng vẫn lo lắng nhìn khắp người nó xem có làm sao không

"Chân mày sao thế?"

"Tao vấp vào cành cây"-Vy nói với Châu rồi quay sang nhìn mọi người." Mình xin lỗi vì đã để mọi người lo lắng,Em xin lỗi cô"

"Thôi được rồi,về đến khách sạn an toàn là tốt rồi,Châu lấy thuốc bôi cho Vy nhé,Còn Hoàng em có làm sao không?" Cô chủ nhiệm thở dài nhẹ nhõm khi thấy học sinh của mình vẫn an toàn

"Em không sao ạ?"-Hoàng quay lại chỗ Vy đang ngồi

"Đi thôi,tớ đưa cậu lên phòng" "Em xin phép lên phòng trước ạ,xin lỗi vì để mọi người lo lắng,các bạn về phòng nghỉ ngơi đi ạ"

Vy im lặng để cho Hoàng cõng mình lên phòng trong sự ngạc nhiên của mọi người. Châu cũng bất ngờ không kém,nhưng vội chạy theo Vy lên phòng.

Đợi HOàng về phòng,Châu mới lân la đến tra hỏi Vy

"Nói,mày với cậu ta...?"

"Hình như cậu ấy thích tao rồi mày ạ.há há" Vy nằm lăn ra giường.Châu thấy vậy vỗ vào đùi nó"Dậy,con gái con nứa,ngồi dậy kể rõ tao nghe coi"

"Thì là..." Vy kể qua những chuyện đã qua cho Châu nghe,Châu phần nào cũng đã hiểu được câu chuyện" Mày thành công trong việc tán hot boy rồi đấy"

"Hề hề"

Đang nói chuyện thì có tiếng gõ cửa phòng.Châu ra mở cửa.Quân với Việt Anh đang đứng trước cửa.Quân vào phòng hỏi thăm Vy vài câu rồi kéo Châu ra ngoài.Trong phòng chỉ còn mình Vy và Việt Anh

"Cậu ổn chứ"

"Tớ không sao,chỉ có chân hơi đau một chút"

Việt Anh im lặng lấy lọ cao trong túi ra bóp chân cho Vy

"Cao này là ông tớ cho,nó tốt lắm,bóp một lúc là đỡ thôi."

Việt Anh đang bôi cao lên chân cho Vy thì nó giật mình rút chân lại.Nhớ lời Hoàng nói trong rừng,Vy cảm ơn Việt Anh rồi tự mình bóp chân.

"À,tớ có chuyện này muốn nói với cậu" Nó cười tít mắt vừa xoa chân vừa quay sang nhìn lớp trưởng

"Ừ"

"Hình như Hoàng cũng thích tớ rồi".Vy cũng hay tâm sự mọi chuyện với Việt Anh,cậu luôn lắng nghe nó nói,cho nó nhưng lời khuyên chân thành nhất.

"À thê thế sao"

"Ừm" Vy không nói thêm gì cả nhưng nhìn vào mắt Vy cậu biết được Vy đang rất vui.Còn cậu,cậu lại thấy rất buồn

"Vậy thì cậu hẳn là đang rất vui phải không? chúc mừng cậu,hì"

"Nhưng mà Hoàng không nói ra,tớ sợ đó chỉ là suy nghĩ của tớ thôi"

"Nếu cậu ta thích cậu thật thì chắc chắn một ngày nào đó Cậu ta sẽ thổ lộ với cậu ngay thôi"

"Ừm,cậu nói cũng đúng"

Nói ra những câu đó nhưng chính cậu lại không làm được.Cậu thích nó nhưng lại không thể mở lời,chỉ có thể âm thầm bên cạnh chăm sóc cho nó,như vậy có phải là rất hen nhát.

Ngồi một lúc,Việt Anh dặn dò nó rồi trở về phòng,cũng đã muộn,mọi người cần nghỉ ngơi nên ai về phòng người đó.

Tắm rửa xong,Vy ngồi trên giường lau tóc thì nhận được tin nhắn của Hoàng.Nó cười toe toét.Thảo thấy nó như vậy liền chọc nó:

"Chắc lại tin nhắn của trai rồi nên mới cười không thấy mặt trời đâu cả"

"Tớ đồng ý với cậu,con nhóc này mê trai lắm"Châu đập tay tán đồng với Thảo

"Ya,hai con nhóc kia" Vy ném gối vào Châu và Thảo,bọn nó nằm lăn ra cười

"Hừ không thèm nói chuyện với các ngươi nữa"

Vy mở tin nhắn ra đọc" Chân đỡ chưa"

"Bóp cao giờ đỡ rồi"

"Đi ngủ sớm đi,đừng có mà đọc truyện rồi ngủ muộn,mai còn đi sớm"

"Ok sir,he he,nhưng còn một tý thôi cho tớ đọc nốt"

"Không là không,mà còn thức khuya đừng trách tớ"

"Biết rồi giờ đi ngủ đây,G9 T^T"

"Ngủ ngon"

Mặc dù tin nhắn Hoàng gửi tới đều là những tin ngắn lạnh lùng nhưng chứa đầy sự quan tâm với lại đây là lần đầu tiên cậu chủ động nhắn tin cho nó trước. Nó cười hạnh phúc,rồi đắp chăn đi ngủ.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.