Tình Yêu Của Ác Quỷ Máu Lạnh

Chương 18



Một ngày mới bắt đầu, trời không nắng cũng chẳng mưa. Chỉ có gió lạnh buốt thổi tới từng cơn.

Reng... reng... reng...

Tiếng chuông vào học vang lên. Lớp 11A1 di chuyển tới phòng nhạc cụ, sáng nay là lúc kiểm tra Âm nhạc.

Vâng, chỉ có mỗi thắc mắc: "Cấp 3 rồi còn có Âm nhạc á? Sao nó trai trái vậy?"

Xin trả lời là: "Không sai, nhưng học sinh hiểu biết Âm nhạc rất quan trọng đối với học viện Q. Cái này có thể hiểu là: học viên ở đây được đào tạo Cầm- Kì- Thi- Họa, Văn Võ song toàn gì gì cũng giỏi ấy mà..."

Trong phòng nhạc cụ, học sinh lạnh cóng xoa tay vào nhau, áo khoác ấm đủ màu sắc.

- Các em, trật tự chỗ ngồi đi._ Giáo viên nhẹ nhàng nói. - Sắp thi cuối kì, các môn khác cũng làm bài kiểm tra đánh giá (kiểu như ktra 1 tiết á) cả rồi, hôm nay chúng ta sẽ kiểm tra khả năng của các em. Bạn nào muốn ghi tên (đăng kí) mục nào để lớp trưởng phát giấy. Ắt xì (lạnh quá, lạnh quá đi!)

Sau một hồi ồn ào, cả lớp lấy lại vẻ yên ắng, yên đến tĩnh lặng. Đa số nam cả lớp đều chọn biểu diễn nhạc cụ (khiếp!), nữ phần lớn chọn kiểm tra ca hát. Số nam nữ ít ỏi còn lại sau một hồi đấu tranh tư tưởng đã chọn biểu diễn nhạc cụ.

- Ngọc này, cậu mới vào học, chọn mục nào vậy?_ Nam hỏi Ngọc rồi hà hơi, xoa xoa hai tay.

- Độc tấu (Solo).

- Ồ..._ Nam kêu một tiếng.

- Độc tấu? Vậy sao? _ Khang ngồi bên cạnh Ngọc vuốt vuốt cằm, mặc một chiếc áo khoác đen mỏng, nói.

- Hử? Cậu ý chỉ cái gì đấy?_ Ngọc hỏi Khang. Cô ở Mỹ nhiều năm, quen với lạnh nên thời tiết này đối với cô không thành vấn đề. Cô mặc sơmi trắng, áo khoác thể thao màu đen.

- Ai da, thôi nào, sắp đến giờ rồi. Đừng nói chuyện nữa._ Nam khuơ tay.

- Ai bảo cậu xen vào không?_ Khang cùng Ngọc đồng thanh. Trời trời, đúng là khủng bố tinh thần mà.

- Các em, chúng ta bắt đầu nào. Bạn nào biểu diễn nhạc lên bốc thăm đi.

Trong căn phòng, một lũ nam sinh xúm lại ở giữa bàn giành giật từng mảnh giấy, trông đến thê thảm. Ngọc cùng Khang đứng bên không khỏi ngao ngán nhìn cảnh trước mắt. Nam từ bên trong đám hỗn loạn đi ra: - Này, mỗi đứa một cái, lấy đại đi.

Khang kẹp lấy một tờ rồi mở ra. "Số 2" Ngọc nhìn, mở miệng. Cô cũng cầm lấy một tờ từ tay Nam. - Ha, cậu sau tôi rồi nhớ!

- Gì cơ? Sau cô? Vậy cô là số 1 chắc?_ Khang liếc Ngọc.

- Biết thế còn hỏi! Haha.

- Cậu bao nhiêu?_ Khang hỏi Nam

- 10. Không ngờ mình lại bốc giỏi thế cơ chứ!

- Im đi._ Khang cùng Ngọc đồng thanh tập 2.

- Số 1, bắt đầu đi._ Tiếng giáo viên vọng tới, Ngọc hơi giật mình, vô thức vò tờ giấy trong tay.

Cô bước lên ngồi vào ghế, từ từ mở nắp đàn. Tiếng xì xào to nhỏ ở dưới phòng vang lên. Cô tự nhủ: "Mình nhất định sẽ làm được."

Ngọc đặt tay lên bàn phím, bắt đầu bản nhạc của mình. Tiếng đàn vang lên, mang theo giai điệu du dương trầm bổng... Từng giây phút trôi qua, căn phòng lặng đi, chỉ nghe thấy tiếng đàn hay ho dội vào tai họ. Bản nhạc này.... sao thấy thật xa lạ. Hơn 5 phút qua đi, mọi người thẫn ra. Giáo viên đứng lên hỏi cô: - Tên bản nhạc này là gì?

- Là nhạc phim._ Ngọc đứng lên

- Nhạc phim nào, em nói rõ ra chút được không?

- Howl's moving castle (Lâu đài di chuyển của Howl).

Bốp bốp bốp... Giáo viên vỗ tay: - Hay lắm.

Mọi người hùa theo, vỗ tay bôm bốp, mặt ai cũng thêm phần ngưỡng mộ cô.

Ngọc bước xuống. Người tiếp theo đi lên.

Khang lướt qua cô, bày bộ mặt: "khá lắm! Hóa ra cô cũng không mù mịt như tôi tưởng. Đã thế, chống mắt lên mà nhìn tôi đây này!"

Ngọc hếch cằm lên, tự nói trong lòng: "Đấy, thấy chưa? Đừng có mà khinh thường người khác. Tôi cũng rất có tài năng. Rồi xem, cậu ra sao."

Chuyện này quả rất hay. Gần mười năm trời ở học viện Q, đây là lần đầu tiên Khang tham gia kiểm tra khả năng cuối kì môn Âm nhạc, làm cả lớp một phen náo loạn. Tiếng đàn ngân lên, giai điệu quen thuộc. Một lần nữa căn phòng lặng im, tiếng đàn cứ thế phát ra âm thanh mê hoặc. Thời gian đã hết, tiếng đàn ngừng lại. Tiếng vỗ tay nồng nhiệt vang lên. "Ừm, cũng được" Ngọc ngồi dưới, nghĩ ngợi.

- Được được. Lần đầu tiên thấy Khang nhà ta độc tấu nha. Ngọc thấy sao?._ Chờ Khang xuống chỗ, Nam nói.

- Cũng được.

Tiếp sau đó, những bài độc tấu kinh điển vang lên, có người đã trốn ra ngoài từ lâu.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.