Chương 29: Tiểu thụ dâng tới cửa
Ngày hôm sau, Hạ Thiệu Nhiên đến công ty và đưa văn kiện Nghiêm Cẩn đã ký cho Hạ lão gia, đương nhiện cậu lại nhận được một tràng khen ngợi khích lệ. Hạ Thiệu Nhiên cũng không nhắc đến chuyện mình sẽ không đến tìm Nghiêm Cẩn nhờ hỗ trợ trước mặt Hạ lão gia nữa, sau khi ở trước mặt Hạ lão gia tỏ ra khiêm tốn và nghe xong mấy câu răn dạy, Hạ Thiệu Nhiên cũng liền trở về văn phòng của mình.
Nếu như không muốn lại đến tìm Nghiêm Cẩn hỗ trợ, Hạ Thiệu Nhiên nhất định phải tìm được một công ty lớn khác hỗ trợ đằng sau cho mình, lại nói cậu cũng không thể cả đời chuyện gì cũng đều trông cậy vào sự hỗ trợ của Nghiêm Cẩn, tốt nhất là nên mở rộng vòng giao tiếp cho riêng mình, tiếp cận nhiều hơn với các cao tầng của những công ty lớn khác.
Tuy nhiên, xét lại, Hạ Thị cũng không phải là một công ty nhỏ gì, để có thể giúp cho Hạ Thiệu Nhiên hạ gục được một đám người thân thích thực lực mạnh mẽ kia để đoạt được Hạ Thị, nhất thiết phải là một công ty lớn thuộc hàng đứng đầu trong thương giới mới được, mà những cao tầng của các công ty lớn đó mắt nhìn đều qua đầu, hiện tại ở trong giới thượng lưu, vòng giao tiếp của Hạ Thiệu Nhiên nhiều nhất cũng chỉ toàn là bạn bè của Nghiêm Cẩn, chính bản thân cậu không có được sự chú ý của những người khác, dĩ nhiên, những cao tầng đó cũng sẽ không để cậu vào trong mắt, khẳng định sẽ không thể nào giúp cậu tranh đoạt Hạ Thị.
Người này thì chưa từng nói chuyện qua, người kia lại không quen biết, Hạ Thiệu Nhiên nghĩ tới nghĩ lui, từng thực sự nói qua được mấy câu thì chỉ có chủ tịch của Cố Thị, Cố Phong. Nhưng ngày hôm qua mới vừa bị Cố Phong bắt gặp chính mình cùng Nghiêm Cẩn tay trong tay, Hạ Thiệu Nhiên vừa nhớ tới cái này, trong lòng liền có chút thấp thỏm bất an, sợ hãi rằng lấy sự khôn ngoan giảo hoạt của Cổ Phong liền có thể nhìn ra được điều gì đó.
Có điều, Hạ Thiệu Nhiên thật sự là không thể tìm thấy ai có thể trợ giúp cậu được, liền tự an ủi chính mình rằng, nói không chừng ở trong mắt Cố Phong, quan hệ của cậu và Nghiêm Cẩn chỉ là quan hệ bằng hữu tương đối tốt mà thôi.
Hạ Thiệu Nhiên có chút căng thẳng lái xe đi đến Cố Thị, muốn tìm Cố Phong nói chuyện.
Nhưng sau khi tới Cố Thị rồi thì Hạ Thiệu Nhiên lại không được gặp Cố Phong ngay lập tức. Thư ký hỏi cậu có hẹn trước không? Hạ Thiệu Nhiên nói không có, thư ký lại nói vậy phiền anh ở bên ngoài chờ một chút đi, Cố tổng đang bận họp. Hạ Thiệu Nhiên đành phải ở bên ngoài ngồi chờ, kết quả cậu phải chờ đến tận hai tiếng đồng hồ, Hạ Thiệu Nhiên uống không ít nước, đi vệ sinh cũng đi mấy lần, liên tục hỏi thư ký kia rằng khi nào thì Cố Phong họp xong. Kỳ thực, nói thẳng ra là vì Hạ Thiệu Nhiên chẳng phải nhân vật quan trọng gì nên vị thư ký này không muốn giúp cậu đi báo với Cố Phong mà thôi.
Khó khăn lắm mới chờ được đến lúc Cố Phong tan tầm ra về, Hạ Thiệu Nhiên từ phía xa nhìn thấy liền chạy đến.
"Hiếm khi Hạ thiếu đến đây, ngọn gió nào đã thổi cậu tới vậy?" Cố Phong làm ra vẻ mặt hài hước tươi cười nhìn Hạ Thiệu Nhiên.
"Cố thiếu, tôi có chút chuyện muốn nói với ngài một chút." Dù sao cũng là đến để cầu Cố Phong, Hạ Thiệu Nhiên hạ mình, cúi đầu khiêm nhường nói.
"Được, đến văn phòng của tôi nói." Cố Phong cũng không phải kẻ không biết tốt xấu, nhìn thấy bộ dạng nghiêm trang của Hạ Thiệu Nhiên cũng thu liễm lại thái độ cợt nhả, hướng về phía văn phòng đi trước.
Hạ Thiệu Nhiên đi theo phía sau Cố Phong cùng vào trong văn phòng.
Cố Phong rất khách khí tiếp đón Hạ Thiệu Nhiên ngồi xuống.
"Hạ thiếu muốn uống chút gì không? Trà hay là cà phê?" Cố Phong không sai bảo thư ký, tự mình cầm ly giấy hỏi.
"Không cần không cần, lúc nãy tôi đã uống nhiều rồi." Hạ Thiệu Nhiên vội vàng xua tay.
"Hạ thiếu có phải đã đợi rất lâu rồi không? Thư ký này làm việc kiểu gì vậy, để tôi đi giáo huấn cô ta vài câu!" Cố Phong vừa nghe Hạ Thiệu Nhiên đã uống nhiều nước, đoán rằng cậu đã phải chờ đợi rất lâu, định đi ra khỏi văn phòng để giáo huấn thư ký.
"Không có gì không có gì, chỉ đợi một chút thôi mà." Hạ Thiệu Nhiên vội từ trên chỗ ngồi đứng lên ngăn Cố Phong lại.
"Hạ thiếu, thật ngại quá, để cậu chờ lâu như vậy, lần sau có đến hãy gọi điện cho tôi trước. Được rồi, nể mặt cậu tôi sẽ không trách mắng thư ký nữa, mau ngồi xuống đi." Cố Phong trở lại trước bàn làm việc ngồi xuống, dùng ngón tay chỉ ghế dựa ý bảo Hạ Thiệu Nhiên cũng ngồi xuống.
"Là tôi đột nhiên mạo muội đến quấy rầy Cố thiếu." Hạ Thiệu Nhiên một lần nữa trở lại ngồi xuống ghế, ngượng ngùng cười cười.
"Hai chúng ta đừng cứ Cố thiếu với Hạ thiếu khách khí mãi như thế, về sau tôi sẽ trực tiếp gọi cậu là Thiệu Nhiên, cậu cứ gọi tôi là Cố Phong, được chứ?" Cố Phong ngữ khí hòa hảo kiến nghị nói.
"Như vậy sao được! Cố thiếu...." Hạ Thiệu Nhiên nghĩ đến địa vị của Cố Phong ở trên thương trường, so với cậu lại lớn hơn vài tuổi, cậu làm sao có thể không biết xấu hổ mà gọi thẳng tên người ta như vậy, vội vàng lắc đầu cự tuyệt.
"Hạ thiếu cứ khách khí như vậy sao? Ngay cả để tôi gọi một tiếng Thiệu Nhiên cũng không được phép?" Ý cười trong mắt Cố Phong liền biến sâu hơn một chút, cố ý khích bác Hạ Thiệu Nhiên.
"Không phải, không phải! Tôi không phải có ý này! Tôi...." Hạ Thiệu Nhiên sợ rằng Cố Phong hiểu làm, cuống quýt vội vàng lắc đầu xua tay.
"Nếu không phải là ý này vậy thì cứ quyết định như thế đi! Thiệu Nhiên, cậu nói được không?" Cố Phong nhướng mày, mắt nhìn thẳng chăm chăm vào Hạ Thiệu Nhiên chờ cậu trả lời.
"Ừ...Cố.... Phong." Dưới ánh mắt bước người của Cố Phong, Hạ Thiệu Nhiên chỉ có thể gật đầu đáp ứng nhẹ gọi một tiếng.
"Thiệu Nhiên, cậu tìm tôi có chuyện gì?" Mục đích đạt thành, trên mặt Cố Phong liền khôi phục lại thần sắc đứng đắn.
Ở trong thương giới, mọi người đều biết chuyện bên trong nội bộ Hạ thị lục đục tranh đoạt quyền lực, Hạ Thiệu Nhiên nhìn Cố Phong giờ phút này có vẻ đã hiểu rõ hết ý nghĩ của cậu, liền không loanh quanh vòng vo nữa mà trực tiếp thẳng thắn thuyết minh ý đồ của chính mình đến đây hôm nay. Hạ Thiệu Nhiên đơn giản chính là hy vọng về sau, những hạng mục mà Hạ Thị và Cố Thị hợp tác đều là do cậu phụ trách, được nhiên Hạ Thiệu Nhiên sẽ không có chuyện để Cố Phong hỗ trợ mình vô điều kiện, hứa hẹn ở trong phạm vi hợp lý, chính mình sẽ cố gắng hết sức mang đến cho Cố Thị được lợi ích nhiều nhất. Nếu như chính mình thật sự có thể tiếp quản Hạ Thị, từ từ sẽ còn mang đến cho Cố Thị những điều kiện ưu đãi khác nữa.