Tình Yêu Của Chúng Ta

Chương 93



Chương 93: Về nhà
"Cẩn.... nhanh lên.... nhanh lên...." Côn thịt của Nghiêm Cẩn vừa mới cắm vào, Hạ Thiệu Nhiên liền lắc mông khiến hậu huyệt hút chặt lấy côn thịt, không vài cái, cả cây côn thịt thô dài liền hoàn toàn cắm ngập vào trong hậu huyệt.
"Ha... Thiệu Nhiên...." Cảm giác được huyệt mật ấm nóng ướt át của Hạ Thiệu Nhiên gắt gao bao bọc lấy côn thịt khiến cho Nghiêm Cẩn suýt chút nữa nhịn không được bắn ra, Nghiêm Cẩn thở hắt mạnh một hơi để bình tâm lại, bắt đầu chậm rãi di chuyển côn thịt thọc vào rút ra hậu huyệt, nhưng hậu huyệt càng thao càng ướt mềm, cảm giác mềm mại trơn trượt khiến Nghiêm Cẩn không kiềm chế được đẩy nhanh tốc độ.
Va chạm của Nghiêm Cẩn càng lúc càng nhanh, càng lúc càng mạnh mẽ, bên trong hậu huyệt bị côn thịt ma sát đến bỏng rát, cảm giác sung sướng mãnh liệt lại một lần nữa tập kích mỗi một tế bào trong thân thể Hạ Thiệu Nhiên, toàn thân đều không khống chế được mà run rẩy, đầu óc trở nên mơ mơ màng màng, nhưng không phải bị mất đi ý thức giống như lúc bị hạ dược, mà là cam tâm tình nguyện để cho chính mình bị lạc trong hoan ái cùng với Nghiêm Cẩn.
"Thiệu Nhiên.... Thiệu Nhiên...." Dục vọng thân thể có thể thông qua làm tình để thỏa mãn, nhưng tình cảm dồn nén ở trong lồng ngực, Nghiêm Cẩn chỉ có thể dùng cách không ngừng gầm nhẹ gọi tên Hạ Thiệu Nhiên để giải phóng tình cảm ra, Nghiêm Cẩn hai mắt đỏ sọng, thanh âm khàn khàn, mồ hôi trên trán không ngừng nhỏ giọt xuống thân thể trắng nõn của Hạ Thiệu Nhiên, dùng hết sức lực toàn thân va chạm chọc vào rút ra hậu huyệt Hạ Thiệu Nhiên, dùng lực mạnh giống như muốn chọc xuyên qua thân thể Hạ Thiệu Nhiên....
Thời khắc gần bắn tinh, yết hầu hai người đều đã khản nghẹn, nhưng vẫn không ngừng gọi tên đối phương, tiến đến cao trào, Nghiêm Cẩn liều mạng ra sức đâm vào thân thể Hạ Thiệu Nhiên, hai người cơ hồ bắn ra cùng một lúc....
"Thiệu Nhiên Thiệu Nhiên...." Nghiêm Cẩn kề sát vào người Hạ Thiệu Nhiên ôm chặt lấy cậu, Nghiêm Cẩn cảm giác được trên mặt mình đang ướt như tắm, nhưng không phân rõ được rốt cuộc đó là mồ hôi hay nước mắt. Trước kia Nghiêm Cẩn xem Hạ Thiệu Nhiên như thế thân của Nghiêm Luân để phát tiết dục vọng, hắn cảm thấy đó là một loại khát vọng không thể chiếm được. Nhưng giờ khắc này, Nghiêm Cẩn mới chân chính hiểu rõ, tình yêu không phải là thứ khát vọng không thể chiếm được, mà là dù đã có được người trong tay, vẫn vĩnh viễn cảm thấy không đủ, chỉ muốn đòi hỏi càng nhiều hơn ở người đó. Tựa như bây giờ, Nghiêm Cẩn vừa mới làm tình với Hạ Thiệu Nhiên xong, thân thể đã đạt đến cao trào, những vẫn luyến tiếc rời đi, luyến tiếc buông tay, đôi tay ôm lấy Hạ Thiệu Nhiên càng lúc càng chặt, như muốn khảm nhập cậu vào thân thể của mình, muốn biến hai người thành một, muốn hai người chân chính hợp hai làm một.
Một hồi lâu sau, cảm xúc mãnh liệt của cả hai mới dần lắng xuống, Nghiêm Cẩn cho dù có luyến tiếc rời khỏi cách mấy cũng không thể cứ duy trì mãi một tư thế như vậy suốt đêm, chỉ có thể lưu luyến không nỡ ôm Hạ Thiệu Nhiên đi vào phòng tắm rửa sạch thân thể.
Sau khi từ phòng tắm đi ra, Nghiêm Cẩn đặt Hạ Thiệu Nhiên xuống giường, sau khi đắp chăn lại đàng hoàng cho cậu, ngay sau đó Nghiêm Cẩn cũng lên giường, cẩn thận từng chút một chui vào trong ổ chăn với Hạ Thiệu Nhiên.
Hạ Thiệu Nhiên xê dịch thân thể, ôn nhu ngoan ngoãn tiến sát vào trong lồng ngực Nghiêm Cẩn, hai mắt nhắm lại.
Trong lòng Nghiêm Cẩn thở ra một tiếng đầy thỏa mãn, nhanh chóng vươn cánh tay ôm lấy Hạ Thiệu Nhiên, rất mau liền đi vào giấc ngủ, trải qua một đêm ngon giấc.
Sau đêm hôm đó, quan hệ giữa hai người càng trở nên thân mật hơn. Trừ bỏ buổi tối là tràng hoan ái vô cùng nhuần nhuyễn, thậm chí ban ngày ở công ty cũng chẳng hề kiêng dè ánh mắt người khác, chỉ cần hai người ở cùng một chỗ với nhau thì không gian xung quanh hai người liền trở nên cực kỳ ngọt ngào không tan đi được. Đặc biệt là Nghiêm Cẩn, trước kia Nghiêm Cẩn trong mắt toàn bộ nhân viên ở Nghiêm Thị là hình tượng một vị chủ tịch xa cách lạnh lùng, hiện tại trên mặt đã tươi cười nhiều hơn, tính tình cũng trở nên ôn hòa. Nhất là mỗi khi Hạ Thiệu Nhiên xuất hiện trước mặt Nghiêm Cẩn, ánh mắt Nghiêm Cẩn giống như dính sát vào trên người Hạ Thiệu Nhiên, Hạ Thiệu Nhiên đi đến chỗ nào thì ánh mắt Nghiêm Cẩn liền đi theo đến chỗ đấy, ngẫu nhiên Hạ Thiệu Nhiên quay đầu lại nhìn Nghiêm Cẩn cười một cái, Nghiêm Cẩn liền lập tức vui vẻ cười giống như tên ngốc, khiến cho thư ký đã đi theo Nghiêm Cẩn nhiều năm nhịn không được hai mắt trợn trắng lên.
"Thiệu Nhiên, nhanh một chút, anh dẫn em tới chỗ này." Sau khi tan tầm, Nghiêm Cẩn hưng phấn kéo Hạ Thiệu Nhiên đi thật nhanh về phía bãi đậu xe.
"Đi tới chỗ nào vậy?!" Hạ Thiệu Nhiên vừa chạy đuổi theo Nghiêm Cẩn vừa thở hổn hển nói.
"Tới đó em sẽ biết." Nghiêm Cẩn kéo Hạ Thiệu Nhiên chạy tới trước xe, mở cửa xe nhét cậu vào trong xe, sau đó chính mình nhanh chóng lên từ phía bên kia xe.
Dọc theo đường đi, mặc cho Hạ Thiệu Nhiên hỏi thế nào, Nghiêm Cẩn cũng cứ vòng vo quanh co né tránh đề tài, nhưng biểu tình vui vẻ trên mặt thì không thể nào che dấu được, làm cho trong lòng Hạ Thiệu Nhiên càng lúc càng thấy tò mò.
Hạ Thiệu Nhiên nhìn thấy Nghiêm Cẩn quẹo xe vào một tiểu khu xa hoa, liền suy đoán có thể là Nghiêm Cẩn dẫn cậu tới gặp một vị bằng hữu quan trọng nào đó.
Hai người xuống xe, Hạ Thiệu Nhiên đi theo Nghiêm Cẩn đến trước cổng một căn nhà, Hạ Thiệu Nhiên không thấy Nghiêm Cẩn nhấn chuông cửa mà Nghiêm Cẩn lại từ trong túi lấy ra một chiếc kìa khóa trực tiếp mở cửa nhà đi vào.
"Nghiêm Cẩn! Đây là...." Hạ Thiệu Nhiên kinh ngạc mở to đôi mắt nhìn Nghiêm Cẩn.
"Thiệu Nhiên, hoan nghênh về nhà!" Nghiêm Cẩn nhìn Hạ Thiệu Nhiên ôn nhu cười cười, chỉ ngón tay vào trong nhà ý bảo Hạ Thiệu Nhiên vào nhà.
Hạ Thiệu Nhiên không thể tin nổi đi vào nhà, bên trong nhà đã hoàn toàn được trang hoàng xong ba phòng hai sảnh, trong nhà bếp cũng đều có đầy đủ mọi thứ gia cụ đồ dùng bếp núc, tuy rằng nơi này không phải là xa hoa cực hạn, nhưng cũng nhìn ra được là do kiến trúc sư tài giỏi thiết kế, mọi thứ đều được sắp xếp bày trí phù hợp đẹp mắt.
Hạ Thiệu Nhiên đứng ở giữa phòng khách nhìn xung quanh toàn bộ căn nhà, nước mắt dần dâng lên làm mơ hồ tầm mắt.
"Thiệu Nhiên, em sao vậy? Có phải em không thích phong cách trang trí căn nhà này không? Anh.... anh cảm thấy hai chúng ta mỗi ngày đều phải ở trong khách sạn, tuy rằng cũng thuận tiện, nhưng nói chung là không thấy giống cuộc sống gia đình bình thường lắm, anh muốn làm cho em bất ngờ nên đã không bàn bạc trước với em mà tự ý mua nhà rồi tự trang hoàng nó. Thiệu Nhiên, nếu em không thích thì anh sẽ bỏ hết để trang trí lại từ đầu, còn nếu không nữa thì mua một căn nhà mới, em thích làm thế nào cũng được cả.... Thiệu Nhiên, em đừng có khóc mà, anh.... anh...." Nghiêm Cẩn vội vội vàng vàng giải thích, đưa tay lên lau nước mắt cho Hạ Thiệu Nhiên, không ngờ nước mắt Hạ Thiệu Nhiên lại càng rơi nhiều hơn nữa.
"Nghiêm Cẩn.... cảm ơn anh.... Cẩn.... Cẩn....." Hạ Thiệu Nhiên đột nhiên chồm đến hôn lên môi Nghiêm Cẩn.
Hạ Thiệu Nhiên vừa hôn Nghiêm Cẩn vừa gấp gáp tay chân cởi đi quần áo chính mình rồi cởi quần áo Nghiêm Cẩn. Sau khi hai người cởi sạch, Hạ Thiệu Nhiên ngồi xổm trước mặt Nghiêm Cẩn giúp hắn khẩu giao, sau khi côn thịt được liếm ướt, Hạ Thiệu Nhiên đẩy Nghiêm Cẩn xuống ghế sopha, gấp không chờ nổi ngồi khóa trên người hắn.
Nghiêm Cẩn có chút sợ hãi vội giữ lấy Hạ Thiệu Nhiên, nếu lúc này thật sự ngồi xuống, sợ sẽ làm cho hậu huyệt chật hẹp kia căng hỏng mất, Nghiêm Cẩn đè xuống dục vọng, sau khi làm cho hậu huyệt Hạ Thiệu Nhiên trở nên mềm ướt rồi mới để cậu ngồi khóa ở trên côn thịt của mình.
Hạ Thiệu Nhiên ngồi ở trên người Nghiêm Cẩn, nguyên cây côn thịt thẳng tắp cắm sâu vào hậu huyệt, Nghiêm Cẩn dùng sức thúc lên trên, Hạ Thiệu Nhiên lại dùng sức ngồi xuống, hai người hoàn mỹ phối hợp làm thân thể cả hai đều đạt tới khoái cảm cực hạn....


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.