Sau cùng bọn ta cũng gom đủ tiền, đủ để mua một tờ đơn đăng kí tham gia thiên hạ võ lâm đại hội và một tấm vé ngồi xem thi đấu.
Ngày đó, người người tấp nập, tiếng người huyên náo. Giữa một hội trường đầy lang sói, có chiếc bóng trắng trắng của một tiểu dương, ngồi trên một chiếc ghế thứ cấp dành cho tầng lớp thứ cấp. Biết làm sao được, thời nay muốn làm gì cũng phải có tiền, tục ngữ nói rất đúng, có tiền là có thể xui ma khiến quỷ. Trải qua bài học xương máu ngày hôm nay, tiểu dương ta phát hiện, có tiền là có thể khiến ma xui quỷ.
Ta xuất sắc chế tạo ra một cây cờ xí, hàng thủ công, made in china với các loại vật liệu thuần khiết như rác, vải rách, cây lau nhà…, trên mặt có viết: Cô lang khiếu nguyệt, vấn thiên hạ hà xử hữu địch thủ; linh dương quải giác, tiếu thế thượng thùy nhân dữ tranh phong! (Sói cô độc tru trăng, hỏi rằng thiên hạ nơi nào có địch thủ; linh dương treo sừng, cười trên đời có ai dám cùng tranh đoạt!)
Cờ xí vừa ra lò, trông rất là phong cách. Ừ thì ta thừa nhận rằng ta có tự sướng một chút, dĩ nhiên rồi, thằng nhỏ nổi tiếng, thì ba nó dĩ nhiên cũng phải hăng hái vươn lên, dũng cảm phấn đấu chứ.
Ta đợi a chờ a, cuối cùng có một lang MM xinh đẹp đi lên. Nàng mặc váy hoa dài, áo nhỏ vàng nhạt, tóc mai cài kim trâm. Thấy con mắt ta lấp lánh kim quang, móng vuốt của MM vung lên, nàng nói: “Kính thưa các đồng chí a đồng chí! Như mọi người đều biết, từ khi Lang Vương tiền nhiệm vĩ đại cưỡi hạc tây ra đi, chúng ta hôm nay như đàn lang không đầu! Đại hội thiên hạ võ đạo lần này, chính là muốn tuyển ra mới một Lang Vương mới, thưa các đồng chí! Ngươi đã từng ôm ấp nhiệt huyết cống hiến sức mình cho nước nhà? Ngươi đã từng muốn đấu tranh nơi chiến trường? Ngươi đã từng muốn vinh hoa phú quý? Ngươi đã từng?! Hiện tại đây là cơ hội tốt để các ngươi đại triển quyền cước! Thưa các đồng chí! Thời gian không đợi ta, chỉ trong phút chốc, lãng phí thời gian là lãng phí tánh mạng, không nhiều lời nữa! Thiên hạ võ đạo đại hội! Xin được phép… Bắt đầu!!!!!!” (MM = tiểu thư)
Bởi vì lời của tiểu lang MM thật sự rất đặc sắc, tiếng vỗ tay như sấm dậy thoáng chốc lấp đầy khán phòng, thiếu chút nữa là đè bẹp tiểu dương ta. Ta hào hứng, lông dương dựng thẳng lên, hai chân dương đứng trên ghế, hai chân trước kích động co lại thành nắm tay trước ngực —— nắm tay? Ờ thì… nắm chân vậy. Sau đó, ngước cổ lên, hướng thẳng lên trời, rồi xoay đầu ba trăm sáu mươi độ, vẻ mặt tỏ ra nguy hiểm mà hú một tiếng: “Ngao o o o o o o o … … … … … …”
Tiếng vang không dứt, dư âm vang vọng. Ác, nguyên lai là lang toàn khu bị ta lôi kéo, cùng bắt đầu kêu gào, bầu không khí hiện đang rất là sôi động.
Tiếp theo, lang MM bắt đầu giới thiệu chương trình liễu!
“Trận đầu tiên, bệnh lang VS sắc lang!”
Binh binh binh… Rầm!
“Tốt! Tuyệt vời!! A a a!! Tuyệt!!” Tiếng vỗ tay vang dội!
“Trận thứ hai, chồn VS bạch nhãn lang!”
Bốp bốp… Rầm… Rầm… Rầm…!
“Tuyệt! Giỏi quá! Làm tốt lắm!!” Tiếng trầm trồ khen ngợi liên tục!
Đáng tiếc, sự nhiệt tình của quần chúng là có hạn. Một lúc sau, mọi người bắt đầu ngồi xuống, lấy ra bánh trái, hạt dưa, thịt cá… ăn uống thả cửa. Trong phút chốc, mùi thơm của heo nướng và nước trái cây lan ra kích thích tuyến nước bọt của các đối thủ phía trên. Thế là ám khí, kiếm, chong chóng sắt, chông sắt, chai bia, ghế gập, kìm nhổ đinh… từ túi mà bay ra, muốn gì có nấy. Kẻ bị chết có, bị thương có, què cũng có nốt.
Tiểu lang MM tiếp tục giới thiệu chương trình: “Trận thứ n, đao lang VS cô lang tiếu nguyệt!”
Lúc đó ta còn đang nghĩ, đậu xanh rau má nó, ngay cả đao lang cũng xuất hiện nữa, kết quả đột nhiên phát hiện tiểu hài tử cũng được gọi tên, vậy là kích động bắt đầu phất cờ điên cuồng. Đám X lang mặt xanh nanh vàng dữ tợn trong phòng sau khi nghe gọi tên, nhìn thấy tiểu hài tử anh tuấn như thấy hạc giữa bầy vịt, mắt hướng thẳng lên, kìm lòng không đậu mà chảy nước miếng.
Khi thấy tiểu hài tử đi tới giữa sân đấu, đao lang không thèm chào hỏi mà muốn đánh lén. Tiểu hài tử xoay người hét lớn một tiếng: “Xem ta đây, nghênh phong nhất đao trảm!!!”
Im lặng, im lặng lâu thật lâu…
Một lúc lâu sau, tiểu lang MM mới cất tiếng: “Cô lang tiếu nguyệt, thắng.” Tiểu lang MM không kìm được mà thờ dài, bổ sung: “Thật là suất quá đi…”
Lúc này, các đại thẩm trong phòng đều mong chờ một màn tỷ đệ luyến, các đại thúc thì là phụ tử hỗ công, còn thanh niên nam nữ nếu không phải nghĩ về nữ vương thì cũng là SM. Đáng sợ nhất chính là tiểu lang hài bên cạnh ta, ta phát hiện ánh mắt nó đang huyễn tưởng một hồi niên hạ công.
Nếu như tiểu hài tử biết bầu không khí kinh khủng mà bi thảm như này, y nhất định sẽ hất tóc trên trán lên, rồi tiêu sái ngâm mấy câu thơ:
“Nếu như đẹp trai một cái tội, thì ta đã phạm tội đầy trời.
Nếu như khuôn phép là một loại sai, thì ta đã mắc thêm một lỗi lầm nữa
Nếu như thiện lương phải chịu nghiêm phạt, ta chẳng phải đã bị phanh thây xé xác…
Nếu như hoan nghênh phải chịu đòn, ta há có thể thoát được sao…”
Thật là không được mà. Ôi, con hư tại cha, đều là lỗi của tiểu dương ta cả.
Trận đấu kế tiếp, càng thêm tàn tuyệt nhân luân. Bọn ta chỉ cần nghe sơ qua tiếng đánh nhau thôi là đã nắm rõ được tình thế ——
( Tiểu dương: Sao ngươi có thể đạt đến bậc võ công của cái tà môn này, trang đầu tiên của tịch tà kiếm pháp rõ ràng viết là: võ lâm xưng hùng, dẫn đao tự cung (tự thiến >:D) mà.
Tiểu hài tử: Ai đần như ngươi, dòng cuối cùng của trang đầu cũng viết, nếu không tự cung, thì cũng có thể thành công được vậy…)
Tiểu hài tử càng về sau càng vượt trội, đã vậy còn dùng một đống lớn các tuyệt chiêu “Ảnh phân thân thuật”, “Nguyệt nha thiên trùng”, “Lôi thần chi chuy”, rồi cũng lười xuất thủ mà bắt đầu loạn vung Bạo vũ lê hoa châm và hóa cốt thủy, cuối cùng móc ra AK-47 bắn phá, đến mức gặp thần sát thần, gặp phật giết phật —— Gì cơ? Ngươi nói tiểu dương ta chém gió á? Ách, xin lỗi xin lỗi, bởi vì ở hội trường có phát manga Nhật Bản miễn phí để đọc… ta… ta bị liệu ấy mà. Nói chung là tiểu hài tử hoàn toàn phù hợp với điều lệ thi đấu, tuân theo nguyên tắc công bình công chính công khai, thắng được trận đấu, đoạt được quán quân.
Trong một khắc ấy, ta giàn giụa nước mắt đắng cay, sủng nịch nhìn tiểu hài tử giữa hào quang chung quanh, sau đó lấy chân dương nhặt chiếc khăn tay nhỏ lên mà chấm chấm nước mắt.
Thứ gọi là vui đến phát khóc, mừng đến phát điên, cũng không hơn cái này.
= = = = = = = =
Chú thích chút:
Hàng long thập bát chưởng, Càn Khôn Đại Na Di, Tịch tà kiếm pháp là những môn võ công trong truyện Kim Dung.
Ảnh phân thân thuật là trong truyện tranh Naruto.
Còn những món còn lại thì Cá không biết, ai biết thì chỉ Cá với nhé:”>
Tagged: ấm áp, cổ trang, HE, nhân cách hoá, Nhất chích tiểu dương đích ái tình, sói x dê, đam mỹ