Tình Yêu Không Thể Cự Tuyệt

Chương 336: Nhà họ Nhan xào xáo



Trợ lý cúi đầu, không tiếp tục giúp Nhan Nhu lên tiếng. “Nhan Nhu à. Ông lão Nhan nhìn bờ sông mênh mông lắc đầu: “Tham niệm, là điều tối kỵ của người kinh doanh, cháu nó càng không buông tay một việc, thì sẽ trở thành cái gai trong lòng, nhà họ Nhan giao cho nó, không được tốt cho lắm... “Cô Nhan Ôn sẽ không bao giờ làm vậy, cô ấy luôn rất biết nhẫn nhịn, cũng rất thông minh, biết bảo vệ bản thân ra sao trong tình huống tệ hại, vì vậy mới... Rời khỏi nhà họ Nhan, trợ lý không dám nói nửa câu còn lại, càng cúi đầu thấp hơn.

Ông lão Nhan lắc đầu, đều là món nợ từ kiếp trước, tại sao phải để các cháu trả giá bù đåp?

Ông được trợ lý dìu, ngồi vào trong xe và chạy về nhà họ Nhan.

Giang Tùy An xử lý xong vụ việc này, tiếp tục mở một cuộc họp trực tuyến, lúc anh đi vào phòng ngủ, Nhan Ôn đang ngồi tựa đầu giường đọc sách.

Giang Tùy An đi sang, vừa vặn Nhan Ôn lại lật tiếp một trang, bộ dạng của cô trông vô cùng yên lặng. “Đang xem gì vậy?” “Một bộ tiểu thuyết, khá có ý nghĩa, anh làm việc xong chưa?” Nhan Ôn đặt quyển sách xuống, nằm lấy bàn tay của Giang Tùy An: “Vậy chúng ta nghỉ ngơi đi, em mệt rồi.” “Được.” Giang Tùy An liền rất có cảm xúc, bình thường đóng phim bận rộn bao nhiêu, Nhan Ôn đều chưa từng thốt ra chữ mệt, nhưng hôm nay...

Sau khi cô vệ sinh xong xuôi, nằm vào cánh tay của Giang Tùy An, chìm vào giấc ngủ say.

Giang Tùy An nhìn cô vào giấc, không định công khai tin tức kết hôn của bọn họ trong buổi họp báo ngày mai, anh muốn biết nhà họ Nhan và nhà họ Mộ còn thủ đoạn gì vẫn chưa tung ra.

Đêm nay, ông lão Nhan trở về, khiến người nhà họ Nhan vô cùng kinh ngạc.

Ngoại trừ đứa con trai đang du học ở phương trời tây, ông Nhan và Nhan phu nhân, cũng chính là ba mẹ ruột của Nhan Ôn, đi xuống từ lầu hai, tưởng ông lão Nhan đã xảy ra chuyện gì rồi.

Ngoài ra còn có hai vợ chồng Nhan Nhu cũng chạy sấn tới. “Ba, khuya rồi, sao ba trở về ngay trong đêm vậy?” Ông Nhan có chút lo lắng hỏi: “Có phải không được khỏe trong người?"

Ông lão Nhan ho khan một tiếng, vỗ ghế sofa bảo rằng: "Ba vẫn chưa già đến mức đó. Tiếp theo ông chĩa ánh mắt sắc bén lên người Nhan Nhu: “Nhu à, có phải con có vật gì muốn đưa cho ông không?”

Lúc bấy giờ, Nhan Nhu liền nhớ đến vụ việc kia! “Ông nội, cháu không phải.. “Ông còn chưa nhắc đến chuyện gì, cháu vội biện minh gì chứ, xem ra người ta không đổ oan cho cháu! Ông hỏi cháu, món đồ đang để ở đâu?” Ông lão Nhan không ngờ đến giờ phút này Nhan Nhu vẫn không biết kiềm chế.

Sắc mặt của Nhan Nhu vô cùng khó coi, trong ánh mắt bất ngờ của ông Nhan bà Nhan, trở về phòng ngủ, mang hộp quà ra. “Ông không muốn mở ra, cháu nói xem đây là cái gì!” “Đây là món quà của chủ tịch Giang Tùy An của tập đoàn Đại Hoa mang đến, bên trong là tấm ảnh chụp chung của anh ta và Nhan Ôn, dường như muốn thông báo cho chúng ta biết rằng, họ sắp kết hôn rồi.”

Ông lão Nhan nhắm mắt, đè nén giọng nói giận dữ: “Vậy cháu có biết, sau hôm họ mang quà tặng đến, các trang báo đều đăng tin Giang Tùy An sắp kết hôn với người khác không? Cháu dám nói, chuyện này chẳng liên quan đến cháu không?" “Ông nội... Nhan Nhu biết không che đậy được nữa, cả người đều suy sụp, chỉ không ngừng gọi hai chữ ông nội.

Chồng cô đứng cạnh đỡ lấy cô, nhìn ông lão Nhan với vẻ mặt khó hiểu.

Ông lão Nhan nên mạnh cây gậy lên sàn nhà: “Ông phải nói bao nhiêu lần, các cháu là chị em, cháu làm tổn thương Nhan Ôn hết lần này đến lần khác, có lợi ích gì cho cháu?” “Ông nội! Tại sao ông khẳng định chính là cháu làm chứ?” “Ông đã hỏi trợ lý của cháu rồi, chuyện xảy ra ngày hôm đó, anh ta đều kể hết cho ông nghe, cháu không muốn nhìn thấy Nhan Ôn sống tốt, gả cho một người đàn ông có quyền có thể, bèn phát tán tin đồn, muốn bọn họ nảy sinh hiềm nghi, vì vậy, cháu không hề nể tình hãm hại em gái của mình!” “Cháu càng ngày càng khiến ông thất vọng, ông sẽ không giao bí quyết chế tạo nước hoa của nhà họ Nhan cho một người không ra tích sự đâu”

Ông lão Nhan tỏ vẻ mặt nghiêm nghị, bảo trợ lý dìu về phòng ngủ, trải qua thời gian dài bôn ba, ông cũng mệt nhoài.

Trong phòng khách, ông Nhan kinh ngạc nhìn con gái của mình: “Nhu à, dù sao thì em ấy cũng là em gái của con! Chuyện liên quan đến danh dự của nó, tại sao con có thể. “Em gái? Ồ... Các người nói thật dễ nghe! Cô ta là người bị đuổi ra khỏi nhà họ Nhan! Con không nhận.” Nhan Nhu gào thét, giọng khàn đi, rớt nước mắt chạy về phòng ngủ.

Chồng của cô ta vội vàng lên tiếng: “Con đi theo xem thử" Sau đó nối gót Nhan Nhu trở về phòng ngủ.

Ông Nhan mệt mỏi ngồi trên ghế sofa, nhìn sang người vợ, lộ ra thần sắc áy náy, ông biết Nhan Ôn chịu bao cực khổ ở ngoài kia, còn ông lại không thể đón người con yêu thương nhất trở về nhà. Mời bạn đọc tru yện tại Truyện88.net

Bà Nhan kiềm nén nỗi uất ức muốn khóc, im lặng lên lầu, dù Nhan Ôn xem bà ra sao, nghĩ bà thế nào, bà vẫn nhớ nhung Nhan Ôn, dù sao thì họ cũng là mẹ con ruột thịt Máu mủ ruột rà, bà nhìn thấy Nhan Ôn chịu cảnh uất ức, lại chẳng làm được gì, bà đã đau đớn đến nỗi mất đi cảm giác rồi.

Thế nhưng, Nhan Ôn lại không biết nhà họ Nhan vì cô mà gây gỗ thành ra như vậy.

Trong buổi họp báo bộ phim “Kẻ ngông cuồng đêm ám”, diễn viên chính và phụ đều tụ tập cùng nhau, Nhan Ôn là vai nữ phụ số bốn, cũng nằm trong danh sách tham dự, bởi vì lời đồn bên ngoài, đoàn phim rất cẩn thận chăm sóc cô đi vào hội trường.

Tại sao sau khi Nhan Ôn thay thế vai diễn nữ chính của Trần Thẩm, lại không nhận tiếp vai nữ chính của các bộ phim lớn, mà nhận vai diễn nữ phụ số bốn, chẳng phải vì Giang Tùy An đã chia tay với cô, nên bỏ mặc cô sao? Thậm chí có người nói, ngày Nhan Ôn bị Giang Tùy An bỏ rơi triệt để, chính là ngày cô ấy bị thiên kim tài phiệt kia giày vò đến chết.

Dù bọn họ chỉ là liên hôn, nhưng nhất định sẽ không dung tha sự tồn tại của Nhan Ôn.

Nhan Ôn mặc một chiếc đầm dài cúp ngực màu đen xuất hiện trước ống kính của các phóng viên, cử chỉ hành động đều xinh đẹp tao nhã như mọi khi, cộng thêm tạo hình hôm nay của cô nghiêng về phong cách quyến rũ, mọi người đều đang đoán mò tối nay anh chàng nào sẽ trở thành kỵ sĩ đen của cô.

Giây kế tiếp, bắt gặp Giang Tùy An cũng bước xuống xe! Đi theo sau lưng Nhan Ôn! “Giang Tùy An đến cùng cô ấy ư?” Phóng viên sững sờ. “Tôi không nhìn lầm chứ, đích thật là Giang Tùy An!” Một phóng viên khác giơ máy chụp liên tục vài tấm. “Chẳng phải nói bọn họ đã chia tay rồi ư?”

Phản ứng của các phóng viên đã nói lên tất cả, ngay lúc bọn họ tiếp tục đi vào bên trong, Giang Tùy An đột nhiên kéo lấy bàn tay của cô, trong ánh mắt theo dõi của mọi người, anh thỏ thẻ bên tai cô: “Hôm nay, em muốn nói gì cũng được"

Chỉ một ánh mắt, Nhan Ôn liền thấu hiểu ý của anh.

Chỉ cần cô muốn, cô có thể lập tức công khai sự thật bọn họ đã kết hôn.

Người dẫn chương trình nhìn thấy bước chân của họ không nhanh cho lắm, liền cầm micro lên thôi thúc: “Chủ tịch Giang, sắp bắt đầu rồi, bây giờ mời Nhan Ôn lên đây nói vài câu với chúng tôi nào."

Giang Tùy An lịch thiệp nắm tay Nhan Ôn, dẫn cô lên sân khấu, sau đó yên lặng ngồi lên vị trí dành cho người quản lý.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.