Tình Yêu Không Thể Cự Tuyệt

Chương 338: Không kết thúc đơn giản vậy đầu



Một câu nói của Mộ Vũ Hinh khiến vụ việc tiếp tục ồn ào.

Người đương sự cũng đã đứng ra lên tiếng, chẳng lẽ vụ việc còn giả được hay sao? Các phóng viên đều vô cùng tò mò, Giang Tùy An sẽ phản hồi như thế nào!

Bởi vì Mộ Vũ Hình bày tỏ rõ ràng với bên ngoài rằng, cô ta và Giang Tùy An đích thật suýt chút nữa kết hôn rồi, chỉ là chi tiết cụ thể ra sao thì cô ta không giải thích nhiều.

Các phóng viên cảm thấy quả dưa này càng nở to thêm!

Một thiên kim tiểu thư không bằng một nữ diễn viên? Rốt cuộc câu chuyện thế nào? Dường như nữ diễn viên vì muốn thượng vị, chen chân vào tình cảm của bọn họ càng có sức thuyết phục hơn.

Tin tức truyền đi ầm ầm như vũ bão, Nhan Ôn lại ở trong đoàn phim “Mảnh vụn hồi ức", diễn mấy cảnh cuối cùng cho vai diễn của cô, cô chưa bao giờ e ngại việc quay lại, đổi với trường quay tối tăm cũng chẳng hề kêu than, đặc biệt khi quay cảnh quan trọng của cô, cần ngâm trong bồn tắm, thời tiết dưới không độ, cô cũng không rên rỉ than phiền. “Nhan Ôn quả thật là một nữ diễn viên rất có tinh thần chuyên nghiệp, tôi chưa bao giờ gặp ngôi sao không yếu ớt không nhiều chuyện như cô ấy, rõ ràng có chống lưng tốt như thế mà còn chịu cực khổ. “Tôi vẫn còn nhớ cảnh quay lần trước cô ấy nhảy từ trong xe ra ngoài...

Tất cả mọi người đều cảm thấy chờ đến lúc “Mảnh vụn hồi ức” phát sóng, Nhan Ôn nhất định sẽ nổi tiếng rầm rộ! Lần chân vào hàng ngũ nữ diễn viên tuyến một trong nước.

Bởi vì cô ấy luôn giữ gìn một trái tim sở hữu tiêu chuẩn hoàn mỹ

Hàn Nhất đứng ngay bên cạnh bọn họ, sau khi nghe thấy những lời bình luận khách quan cũng gật đầu tán thành: “Con đường ngôi sao của cô ấy sẽ càng ngày càng mở rộng” “Anh Hàn, hình như lần đầu tiên chúng tôi nghe anh khen ngợi một diễn viên.” Các diễn viên phụ cười nói. “Tôi cảm thấy anh Hàn không phải không chịu khen ngợi, mà là chưa gặp được người như Nhan Ôn, chuyên nghiệp khắc khổ, đáng để anh lên tiếng khen ngợi.

Tiếp tục có thêm vài người gia nhập cuộc thảo luận: “Vì vậy tôi cảm thấy đám phóng viên ngoài kia đúng là rảnh quá không có chuyện gì làm, cứ mang cuộc sống và tình cảm riêng tư của người ta ra bàn tán, người trong đoàn phim chúng ta đều giương mắt theo dõi mấy tháng nay, Nhan Ôn là người như thế nào, cô ấy sẽ làm người thứ ba c Không thể nào!”

Một con người ra sao thì sẽ như thế nấy, hoặc có thể giả vờ một hai ngày, nhưng lâu ngày cũng sẽ lòi đuôi chuột...

Hàn Nhất nghe vậy liền mỉm cười, không hề phản hồi.

Chịu đựng lời dị nghị, cũng là một trong các bài học cần tu bổ của nhân vật tầm cỡ.

Dạo gần đây thể lực của Nhan Ôn hơi kém đi, sau khi nghe đạo diễn hô cắt, lập tức thở nhẹ một tiếng hồ gọi Bạch Hiểu Hiểu, Bạch Hiểu Hiểu vội vàng mang tấm thảm sang kia “Chị Tiểu Ôn, nghỉ ngơi một lát nào!”

Nếu Giang Tùy An biết Nhan Ôn vì công việc mà mệt mỏi thế này, chẳng biết sẽ đau lòng ra sao... “Chắc là em không được đến khi chị Hà về đã phải viết giấy nghỉ việc rồi, em cảm thấy em không chăm sóc chị thật tốt.” Bạch Hiểu Hiểu buông lời tự trách. “Em là trợ lý do chị ký hợp đồng, chị không cho phép em nghỉ việc.” Nhan Ôn ngồi lên ghế, nhẹ nhàng xoa bóp đôi chân của mình.

Nếu thật sự cô có chút chống cự không nổi, cũng không tỏ vẻ mệt nhoài thế này. “Chị Tiểu Ôn... Bạch Hiểu Hiểu thở dài, vừa giúp Nhan Ôn rót cốc nước ấm, vừa bảo rằng: “Bên ngoài lại có tin tức mới rồi, chị có muốn xem không?”

Nhan Ôn gật đầu, cầm điện thoại của Bạch Hiểu Hiểu, lướt sơ rồi nói: “Không cần quan tâm đến bọn họ “Thật sự bỏ mặc không quản ư?” Bạch Hiểu Hiểu lo lắng về tình cảnh của Nhan Ôn. “Ừ, trò chơi của loại thiên kim tiểu thư như cô ta, chúng ta không cần tham gia. “Vâng...

Nhan Ôn trả chiếc điện thoại cho Bạch Hiểu Hiểu: “Tùy An không thích kẻ tự đâm đầu vào đường chết, bởi vì sự yếu đuối của bọn họ không chịu nổi một đòn tấn công.

Lúc ghi hình được một nửa, Giang Tùy An gọi điện đến, phát hiện giọng điệu và tâm trạng của Nhan Ôn chẳng hề thay đổi, không hề để bụng nội dung phơi bày trên mặt báo. “Anh nghĩ ít nhất em sẽ hỏi anh về chuyện kia... “Chẳng có gì muốn hỏi cả, chỉ hi vọng chủ tịch Giang có thể nhanh chóng giải quyết những mối phiền phức không cần thận dây phải.” Nhan Ôn trả lời vô cùng thẳng thắn.

Mắt Giang Tùy An nhuốm ý cười: “Anh muốn xem thử phản ứng của nhà họ Nhan

Sau khi ông lão Nhan trở về nhà họ Nhan ngay trong đêm, phía nhà họ Nhan chắc có lẽ đã bị chỉnh đốn, vậy thì bây giờ chỉ còn sót một mình Mộ Vũ Hinh.

Nhan Ôn bỗng dưng ngập ngừng: “Từ trước đến nay em chưa bao giờ có ý định quay trở về nhà họ Nhan, cũng không lợi dụng nhà họ Nhan để tăng độ nổi tiếng cho bản thân, thế nhưng điều đó không có nghĩa em sẽ luôn chịu đựng sự ức hiếp của bọn họ.

Nếu cứ phải ép cô vào bước đường cùng, vậy cô sẽ dùng cách thức của mình để phản kích. “Anh sẽ không để bất kỳ người nào có cơ hội ức hiếp em." Giọng của Giang Tùy An vô cùng trầm ổn. “Vậy tối nay anh phải biểu hiện thật tốt, nếu không.. “Nhất định khiến em hài lòng, bà Giang à. Giang Tùy An nói xong, liền đạp chân ga chạy vào cổng lớn của phim trường.

Nửa tiếng sau, Nhan Ôn kết thúc công việc đi ra, liền bắt gặp Giang Tùy An đang cầm một bó hoa đứng chờ đợi cô.

Trong khoảnh khắc đó, toàn thế giới đều trở nên lu mờ, chỉ có ánh hào quang vây quanh người anh không thể nào phớt lờ.

Nhan Ôn biết rằng, anh sẽ mang đến mọi thứ mà cô muốn, cũng sẽ bảo vệ cô tại bất kỳ nơi nào mà cô cần.

Cô may mắn ra sao mới có thể sở hữu tình yêu và cuộc hôn nhân như vậy.

Vì người đàn ông thế này, khiến cô bỏ ra tất cả thì sao nào?

Đêm khuya.

Giang Tùy An ôm Nhan Ôn ngồi trên ghế sofa, Nhan Ôn bất chợt hắc hơi hai cái, “Bị cảm lạnh ư? Hay không khỏe?” Anh hơi lo lắng nắm lấy tay của Nhan Ôn: “Lạnh quá, anh đi lấy tấm thảm cho em.

Nhan Ôn vuốt mũi: “Không sao, chắc nhiệt độ hôm nay ở phim trường hơi thấp, bị cảm lạnh đôi chút.” “Dù cảm lạnh cũng không được!” Anh đứng dậy lấy tấm thảm đắp lên người Nhan Ôn, lại rót tiếp hai cốc nước ấm, nhìn Nhan Ôn uống vào mới yên tâm phần nào. “Bị anh chăm sóc thế này, em cảm thấy mình như một đứa trẻ vậy, anh yên tâm nào, dù hiện giờ em chạy ra ngoài đánh lộn cùng Mộ Vũ Hinh, em cũng chẳng sao đâu!” Nhan Ôn cong mắt, cố ý trêu đùa. “Thì ra lần trước em học phim hành động là có dự tính, bà Giang à, không ngờ em cũng có mặt bạo lực thế này” “Vì người đàn ông của mình...

Nhan Ôn nói được phân nửa, đột nhiên sực nhớ ra điều gì đó: “Đồng tin tức kia, anh định xử lý thế nào?”

Lúc này Giang Tùy An chỉ quan tâm cô có bị cảm hay không, vừa dùng độ ẩm cơ thể ủ tay cho cô, vừa trả lời bằng giọng bình thản: “Chỉ là chút chuyện nhỏ, Thụy Khắc sẽ giải quyết ổn thỏa thôi mà!” “Một đại tiểu thư không biết viết hai chữ tự trọng ra sao, cần chi đếm xỉa? Nếu cô ta nghĩ giới giải trí dơ bẩn, vậy thì để đích thân cô ta cảm nhận một phen.” “Em là người anh yêu quý nhất, anh không cho phép bất kỳ người nào hãm hại, càng không cho phép bọn họ buông lời xúc phạm, phá hoại mối quan hệ của hai ta”

Nghe thấy câu nói của Giang Tùy An, đôi mắt mệt nhoài của Nhan Ôn ứa một màn sương mỏng, cô nghiêng đầu sang, nghiêm túc ngắm nhìn anh, muốn ghi khắc giây phút này vào trái tim ngay: “Tùy An... “Anh ở đây.

Bất cứ khi nào, bất kể ở đâu, vợ chồng chúng ta đều không thể tách rời.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.