“Cầu hôn! Cầu hôn!” “Chủ tịch Giang, mau cầu hôn Nhan Ôn đi!”
Mọi người đều không ngừng hò reo, hô hào, cả phim trường đều bao bọc âm thanh chúc mừng.
Thế nhưng Giang Tùy An chỉ bình tĩnh rút ra giấy chứng nhận kết hôn của họ: “Hôn, thì đã kết rồi.”
Nếu hôm nay đã chuẩn bị công khai, vậy không ngại chi khoe giấy chứng nhận kết hôn thêm một lần nữa.
Giang Tùy An vừa ra tay, khiến tất cả mọi người đều sững sờ, thật không ngờ, họ đã trở thành vợ chồng rồi... “Trời đất, hai người đã nhận giấy kết hôn rồi u?" “Ồ, thật hạnh phúc quá đi, may thay chúng tôi chưa từng ức hiếp Nhan Ôn, nếu không chắc sẽ chịu khổ cực rồi!” “Phu nhân chủ tịch!” “Lại còn có phóng viên lộng ngôn bảo chủ tịch Giang không thể nào cưới Nhan Ôn, lúc này bị vả mặt rồi ha
Phóng viên?
Giang Tùy An nghiêm mặt hơn, hôm nay anh chỉ công khai mối quan hệ kết hôn của anh và Nhan Ôn trong phạm vi nhỏ, chủ yếu thông báo cho người nhà họ Nhan biết, bây giờ, chắc có lẽ phải thông báo với toàn thế giới rồi. "Bieber, tối nay tôi mời mọi người trong đoàn phim dùng bữa, Nhan Ôn thì tôi dẫn về trước đây. “Cám ơn chủ tịch Giang!”
Người trong đoàn phim đều vui mừng hò reo, đây là bữa ăn do chủ tịch Đại Hoa mời, đương nhiên phải đi.
Sau đó, Nhan Ôn lại chủ động gửi lời cảm ơn đến Hàn Nhất: “Anh Hàn, cảm ơn sự chiếu cố của anh trong khoảng thời gian này, tôi sẽ thật trân trọng quyển sách mà anh tặng cho tôi.” “Có thể giúp được cô là ổn, sau này còn có cơ hội hợp tác với nhau. Hàn Nhất cười. “Tôi sẽ cố gắng!”
Muốn tiếp tục diễn phim với đẳng cấp ảnh để như anh ấy, Nhan Ôn cần phải cố gắng muôn phần. “Chúc cô và chủ tịch Giang thiên trường địa cửu.” “Cám ơn...
Khoảng thời gian này, cô thật sự học hỏi được rất nhiều thứ trong đoàn phim, và bắt đầu từ hôm nay, cô cũng sẽ dùng trạng thái tốt nhất để làm tốt bổn phận của bà Giang.
Sau khi Nhan Ôn rời khỏi, ông lão Nhan luôn ngồi suy nghĩ trong phòng làm việc.
Nhan Nhu tuyệt đối không dung tha cho Nhan Ôn, chuyện đã đến nước này, ông còn có thể giao nhà họ Nhan cho ai được chứ?
Cửa phòng nghỉ bị người khác gõ vang, Nhan Nhu bưng tách trà sâm đi vào, khóe mắt vẫn còn hơi đỏ: “Ông nội, ông hãy nghỉ ngơi một lát” “Ôi... Ông lão Nhan thở dài, trải qua cuộc xào xáo ngày hôm nay, ông vẫn còn nghỉ ngơi được ư? “Ông nội, cháu biết hôm nay cháu làm sai, nhưng xin ông hãy lượng thứ cho cháu, cháu thật sự không có cách chấp nhận mẹ của Nhan Ôn, rồi lại chấp nhận cô ta, cháu không lương thiện đến vậy... Vừa nghĩ đến mẹ cháu, thì cháu...”
Nhan Nhu vừa nói, vừa trở nên nghẹn ngào. “Vậy cháu nói xem, phải làm thế nào?”
Nhan Nhu đặt tách trà sâm xuống, nhẹ giọng bảo rằng: “Nếu cô ta bảo sẽ cắt đứt mọi thứ với nhà họ Nhan, vậy chúng ta công khai tuyên bố, cô ta chẳng có bất kỳ mối quan hệ gì với nhà họ Nhan chúng ta, và mẹ của cô ta là vợ sau dẫn theo khi gả vào nhà.
Như vậy, dù sau này Nhan Ôn lăn lộn trong giới giải trí ra sao, cũng chẳng liên quan gì tới bọn họ cả.
Ông lão Nhan không trả lời, mà chỉ xua tay, bảo Nhan Nhu rời khỏi, trái tim ông rất đau khổ, tại sao người một nhà nhất định phải làm ầm ĩ đến bước này kia chứ...
Thế nhưng Nhan Nhu lại hiểu rõ, ông lão Nhan không phản bác, tức là mặc nhận.
Nếu phải cắt đứt, thì phải cắt đứt một cách triệt để “Thì ra Nhan Ôn và nhà họ Nhan không có mối quan hệ huyết thống với nhau à!” “Mẹ của cô ấy cũng không phải là người thứ ba, mà là tái hôn, cô ấy theo mẹ cùng đến nhà họ Nhan, hèn chi... “Thì ra cô ta là thiên kim giả, còn tưởng gia cảnh của cô ta lợi hại ra sao!” “Thế nhưng, nhà họ Nhan làm như vậy chẳng phải đồng nghĩa với việc bỏ rơi Nhan Ôn ư?
Dù không phải ruột thịt, họ công bố như vậy, chẳng phải đại diện cho việc hất cẳng Nhan Ôn ư? Thật khiến người khác tổn thương. “Đây chính là giới nhà giàu, làm sao có chân tình được chứ?”
Nhà họ Nhan công khai bày tỏ Nhan Ôn không phải là máu mủ của họ, mẹ của cô ấy là người thứ ba cũng chỉ là lời đồn, thế nhưng như vậy, những kẻ mỉa mai sau lưng Nhan Ôn chỉ tăng không giảm.
Còn tưởng cô ấy là thiên kim tiểu thư của nhà họ Nhan, bây giờ... cô ấy là gì chứ? Chắc chắn là nhà họ Nhan không chịu thừa nhận sự tồn tại của cô ấy, nên cô ấy mới gia nhập giới giải trí.
Có thể những lời đồn liên quan cô ấy và nhà họ Nhan do chính bản thân cô ấy tung ra để tăng độ nổi tiếng cho mình, nhưng bị nhà họ Nhan phủ nhận.
Đêm nay, Nhan Ôn cũng thấy được bản thanh minh của nhà họ Nhan: “Vì danh dự nhà họ Nhan, bọn họ thông báo như vậy cũng là chuyện bình thường.”
Bạch Hiểu Hiểu bên cạnh lại sốt ruột sắp phát khóc: “Thế nhưng bọn họ nói như thế, đồng nghĩa với việc lợi dụng chị! Chị chẳng hề để bụng ư?” “Chị để bụng hay không, bọn họ cũng sẽ làm vậy.” Nhan Ôn có chút thất vọng: “Nhưng chị sẽ không cần chiến đấu với họ một cách uất ức, sự yếu đuối của chị không khiến bọn họ buông tha cho chị, mà chỉ càng làm tăng tính ngông nghênh của họ, để họ cảm thấy chị vô dụng, chị phải sống thật tốt, cố gắng nhiều hơn trước kia, đây mới là đòn phản kích tốt nhất.” Nhớ đọc truyện trên Truyện88.net để ủng hộ team nha!!!
Giang Tùy An cũng mau chóng gọi điện về nhà: “Một tiếng sau anh cho xe đến đón em, mở cuộc họp báo
Nhan Ôn gật đầu: “Em biết rồi, Tùy An, em không sao.
Hôm nay là ngày thuộc về bọn họ, cô không muốn khiến Giang Tùy An bực dọc vì chuyện này, từ trong điện thoại cô có thể nghe thấy cơn giận kìm nén của Giang Tùy An. “Anh đã cố gắng kiềm chế rồi, anh chỉ hận bản thân, tại sao không gặp gỡ em sớm hơn, tại sao để em chịu nhiều tổn thương như vậy! Ôn, anh rất tự trách “Không, cuộc gặp gỡ của chúng ta vừa vặn đúng thời gian, là anh đã cứu em.” Nhan Ôn nhịn rơi lệ: “Em sẽ sửa soạn thật đẹp chờ anh phải xe đến đón em, một lát gặp
Cô biết Giang Tùy An cần một Nhan Ôn xinh đẹp nhất và tự tin nhất, cô sẽ không để anh thất vọng, cô chỉ càng khiến những kẻ mong chờ đợi nhìn cảnh cô bị xấu mặt thất vọng!
Chỉ có như thế mới là cách thức bảo vệ bản thân tốt nhất.
Những chuyện trong quá khứ đều đã trải qua được, làm sao cô có thể bị hủy hoại ở bước này chứ! Nếu nhà họ Nhan phủ nhận cô là máu mủ của họ, vậy cô cũng sẽ chuẩn bị kỹ càng, từ nay về sau, cô cũng sẽ không nhận mình là thiên kim của nhà họ Nhan nữa.
Thợ trang điểm nhanh chóng có mặt, bắt đầu thay đồ và làm tạo hình cho Nhan Ôn.
Còn lúc này, trong phòng làm việc Đại Hoa.
Giang Tùy An cúp máy, sắc mặt vẫn u ám như cũ. “Rốt cuộc ông lão Nhan nghĩ gì thế? Đăng bài thanh minh đó thu về bao nhiêu lợi ích cho nhà họ Nhan? Tại sao nhất định ép Nhan Ôn đến bước đường này." Thụy Khắc nhíu mày, tài liệu trong tay đều đặt lên bàn. “Dù Nhan Ôn thật sự không phải là máu mủ ruột rà của nhà họ Nhan, ông ta cũng không nên hi sinh cô ấy như vậy.” “Vậy rốt cuộc Nhan Ôn có phải.” Thụy Khắc hỏi lưng chừng, không tiếp tục nói hết câu.
Giang Tùy An trước giờ đều không bày tỏ quá nhiều tâm tư của mình, thế nhưng sự nguy hiểm và lạnh lùng đã lan ra trong mắt anh, từ lúc nghe thấy tin tức này, anh đang cực lực kiềm chế.
Nếu không, bản thân anh cũng chẳng biết sẽ gây ra những chuyện gì. “Sau này, cô ấy không còn là người của nhà họ Nhan nữa.”
Thụy Khắc gật đầu: “Tôi hiểu rồi, một lát sau khi phóng viên xuất hiện, tôi sẽ thanh minh vụ việc một cách triệt để.