Tình Yêu Không Thể Cự Tuyệt

Chương 365: Âu Dương Hải không phải là người hủy hợp đồng



Chị Hà vừa nghe liền mở ti vi, chuyển kênh tin tức giải trí. “Chào quý vị khán giả, bây giờ tôi đang đứng tại hiện trường ghi hình của bộ phim Kẻ ngông cuồng đêm ám'! Chúng ta có thể nhìn thấy địa hình hiểm hóc nơi đây, phong cảnh tuyệt đẹp, nếu có thể lên hình, nhất định sẽ vô cùng choáng ngợp! “Đây là lần đầu tiên đoàn phim công khai cho phép thăm, sau khi trải qua sự cố lần trước, chúng tôi không nhìn thấy bóng dáng của nữ diễn viên phụ số bốn Nhan Ôn tại trường quay nữa, xem ra đúng như lời đồn bên ngoài, đoàn phim và đơn vị sản xuất đã loại cô ấy ra. “Chúng tôi vừa liên hệ với bệnh viện và nhận được kết quả rằng Nhan Ôn đã xuất viện, nhưng hiện giờ cô ấy đang ở đâu thì không thể nào biết được.” “Dù Nhan Ôn có liên quan đến những lời đồn mê tín dị đoan đó không, lần này đoàn phim vì muốn mang đến cho khán giả yêu phim ảnh tác phẩm tốt nhất mà đã gánh chịu sức ép của Đại Hoa, loại bỏ nữ diễn viên số bốn, cũng nói rõ rằng đoàn phim càng chú trọng thực lực và phẩm hạnh của diễn viên... “Tên phóng viên này bị đoàn phim mua chuộc rồi chắc!” Chị Hà nhíu mày lên tiếng. “Bọn họ đích thật có quan hệ với nhau.” Giang Tùy An đứng cạnh giải thích. “Vậy thì rõ rồi! Bọn họ vì muốn né tránh trách nhiệm đổi vai diễn, nên bịa đặt tin tức thế này để lừa khán giả, đẩy trách nhiệm lên người Nhan Ôn “Mối quan hệ trong giới giải trí của công ty truyền thông Cảnh Dật đích thật khiến người ta được rửa mắt.” Giang Tùy An cười nhạt: “Vốn dĩ, tôi không định xử lý vụ việc quá tuyệt tình.

Lúc bấy giờ, mọi người trong phòng đều cảm thấy một luồng gió lạnh chạy ngang xương sống, xuất phát từ khí thế áp bức của vị để vương thương nghiệp này.

Cái ngông chân chính của kẻ mạnh! “Giờ bàn đến chính sự” “Boss, anh định làm thế nào? Có thể tiết lộ chút ít cho tôi được không? Tôi bảo đảm sẽ kín miệng, không lộ ra ngoài nửa chữ nào cả."

Chị Hà mong chờ nhìn sang Giang Tùy An.

Nhan Ôn ngồi cạnh cười mỉm: “Thật ra rất đơn giản mà…." “Em biết kế hoạch của boss ư?”

Chị Hà nhìn Nhan Ôn, lại nghĩa Giang Tùy An: “Hai vợ chồng đừng chơi trò đố vui nữa, mau nói cho tôi biết đi nào!” “Nam chính trong bộ phim 'Kẻ ngông cuồng đêm ám là Âu Dương Hải, anh ấy là nam chính do nhà sản xuất và đạo diễn mời rất lâu, vả lại nhiều địa điểm ghi hình trong phim đều đo đạc dành riêng cho anh ấy, vì anh ấy mà nhà đầu tư tiêu hao rất nhiều chi phí.

Chị Hà gật đầu: “Đây là điều mà mọi người biết hết cả mà!” “Nhưng chẳng ai biết được Âu Dương Hải và Tùy An là anh em họ “Cái gì!” Chị Hà kinh ngạc đứng phắt dậy: “Thật hay giả đây!” Ủng hộ team chúng mình bằng cách theo dõi truyện tại Truyện88.net

Nhan Ôn bình thản nói tiếp: “Ngồi xuống trước đã.” “Thật ngại quá, chị hơi kích động” Chị Hà bình phục tâm trạng: “Vậy cũng không có nghĩa Âu Dương Hải sẽ làm trái hợp đồng chứ?” “Người hủy hợp đồng không phải Âu Dương Hải, mà là đoàn phim 'Kẻ ngông cuồng đêm ám, dựa theo quy định hợp đồng, họ cần phải đảm bảo sự an toàn cho diễn viên, nhưng bây giờ trong tình trạng đoàn phim ngoại trừ sự cố an toàn, lại không cách nào bảo đảm an toàn cho diễn viên, diễn viên có quyền rút khỏi đoàn phim, đây chính là quyền lợi đặc biệt dành riêng cho người có đẳng cấp như Âu Dương Hải. “Thì ra như vậy... Thế người trong đoàn phim chờ lác mắt đi nào!”

Giang Tùy An nói hết những gì cần nói, cuối cùng ánh mắt đặt lên người Tiêu Cảnh Hàng: “Nếu tôi giao Nhan Ôn cho anh, anh có thể đảm bảo sự an toàn cho cô ấy không?” “Ơ?” Nhan Ôn hơi khó lý giải. “Không thành vấn đề” Tiêu Cảnh Hàng nhìn Nhan Ôn, nghiêm túc trả lời. “Lần này Tiêu Cảnh Hàng về nước với thân phận đạo diễn, anh ấy có một bộ phim khá hay, anh đã xem kịch bản, rất mới mẻ, nếu đã có đạo diễn, có nữ chính, anh làm nhà đầu tư, bộ phim có thất bại cũng chẳng có gì to tát”

Nhan Ôn nhìn Tiêu Cảnh Hàng: “Em muốn xem kịch bản trước.”

Đương nhiên cô tin tưởng con mắt đánh giá của Tiêu Cảnh Hàng và Giang Tùy An, nhưng cô không muốn khiến Giang Tùy An trở thành câu chuyện bàn tán sau bữa trà cơm rượu bên ngoài. “Được... Nhưng mà cô hãy yên tâm, lần này tôi dẫn ekip sang đây, đã tính toán kỹ lưỡng, sẽ không để tiền của chủ tịch Giang trôi sông đổ bể đâu, nói theo thương mại thì anh ấy sẽ không làm việc không nằm chắc phần thắng, nếu không sẽ chẳng có Đại Hoa của ngày hôm nay” “Thật ra nếu chủ tịch Giang muốn để cô đầu tư tiền bạc vào đoàn phim, có rất nhiều tài nguyên để lựa chọn, thậm chí hợp tác với các nhân vật nổi tiếng quốc tế cũng chẳng phải là chuyện khó khăn gì cả, bây giờ quyền quyết định đang nằm trong tay cô, cô có dám hợp tác với đạo diễn mới là tôi hay không?” “Có gì không dám nào? Anh dám dùng cả nữ chính sao quả tạ là tôi rồi mà... Nhan Ôn cười đáp. “Kịch bản nằm trong tay của ông xã cô, cô có thể xem bất cứ lúc nào, bây giờ tôi hóng xem phim hay thôi.”

Hai ngày sau, Giang Tùy An nhận lời mời tham dự một bữa tiệc cao cấp, bởi vì đều có sự tham gia của một số trưởng bối, anh dự định sang kia ló mặt một phen rồi trở về nhà chăm sóc Nhan Ôn.

Lúc bấy giờ lời đồn thổi trong giới về Nhan Ôn là sao quả tạ vẫn đang lan truyền mạnh mẽ, tuy Đại Hoa đã cực lực khống chế cục diện, nhưng muốn kết thúc vụ việc một cách triệt để thì vẫn cần thêm chút ít thời gian.

Trong bữa tiệc, rất nhiều người tinh anh trong giới thương gia đều có mặt, Giang Tùy An mặc bộ âu phục màu nâu dẻ, đi xuyên trong dòng người như con thoi.

Theo tư lịch, anh vẫn chưa đứng vững trong trường hợp thế này, vẫn cần có ông nội hoặc ba của anh đích thân góp mặt, mới có thể chấn động toàn trường.

Giang Tùy An duy trì vẻ lãnh đạm thường ngày, toàn thân toát ra sự lạnh lùng. “Chủ tịch Giang có thể đến đây thật sự là niềm vinh hạnh của chúng tôi!” Có người cầm ly rượu, nhìn Giang Tùy An cười cực kỳ bất thiện.

Giang Tùy An lạnh lùng ngước mắt, nâng ly kính lại: “Nghe nói dạo gần đây vốn liếng của công ty anh xảy ra một chút vấn đề, có thể gặp được anh ở đây, thật khiến người ta kinh ngạc.”

Tức là, dù nghệ sĩ dưới trướng Đại Hoa của chúng tôi gặp phiền toái gì, công ty cũng sẽ vận hành bình thường, không cần các người lo lắng thay.

Đối phương ngượng ngùng cười trừ: “Chủ tịch Giang vẫn lợi hại thế kia.” “Chỉ lý sự luận sự mà thôi.” “Sao hôm nay không thấy bà Giang cùng tham dự vậy?” “Cô ấy không thích những nơi ồn ào quá mức.” Giang Tùy An trực tiếp dùng lời nói chặn họng câu hỏi của đối phương. “Lúc nãy tôi nhìn thấy chủ tịch Trần ở bên kia, anh ta bảo trong giới giải trí có một vài chuyện rất thú vị, chẳng hay chủ tịch Giang có muốn sang kia nghe thử?” Có người phụ họa.

Giang Tùy An nhìn sang hướng kia: “Được.” Dứt lời, anh đặt ly rượu sâm panh xuống và cất bước đi sang nơi đó.

Lúc bấy giờ bên cạnh Chủ tịch Trần, có mấy người phụ nữ ăn mặc gợi cảm, trông anh ta có vẻ rất vui, ôm ấp trái phải... “Chủ tịch Trần, tin vào những thứ dơ bẩn kia thì sẽ nổi tiếng ư? Tôi thấy tin tức nói rất thật, nói không chừng tôi phải nuôi ác quỷ gì đó, sau này cũng có thể làm diễn viên, có đúng không nào?” Có phụ nữ dựa vào lòng anh ta, yểu điệu hỏi. “Cái này... Thật ra chẳng ai nói rõ được gì cả? Nhưng mà, nếu tôi không nể mặt Đại Hoa thì tuyệt đối không dùng ả Nhan Ôn kia đâu.” “Khẩu khí của Chủ tịch Trần khá cứng rắn đấy, nhưng ăn nói cẩn thận một chút, tôi nghe bảo tối nay chủ tịch Giang cũng tới đây. Có người lên tiếng nhắc nhở.

Chỉ là Chủ tịch Trần không hề để bụng: “Đây là chuyện kinh doanh, tôi đâu thể nào vì cô ta mà làm thương vụ lỗ tiền được!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.